Người Con Gái Đến Đời Anh Sau Em
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 7 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 92 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 18.12.2005 17:43:12 (permalink)
0
Nỗi Lòng của Chị
-Trường Phi Bảo-

Chị hiểu hết rồi nên chẳng buồn em chi
Em cứ chọn yêu người đàn ông ấy
Người đàn ông một thời của chị đấy
Sao bây giờ lạ lẫm cả vòng tay

Chị mong là anh ấy chẳng đổi thay
Bởi tình yêu bắt đầu từ mong nhớ
Anh ấy tương tư em bằng hơi thở
Nên chắc chắn rằng em hạnh phúc ngày mai

Chị có lỗi gì, mà duyên số đắng cay
Chị yêu anh cũng nồng nàn chơn chất
Nhưng đổi lại một trái tim không chân thật
Thì cũng đành gương vỡ, lục bình trôi

Em hãy tự tin cứ yêu anh bình thường thôi
Đừng quá dại mà tôn sùng tín ngưỡng
Anh chẳng vĩ đại như ngày xưa chị lầm tưởng
Anh ích kỷ hẹp hòi với quá khứ chị mang

Ai cũng qua những giây phút ngỡ ngàng
Rồi thoáng hiện một tình yêu đổ vỡ
Anh với chị kiếp này không duyên nợ
Còn kiếp sau chị e mối duyên hờ

Em ở trong anh đẹp như một bài thơ
Mà vần điệu không có gì ngăn cách
Chị có đôi lần giận thương nên mới trách
Nhưng suy cho cùng em có lỗi chi đâu

Anh mê hoặc em, em xao xuyến tình đầu
Em quyến rũ anh từ nhiệm mầu muôn thuở
Em ngây thơ, em hồn hậu, em rạng rỡ
Dịu mát như ánh trăng vàng, thanh tú tựa các vì sao

Ngày mai nầy, chị uống trọn thương đau
Chỉ mong đời em vô vàn niềm yêu mến
Nghe nói có người mang trầu cau vừa đến
Em vội sang nhà nhờ chị may áo nàng dâu

Ngày mai nầy em tôi bước qua cầu...

23-10-2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 17:49:12 bởi Trường Phi Bảo >
#31
    Trường Phi Bảo 18.12.2005 17:43:58 (permalink)
    0
    Em Không Giống Người Đàn Bà Ấy
    -Trường Phi Bảo-
    Tặng PNT

    Em không giống người đàn bà ấy
    Người đàn bà tới sau
    Người đàn bà ngang nhiên dẫm đạp nỗi đau
    Của em...

    Anh hãy chờ mà xem
    Rồi em sẽ chẳng ghen
    Bởi bất luận thế nào người đàn bà ấy
    Cũng giống như thói quen thường nhật

    Trái tim anh mỗi ngày tất bật
    Nên thói quen luôn chuộng mới lẽ thường
    Em đã từng đứng ở bờ thương
    Của thời gian, của anh và nổi nhớ

    Em nằm mơ cũng đâu ngờ trắc trở
    Chuyện tình thành tấn bi kịch
    Người đàn bà đầy rẫy niềm khiêu khích
    Vẫn ngang nhiên dày xéo nổi đau

    Mình mất nhau
    Từ dạo ấy em trở thành bại tướng
    Cuộc tình vất vưởng
    Nhưng em tự hào, mình không phải tới sau

    Em tới trước thì bất luận thế nào
    Cũng tới trước dẫu vị trí có thay đổi
    Chỉ có điều, nếu anh nói dối
    Cô ấy giống như em, anh sẽ mất cả hai

    Người đàn bà trong tương lai
    Vợ của anh và là mẹ các con anh
    Chắc chắn không là em
    Mà hiếm khi lại là cô ấy

    Người đàn bà nào thông minh lắm mới buộc nổi
    Trái tim đa tình và bóng bẩy
    Con cá đa tình mắc sau tấm lưới
    Con thú rừng sa bẫy trước nụ cười
    Anh sẽ hiểu Tình yêu không giống như trò đùa

    23-10-2005


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 17:50:08 bởi Trường Phi Bảo >
    #32
      Trường Phi Bảo 18.12.2005 17:44:40 (permalink)
      0
      Chia Tay
      -Trường Phi Bảo-

      Anh bước ra quá khứ
      Bỏ quên thời yêu nhau
      Em buồn đau xiêm áo
      Thanh sắc cũng phai màu

      Nẻo đường xưa yêu dấu
      Chiếc áo tình em khâu
      Từng đêm, từng đêm nhớ
      Anh bây giờ nơi đâu?

      Trời đất không hiểu thấu
      Mình xa nhau vì đâu
      Anh không còn nán lại
      Cuộc tình em dãi dầu

      2-12-2005

      #33
        Nguyên Đỗ 18.12.2005 18:14:54 (permalink)
        0
        Bỏ Lỗi Lầm Quá Khứ


        Đêm trăng sao tình tự
        Khi người ta yêu nhau
        Đêm nay trăng tròn đẹp
        Ta yêu nhau lần đầu

        Đưa nhau vào tình sử
        Dìu nhau về nơi đâu
        Mai rồi mình sẽ nhớ
        Mai rồi đọng tình sâu

        Tương lai ai hiểu thấu
        Duyên thơ vẹn tình nhau
        Hay uyên ương gãy cánh
        Bao năm một niềm đau

        Yêu nhau yêu dài lâu
        Qua mưa nắng dãi dầu
        Nhưng tình ai đoan chắc
        Vẹn toàn trăm năm sau

        Bỏ qua chuyện dĩ vãng
        Hãy nhìn vào mai sau
        Bỏ qua buồn quá khứ
        Hãy sống thật cho nhau


        Nguyên Đỗ
        #34
          Viet duong nhan 20.12.2005 10:09:27 (permalink)
          0
          Tặng Trường Phi Bảo hoa thủy tiên tím nè.
          Chúc Bảo vui vẻ đêm Giáng Sinh.
          Thương
          Cô 7


          #35
            Trường Phi Bảo 21.12.2005 01:20:58 (permalink)
            0
            chào anh Nguyên Đỗ và cô 7 chúc anh và cô cũng có một đêm giáng sinh vui vẽ và an lanh, hạnh phúc hi hi
            #36
              Trường Phi Bảo 21.12.2005 01:21:44 (permalink)
              0
              Dấu Yêu Cuộc Tình
              -Trường Phi Bảo-

              Anh đã quên rồi những yêu thương chất ngất
              Bước theo cuộc tình xa lạ- không bóng em
              Biết là buồn, biết là đau từng đêm
              Sao lòng vẫn cứ mãi tìm thương nhớ

              Tình yêu đó chưa một lần tắt thở
              Ở lòng em cho tới tận bây giờ
              Nhưng anh ơi, đời không giống như thơ
              Mà ao ước cho duyên mình thật đẹp

              Cửa tim em rồi mai này sẽ khép
              Người giữ khóa đã phong kín lối về
              Rêu phong phủ trên bia đá hẹn thề
              Em ngày ấy ngây thơ và nông nổi

              Tia nắng cuối ngày vì em mà tắt vội
              Đêm tối tàn nhẫn ôm ấp mọi đơn côi
              Chỉ còn ngậm ngùi ở lại với em thôi
              Vầng trăng lạnh treo giữa trời kỷ niệm

              Sẽ chẳng có thứ tình yêu mầu nhiệm
              Còn dư thừa ở trong trái tim anh
              Em biết chắc sẽ chẳng có chân thành
              Trong tình yêu của người con gái khác

              20-12-2005


              #37
                Trường Phi Bảo 22.12.2005 23:21:54 (permalink)
                0
                Ly Khúc
                -Trường Phi Bảo-

                Em đâu còn môi son thời con gái
                Đã lợt rồi khi tình ấy nhạt phai
                Anh đâu về dìu em tới ngày mai
                Thì em khóc một đời không duyên phận

                Như con thuyền lướt ra khơi nhiều bận
                Bỏ lại bờ cứ trông ngóng ngày đêm
                Thuyền say xưa bởi vì sóng biển êm
                Nên bờ phải nặng lòng cô đơn nhớ

                Thôi em về qua miền thương cách trở
                Gởi mộng sầu, suối lệ, và ngày mơ
                Anh ở lại với tình sau bỡ ngỡ
                Để vần thơ thao thức với mong chờ

                22-12-2005

                #38
                  Trường Phi Bảo 29.12.2005 19:47:13 (permalink)
                  0
                  Dù Trong Giấc Mơ
                  -Trường Phi Bảo-

                  Rồi một ngày anh cũng sẽ quên em
                  Đó là lẽ thường tình không chối cãi
                  Bơỉ em biết chẳng ai mà sống mãi
                  Vơí một bóng hình xưa cũ tận đâu đâu

                  Rồi anh sẽ có vợ, sẽ bỏ mặc em sầu
                  Hết cảm thông như ngày em xuất giá
                  Sẽ chẳng còn mang món nợ tình nghiệt ngã
                  Anh có gia dình, em yên phận chồng con

                  Vết thương lòng rồi tự kéo da non
                  Anh lại xô tình đầu vào vực thẳm
                  Tiếc thâ em vẫn còn gửi gắm
                  Niềm yêu đương cho người tình xứ xa

                  Kỷ niệm khuất dần, anh hạnh phúc với người ta
                  Nỗi buồn theo em quay đi lặng lẽ
                  Em cất vang trong đêm lời ru người vợ trẻ
                  Vọng tới phương anh, anh thao thức cùng trời

                  Anh từng nói yêu duy nhất em thôi
                  Em muốn quên để rồi không nhắc nữa
                  Mong anh tròn duyên mới chớ đừng nên lần lựa
                  Giữa hiện tại đau lòng và quá khứ đắng cay

                  Nếu có ngày đó, em chắc khóc thương anh hoài
                  Mặc định kiến, mặc lòng người cười cợt
                  Khiếp cho tình yêu ấm nồng chia sớt
                  Em mãi tìm anh dù trong giấc mơ buồn

                  12-3-2005
                  #39
                    Trường Phi Bảo 30.12.2005 18:05:29 (permalink)
                    0
                    Chút Phận Đàn Bà
                    -Trường Phi Bảo-

                    Phận đàn bà không thể sanh nở
                    Chẳng khác nào như dòng sông cạn nước
                    Tạo hóa bất công đan tâm tước
                    Thiên chức cao quý...
                    Tình mẫu tử còn chi...

                    Tình yêu bỏ em đi
                    Mùa xuân bỏ em đi
                    Tháng năm cằn cỗi cợt đùa nhạo báng
                    Phận đàn bà đâu hớ hênh lơ đãng
                    Trước những chuyện nhỏ nhặt đời thường vun vãi
                    Tề gia nội trợ thêu thùa chán ngái
                    Lại là niềm vui của chút phận đàn bà

                    Âu cũng đành từ giã khoảng thời gian thiết tha
                    Bàn tay chai, gầy guộc, em không tài nào xây đắp nổi
                    Mái ấm gia đình như lòng anh mong đợi
                    Người đàn bà bất lực cùng nổi đau
                    Trời già cay nghiệt lắm
                    Em ở hiền trời cũng trừng phạt sau anh
                    Phận đàn bà như cái kén nuôi tằm
                    Thân khổ cực với trăm nghìn thua thiệt
                    Bình đẳng, bình quyền từ lâu em chả biết
                    Cứ chui rút vào cái xó bếp tình yêu

                    Lo giặt giũ áo quần, lo cơm canh hai buổi
                    Đợi chồng về thủ thỉ thế thôi
                    Giờ cánh chim tự sỗ lồng rồi
                    Dòng sông cạn nước con thuyền lần ra biển
                    Em cô đơn vĩnh viễn... vĩnh viễn...
                    Thầm xót xa...
                    Xa xót...Phận đàn bà!

                    30-12-2005
                    #40
                      Trường Phi Bảo 04.01.2006 01:18:47 (permalink)
                      0
                      Quà Cưới
                      -Trường Phi Bảo-

                      Ngày cưới em anh tới
                      Đem quà tặng trái tim
                      Kèm theo chút nỗi niềm
                      Mong Trăm năm hạnh phúc

                      Tâm hồn đừng thổn thức
                      Lòng ngực chớ vỡ tan
                      Môi gượng cười dịu ngọt
                      Mà mắt lệ hai hàng

                      Em lặng lẽ cúi đầu
                      Chân dợm bước về đâu
                      Mang trái tim tình phụ
                      Lặng lẽ bước qua cầu

                      Xác pháo bay theo gió
                      Tình anh quyện theo mây
                      Trong trái tim hao gầy
                      Chứa vạn lời trăn trối

                      Mắt nhìn mắt bối rối
                      Người tình anh lẽ loi
                      Xin đời thôi nông nổi
                      Trái tim nhịp ngưng rồi

                      3-1-2006



                      Không Đề
                      -Trường Phi Bảo-

                      Cắn răng về nhà chồng
                      Đời chia hai nhánh sông
                      Chiều nay con chim sáo
                      Nhà bên cũng sổ lồng

                      Anh đường anh dĩ vãng
                      Em đường em trái ngang
                      Tình yêu đành ngăn cách
                      Nơi cuối nẽo nhỡ nhàng

                      Rặng mù u che mắt
                      Con bướm vàng nhớ ai
                      Lời ru giờ xa mãi
                      Ướt mi em tháng ngày

                      Cắn răng về nhà chồng
                      Trong đắng cay hờn tủi
                      Mười năm rồi thui thủi
                      Người ấy còn nhớ mong?

                      3-1-2006


                      #41
                        Trường Phi Bảo 11.01.2006 22:37:11 (permalink)
                        0
                        Xa
                        -Trường Phi Bảo-

                        Anh xa em trăng khuya nay lẻ bóng
                        Biển thẩn thờ trong ngàn nỗi đa đoan
                        Em xa anh như trời xanh thiếu nắng
                        Sóng vỗ bờ trong tĩnh lặng cô đơn

                        Mình xa nhau bóng tối cũng chập chờn
                        Đóa Quỳnh Hương bên vệ đường chợt nở
                        Phía nhà người trong lồng con sáo nhớ
                        Đã một thời từng yêu lũy tre làng

                        Đời dĩ lỡ nên sum họp rồi tan
                        Từng ký ức vá vô vàn kỷ niệm
                        Mình dĩ lỡ vào phiêu lưu mạo hiểm
                        Một cuộc tình vừa chết ở buồng tim

                        Định mệnh ơi ngăn cách chi buồn thêm
                        Cho em, anh đôi phương trời trông ngóng
                        Chức Nữ đợi chàng Ngưu trong giấc mộng
                        Dãy ngân hà, ngâu rưng rức nghẹn lòng

                        11-1-2006
                        Đưa vào TV
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2006 10:58:28 bởi Viet duong nhan >
                        #42
                          Trường Phi Bảo 26.01.2006 02:23:08 (permalink)
                          0
                          Lá Thư Cuối
                          -Trường Phi Bảo-

                          Lá thư cuối người ta viết gửi tôi
                          Chỉ vỏn vẹn đôi ba dòng ngắn ngủi
                          Đã qua rồi chuyện tình xưa rong rủi
                          Lỗi lầm gì đâu mà người xin thứ tha

                          Tôi không còn khóc cho mi mắt nhạt nhoà
                          Sau những lần níu kéo một tình yêu đổ vỡ
                          Người cứ vui cùng hạnh phúc mới
                          Người cứ hoà hơi thở
                          Với một người...thay thế ảnh hình tôi

                          Viết làm chi bức thư, tôi buồn nên đốt rồi
                          Bởi khờ dại mới tin lời chung thuỷ
                          Đàn bà thôi với người đâu nghĩa lý
                          Trái tim tham lam, ích kỷ- cũng đàn ông

                          Tôi ngộ nhận nên tình ái trao không
                          Qủa táo cấm cầm lòng chẳng đặn
                          Sao chẳng đưa nhau qua tình sâu nghĩa nặng
                          Gom tàn tro quá khứ thầm lặng chỉ mình mình

                          Bức thư không nồng nàn tha thiết, không bóng bẩy, không có chút tình
                          Chỉ đơn giản viết như viết cho người xa lạ
                          Xin lỗi suông- không nghe đau vì đau quá
                          Mà chắc gì người "xin lỗi" thật lòng?

                          25-1-2006



                          #43
                            Trường Phi Bảo 29.01.2006 00:35:16 (permalink)
                            0
                            Bội Bạc
                            -Trường Phi Bảo-

                            Người dưng bỗng mang "bội bạc" tặng ta
                            Nài nĩ bảo nhận đi chớ chối từ
                            Ta khách sáo, lòng còn lưỡng lự
                            Sợ mắc nợ người hai tiếng "nhớ thương"

                            Hiểu cho ta chưa đi hết đoạn trường
                            Nên nào biết bạc đen tâm dối trá
                            Hạnh phúc mong manh người nở đem định giá
                            Ngây thơ ta chỉ buồn, và...trả giá "lạ xa"

                            Người không hài lòng với những gì đã qua
                            Cứ tìm ta mua tất cả mảng đời
                            Người đem hết thề thốt làm chi phí cho một trò cười
                            Ta chấp nhận mang trái tim ra nhử

                            Cuộc mua bán tình yêu ai nắm giữ
                            Kỷ niệm người ơi xin chớ đem rao
                            Giữa chợ đời nhốn nháo
                            Người hãy về đi với bội bạc riêng mình

                            28-1-2006
                            #44
                              Trường Phi Bảo 08.02.2006 21:30:42 (permalink)
                              0
                              Nổi Nhớ
                              -Trường Phi Bảo-

                              Em thầm gọi tên anh là nổi nhớ
                              Dịu ngọt thời gian nổi nhớ qua tim
                              Anh lẫn khuất vào đêm
                              Anh tan biến theo niềm riêng chất chứa
                              Nổi nhớ thành mưa
                              Bay xuyên tạc khung cửa sổ tâm hồn
                              Thấm lạnh sự cô đơn đổ dồn
                              Mọi thứ anh đã vùi chôn
                              Nụ Hôn,
                              Những cuộc hò hẹn,
                              Tình yêu bớt xén không nguyên vẹn,
                              Thì thôi...
                              anh đừng ẩn dật giữa mong manh ký ức đời em
                              Cho nổi nhớ ngày không cao tuổi thêm
                              Cho em còn đắm chìm tình mới
                              Thì thôi...đừng chờ đợi
                              Đừng nói gàn, nói gỡ và đừng nói vội
                              "Không có anh, em không sống nổi"
                              Thật hoang đường...
                              Nổi nhớ bao giờ mới học được lãng quên?

                              8-2-2006







                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 7 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 92 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9