VỀ THĂM LẠI KHÚC TỰ TÌNH
Về thăm lại chốn tự tình
Sầu vương kẽ lá mắt Quỳnh lệ giăng
Hoa lay gió nhắn nhủ rằng
Mảnh trăng khuyết bóng vẫn bằng như gương
Mười lăm trăng vẫn như thường
Nguy nga trên đỉnh mười thương rạng ngời
ong vàng hút nhụy người ơi
Là đà nhân thế thế thời đổi thay
Đất tròn không thể ngừng quay
Mặt trời thay chỗ cho ngày và đêm
Qua cơn bão tố êm đềm
Nhện giăng tơ phủ tình thêm thắm tình
Về thăm lậi mảnh tự tình
Người xưa vẫn vậy mà mình thì xa
Gởi vào vào trong những chùm hoa
Nụ Quỳnh vẫn rạng như là sương mai
Chân tình không thể nào phai
Cho tôi gởi nhé nhớ hòai không quên
Hàng cau trước ngõ gọi tên
Có người con gái đứng bên tự tình