NẦY CÕI THƠ..
Cách biệt từ lâu vắng bặt thơ
Có ai mong nhớ với trông chờ?
Vần cùn ý cạn nên lãng tránh,
Chẳng phải vì quên hoặc hững hờ.
Tự biết mình chỉ là tập tễnh.
Vì câu an ủi khó làm ngơ?
Luôn trau chuốt mãi được tròn chữ,
Nghĩ sẽ bớt dần lỗi bản sơ.
&
Từ đó Ta không còn ngại sợ.
Cố lòng bương dậy chả thờ ơ.
Gắng công mài giũa nâng thi pháp,
Xướng hoạ người xem sẽ bất ngờ.
Tiếp nối dòng đời gìn nhịp thở.
Chân tình kiếp sống giữ niềm mơ.
Mai đi xa đó còn thầm nhủ,
Sông chảy thủy chung khó vỡ bờ.
(Vui mừng được lạc lõng cõi thơ)!
LÂM TUẤN HIỀN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2016 19:09:30 bởi LÂM TUẤN HIỀN >