Nỗi Nhớ Đợi Mong
Nỗi nhớ nhiều hơn mỗi một ngày
Tình yêu tăng trưởng thấm men say
Trầm tư nhớ lại lời em nói
Hương ngát vườn thơ hoa bướm bay
Vắng mặt một hôm cũng cuống cuồng
Sợ em lo lắng sợ em buồn
Biết ai an ủi dỗ dành nhỉ
Em tính hay nhè, lệ dễ tuôn
Anh gắng làm thơ gởi tặng em
Ru em vào mộng mỗi từng đêm
Ba năm đủ trọn hơn ngàn lẻ
Đóng tập làm duyên buổi gặp em
Tập thơ riêng tặng vấn vương dày
Nỗi nhớ nhiều hơn, cao vút mây
Anh biết tình em trong trắng lắm
Men tình không nhắp vẫn như say
Lê Phong Trần
Nửa Trái Tim Ơi
Nửa trái tim ơi em ở đâu
Anh lần lên tới tận giang đầu
Hay em đã thả theo giòng nước
Chiếc lá doành châu ra biển sâu
Anh hiểu vì sao biển mặn mà
Nước xanh thăm thẳm sóng bạc ra
Tựa như biển nhớ dâng trào sóng
Nỗi nhớ về em cũng đậm đà
Nửa trái tim ơi, anh cứ tìm
Lên non xuống biển dẫu mò kim
Cũng đi kiếm mãi tìm cho được
Nặng nhớ thuyền anh sẽ đắm chìm
Nỗi nhớ chìm sâu hoá ngọc trai
Tương tư chi lạ bóng hình ai
Héo tàn nửa trái tim còn lại
Em có vì anh nhỏ lệ dài
Lê Phong Trần