Huyền Thoại
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 95 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 08.07.2006 21:07:21 (permalink)
Vô hình

Có lẽ một thời em đã yêu anh
Tuổi thiếu nữ tình yêu vô hình lắm
Anh thân thiết, dịu dàng, xa thẳm
Gió mênh mang, linh cảm, không lời

Thôi hãy xa như tất cả đã xa rồi
Năm tháng khác và cuộc đời cũng khác
Lần gặp lại vì sao em muốn khóc
Quá khứ dịu dàng như chiều hạ sau mưa

Em đã yêu, đã lấy chồng, như mơ ước xưa
Em hạnh phúc trong tình yêu có thật
Chuyện ngày xưa một đôi lần bất chợt
Chỉ hiện về như cánh bướm trong mơ

Xin hãy dừng, hỡi ngọn gió hư vô
Hãy dừng lại ở nơi cần dừng lại
Để ký ức trong ta dịu dàng mãi mãi
Và hiện tại cuộc đời hạnh phúc chín trong tay.

Phạm Thu Yến, giảng viên khoa Ngữ Văn trường ĐHSPHN

#76
    Trường Phi Bảo 08.07.2006 21:15:28 (permalink)
    Thao thức
    -Mai Thanh Vinh-

    Phận đàn bà cứ níu vào tôi
    Như định mệnh-mỗi khi cầm bút
    Một chút nắng-một chút sương
    Trong sắc chiều bảng lảng
    Nghe câu hò
    Nhoi nhói cánh cò xưa
    Phận đàn bà
    Khuất bóng cơn mưa
    Cứ cợt nhả-vu vơ- tan biến
    Đánh thức trong tôi
    Con người
    Đen trắng
    Giữa đục trong- đâu bến đâu bờ

    Ngươi đàn bà trong tôi
    Nhặt phút lẳng lơ
    Gieo xuống đất hạt mùa năm tháng
    Mong uống cạn đầu nguồn- cơn khát
    Thao thức một đời
    Đời thức một vần thơ
    Người đàn bà trong tôi
    Như thể dại khờ
    Khóc khóc cười cườ -như say như tỉnh
    Trong phút chốc- bỗng hóa thành cổ tích
    Thèm nghêu ngao duới bóng trăng tàn...
    #77
      Trường Phi Bảo 08.07.2006 21:17:32 (permalink)
      Đón em bằng lý ngựa ô
      -Võ Thị Thu Cúc-

      Rồi một ngày anh khớp lý ngựa ô
      Hát đuă em về dinh bên đó
      Thưa ba má, thưa cùng hai họ
      Chuyện trầu cau, vôi thắm...quyện tình nồng

      Rồi một ngày anh kiếm lá diêu bông
      Em đừng khóc, anh sẽ về đúng hẹn
      Để nụ tầm xuân không nở ra xanh biếc
      Để không lở làng con sáo sang sông...

      Rồi một ngaỳ...một ngaỳ...em biết không?
      Anh rong ruỗi qua trăm miền mơ ước
      Em như cô Tấm trong đời anh gặp được
      Nên lý ngựa ô xin hát đón em về...
      #78
        Trường Phi Bảo 08.07.2006 21:19:58 (permalink)
        Nhớ Xuân Quỳnh.

        Vẫn thấy chị quanh đây
        Trong sắc vàng hoa cúc
        Đôi mắt đựng tin yêu
        Bàn tay gom hạnh phúc.

        Căn phòng sáu mét vuông
        Chất chứa đầy khao khát
        Nơi bắt đầu cánh buồm
        Vượt trùng dương bát ngát.

        Ngọn gió nào phiêu diêu
        Thổi đam mê vào chữ
        Những con sóng nghiêng chiều
        Xô dạt trang thơ cũ.

        Mỏng manh như nét vẽ
        Cánh chuồn báo bão giông
        Vẫn xanh màu lặng lẽ
        Một cọng cỏ giữa đồng.

        Bao bà mẹ vẫn khóc
        Thương đôi tay mồ côi
        Bao người yêu vẫn hát
        Khúc tự ca giữa trời.

        Chị như ngọn lửa tắt
        Ánh sáng đọng vào thơ
        Đoá quỳnh tan trong đất
        Hương bay đến bây giờ....

        12.04.06
        Mây xanh.
        #79
          Trường Phi Bảo 08.07.2006 21:31:49 (permalink)
          CHÂN TRỜI GÓC BIỂN
          Trần Tịnh Yên

          Em đi
          góc biển chân trời
          Một đêm trăng lạc
          xuống đời heo may
          Về đâu
          nhật nguyệt vơi đầy
          Về đâu em
          giữa thu gầy guộc mưa

          Lang thang tháp cổ
          giao mùa
          Em về
          cổ tích bỗng lưa thưa buồn
          về bên chớp bể mưa nguồn
          Xa em
          ta thấy thiên đường mất vui!



          Tự ca của những E-VA cô quạnh
          -Phạm Thị Ngọc Liên-

          Em nằm trong danh sách của những người đàn bà
          Không có đàn ông
          Dầu vẫn có trái tim nóng hổi
          (Trái tim thèm một điều tội lỗi
          Được yêu và phản bội chính mình!)
          Ôi những Eva đôi mắt quầng xanh
          Đêm thao thức những nổi buồn trong ngực
          Những vết rạn đầu đời tấm tức
          Như con chim che mặt trước cành cong
          Khi tình yêu sửi bớt phía sau cùng
          Lời tuyên hứa một mình
          Đã nổi

          Những Eva bối rối
          Trái tim khôn ngoan khí khái, ngu đần
          Bàng hoàng sau câu nói vĩ nhân
          (Vĩ nhân đúng là vĩ nhân khi thốt thành lời noí)
          Ôi trái tim em thèm một điều tội lỗi
          Được yêu và phản bội chính mình


          Ừ, thì em nhớ anh

          Thanh Vân

          Ừ, thì em nhớ anh!
          Dẫu anh bảo rằng: “ Đừng nhớ,
          Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
          Anh sợ vai gầy gánh nặng
          Anh đau!…”

          Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
          em đếm
          1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
          Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?

          Ừ, thì em nhớ anh!
          Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
          Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
          Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!

          Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
          Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
          Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
          Trái tim yêu của một con người

          Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
          Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
          Còn em thì không, em muốn
          Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình

          Ừ, thì em nhớ anh!
          Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
          Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
          Biết bao giờ anh thuộc về em?



          #80
            Trường Phi Bảo 09.07.2006 13:01:39 (permalink)
            Ấy Ơi
            Hoài Châu

            Cái cô này, ô hay sao mà lạ,
            Tôi chưa già nên đâu đã có râu,
            Nhìn kỹ coi, mơí hăm mí tuổi đầu,
            Mắc mớ chi cứ gọi tôi là chú?


            Tiếng Việt mình biết bao nhiêu là chữ,
            Có lẽ nào không đủ để xưng hô,
            Chú cháu làm chi nghe dị chết mồ,
            Tôi chẳng có cháu như... cô đâu nhé!


            Cô hiểu cho vì tôi hãy còn trẻ,
            Nên vẫn còn như cậu bé ham chơi,
            Tôi không thèm làm người lớn, cô ơi,
            Đừng bắt tôi mau già tội tôi quá.


            Lỡ một mai - tôi nghĩ thầm - cô ạ,
            Tôi với cô lại đem dạ ưa nhau,
            Chẳng lẽ tôi lại thủ thỉ bằng câu:
            "Chú...thích cháu"...nghe dị mần răng rứa.


            Cô biết không, chỉ mới vừa gặp gỡ,
            Mà tôi nghe lòng hớn hở quá chừng,
            Ai dè đâu, cứ "chú, cháu" cô xưng,
            Làm cho tôi thật ngại ngùng khó xử.


            Tôi xin cô đừng gọi tôi bằng chú,
            Tôi chẳng khờ đi làm chú cô đâu,
            Nếu như cô e ngại buổi ban đầu,
            Thôi thì kêu tôi là..." ấy " cũng được.


            Cô ơi, sao cứ tần ngần,
            Mà không gọi thử một lần " ấy ơi ",
            Để tôi mê mẩn trả lời,
            "Gớm, nghe "ấy " gọi mà...rụng rời con tim."

            #81
              Trường Phi Bảo 09.07.2006 13:22:38 (permalink)
              Bến Đổ
              Phạm Thị Bình

              Đừng trách em nếu không thể cùng anh
              Trên hành trình đi tìm đường mê mải
              Rồi bất chợt có khi nào quay lại,
              Vẫn thấy em... đợi mãi cuối con đường

              Sẽ chẳng thể cùng anh vượt sóng gió đại dương
              Em chỉ nguyện xin làm bến đỗ.
              Biễn sẽ lặng sau mưa giông bão tố
              Anh sẽ về, nơi bến đỗ bình yên.

              Đừng giận anh đặt sự nghiệp lên trên
              Anh đâu hiểu những nỗi lo không thành tên của người con gái!
              Giản đơn thôi chẳng bao giờ vĩ đại
              Con gái em cần... cần lắm một bờ vai!

              Nên vẫn chờ vẫn đợi ngày mai
              Khi hai đứa sẽ đi cùng một hướng
              Anh sẽ nghiêng bờ vai cho mái đầu em mượn
              Cho nước mắt mặn nồng thắm đượm niềm tin...

              Ngàn Năm Có Phải Mây Bay Giữa Trời


              1
              Tháng năm thành phố đợi chờ
              Mây như lụa mỏng khoác hờ trên vai
              Gió như vừa uống rượu say
              Tay ai đáp nhẹ trên vai của mình

              2
              Tháng năm ve gọi bình minh
              Mưa đâu chợt đến cho mình nhớ nhau
              Hoa công chúa nở hôm nào
              Anh ơi, "nhỏ" muốn nép vào bên anh

              (Tình yêu như nụ mầm xanh
              Dám đâu hé tiếng cùng anh hở trời!)
              Nụ cười còn dấu trên môi
              Bờ mi còn khép những lời nhớ thương

              3
              Tháng năm thành phố vắng sương
              Cây đong đưa tóc chở ngàn phím tơ
              Nắng mai tựa lũ trẻ thơ
              Chạy trên đường phố - bâng quơ bên người

              Tháng năm ngọt tiếng đưa nôi
              Tháng năm bé ngủ trong lời mẹ ru
              Tháng năm bến nước gọi đò
              Lá bay như chuyện trong mơ hôm nào

              4
              Tháng năm cây cao thật cao
              Cho em bỗng nhỏ bên rào nhà ai
              Gió che đâu mất tiếng mời
              Mãi mà em chẳng biết người đứng bên

              Tháng năm như con gió êm
              Em chao cánh én bay lên giữa trời
              Xin làm chiếc lá nhỏ thôi
              Để cùng ai đó dạo chơi trên đường

              5
              Thành phố đôi bờ nhớ thương
              Mầm cây vừa nhú trong vườn nhà ai
              Tình yêu cha mẹ trao tay
              Ngàn năm có phải mây bay giữa trời

              Lê Thị Kim


              #82
                Trường Phi Bảo 11.07.2006 13:06:50 (permalink)
                Lính Mà Em
                Phạm Tiến Duật

                Em trách Anh gửi thư sao chậm trễ
                Em đợi hoài em sẽ giận cho xem
                Thư Anh viết bao giờ Anh muốn thế
                Hành quân hoài đấy chứ,
                Lính mà em!

                Anh gửi cho Em mấy nhành hoa dại
                Để làm quà không về được em ơi
                Không dự lễ Nô- En cùng em được
                Thôi đừng buồn em nhé,
                Lính mà em!

                Ngày nghỉ phép Anh cùng Em dạo phố
                Tay chiến binh đan năm ngón tay mềm
                Em xót xa đời anh nhiều gian khổ
                Anh mỉm cười rồi nói,
                Lính mà em!

                Qua xóm nhỏ anh ghi dòng lưu niệm
                Trời mưa to, hai đứa nép bên thềm
                Anh che em khỏi ướt tà áo tím
                Anh quen rồi không lạnh,
                Lính mà em!

                Anh kể em nghe chuyện trong này
                Trăng đầu mùa không đủ viết thư đâu
                Thư Anh viết chữ mờ nét vụng
                Hãy hiểu dùm Anh nhé,
                Lính mà em!

                Ghét Anh ghê chỉ được tài biện hộ
                Làm cho người ta thêm nhớ thương
                Em xa lánh những ngày vui trên phố
                Để nhớ người hay nói,
                Lính mà em!


                Trăng
                Trần Thái Vân



                Còn đây trăng một ánh
                Ðầu đông đứng nhìn đời
                Ðêm về đêm rất lạnh
                Tháng chạp buồn chơi vơi

                Cả năm trăng đứng lẻ
                Trọn đời gió đi hoang
                Ðịa đàng xưa vắng vẻ
                Chim xa bay lên ngàn

                Ta về từ tâm thức
                Tìm một nẻo hồng ân
                Dấu chân ngày che khuất
                Tuyết dựng đường đông phân

                Trăng gầy như trí nhớ
                Ðùng đục màu thời gian
                Áo quần chừng bỏ lỡ
                Nên muôn đời vẫn vàng

                Ta đi từ vô thức
                Tìm suối chảy tâm linh
                Nghe đêm về đau nhức
                Dưới giọt sương vô tình

                Trăng chỉ còn ấn tượng
                Không màu sắc hình thù
                Bóng hằng nga vất vưởng
                Múa trên vầng thiên thu

                Trăng cuối năm tháng chạp
                Như đầu năm tháng giêng
                Ta đi về khác lúc
                Vẫn chung mối ưu phiền...

                #83
                  Trường Phi Bảo 15.07.2006 20:22:57 (permalink)
                  Nhớ
                  Nguyễn Phước Nguyên

                  Thức trắng đêm nay nhớ một người
                  Một người tôi nhớ, một người thôi
                  Đêm nay, đêm nữa, đêm mai nữa
                  Tôi nhớ một người không nhớ tôi


                  Chữ và Nghĩa
                  Thái Thụy Vy

                  Tôi ngồi vá lại chữ yêu
                  Tự dưng nước mắt dâng nhiều đau thương
                  Tôi ngồi ráp nghĩa yêu đương
                  Tự dưng nghe nỗi chán chường trào dâng.
                  #84
                    Trường Phi Bảo 15.07.2006 20:29:46 (permalink)
                    Ngai Vàng Cho em
                    Hà Nguyên Du


                    Bàn tay có một ngón dài
                    Tim anh chỉ có một ngai cho nàng
                    Ngai cho em, chiếc ngai vàng
                    Tình cho em cả kho tàng trong anh

                    Bàn tay có một ngón tình
                    Khi yêu phải nhớ làm tin khoen vàng
                    Trao cho em, đính hôn nàng
                    Thời xanh ta chỉ huy hoàng hôm nay

                    Bàn tay có một ngón dài
                    Đảo anh có một lâu đài riêng em
                    Riêng cho em, một con tim
                    Một kho báu quí chờ em trị vì

                    Bàn tay có một ngón dài
                    Tim anh chỉ có một ngai cho nàng
                    Ngai cho em, chiếc ngai vàng
                    Tình cho em cả kho tàng trong anh


                    Chuyện cổ tích
                    Nguyễn Nhật Ánh

                    Khi anh vừa sinh ra
                    Oe oe dăm tiếng khóc
                    Lúc ấy em ở đâu?
                    Làm sao mà anh biết.....

                    Làm sao mà anh biết.....
                    Em còn chưa ra đời
                    Mẹ là người duy nhất
                    Biết được điều đó thôi!

                    Hai nhà ở hai nơi
                    Cách nhau nghìn cây số
                    Mẹ vẫn biết anh buồn
                    Nên sinh em từ đó

                    Em hồn nhiên như cỏ
                    Lớn lên dưới mặt trời
                    Anh như mây như gió
                    Suốt bốn mùa rong chơi

                    Gặp nhau giữa cuộc đời
                    Là duyên hay là nợ
                    Anh yêu em lâu rồi
                    Sao vẫn còn bỡ ngỡ?

                    Bao chàng trai qua ngõ
                    Sao em chẳng chạnh lòng?
                    Hai mươi năm chờ đợi
                    Một bóng hình xa xăm.......

                    Bây giờ em yêu anh
                    Như là trong cổ tích
                    Mẹ là người duy nhất
                    Hiểu được điều đó thôi!



                    Cái gì đã tạo nên định mệnh
                    Trần Quốc Hoàn

                    Cái gì đã tạo nên nỗi nhớ?
                    Để người ta cứ thao thức không nguôi
                    Để người ta đứng lặng trong chiều lạnh
                    Thầm gọi tên, thầm nhắc một người

                    Cái gì đã tạo nên hạnh phúc?
                    Để mơ màng, hai người nghĩ đến nhau
                    Để tình yêu có được màu thắm đỏ
                    Để thế gian tràn ngập sắc màu

                    Cái gì đã tạo nên hy vọng?
                    Để một người mãi đợi một người kia
                    Mặc cuộc đời đổi thay, thay đổi
                    Vẫn sắt son chờ đợi, đợi chờ

                    Cái gì đã tạo nên định mệnh?
                    Cho một người xa mãi, mãi xa
                    Cho cảm xúc dâng trào trong uất hận
                    Cho trái tim hóa đá, nua già



                    #85
                      Trường Phi Bảo 15.07.2006 20:31:18 (permalink)
                      Vần Thơ Lẻ Loi ...

                      Tôi vẫn viết những dòng thơ đơn độc
                      Giữa đêm thâu cơn gió lốc lạnh lùng
                      Khi trăng sao vùi giấc giữa không trung
                      Thơ lặng lẽ không ai cùng vần điệu.

                      Thơ nhiều ý mà người nào có hiểu
                      Phải chăng vì người lỡ thiếu trái tim
                      Những dòng thơ trôi tựa nước êm đềm
                      Mà người ví như tiếng đêm trách móc.

                      Có đôi lúc tôi một mình thầm khóc
                      Thơ không vui thơ ướt đẫm lệ sầu
                      Người vô tình nào có thấy lòng đau
                      Vẫn cứ bảo toàn là câu than thở.

                      Khi tuyệt vọng những vần thơ dang dở
                      Vần không thành tim rạn vỡ đắng cay
                      Không một lần ai hiểu được lòng này
                      Nên trọn kiếp thơ vẫn đầy nước mắt...

                      Chấn Vũ
                      #86
                        Trường Phi Bảo 15.07.2006 20:35:34 (permalink)
                        Thiếu nữ
                        -Bùi Chí Vinh-

                        Cô bé ơi,anh nhớ em!
                        Như con nít nhớ cà rem vậy mà
                        Như con dế trống đi xa
                        Một hôm nhớ đến quê nhà gáy chơi
                        Con dế thì gáy một hơi
                        Còn anh gáy hết một thời con trai
                        Tiếng gáy bò lên lỗ tai
                        Làm em nhột suốt một ngày một đêm

                        Cô bé ơi,anh nhớ em!
                        Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa?
                        Như nước đá nhớ cà chua
                        Như môi em nhớ da-ua ngọt ngào
                        Cái nhớ nhảy qua hàng rào
                        Không thèm đăng ký cứ nhào vô anh
                        Xô ra thì thấy không đành
                        Nên anh ôm lấy rồi anh giữ hoaì
                        Con kiến còn nhớ củ khoai
                        Huống chi tóc ngắn,tóc dài nhớ nhau
                        Nhớ nhau không biết để đâu
                        Nếu để trên đầu thì tóc bay đi
                        Để trong túi áo cũng kỳ
                        Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
                        Chi bằng giả bộ làm thinh
                        Hét lên"nhớ quá"một mình nghe chơi.



                        Tứ tuyệt cho nàng

                        Nguyễn Nhật Ánh

                        Thương nhau mấy núi cũng trèo
                        Nhà em lầu chín khó leo quá chừng!
                        Chân đi một bước lại dừng
                        Ngó lên, lại nhủ: Hay đừng yêu em!

                        Dành cho anh một chỗ buổi chiều
                        Dành cho anh một chỗ tình yêu
                        Dành thêm một chỗ cho anh đứng
                        Bên cạnh đời em lúc quạnh hiu.

                        Trái tim nằm ở trong người
                        Đâu như quần áo mà phơi ra ngoài
                        Nếu em còn trách anh hoài
                        Thôn Đông ngại nói, thôn Đoài nói đi!

                        Ghé thăm em một chút rồi đi
                        Ngồi thêm cũng chẳng nói năng chi
                        Lòng em cửa khép then cài lắm
                        Chẳng biết ngày xuân sắp lỡ thì

                        Ngày mai xa cách nhau rồi
                        Đừng quên anh đã từng ngồi bên em
                        Sau này, ai nói yêu thêm
                        Chỉ là nhắc lại điều em nghe rồi. . .

                        Hình như trong gió có mưa theo
                        Nghìn núi xanh xa có vạn đèo
                        Trái tim em cũng hình như có
                        Con đường qua đó rất cheo leo?

                        #87
                          Trường Phi Bảo 15.07.2006 20:39:45 (permalink)
                          TÌNH DỞ DANG RỒI

                          Thôi Anh ạ, tình mình đành dang dở
                          Đành chia tay, mỗi kẻ một phương trời.
                          Em hứa với lòng, dù ở chốn xa xôi,
                          Tình vẫn đẹp, vẫn mặn nồng, tha thiết.

                          Sẽ nhớ mãi, đôi mắt buồn da diết,
                          Lúc chia tay, Anh say đắm nhìn Em.
                          Trăng hạ tuần, mờ nhạt dưới trời đêm,
                          Gió lướt thướt, mang theo buồn hiu hắt.

                          Níu thời gian, đôi bàn tay nắm chặt,
                          Mặt quay đi, mà chân buớc ngập ngừng.
                          Nén khổ đau, nên lòng cứ rưng rưng,
                          Những giọt lệ muốn trào theo tiếng khóc.

                          Rồi từ đó, Em sống đời cô độc,
                          Luôn một mình, dù có phút giây vui.
                          Hay lạc loài, trong năm tháng ngậm ngùi...
                          Tim đã khắc ghi bóng người yêu dấu.

                          Dù không nói, Em mong Anh đã hiểu,
                          Nỗi khổ tâm, khi đời bắt chia tay.
                          Rượu ly bôi, mình sẽ uống thật say,
                          Khi tỉnh dậy, đã thấy tình đôi ngả.

                          Hồng Vũ Lan Nhi


                          Điều có thật

                          Em cứ nghĩ đó là trong cổ tích
                          Chuyện hai người thời trẻ yêu nhau
                          Rồi xa cách bởi cuộc tình ngang trái
                          Để nhớ thương đi bạc mái đầu.

                          Em vẫn nghĩ đó là huyền thoại
                          Chuyện nàng Tô hóa đá trông chồng
                          Đôi trai gái thương cuộc tình dang dở
                          Mà hóa thành núi Cốc sông Công

                          Nhưng khi đã xa anh ngàn ngày lẻ
                          Dửng dưng qua bao khuôn mặt trong đời
                          Em mới hiểu đó là điều có thật
                          Trong mỗi người chỉ có một người thôi.

                          - Vũ Kiều Oanh -

                          #88
                            Trường Phi Bảo 03.08.2006 12:57:19 (permalink)
                            Bao giờ
                            song hảo

                            Bao giờ anh đau khổ
                            Hãy tìm đến với em
                            (Em, một dòng sông nhỏ
                            Em, một ánh sao đêm).

                            Đâu chỉ có mùa xuân
                            Mới vàng hoa rực rỡ
                            Đâu chỉ riêng mặt trời
                            Xua tan đi giông tố

                            Bao giờ anh đau khổ
                            Hãy tìm đến với Em
                            Lòng anh còn bóng đêm
                            Em sẽ là tia nắng

                            Vườn nhà em đầy hoa
                            Hương thơm và trái ngọt
                            Mái nhà em dịu mát
                            Đằm thắm và bao dung

                            Mặt đất còn gai chông
                            Bầu trời còn mưa gió
                            Bao giờ anh đau khổ
                            Hãy tìm đến với em .
                            #89
                              Trường Phi Bảo 03.08.2006 13:02:03 (permalink)
                              Khoảng trời nhiều gió
                              Song Hảo

                              Phải chi em gởi được cho anh
                              Ngọn gió trong lành của vùng châu thổ
                              Những ngọn gió anh ơi hào phóng thế!
                              Có tình yêu nho nhỏ của riêng em.

                              Có nụ cười sôi nổi bạn bè thân
                              Những cô gái hồn nhiên tươi trẻ
                              Mái tóc mềm vương vương nắng gió
                              Cứ bềnh bồng trên cao như mây ...

                              Chẳng biết tự nơi nào mà ngọn gió đến đây
                              Cho em có khoảng trời mát dịu
                              Cái khoảng trời rất nhiều chim én đậu
                              Trên những tầng nhà và những vòm cây.

                              Cứ như là với tay sẽ gặp mây
                              Em bỗng nhớ đỉnh núi nào anh kể
                              Ở đó cũng có nhiều mây gió
                              Nhưng bây giờ anh đang ở đâu?

                              Thư anh viết cho em "biên giới mùa khô
                              Thèm ngọn gió xua đi cái nắng
                              Anh lắng nghe núi rừng yên lặng
                              Nhớ đồng bằng ngọn gió thênh thang ..."

                              Nhưng làm sao em đến được với anh
                              Chỉ nhờ gió gởi cho nhau nỗi nhớ
                              Chỉ nhờ gió nối khoảng trời hai đứa
                              Khoảng trời nào cũng đầy tiếng chim

                              Muốn nói bạn bè nghe những suy nghĩ lặng thầm
                              Chợt bóng nắng hôn đầy lên má
                              Và ngọn gió, thôi nhờ ngọn gió
                              Gởi tình yêu về nơi ấy cho anh.



                              RU
                              Song Hảo

                              Ầu ơ em ngủ cho say
                              Vòng tay anh khúc đọa đày đời em
                              Vầng trăng ngái ngủ bên thềm
                              Đánh rơi số phận vàng đêm tự tình
                              Ầu ơ em đọa đầy anh
                              Dài cơn hôn mật xin đừng qua mau
                              Ru nhau ru nhau ru nhau
                              Niềm vui trộn với nỗi đau thành lời .



                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 95 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9