Trích đoạn: vyvy
Tự sự
Thôi ta ạ đừng nhớ mà chi nữa
Tháng ngày qua có trở lại bao giờ
Câu thơ buồn thuở nào còn vương vấn
Khơi kỷ niệm trong mùa đông bơ vơ.
Thôi ta ạ giấc mơ là hư ảo
Từng đêm mưa nhung nhớ đã xa rồi
Bên dĩ vãng một mình ta khoảng lặng
Đêm đông dài nghe gió tuyết sầu rơi.
Thôi ta ạ dù tê cóng bờ môi
Xin đừng nói điều chi dù rất thật
Trái tim ta cũng mặc tình xao xuyến
Khi đông về ta lại nhớ xa xôi…
Thôi ta ạ phận đã thế thì thôi
Câu hát ví “tình yêu trò nghịch dại”!
Khơi chi nữa đám tro tàn âm ỉ
Lửa tình ơi chưa tắt lụi trong đời .
Thôi ta ạ mộng nữa cũng xa vời
Ngủ yên đi hoài vọng còn phiêu lãng
Cho huyễn tình trôi theo áng phù vân
Thôi ta ạ đừng nhắc hoài dĩ vãng .
Phân Trần
Biết là vậy nhưng vẫn buồn nhớ mãi
Thời gian qua chẳng lấy lại bao giờ
Gương đã vỡ có khi nào lành lặn
Chỉ còn đây thao thức những vần thơ
Biết là vậy quá khứ thành hư ảo
Kỷ niệm nào cũng kỷ niệm mà thôi
Chuyện dĩ vãng hãy trả về dĩ vãng
Nhưng cõi lòng thỉnh thỏang khóc đơn côi
Biết là vậy chôn chuyện xưa chặt kín
Nhưng mà sao vẫn bật dậy từng đêm
Kỷ niệm về vẫy vùng trong trí nhớ
Những ngày nào anh vẫn bước bên em
Biết là vậy muôn đời giòng nước chảy
Chẳng ai tìm được nước cũ bao giờ
Mùa hạ nào tình yêu nồng bốc cháy
Lịm tắt rồi chỉ còn chút tàn to
Biết là vậy nhớ nhung hòai khổ lắm
Nhưng lòng ta là một khối băng hà
Chỉ mặt trời tháng Hạ, mối tình xa
Và thời gian mới làm tan lỏng chảy
Nguyên Đỗ