Chiều Dát Bạc
Bầu trời trống không
Sinh phù, tử mộng
Niềm tin vắt chéo
nợ lòng?
Con kiến nhỏ trèo lên chín đỉnh
Ri rỉ lời xảo ngôn tầm thước
Mà hiểu đời chỉ là hạt gạo đợi ngày đông
Để làm gì?
khi cả thế giới đều thua cuộc
Mọi hư vinh đều sáng đêm tàn đuốt
Ai sẽ là ai?
Thập giá nhuộm hồng
Nước mắt vô minh người dấu kín
Ngưỡng vọng đời trong hố rỗng không...
Chiều nay nhìn sâu mắt người tàn tạ
Ta mĩm cười xoa dịu cơn giông
Để phía sau lưng ngày mai lời vô định
Người con gái hoàng hôn dát bạc lên hồng...