Thơ Tình
Hồng Lâu Mộng, Bướm Cùng Hoa
Bướm này lạc giữa rừng hoa
Mười hai đóa sắc mặn mà...xác tan
Tứ Đại Danh Tác! Hồng nhan
Sánh vai tục tử hận ngàn năm sau
Mộng là một bước sang giàu
Mơ là một bước áo màu bạc sương
Thấy ai hóa thạch bên đường
Thấy ta bệnh phát trên giường hồn thăng
Tứ Đại Danh Tác...đêm trăng
Chong đèn đọc sách truyện rằng...mười ba
Bướm vờn Thập Nhị Kim Thoa
Gió lên hoa rụng! Bướm là xác phơi
Hồng Lâu Mộng...vang danh đời
Cố Quận
Này O Tím Huế Đi Mô!!!
Này o tím Huế đi mô đó
Đợi tối trăng về gió hôm nay
Vàng tơ soi lối mòn, vệ cỏ
Heo lồng thu cánh trắng mù bay
Này o áo tiệc tím hai tà
Cổ vòng ngọc trắng tóc cài hoa
Trên sân ngoài mỉm cười nụ mỉm
Cùng người...hay nụ gửi tặng ta!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2022 01:32:02 bởi Cố Quận >
Ớ Cô Lái Đò Áo Tím
Ớ cô lái đò áo tím ơi
Hãy ghé qua đây rước hộ đời
Tôi sang bến giữa làng bên ấy
Thả dưới dòng sâu, cạn thơ chơi
Cô nghe chăng nhỉ...mắt nhìn đâu
Cõi nắng cùng tơ sợi khói mầu
Của ngày thanh của...thời xưa ấy
Ai hò! Ai hát suốt đêm thâu
Ớ cô lái đò áo tím sao
Qua sông kia đấy chẳng mũi vào
Đây thơ tôi chữ vần tay lấy
Về mà vịnh ánh nguyệt hằng cao!!!
Cố Quận
Tuổi Xuân Tự Lòng Ta
Tuổi xuân tự lòng ta
Tiếng phán trẻ hay già
Hai mươi hồn thất thập
Thất thập...ngờ mười ba
Vui thì xuân xanh mãi
Hò ơ dưới bến cười
Câu thơ tình luyến ái
Nằm mơ mắt môi người
Thanh xuân...đời thanh xuân
Cố Quận
Mưa Tuôn...Hay Lệ Cô Rơi!!!
Cô này...trời hạt mưa tuôn
Hay trong dạ chất chứa buồn lệ rơi!!!
Sinh ra năm bảy ngả đời
Dăm ba chuyện trái lòng thời sao đâu
Trăm năm trải cuộc bể dâu
Biết bao lần tái tàn mầu gió sương
Thôi thì quẳng hết chán chường
Quên điều thất vọng...chân đường vượt qua
Người là người! Ta vẫn ta
Hãy vui với những gì mà trong tay
Cô à! Trời hạt mùa bay
Hạt rơi ướt đất lấm giày...đi thôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2022 01:39:26 bởi Cố Quận >
Đôi Bóng
Tôi và em đôi bóng
Nguyện bên nhau kiếp này
Dù gió mây, bão sóng
Mình chung vai kiếp này
Vui buồn chi cũng xẻ
Hèn sang gì quyết chia
Thuận hòa trên, dưới trẻ
Toan tính sớm cùng khuya
Tôi và em đôi bóng
Đi về ta có nhau
Tôi lộng che, em võng
Tôi ngồi cháo, em rau
Trăm năm không cách rời
Cố Quận
Ba Thứ Nhạc, Đàn Và Hoa Chưa Đủ
Ba thứ nhạc, đàn và hoa
Em rằng chưa đủ...muốn quà thơ tôi
Muốn quà thơ tím dòng trôi
Tím vai áo với tím đồi vạt bay
Tím chiều tơ những sợi gầy
Sợi rơi vướng mắt, vương mày đậm tơ
Âm chữ thẩn, vần chữ thờ
Bởi câu gọi bến kêu bờ lộng câu
Sáu là đò đợi kia cầu
Tám thì rẽ nước giang đầu đêm ra
Ba thứ nhạc, đàn với hoa
Em rằng chưa đủ...thơ và trăng cơ
Cố Quận
Ba Thứ Nhạc, Đàn Và Hoa Chưa Đủ (2)
Em đã bảo nhạc, đàn và hoa
Chưa đủ! Em còn muốn thơ mà
Chửa thấy anh vào câu chữ nhỉ
Hay là anh quyết chí tặng ba
Đã thế...anh về thôi đừng nói
Lời gì thêm nữa chỉ làm đau
Lòng em! Sao mãi còn đứng hỏi
Buồn gì ư...chẳng muốn gặp nhau!!!
Buồn anh! Đâu đã sẳn quà thơ
Cố Quận
Nhung Nhớ
Ta nghe từng bước chân mình
Đạp trên cánh lá thu hình bóng xưa
Tình nhân hương áo gió đưa
Tình nhân sắc lụa như vừa đấy sông
Đàn nhạn kinh hải về đông
Trắng in mặt nước dòng bồng bềnh trôi
Ừ! Ta thấy vạt em rồi
Thấy đen tóc bới dưới sồi nhánh che
Nhìn ta cách một bờ kè
Mắt rưng rưng mắt lệ nhoè chấm khăn
Ta nghe từng bước cách ngăn
Đạp lên cánh lá thu hằn dấu xưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2022 01:56:41 bởi Cố Quận >
Ngày Em Lụa Trắng Nguyên Trinh
Ngày em còn trắng lụa tà
Trinh nguyên hai buổi đường là gió lay
Vòng xe ngang lối hạ này
Qua con ngõ cánh hoa gầy phượng rơi
Tình ta vương nắng nhạt trời
Vương mây thu buổi lá rời rụng cây
Tình ta đuổi khói đông vây
Đuổi sương xuân sớm giọt đầy đặn sương
Ra vào cửa lớp, cổng trường
Tình ta câu chữ hay thường mực thơ
Ngày em thả vạt lững lờ
Thả hương mái tóc vật vờ gió bay
Vòng xe ngõ phượng hạ gầy
Ta trên lối nhặt cánh ngày về mơ
Cố Quận
Lỡ Một Chuyến Tàu
Cô là một kẻ lỡ tàu
Lỡ mây gió với sắc màu không gian
Khóc cười thương nhớ núi ngàn
Nhớ sông biển khói tơ màn khói tơ
Có thuyền bến cũ neo chờ
Có trăng dòng cũ lững lờ dòng trăng
Có đèn cao ngọn hải đăng
Có đầu bạc sóng va đằng vách xa
Lỡ một chuyến tàu! Nhớ nhà
Cô sân ga đứng dạ là tái tê
Cố Quận
Chị Tôi Áo Vàng
Chị tôi áo vàng quán lề đường đắt khách
Mấy o-ôn túi xách với bị đeo
Đò qua sông, lối núi rủ nhau trèo
Ra quán hội chuyện giàu nghèo xưa tám
Chị tôi áo vàng say mê người cả đám
Ngồi kẻ thơ, kẻ chạm khắc hình môi
Kẻ vẽ mi cong, mắt biếc...kẻ mồi
Tay chén rượu ôi thôi lòng dạ đắm
Chị tôi áo vàng nhìn a...đẹp lắm
Cố Quận
Cô Dáng Áo Xanh
Hạ về cô dáng áo xanh
Cho thơ tôi chữ năm canh tím dòng
Cô đi trong nắng hạ hồng
Tơ rơi trắng lối tơ bồng bềnh tơ
Sợi nào bám tóc hương bờ
Bám vai thon với tà lờ lững bay
Này cô xin giữ hai tay
Cho tôi chút nắng hạ ngày được chăng!!!
Cô áo xanh nhỏ nhẹ rằng
" Tơ em không biếu! Bán tầm có mua??? "
Cố Quận
Ta Say Hương Sắc Đời
Khấn áo tím, hoa vàng
Đừng theo ta vào mộng
Nên trời gió, trăng vàng
Hiên nhà năm canh trống
Ngồi rượu suốt năm canh
Hoàng hạ hoa hương cành
Với tà cô áo tím
Bên đường, dưới nắng hanh
Ta say hương sắc đời
Cố Quận
Hương Xưa Nhẹ Cuốn Theo Tà Áo Bay
Là ta mắt lệ giòng cay
Là ta thơ giọt máu ngày rỏ tim
Đây trời thu gió lặng im
Đây chiều thu nắng tơ chìm nổi sông
Đâu rồi vạt trắng thu lồng
Hương xưa tà cũ theo chồng còn đâu
Cho ta tình tháng năm sầu
Giữa không gian cõi tím mầu buồn tênh
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2023 01:22:40 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: