Chuyện tình Châu-Long
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 21 trên tổng số 21 bài trong đề mục
nhttnk 12.10.2014 05:28:06 (permalink)
TRỞ VỀ QUÊ CŨ
 
Gửi lại bà ngoại 2 đứa con lớn, "tôi" dẫn vợ và 3 đứa con nhỏ về quê. Mái tranh nghèo quê hương cùng với 5 mẫu ruộng và 1 mẫu vườn "từ đường hương hỏa" vốn đã thiếu trước hụt sau cho cuộc sống của Mẹ "tôi" cùng gia đình đứa cháu "đích tôn", với bao nhiêu đám giỗ đám quảy, nay phải chia sẽ cho 1 gia đình 5 người tay trắng ...
 
Chuyện phải đến, đã đến ...
 
Mẹ "tôi", "người đàn bà quê mùa, ích kỷ, mặc cảm với những người thành phố." ...
 
Không, không phải như vậy. Bà chính là người "giữ lửa", truyền từ đời này sang đời khác cái truyền thống của quê hương. Những người thành phố, cho đến tận ngày nay vẫn chưa trở thành truyền thống văn hóa dân tộc. Đối với bà, việc giữ dìn gia phong, chăm lo cúng giỗ ông bà quan trọng hơn các thứ khác. Vì vậy, trong cuộc xung đột giữa những người ở quê và đứa con vừa trở về, bà đã đứng về phía những người ở quê ...
 
Các anh, chị "tôi" từ ngoài bắc về, sau 1 thời gian ngắn ngủi say sưa với "chiến thắng", cũng bị cuốn vào cuộc vật lộn với cái đói và cái nghèo của chính mình. "Tôi" bị bỏ mặc ...
 
Quê hương ruổng bỏ, "tôi" rũ áo ra đi. "... sống cuộc đời cô đơn, phiêu bạt tha phương xứ lạ quê người trên chính đất nước mình!."
#16
    nhttnk 13.10.2014 15:52:40 (permalink)
    Trở lại quê vợ, "tôi" nuốt nỗi "mặc cảm" vào trong để tập trung sức lực vào cuộc mưu sinh để sinh tồn.
     
    Nhờ 1 người quen bên vợ giúp, vợ chồng "tôi" xin được một mối nhận bánh mỳ đi bán rong. Sau 1 thời gian, "tôi" xin được vào làm lái xe cho 1 tổ hợp thu mua phế liệu, nhờ vào tấm bằng lái xe quân đội chế độ cũ "tôi" có được nhờ đi học thêm trong thời gian phục vụ quân đội.
     
    Xe ô tô của tổ hợp phế liệu là 1 chiếc xe Dodge cũ được phục hồi bằng cách lắp lẫn các bộ phận tháo từ nhiều chiếc xe khác. Vì vậy điều khiển xe rất vất vả, và xe hư liên tục. 1 lần xe mất thắng, đụng vào 1 người kéo xe ba gác. Chiếc xe ba gác bị vỡ nát nhưng may mắn là người kéo xe ba gác chỉ bị xây xát nhẹ. "Tôi" nhảy xuống xe, đỡ người kéo xe ba gác dậy. Anh cũng là 1 người lính của chế độ cũ. Hai anh em ôm nhau khóc ...
    #17
      nhttnk 14.10.2014 22:55:46 (permalink)
      Đắng cay, vất vả rồi cũng qua. Các con dần lớn ...
       
      Những tưởng cuộc đời vậy là cũng xong. Vậy mà chưa xong.
       
      Vợ "tôi" bệnh. Bệnh tiểu đường. Nhà nghèo, chữa "lai rai", bệnh vợ "tôi" tiến triển dần từ nhẹ đến nặng. Căn nhà lá của gia đình cặp bờ kênh mua từ thời rẻ như cho, nay đô thị phát triển tới nơi, có giá trị chút đỉnh. "Tôi" bán nhà, mua 1 miếng đất nhỏ sâu trong hẻm, cất 1 căn nhà lá để ở, để dành tiền cho vợ chữa bệnh. Đưa vợ đi chữa bệnh nhiều lần, "tôi" học lóm luôn tên thuốc, liều lượng, cách tiêm, sau đó tự chữa cho vợ ở nhà để giảm chi phí, chỉ có chạy thận lọc máu là phải đến bệnh viện.
       
      Cứ thế hơn 4 năm trời, vợ chồng "tôi" quấn quýt bên nhau, chia sẽ gánh nặng bệnh tật. Rồi thêm 2 năm nữa trước khi mất, vợ "tôi" trở bệnh nặng, nằm 1 chỗ. "Tôi" là bác sĩ, "tôi" là hộ lý, "tôi" là điều dưỡng viên, "tôi" là bạn ... "Tôi" trị bệnh, chăm lo ăn uống, tắm rửa, chia sẻ động viên vợ ...
       
      Có lẽ "tôi" đã trở thành 1 tấm gương mẫu mực về tình nghĩa vợ chồng cho các con, cho bà con bên vợ, cho các anh chị em "tôi". Vì vậy mà khi "nàng" trở về tìm tôi, các con "tôi", bà con bên vợ, các anh chị em, ủng hộ "tôi" và "nàng".
      #18
        nhttnk 16.10.2014 02:10:53 (permalink)
        "Nàng" lấy chồng môn đăng hộ đối ...
         
        Năm 1975 "nàng" cùng gia đình di tản sang Mỹ. Tổng cộng cả ở Việt nam và ở Mỹ, "nàng" sinh được 5 người con gái.
         
        "Nàng" sinh con một bề. Chồng "nàng" cần có người nối dõi, quản lý tài sản nên đã đi gửi con ở chỗ khác.
         
        Truớc cảnh đời phù hoa mà bạc bẽo, mối tình đầu mà "nàng" vẫn luôn nâng niu trong trái tim, bỗng trỗi dậy ...
         
        "Nàng về quê tìm tôi!."
        #19
          nhttnk 17.10.2014 01:44:40 (permalink)
          Với khoảng ba mươi ngàn đô-la, "nàng" xây 1 khu nhà vườn trên vườn dừa rộng chừng 2 ngàn mét vuông của ông nội để lại ở quê. Vườn dừa nằm giữa cánh đồng lúa bát ngát, sau lưng là núi, trước mặt là đồng muối chạy dài ra biển, gần bên hông nhà là con sông Ông Kiều nước chảy lơ thơ, từ nhà ra quốc lộ 1 là  1 con đường nhỏ dài chừng 200 mét. Giữa khu nhà vườn là căn nhà chính 1 tầng lợp ngói đỏ với 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, phòng ăn, bếp. 1 con đường nhỏ lát gạch đỏ chạy quanh căn nhà chính, dẫn đến lầu hoa nhìn ra vườn hoa ao cá, nhà mát để ngồi uống cà phê hóng gió đồng, nhà bếp để làm đồ nướng, đun bếp củi nấu các món quê. Cuối cùng là nhà chòi để mắc võng nằm ngắm trăng. Vườn cây xung quanh nhà chỉ để lại các giống dừa quý, còn là trồng thêm các loại cây ăn trái, cây cảnh.
           
          "Em ơi lâu đài tình ái, hóa ra có trên trần gian" ...
           
          Cuộc đời tưởng thế là xong, hóa ra là lại vẫn chưa xong ...
          #20
            nhttnk 18.10.2014 04:02:11 (permalink)
            "Mối tình đầu vẫn còn quá mãnh liệt.
             
            Hai đứa muốn gần nhau mãi mãi, không muốn rời nhau nữa bước. "

            Nhưng ... đã có quá nhiều câu chuyện "đào mỏ" ...
             
            Đã có quá bi kịch, hài kịch xung quanh các   mối quan hệ giữa người trong nước và người ở "Bển" dzìa ...

            Người chị gái của "nàng" ở lại Sài gòn sau năm 1975 nói xa, nói gần, rồi nói thẳng vào mặt: "Đào mỏ thì nói phứt đi cho nó rồi ... Ở đó mà tình đầu với tình cuối ..."
             
            Ôi! Cái phận nghèo. Tránh đâu cho khỏi nắng?
             
            "Tôi" vẫn "mặc cảm" như xưa. Nhưng "nàng" thì khác xưa. "Nàng" xử lý các tình huống. "Nàng" che chắn cho "tôi". Và điều quan trọng hơn là "tôi" và "nàng" chỉ gần nhau chứ không thấy tìm cách ràng buộc nhau về mặt chính danh hay pháp luật. Sau nhiều năm "đào mỏ", "tôi" và đàn con cháu vẫn nguyên phận nghèo, còn "nàng" cũng không thấy bị hư hao tiền bạc.
             
            Nhưng ... người chị gái của "nàng" vẫn lo lắng. Bà lôi kéo 5 người con gái của "nàng" vào cuộc ...
             
            Nàng luôn luôn bị căng thẳng ...
             
            Nàng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi ... 
             
            "Cuộc tình chúng tôi sẽ ra sao ngày sau….!?!."
             
            HẾT
            #21
              Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 21 trên tổng số 21 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9