Vu Vơ Nỗi Buồn
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 21 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 311 bài trong đề mục
songnhi 15.03.2017 22:31:52 (permalink)
0
 
 
 
Sau Tất Cả Em Chọn Mãi Mất Nhau

Sau tất cả mình sẽ về với nhau
Hay là vĩnh viễn chia xa mãi mãi
Khi nỗi đau cứ hiển nhiên tồn tại
Vết thương chẳng thể lên sẹo liền da

Sau tất cả rồi thì hai chúng ta
Vẫn tiếp tục ngồi soi mói lầm lỗi
Bao biện rằng chua chát những lời nói
Do nhất thời nóng vội lỡ thốt ra

Sau tất cả từ quen thành lạ xa
Vô tình gặp, cứ thản nhiên quay bước
Xưa bảo rằng hẹn thề từ kiếp trước
Mà nay tính toán từng câu chào nhau

Sau tất cả hạnh phúc đang xanh màu
Bỗng đổi thay bằng tang tóc đen trắng
Bao nhiêu đêm khóc thầm trong cay đắng
Vai trĩu nặng vì đôi gánh thương – hận

Sau tất cả đã có rất nhiều bận
Muốn chạy đến ôm người kia thật chặt
Thú nhận còn yêu ai đó nhiều lắm
Nhưng lý trí nghiêm nghị đứng cản rào

Sau tất cả em chọn mãi mất nhau
Tiễn tình đó vào thiên thu yên ngủ
Bởi chẳng thể yêu lại như ngày cũ
Một người từng dẫm nát trái tim mình

Song Nhi
 
 
 

songnhi 17.03.2017 23:39:04 (permalink)
0
 
 
 
Đêm Phố Nằm Nhớ Quê

Cũng chẳng biết mình muốn tìm điều chi
Mà cứ mãi bon chen chốn thành thị
Nếu tiền dễ kiếm như thiên hạ nghĩ
Thì phố đã không bạc trắng tình người

Cũng chẳng biết do đâu những nụ cười
Rơi dần theo năm tháng sống cùng phố
Mệt nhoài toan tính đói no sướng khổ
Cơm áo níu ghì không phút bình yên

Cũng chẳng biết sao mình hay muộn phiền
Lúc hoài niệm miền quê thời thơ ấu
Đất có bao giờ bạc đãi người đâu
Sao mình phải bỏ vườn ruộng ra đi

Cũng chẳng hiểu cuối cùng mình được gì
Sau bao năm cuồng quay trong vội vã
Mà ao ước chuyện mai này dư dã
Sẽ về sống cùng bến nước dòng sông

Cũng chẳng biết ước mơ ấy thành không?
Đêm nằm nhớ quê ngay giữa lòng phố
Tự an ủi. Bây giờ mình chịu khó
Vì tương lai tươi sáng ngày trở về

Nhưng đường về hình như cứ dần xa
Khi tóc mẹ ngày càng thêm sợi trắng
Buổi chiều trở gió mưa dầm tắt nắng
Rưng rưng buồn ngồi chờ những đứa con
***
Phố có gì đâu mà cứ mãi còn
Cố gắng níu kéo không chịu buông bỏ
Về quê thôi, về làm đứa trẻ nhỏ
Ôm lấy mẹ khóc òa như thuở xưa

Song Nhi
Mar 17, 2017
 
 
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2017 23:42:58 bởi songnhi >
sgecstasy 19.03.2017 05:43:56 (permalink)
0
Anh mượn ý từ trong thơ của Song Nhi để viết bài thơ nầy. Xin chia sẻ cùng Song Nhi.


Xa Rất Là Xa

Đối diện đêm đen, ta cũng nhiều khi
Không biết mình đang mong muốn điều chi
Câu hỏi đó cứ xoáy mòn suy nghĩ
Ta luôn bơ vơ tìm kiếm những gì

Quá nửa đời người còn mãi phân vân
Đôi khi nhìn lá rụng xuống trên sân
Nụ cười cũng rơi dần theo năm tháng
Giữa giấc mơ tình réo gọi bao lần

Cũng như người, ta mong mỏi bình yên
Mà sao tâm lại cứ mãi muộn phiền
Nợ cơm áo lo đói no sướng khổ
Ta mệt nhoài sống cùng với đảo điên

Đến cuối cùng, chúng ta sẽ được chi
Kỷ niệm buồn mãi níu kéo người đi
Dòng sông cũ, một quảng đời thơ ấu
Một mảnh tình riêng của tuổi xuân thì

Đường về quê mẹ, xa rất là xa
Mẹ không còn ngồi đợi trước hiên nhà
Xứ người nhớ mãi phố ngày xưa ấy
Ta ước gì được ôm mẹ khóc òa

sgecstasy


songnhi 29.03.2017 16:16:00 (permalink)
0
 
 
 Có Đôi Lúc Thấy Đời Chật Chội
 
 Có đôi lúc thấy đời chật chội
Quẩn quanh giữa thành bại thắng thua
Ẩn sâu trong ngọt ngào lời nói
Là bẫy rập sâu hiểm chát chua

Có đôi lúc nghe đôi chân mỏi
Khi đã qua hàng trăm nẻo đường
Vậy mà vẫn chẳng thể tránh khỏi
Lối chông gai mang tên yêu đương

Có đôi lúc dưng không ngồi nghĩ
Nhân sinh mộng, một kiếp được gì?
Ngoài trầm luân nghiệt duyên vay trả
Sinh ra để mai này chết đi

Có đôi lúc muốn được như cát
Hòa mình vào sa mạc mênh mông
Ngàn năm nằm yên nghe gió hát
Mặc ai thương ghét chẳng bận lòng

Song Nhi
 
 
 R
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2017 13:27:15 bởi Nguyệt Hạ >
songnhi 05.04.2017 00:59:42 (permalink)
0
 
 
 
Đời Là Thế

Đời là thế xuân sang hoa sẽ nở
Dẫu Đông giá, giăng phủ bao lạnh lùng
Vẫn mĩ miều xinh tươi và rạng rỡ
Như chưa từng có giây phút khốn cùng

Đời là thế sau nắng mưa gió bão
Cỏ khô lại hồi sinh xanh mượt mà
Ngạo nghễ vươn lên thể như muốn bảo
Chẳng khắc nghiệt nào vùi dập nổi ta

Đời là thế những cây cao cổ thụ
Luôn mọc từ nơi sỏi đá khô cằn
Mặc cho trời giáng bao cơn vần vũ
Cứ bình thản chờ đêm xuống ngắm trăng

Huống chi mình vốn loài người, em ạ
Lẽ đâu yếu mềm hơn cả cỏ cây
Gặp chút đắng cay thất vọng thì đã
Không còn tin điều tốt đẹp mai này

Đời là thế, vạn biến nhiều thay đổi
Có chát chua, mới biết qúy ngọt bùi
Can cớ gì mình cứ luôn đòi hỏi
Ngày nào cũng được hạnh phúc an vui

Song Nhi
Apr 4, 2017
 

sgecstasy 10.04.2017 05:15:10 (permalink)
0
Mưa Tháng Tư

Trắng, một màu
Đen, cũng một màu
Hư vô mở rộng
Khoảng trống giữa đời nhau
Trò chuyện cùng đêm
Thì thầm với bóng
Mười ngón tay tê cóng
Mưa tháng tư rơi vỡ hạt sầu

sgecstasy
sgecstasy 10.04.2017 09:15:22 (permalink)
0
Đôi Lúc

Ừ thì, đôi lúc cũng như em
Tôi cảm thấy trong lòng bối rối
Đời thật, hư trở nên chật chội
Đôi bàn chân lạc lối quay về
Tôi đứng bên nầy của bến mê
Muộn phiền nghe muôn trùng gió thổi
Bên kia bóng đêm mù tăm tối
Thế giới bao la đâu là nhà
Đôi lúc tôi nhìn hạt mưa sa
Bỗng dưng chợt thấy mình muốn khóc
Khi đã đi qua vạn nẻo đường
Mà vẫn không quên được quê hương
Nhiều lúc ngồi một mình suy nghĩ
Thế giới nhân sinh mộng là gì
Nửa đời nhìn lại thì cũng chỉ
Chết, chúng ta mang theo được gì

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2017 09:16:46 bởi sgecstasy >
songnhi 16.04.2017 01:48:56 (permalink)
0
 
 
Muốn Sống Như Ngày Còn Trẻ

Tự dưng bây giờ muốn buông bỏ hết
Bao hơn thua đang tranh đoạt với đời
Bởi thành bại không dựa vào cái kết
Mà là do ai sống đúng chất người

Tự dưng bây giờ muốn ngừng hận oán
Những ai đó từng làm tổn thương mình
Ta với họ dù chẳng thể là bạn
Cũng không nhất thiết xem như kẻ thù

Tự dưng bây giờ muốn về quê cũ
Sống bình yên bên vườn rẫy ruộng đồng
Cơm dưa cà ngày hai bữa là đủ
Miễn an vui thấy hạnh phúc trong lòng

Tự dưng bây giờ muốn về bên mẹ
Chẳng phải để vỗ về an ủi đâu
Chỉ cần mẹ cười, xoa đầu thật nhẹ
Thì bao nhiêu hờn tủi sẽ chìm sâu

Tự dưng bây giờ muốn như ngày trẻ
Vui cười vang, buồn òa khóc thế thôi
Không cố gắng, gồng mình lên mạnh mẽ
Thể như ta đã người lớn lắm rồi

Song Nhi
Apr 15, 2017
 
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2017 01:51:27 bởi songnhi >
songnhi 19.04.2017 23:39:11 (permalink)
0
 
 
 
Dư Âm Buồn Của Tháng Tư

Tháng tư, thôi hết hẹn hò
Người thương vừa mới xuôi đò sang sông
Nhìn em sánh bước bên chồng
Ta trông theo bóng mà lòng nhói đau

Thế là vĩnh viễn mất nhau
Dù yêu dấu vẫn vẹn màu trinh nguyên
Nhủ rằng: Ừ, chỉ hữu duyên
Sao chân cứ mãi lạc miền nhớ mong

Tháng tư, tan giấc mơ hồng
Ước thề đem thả giữa dòng nước trôi
Người về bên ấy có đôi
Mấy khi xót kẻ đơn côi chốn này

Tháng tư xuân mộng tàn phai
Hạ khô khát cháy đêm lê thê dài
Biết rằng mình đã chia tay
Mà sao cứ mãi thương hoài '' Ngày xưa....''

Giao mùa
Trở gió.
Tháng tư...
Người đi để lại những dư âm buồn

Song Nhi
Apr 19, 2017
 
 

sgecstasy 21.04.2017 19:02:35 (permalink)
0
Gió Tháng Tư

đã bao nhiêu năm qua rồi
vẫn còn âm ỉ trong suy nghĩ
cứ y như là ngày hôm qua
ấp ủ trong đám tro tàn
ngọn lửa bùng cháy lên khi gió tháng tư về
tôi sống lẫn lộn giữa tỉnh và mê
giữa những điều có thể và không thể
khi sự im lặng còn nằm trên bờ môi khát vọng
thì quá khứ hay hiện tại chẳng có gì khác biệt
tôi trò chuyện với đêm
thầm thì với bóng
mười ngón tay lạnh cóng
cơn gió khuya thổi qua thềm
tôi làm bạn với mưa
từng giọt sầu rơi vỡ
câu thơ cũng trăn trở theo người
đã bao nhiêu năm qua rồi
gió tháng tư về nửa đời còn nghe tiếng vọng

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2017 05:13:50 bởi sgecstasy >
songnhi 24.04.2017 00:32:59 (permalink)
0
 
 
Em Chọn Rồi Một Lối Rẽ Bình Yên

Hơn một lần em đã từng tha thứ
Lấy bao dung vá víu vết thương lòng
Hơn một lần em đã cố níu giữ
Bằng hy vọng
Dẫu biết rằng hy vọng ấy mong manh

Là em sai khi trót lỡ yêu anh
Gã đàn ông đào hoa trong tình ái
Người mà nơi trái tim chưa bao giờ tồn tại
Duy nhất một bóng hình

Anh cứ đi tìm niềm vui riêng mình
Bên những lả lơi mắt xanh môi đỏ
Bên những tạm bợ phù phiếm mây gió
Chuyện chúng ta xem như chưa từng có
Từ hôm nay

Em về đây, về sống cho ngày mai
Vịn vào chua xót để mà quên lãng
Không nhớ nữa người chẳng xứng đáng
Đóng khung quá khứ, chào đón tương lai

Lời sau cuối hãy để em nói thay
Thôi mình chia tay
Em chọn rồi
Một lối rẽ bình yên

Song Nhi
 
 

songnhi 27.04.2017 01:52:00 (permalink)
0
 
 
Về Nơi Được Gọi Là Nhà
 
Về mà thương những cơn gió
Đong đưa cánh võng hiên nhà
Hòa quyện vào lời ru dỗ
Ngủ ngoan nhé cháu của bà
 
Về mà nâng từng bông lúa
Thấm đẫm giọt mồ hôi cha
Gói ghém yêu thương chan chứa
Trong hạt gạo nuôi lớn ta
 
Về mà ăn cơm mẹ nấu
Canh rau đạm bạc cà tương
Để ký ức hoài ghi dấu
Thơm nồng dịu ngọt mùi hương
 
Về mà nhìn khói đối đồng
Lãng bãng giữa bóng chiều buông
Tôi ơi, cứ chầm chậm sống
Mặc kệ đời vui hay buồn
 
Về mà nằm dài trên cỏ
Ngắm nhìn mây trắng nhẹ trôi
Sân si, nhẹ tay rủ bỏ
Giờ chỉ cần bình yên thôi
 
Về nơi được gọi là nhà
Sau bao năm tháng bôn ba xứ người
Về tìm lại những nụ cười
Vô ưu trong sáng như thời lên năm
 
Song Nhi
 

songnhi 30.04.2017 00:26:17 (permalink)
0
 
 
Nỗi Buồn Nhớ Quê
Kể từ khi mình ôm giấc mộng hão
Được xênh xang trong nhung gấm lụa là
Nơi phố thị lung linh đầy diễm ảo
Chốn sang giàu tráng lệ đẹp xa hoa

Dù vườn ruộng đã bao phen níu giữ
Mình vẫn cứ quyết dứt áo ra đi
Quê hương bỏ lại làm kẻ xa xứ
Sống kiếp đời tạm bợ của Thiên di

Rồi một ngày đôi chân chợt nghe mỏi
Sau bao năm lạc giữa những con đường
Mới nhận ra phố bạc bẽo quá đỗi
Trơ cạn nghĩa tình lẫn cả yêu thương

Có đôi khi chập chờn trong giấc ngủ
Thấy vui đùa cùng bến nước dòng sông
Tỉnh giấc khóc òa vì thiên thai cũ
Lạc mất dấu bởi hoang phế rêu phong

Và từ đó mình thành phường bội bạc
Một lần đi là mãi chẳng quay về
Và từ đó cuộc đời mình cũng khác
Đắm chìm hoài trong nỗi buồn nhớ quê
Song Nhi

P/s: Cho một ngày đau buồn trong tháng tư. Mặc dù sau 1975 rất ... rất lâu tôi mới được sinh ra. Vậy mà vẫn phải làm kẻ xa xứ vì cái ngày oan nghiệt tang thương đó.



<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2017 00:29:09 bởi songnhi >
sgecstasy 30.04.2017 04:55:30 (permalink)
0
Nửa Đời Còn Nghe Tiếng Gọi

Ừ, đã 42 năm trôi qua kể từ ngày ấy
và cũng đã 37 năm anh khắc khoải nơi này
Có những điều trăn trở thầm lặng
không nói ra, không than thở cùng ai
Có những điều có thể và không thể làm được
Nhìn lại giấc mơ thấy xa cách muôn trùng
Người ở bên nầy, kẻ ở bên kia đại dương chia lìa
Thời gian là những tháng ngày
đo bằng tiếng vọng rơi xuống từ vực sâu
nửa đời còn nghe tiếng gọi

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2017 04:57:39 bởi sgecstasy >
songnhi 24.05.2017 00:38:44 (permalink)
0
 
 
Đám Cưới Người Mình Từng Thương
 
 Người gửi tấm thiệp màu hồng
Mời chung vui ngày cưới vợ
Nghe lòng mình cuồng cuộn sóng
Nhớ về thuở nào ngây thơ

Trưa hè một đám con nít
Chơi trò chú rể cô dâu
Anh - Vị vua xứ cổ tích
Mão lá dừa đội trên đầu

Em - cô Tấm trong truyền thuyết
Xinh xắn và rất ngoan hiền
Mà theo dân gian thêu dệt
Sẽ cùng nhà vua nên duyên

Ngoéo tay anh buông lời hứa
Lớn lên sẽ cùng chung nhà
Mười năm em hoài tựa cửa
Đợi chờ một chuyến xe hoa

Mùa cứ cõng mùa nhẹ trôi
Phôi phai theo đó đâm chồi
Vui bên mắt môi quyến rũ
Anh dần quên mất em rồi

Ngày xưa nào đâu biết trước
Tình anh mật đắng trên đời
Đến nay khi đã hiểu được
Giọt sầu mãi miết tuôn rơi

Em cũng muốn đến đám cưới
Chúc câu hạnh phúc về sau
Nhưng sợ kỷ niệm tìm tới
Khiến trái tim thêm lần đau

Đám cưới người mình từng thương
Vào một buổi chiều đầy nắng
Em - kẻ xa lạ bên đường
Đứng khóc thầm nơi góc vắng .

Song Nhi
May 23, 2017
 
 

Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 21 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 311 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9