Tùy Bút Cố Quận
Chỉ còn một tháng nữa là Tết Ta, là xuân lại đến cùng tha nhân bên kia trời cố quận! Hoa cỏ vào mùa hương ngát hương, người người ăn mừng những ngày đầu năm Bính Thân 2016. Với câu đối đỏ trước thềm nhà, bánh chưng xanh trong xó bếp, với đường phố dập dìu chân tài tử, áo giai nhân, với đèn hoa giăng lối, ngõ tiếng trống phèn vang rền, lân địa nhảy múa mời gọi xuân vào nhà...mà hình như còn thiếu âm thanh và hình ảnh gì rất thân quen với tết lắm thì phải??? À! Thiếu tiếng pháo tì tạch, khói thuốc mù mịt bay bay trên từng con ngõ của những mùa xuân năm nào và môi cười của những người muôn năm cũ! Giờ âm thanh đó, hình ảnh kia đã không còn nữa bạn ạ. Thôi thì có áo vui áo, có hoa thưởng hoa đi nhé, chứ đời tha hương bên này chỉ có rượu, thơ và ký ức của những mùa xuân xa xưa, những mùa xuân một thời tuổi trẻ đã đi qua...qua lâu lắm rồi bạn tôi ơi.
Ngày Em Còn Áo Xuân Hoa Cúc
Ngày em còn, áo xuân hoa cúc
Và tôi còn báo mục chữ thơ
Còn thanh, còn đón, còn chờ
Còn quanh quanh ngõ vai bờ vai so
Còn độ tuổi học trò mới lớn
Hồn trắng trong đùa giỡn trắng trong
Yêu thương chưa bợn nhơ lòng
Ngây thơ tay kết hoa vòng tóc ai
Rồi xuân đến, xuân phai mình biết
Tình nhớ mong da diết chờ mong
Xuân ra một buổi xuôi dòng
Xuân ra một buổi! Thuyền bồng bềnh đi
Mà chẳng tiếng từ ly, tống biệt
Là mù xa! Mắt biếc mù xa
Là không lần trở lại nhà
Màu xuân hoa cúc áo tà hương phai
Thì ta đã đường hai hướng rẽ
Xuân rồi xuân lặng lẽ niềm xuân
Bên này viễn xứ rưng rưng
Giòng đông nhỏ hạt mưa rừng đông bay
Giờ em không! Áo màu hoa cúc
Và tôi không báo mục dòng thơ
Không xuân, không đón, không chờ
Không quanh quanh ngõ không bờ tóc mây
Chỉ còn một trăng nữa thôi, xuân một lần nữa lại về trên đất khách! Lòng chợt nhớ về em của những ngày xuân cũ, áo màu hoa cúc bước bên tôi...buồn.
Thân,
Nhị
Mỗi độ xuân về là dạ thấy buồn vui lẫn lộn nơi đất khách, nhớ nhà, nhớ những mùa xuân cũ khi còn sống bên nhà những ngày tuổi trẻ! Còn Ông Bà, Cha Mẹ, Anh Chị Em và xóm giềng xưa...nhớ vô cùng.
Dòng Thời Gian
Dòng thời gian...dòng thời gian trôi mãi
Bốn mùa luân, mùa lại, kéo mùa đi
Xuân ở trong ta! Hồn xuân cũ còn gì
Hương vị thủa nhà nhà thi đua tết
Cô áo lụa xanh thêu cành, đoá dệt
Nồi bánh chưng, hoa kết nụ mai vàng
Dĩa kiệu dưa, chiều nắng dạt tơ đan
Lung lay gió xuân làn xuân khói nhạt
Phong pháo vang vang sân tiền câu hát
Ly Rượu Mừng điệu nhạc chúc xuân nhau
Mái lá năm ba trai tráng rót, cạn bàu
Say với tết nghèo giàu chi cũng tết
Dòng thời gian...dòng thời gian tồn, hết
Bốn mùa thay tàn kết lá, đơm hoa
Xuân ở trong ta, hồn xuân ấy nay nhoà
Hương vị cũ! Giờ mù xa, xa lắm
Tìm đâu nữa chốn quê người vạn dặm
Việt Nam ơi! Thăm thẳm mây trùng mây
Đất khách rưng rưng đào cánh hoa gầy
Xuân viễn xứ nơi này ta viễn xứ
Dòng thời gian qua nửa đời khách lữ
Xuân rồi đi, rồi lại nghĩa gì đâu
Băm mấy xuân trôi tóc bạc mái đầu
Hồn xuân với gánh sầu dâng xuân tái
Tết tha hương nặng lòng khách lữ! Ngồi nhớ xuân xưa giờ đã không còn, có còn chăng chỉ là những ký ức nhạt mờ theo năm tháng...buồn.
Thân,
Nhị
Trời đã bắt đầu mưa từ đêm qua và sẽ còn kéo dài cho đến những ngày cuối tuần này, mưa mùa đông lạnh buốt làm nhị tôi nghĩ mà thương cho những mảnh đời lưu lạc và thương cho chính mình! Những mảnh đời vai gánh hai bên, cuộc sống trên đất khách và cuộc sống của thân nhân bên nhà, oằn cả đôi vai của một kiếp người. Viết những dòng này và nhẩm tính thầm trong đầu, thấm thoát thì nhị tôi đã rời bỏ Việt Nam hơn ba mươi sáu năm, kể từ cái đêm nhị tôi bước chân xuống tàu lưu vong cho đến khi ngồi viết những dòng thư này! Thời gian trôi nhanh thật, nửa kiếp đời tha hương...nửa kiếp đoạn trường.
Nửa Kiếp Tha Hương
Tha hương! Đời nửa kiếp
Hai vai gánh đoạn trường
Ngẫm lòng...sinh tử nghiệp
Vay trả đủ trăm đường
Thu đông dầm mưa tuyết
Xuân hạ trải gió sương
Đón chào tay tiễn biệt
Tình tám hướng, mười phương
Nay cười hôm mai khóc
Chén rượu cạn đầy say
Chiều tan! Trăng đêm mọc
Thức tàn canh mắt cay
Giòng nào lăn ướt gối
Đẫm những giòng chưa khô
Giòng nào lăn xuống vội
Cho giòng tuôn chảy mô
Về phương đông! Đông vạn
Dặm mờ xa biển xa
Về phương tây! Tây thán
Oan đời ta kiếp ta
Tha hương băm sáu năm
Vai hai gánh tơ tằm
Mười nghìn đêm ngày gió
Sương, tuyết với mưa dầm
Đoạn trường tấm thân ta
Sinh tử nghiệp mang đà
Nửa đời! Hai vai gánh
Oằn đường xa...còn xa
Thôi thì vay trả đủ
Lòng không oán không hờn
Thôi thì thân phong, vũ
Hàn, nhiệt! Chí đâu sờn
Rồi cũng qua...rồi đi
Đã chân qua được nửa chặng đường gió sương, còn nửa chặng đường mưa tuyết phía trước nữa thôi bạn ạ! Hãy mau bước mà về non để gặp lại những người muôn năm cũ nhé bạn.
Thân,
Nhị
Trời! Sao bác Cựu Học Sinh NTT nhớ dai thế, chuyện xém gây án mạng năm xưa nhị em đã quên lâu lắm rồi...hôm nay nhờ Bác nhắc mới nhớ lại à nghe.
Ngày Xưa Hoàng Thị Kiên Giang
Ngày xưa Hoàng Thị Kiên Giang
Ta thơ nên xém đụng nàng...tại thơ
Tại vần chữ ấy thẩn thờ
Tại câu sau trước làm mờ mắt nên
Xém đụng vào cô nọ tên
Kiên Giang Hoàng Thị lăn nền đất lăn
Tại thơ lục bát lăng nhăng
Chỉ còn nửa tấc là rằng đụng xe
May là chưa đụng mà em Hoàng Thị Kiên Giang bữa đó còn ngừng xe lại mắng nhị em như mưa bấc " Bộ đui hả! Sao lái như muốn đâm vào tui vậy??? ", chứ mà lỡ đụng thì đã bỏ xác từ hôm nọ dưới mười móng vuốt của em Hoàng Thị này rồi bác Cựu Học Sinh NTT ạ, giờ đâu còn ngồi đây mà trả lời thư Bác.
Thân,
Nhị
Dạ lee cai chính là nhị em đấy bác CRD. Vâng, Bác bói đúng y như là thấy trong lòng bàn tay, thời học trò của nhị em học thì ít, cúp cua thì đội sổ, đứng đầu lớp Bác ạ! Môn nào cũng dành về chót, duy chỉ có môn văn thì còn kha khá bởi hồn thơ nằm trên tà áo trắng nữ sinh Rạch Giá nên môn văn đọc lướt qua là nhớ in trong dạ thôi Bác.
Một Thời Áo Trắng Xưa Đâu
Em một thời áo trắng
Ta một thủa thơ vần
Tà bay trong gió nắng
Câu chữ Tấn mơ Tần
Nguyễn Bỉnh Khiêm con lối
Tự Đức quán cà phê
Ta chờ...em nỡ vội
Tình hai hướng buồn ghê
Nhà em bên sông cổng
Nhà ta mái lá dòng
Đò không qua nước động
Cho lòng cách ngăn lòng
Áo trắng em một thời
Trùng xa cố nhân ơi
Giờ biết tìm đâu bóng
Hình xưa biệt phương trời
Quán Ba Ơn là tiệm của Bố Mẹ Anh Bạn học cùng lớp với nhị em đấy bác CRD, nên thủa đó ngồi nợ cà phê dài dài...nợ mấy chục năm rồi mà chưa trả được cắc nào cho anh chàng họ Thái, vốn lời cứ chất chồng mãi theo năm tháng! Rầu thúi ruột Bác ơi.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: