Rẽ Lối
Đêm dài cô tịch bao dư ảnh
Nuốt trọn ánh trăng say lãng quên
Bài ca lá gió ngân từng bản
Ngõ vắng xôn xao một bóng mình
Bước từng bước nhẹ trong vùng tối
Vạc đêm bay thấp ngọn sầu đông
Mây xám cuối thu sầu vời vợi
Nẻo xa vọng tiếng lạc trên không
Lời khuya hát nhỏ khơi tàn mộng
Rẽ lối dòng đời lành lạnh trôi
Thở dài đứng lặng tim xao động
Cọ xát hồn đau khóc nữa rồi
Đôi bờ sợi tóc đùa trong gió
Trời tháng mười ru phiến đá sầu
Đá nằm nghe chuyện tình dang dỡ
Thổn thức run hay câm lặng đau
Đôi câu lầm lỡ suốt đời nợ
Tay vẫy tay chào tiễn đưa nhau
Lối mòn ký ức trên niềm nhớ
Hỏi có mang theo đến bạc đầu
Xin gởi sắc màu thời gian cũ
Ơn tình ve vuốt mộng đêm xanh
Thoáng bóng tình về thêm loang lỡ
Giọt nước vỡ trong mắt xa xăm
Người đi trăng tháng mười , trăng lạnh
Đâu chỉ riêng mình mới biết đau.