Tùy Bút Cố Quận
Viết mấy bài vui, giờ xin phép đệm vào một bài buồn nghe các Bác.
Mưa Tuyết Mùa Đông
Tuyết đông trắng phủ cánh đồng
Màu đông trắng đã đặc dòng sông bên
Trời viễn xứ, mây mông mênh
Trắng giăng để hạt mưa nền hạt rơi
Hạt buồn trôi dưới dòng thời
Gian trôi trôi mãi nửa đời biệt xa
Nửa đời đánh mất quê nhà
Nửa đời ta đã phận là lưu vong
Giáng sinh rượu dưới tàng phong
Giọt cay! Khóc giọt đọng giòng rưng rưng
Tuyết đông trắng phủ cánh rừng
Màu đông vần vũ mây từng cụm bay
Đăng lên để mấy Bác chạnh lòng khách lữ! Nhớ quê nhà một thời yên bình vậy nhé.
Thân,
Nhị
Thấy bức ảnh đẹp, vào thơ nghe anh Từ Nguyên Vũ.
Bạch Lan
Bạch lan hoa! Bạch lan
Hương đêm toả hương làn
Trong gió mùa xuân tái
Nhành hai đoá bạch lan
Tên người em năm trước
Giờ tình đã phôi phai
Sang sông mùa xuân trước
Đàn âm ta nhớ ai
Bạch lan cành nhị hoa
Đêm xuân dưới hiên nhà
Hương gió làn xuân ngát
Đàn ngân âm thiết tha
Bạch lan nàng! Bạch lan
Chúc anh Từ Nguyên Vũ luôn vui và có một năm Bính Thân an bình trong tâm hồn để còn tặng cho đời những bức ảnh đẹp nhé.
Thân,
Nhị
Ừ! Đọc hai chữ " Nhóc Tì " thì giận thật đấy bác Không Không Thấy; cố chấp chi cho thân xác hao mòn, cho thơ buồn, chữ thơ giọt ngắn giọt dài, vần âm rụng rời, tứ câu chẳng thanh tao, hoà nhã!!! ĐểTha Hương gió lộng, Sông Kiên nổi sóng, Xóm Đạo hoang tàn và nhị tôi lại say quên trời quên đất vậy bác KKT (thêm một chữ " H " vào nữa là thành KKTH ngay) ơi. Hai chữ nhóc tì sau đó ngồi nghĩ lại...lâu lâu có quê chút cũng là them màu thi vị cho đời mình nghe Bác, nên giận hờn bay bổng lên trời mất tăm mất dạng, giờ quên mình giận gì luôn rồi Bác ạ.
Chân Quê
Vần âm ta vốn chân quê
Ghẹo chi câu tứ tái tê thế người!!!
Cho buồn! Thơ mếu máo bươi
Tình o Xóm Đạo ba mươi năm vùi
Lên mồi lửa đốt ngậm ngùi
Rưng rưng mắt khói vàng thui giấy dòng
Tím hàng chữ mực nét cong
Mà ta viết khởi thu phong tàn hè
Vần âm mộc mạc luỹ tre
Ghẹo chi câu tứ! Quê nghe nhé người
Tội nghiệp thơ! Tội nghiệp vần âm nhị tôi vốn chân quê, nhút nhát nên bị Người Em Xóm Đạo ghẹo đến đỏ măt...tội nghiệp thơ tôi lắm thay; khà khà.
Thân,
Nhị
Năm nay Bà Hùm Quận Sáu Tôi quyết định là không dựng cây thông để đón Noel bởi có đứa Em Vợ về chơi, sợ em mình bị sổ mũi bởi dị ứng hương và sợ nhị tui thấy đèn nhớ trăng, nhìn hoa nhớ áo người xưa mấy Bác ạ! Nên ra vào chẳng có chút không khí giáng sinh gì cả.
Sợ Chàng Hoài Xưa
Sợ chàng thấy cảnh hoài xưa
Nên em chẳng đoái thông cưa thân mùa
Giáng sinh này, hoa không mua
Không đèn giăng cảnh ba vua tuyết tầm
Chúa nằm hang đá lạnh căm
Thuyết truyền đã, hai nghìn năm trước rồi
Vào ra chỉ bóng mà thôi
Chỉ em và nửa nụ môi em cười
Ngại chàng thấy cảnh nhớ người
Xưa nên em chẳng thông tươi nhánh đèn
Không cây thông xanh nhành, không hoa trạng nguyên đỏ cánh, không đèn tím-nâu-vàng-trắng lấp lánh trong nhà...vậy tui mua rượu, mồi để say, xỉn, văn, thơ được mà hả Mình!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2016 22:10:42 bởi Cố Quận >
Ông Đồ Gàn nào đây, ông đồ trong bài văn ngắn của Bình Nguyên Lộc ư!!!
Không Ăn Trứng Con Cá
Sao không ăn trứng cá!!!
E rằng giết đàn con
Biển mùa mai thiếu cá
Mâm còn đâu món ngon
Nhị thơ bốn câu...có đúng như ý Chị đang nghĩ không vậy chị Song Nguyệt???Thân,
Nhị
Xin mượn hai câu nói của danh tướng Trần Bình Trọng đời Trần để cảm tác mấy câu thơ nhân ngày 19/01, kỷ niệm mất Hoàng Sa dưới tay Giặc Tàu bốn mươi năm trước! Kính dâng lên để chiêu hồn các Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà đã bỏ mình trong trận hải chiến này về chứng cho.
Thà Làm Quỷ Nước Nam! Hơn Làm Vương Đất Bắc
" Thà làm quỷ Nước Nam
Hơn làm vương Đất Bắc "
Sống nhục đời chẳng ham
Tử vinh hồn ngẩng mặt
Dù thế cùng lực kiệt
Đánh một trận cùng bây
Xác chìm trong nước biếc
Tàu Tặc Biển Đông thây
" Thà làm quỷ Nước Nam
Hơn làm vương Đất Bắc "
Ta nào hạng sinh tham
Quý tử! Phường thẹn mặt
Chết cùng với Hoàng Sa
Thế mới xứng là danh tướng với hùng binh, đảo mất thì thây phải vùi dưới lòng Biển đông mà thôi, Việt Nam Cộng Hoà Muôn Năm.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2016 21:50:36 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: