Người Con Gái Đến Đời Anh Sau Em
Vòng Xoáy Trường Phi Bảo Anh bảo tình yêu hãy tới đỉnh thiên thu Bắt cóc em về làm người tình muôn thửơ Em ngây thơ úp mặt vào lòng tay nức nỡ E sợ rồi đây vỡ lỡ hết mộng mơ Anh cướp của em từng giây phút đợi chờ Anh thề thốt ỡm ờ câu chung thuỷ Anh biến em thành một người uỷ mị Anh độc tài, anh ích kỷ, anh hay ghen Ái tình đưa anh phiêu lưu bao phen Em mõi mắt ngóng trông nhiều bận Có đắp chung chăn mới biết chăn có rận Yêu mù quáng nhận lãnh hết lọc lừa Người đàn bà đau khổ khóc như mưa Anh mịt mù tựa bóng chim tăm cá Người đàn bà khác mang anh đi vội vã Vòng xoáy tình - tiền hối hả cuộc chạy đua Chẳng biết ai thắng, chẳng biết ai thua Chỉ cần một ánh mắt ru hồn anh say ngủ Anh sẽ lại ra lệnh cho trái tim tìm lên đỉnh thiên thu Lại bắt mất cô ta cùng anh sống tới già. 8/2004
Vết tình phôi pha
Trường Phi Bảo
Em rất sợ khi phải đối diện anh
Cảm giác trong em làm sao anh hiểu được
Vừa ghen hờn,
vừa tiếc nuối,
lẫn vẻ ngượng ngùng không báo trước
Khơi dậy tình xưa ta còn đó nỗi đau
Có lẽ nào như chưa từng biết nhau
Nhưng rõ ràng từng có thời hạnh phúc
Tay trong tay...,
tình yêu hoàn toàn nghiêm túc
Vì đâu lại có chuyện đổi thay.
Lời thề hẹn như gió thoảng mây bay
Một người thứ ba đã tranh đi tất cả
Có thể là anh sẽ không nhớ về một cuộc chia tay vội vã
Dám trách gì anh? Em cũng lấy chồng mà!
Em rất sợ khi gặp lại người ta
Biết nói gì đây? biết gọi anh bằng gì nữa?
"Người bạn", "người tình" đâu còn là điểm tựa
Cuộc sống bộn bề rối rắm cũng "người dưng"
Và nếu vô tình gặp, xin ai chớ vội mừng
Cô bé ngày xưa giờ trông sao lạ quá
Em lướt qua anh, vờ như đang hối hả
Cơn mưa nào xoá hẳn vết tình nhau.
3/9/2004
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: