Nếu
Nếu đứng giữa con đường không có ngã rẽ
Tình yêu không đặt lên mình hy vọng kế
Thì bao dung - có lẽ
là một nét cười mờ
Nếu đứng giữa một nơi không có ngày xưa
Người hoảng loạn giữa bầy lương tri lặng lẽ
Ái Ố là vật trang hoàn cho gốc rễ
của tan
của hợp
của đợi chờ
Nếu chối từ khởi đầu cho một cuộc bán mua
Thì tình thân có mơ hồ cho gã Thạch Sanh mù chữ?
Và câu chuyện có xoay quanh cuộc đời con chằng tinh chưa thoát phần cầm thú
Khán giả ỉ ôi - kẻ lạ - thứ... lạc loài!
Buổi sáng ru hời trước Tổ Quốc nghỉ ngơi
Phản biện cuộc đời giữa phận voi và cỏ
Rắc lên chân những thứ van xin rồi từ bỏ...
Mà thôi...
ngày mai phận lại khác lời!?
Nếu đứng giữa bạn bè của tôi
Thì thổi tắt dùm thứ soi tiểu nhân và quân tử
Chỉ giản đơn sự sống cần dung thứ
Để vui
Để giữ
Để mù mờ
Nếu bây giờ - lúc ấy - ngày xưa
Ba kẻ gặp nhau để không đặt lên mình chữ "nếu"
Thì giả định ta đâu cần gì để hiểu
Bởi thứ vĩ ngôn bên sự thật lại... lắm điều!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2015 01:19:02 bởi wind.stt >