Ta và Hắn
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 33 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 11.11.2005 01:57:22 (permalink)
0

Trích đoạn: tulipdenus


Trích đoạn:Không Đề
-Trường Phi Bảo-

Một gánh tình chung với nước non
Dẫu vầng nhật nguyệt khuyết chửa tròn
Tim em nguội lạnh từ muôn kiếp
Trói chặt đời trong chiếc lồng con

Đã đứt thật rồi những sợi yêu
Còn đâu nỗi nhớ buộc trăm chiều
Hãy nhủ thầm rằng em đã chết
Một đoạn tình buồn biết bao nhiêu???

7-11-2005


TRÁI TIM HÓA ĐÁ

Hồn rêu xanh cỏ lá
Mưa không về chiều nay
Trái tim giờ hóa đá
Quên tình xưa hao gầy...




Tình Đá
Trường Phi Bảo


Đá vì anh hóa trái tim,
Đá thương em mới tạc thêm Vọng Chàng.
Cỏ cây hiểu tất lòng Nàng,
Bèn ngăn mưa gió chắn ngang tơ giời.
Bụi che lấp nửa môi cười,
Nửa đôi mắt, nửa kiếp người ngu ngơ.
Như nàng Tô hóa đá chờ,
Trầm luân dâu bể, sầu mơ tháng ngày.
Triệu năm mới có hôm nay,
Em và đá một hình hài soi chung.
Mình yêu không tới tận cùng,
Đá khi không cũng... chạnh lòng... nhớ anh!

10/11/2005

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2013 19:38:54 bởi Trường Phi Bảo >
#16
    Trường Phi Bảo 12.11.2005 00:02:30 (permalink)
    0


    Yêu Người Trong Mộng
    Trường Phi Bảo


    Anh đã đến với tôi
    Dù chỉ là tình cờ
    Chuyện trò trong giây lát
    Anh lại đi hững hờ

    Anh đã đến với tôi
    Từng đêm trăng rực rỡ
    Một hôm trăng thay áo
    Anh ngõ lời yêu tôi

    Tưởng tình xanh mãi mãi
    Tưởng anh mãi nhớ tôi
    Nào ngờ mấy bữa nay
    Sao tôi chẳng thấy người?

    Chập chờn, ôi! giấc mộng
    Tôi đã yêu thật rồi
    Yêu một chàng trong mộng
    Đố đời còn yêu ai!

    05/2001
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2017 12:57:46 bởi Trường Phi Bảo >
    #17
      tulipdenus 12.11.2005 06:39:18 (permalink)
      0


      Trích đoạn: Trường Phi Bảo

      Yêu Người Trong Mộng
      -Trường Phi Bảo-

      Anh đã đến với tôi
      Dù chỉ là tình cờ
      Chuyện trò trong giây lát
      Anh lại đi hửng hờ

      Anh đã đến với tôi
      Từng đêm trăng rực rỡ
      Một hôm trăng thay áo
      Anh ngõ lời yêu tôi

      Tưởng tình xanh mãi maĩ
      Tưởng anh mãi nhớ tôi
      Nào ngờ mấy bữa nay
      Sao tôi chẳng thấy người?

      Chập chờn, ôi! giấc mộng
      Tôi đã yêu thật rồi
      Yêu một chàng trong mộng
      Đố đời còn yêu ai!

      5-2001


      XIN TRẢ LẠI NGƯỜI

      Ta về ngậm ngùi
      Bến sông ngày cũ
      Thương tình mịt mù
      Âm thầm áo giũ!

      Cơn mộng lầu đài
      Gác tình dáng lụa
      Em của người rồi
      Tôi đành tình thua

      Xin trả lại người
      Con đường mơ mộng
      Tôi về ngủ vùi
      Như cá chìm sông...

      Ôi chiều mênh mông
      Ôi tình long đong!
      Em ở nơi nào?
      Có còn thương mong?



      #18
        Trường Phi Bảo 13.11.2005 00:01:58 (permalink)
        0


        Trích đoạn: tulipdenus


        Trích đoạn: Trường Phi Bảo

        Yêu Người Trong Mộng
        -Trường Phi Bảo-

        Anh đã đến với tôi
        Dù chỉ là tình cờ
        Chuyện trò trong giây lát
        Anh lại đi hửng hờ

        Anh đã đến với tôi
        Từng đêm trăng rực rỡ
        Một hôm trăng thay áo
        Anh ngõ lời yêu tôi

        Tưởng tình xanh mãi maĩ
        Tưởng anh mãi nhớ tôi
        Nào ngờ mấy bữa nay
        Sao tôi chẳng thấy người?

        Chập chờn, ôi! giấc mộng
        Tôi đã yêu thật rồi
        Yêu một chàng trong mộng
        Đố đời còn yêu ai!

        5-2001


        XIN TRẢ LẠI NGƯỜI

        Ta về ngậm ngùi
        Bến sông ngày cũ
        Thương tình mịt mù
        Âm thầm áo giũ!

        Cơn mộng lầu đài
        Gác tình dáng lụa
        Em của người rồi
        Tôi đành tình thua

        Xin trả lại người
        Con đường mơ mộng
        Tôi về ngủ vùi
        Như cá chìm sông...

        Ôi chiều mênh mông
        Ôi tình long đong!
        Em ở nơi nào?
        Có còn thương mong?


        hay quá, hay quá, bài thơ buồn mà dễ thương, hẹn khi khác sẽ đối lại còn bây giờ Bảo phải viết tiếp Chuyện Đời Tôi hi hi, chúc tulip vui khoẻ ý thơ mạnh mẽ mà không kém nhẹ nhàng nha!
        #19
          Trường Phi Bảo 13.11.2005 01:02:18 (permalink)
          0



          Thơ Tình Của Em
          Trường Phi Bảo


          Tập thơ tình những ngày son em viết
          (Là dấu yêu theo năm tháng dần qua)
          Em hăm hai, em nào đâu có già
          Sao tâm hồn cằn cỗi nhiều triết lý.

          Anh đã xa mối tình thành cũ kỹ 

          (Tận trong lòng suy nghĩ vẫn đơn phương)
          Bao bài thơ em viết lúc giận hờn,
          Lúc dại khờ, lúc nồng nàn, thổn thức...

          Một mình thôi với tình yêu rạn nứt

          (Lưu luyến gì? khi không thuộc về nhau)
          Dòng mực xanh tha thiết chẳng phai màu
          Dòng mực tím mãi nghẹn ngào không ngớt.
           
          Giấc mộng đầu bâng khuâng lời dịu ngọt
          (Ngay nỗi đau cũng bất chợt tình cờ)
          Trái tim em đa cảm rớt vào thơ
          Hồn dậy sóng thuyền lạc bờ xa bến.
           
          Bóng thời gian qua thềm xưa tìm đến
          (Xung quanh là kỷ niệm, ảnh hình ai)
          Giấy ố vàng mà tình nhỏ chửa phai
          Em ấp ủ cả một trời thương nhớ.

          09/2005
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2017 13:01:20 bởi Trường Phi Bảo >
          #20
            Trường Phi Bảo 14.11.2005 03:32:32 (permalink)
            0



            Nước Mắt Không Còn Nhỏ Xuống Đời Anh
            Trường Phi Bảo

            Nước mắt giờ thôi nhỏ xuống đời anh
            Tại sao thì chỉ mỗi mình em biết?
            Cuộc tình xưa anh nói lời vĩnh biệt
            Nên tháng năm nhẹ chôn giấu niềm đau.

            Khi nước mắt không đủ dành cho nhau
            Tốt hơn hết mình kiềm đi tiếng nức
            Anh xa quá thời gian thường thổn thức
            Và tim em ai dấy những dại khờ.

            Không thể khóc dù rằng khóc trong mơ
            Lặng lẽ buồn với trời đêm tĩnh mịch
            Mãi chờ trông ở phía đời chật ních
            Anh như chim bay ngược gió phiêu bồng.

            Em bây giờ nước mắt chẳng cho không
            Khó khăn lắm mới gượng vui mà sống
            Dẫu tâm hồn nặng mang một hình bóng
            Anh đâu còn về lại nữa mà mong

            Xin dập tắt ngọn lửa cháy trong lòng
            Sự bội phản làm nỗi đau hóa đá
            Lệ đã khô khi tình qua vội vã
            Nên cạn rồi nước mắt khóc ngây thơ.

            15/10/2005



            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2017 02:13:44 bởi Trường Phi Bảo >
            #21
              Trường Phi Bảo 14.11.2005 21:31:38 (permalink)
              0


              Mình Không Thể Thiếu Nhau
              Trường Phi Bảo


              Em chẳng phải nàng Mỵ Châu đâu nhé!
              Khờ khạo trong tình yêu mà đánh mất Cổ Loa Thành
              Càng không thể như Mị Nương ngốc nghếch
              Sợ hình hài Trương Chi bỏ lỡ cuộc tình xanh

              Em chỉ là em một chút xíu mỏng manh
              Chút dịu dàng, chút kiêu sa lém lĩnh
              Trái tim thơ ngây pha thêm chút bướng bỉnh
              Ngoan hiền lắm cũng khát khao dữ lắm

              Dũng cảm với lòng em cầm chặt tay nắm
              Mở rộng cửa tim anh vào thế giới nội tâm
              Nên anh đừng giấu em về người con gái ấy
              Người con gái... từng bước ngang đời mình.

              Xin anh đừng sống mãi với một bóng hình
              Đã tới lúc vì em mà thổi sáo
              Dấu lông ngỗng khiến anh còn khờ khạo
              Ngọn gió từ em thổi mất... kể từ đây!

              Đoạn tuyệt đi anh quá khứ buồn đến vậy
              Xem như cô ấy chưa đốt cháy lòng anh bao giờ
              Anh xấu xí em vẫn cứ làm thơ
              Cứ thủy chung, em sẽ mãi đợi chờ.

              Tình yêu suôn sẽ chỉ bắt gặp trong mơ
              Em chắc thế nên không thèm mơ nữa
              Thà chịu sóng gió, chịu lắm nhiều trắc trở
              Em tin ngày sau tình đẹp suốt trăm năm.

              Hãy nhìn về hiện tại đi anh
              Có một người đang yêu và đang chờ anh đó
              Cô ta sẽ vui nếu như anh hiểu rõ
              Rằng cuộc đời mình không thể thiếu nhau.

              04/2002


              Viết tặng cho bạn gái CNM mong rằng người yêu bạn sẽ hiểu bạn và tìm tới với bạn trong một ngày ko xa mấy!
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2017 02:18:16 bởi Trường Phi Bảo >
              #22
                Trường Phi Bảo 16.11.2005 01:12:32 (permalink)
                0



                Giáng sinh một mình
                -Trường Phi Bảo-
                Tặng:G...


                Người ta goị, nhưng... chẳng phaỉ... là anh !
                Tay khẽ khàng làm rơi cả ống nói
                Ông già Noel cỡi Tuần Lộc bay tới
                Mang những phần quà, lại thiếu mất phần anh

                Trời lập đông cây lá hết màu xanh
                Những hoả châu quay, những ánh đèn chớp tắt
                Cây thông khổng lồ trơ cành hiu hắt
                Lũ dơi tội tình vướng mắc ngủ an lành

                Giáng sinh này em buồn anh biết không?
                Bên song cửa từng đôi vẫn ríu rít
                Tay trong tay, ôi tình yêu khắng khít
                Chỉ đôi mình...
                ...Đành hẹn tận mùa sau

                Người ta gọi xin được đến cùng nhau
                Con rắn ngày xưa xúi em ăn trái cấm
                Yêu anh lắm lòng tựa lòng dựa dẫm
                EVa thông minh chẳng dại phản bội mình

                Anh không tới trước quỷ dữ, thần linh
                Em nguyền rũa những bộn bề đem anh đi mất
                Chỉ xin anh trước chúa trời chân thật
                Không phản bội tình, không phản bội chính em

                24-12-2004
                12giờ 15 phút khuya
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:45:25 bởi Trường Phi Bảo >
                #23
                  Trường Phi Bảo 16.11.2005 01:21:11 (permalink)
                  0


                  Lời người ngoại đạo
                  -Trường Phi Bảo-
                  Tặng:Q...


                  Bài thánh ca đó hỏi anh còn nhớ không?
                  Lần đầu tiên dìu nhau vào tiễn biệt
                  Tình yêu đầu với niềm đau da diết
                  Gieo vào lòng nổi nhớ tự ngàn sau

                  Gởi tới anh_người muôn đời ngoan đạo
                  Ngọn lửa công giáo đã đốt chết chúng mình
                  Hai nhịp tim không thể hoà thành một
                  Đứa thì buồn, đứa chuốt những thương đau

                  Anh đi về nơi phía không còn nhau
                  Nhặt cho em bao tê taí- nghẹn ngào
                  Bài thánh ca một lần anh khẽ hát
                  Buồn như mưa! em tự hỏi Vì sao?

                  Vì tôn giáo, vì lòng anh hay vì em ngoại đạo
                  Ngược hướng đời nên đành chia hai lối
                  Giáo đường chiều nay phán lời buộc tội
                  Giam tim em với kẻ có đạo rồi

                  Dẫu xa xôi, dẫu em còn nông nỗi
                  Dẫu giáng sinh này anh chẳng thể về đây
                  có nghe chăng bài thánh ca thuở ấy
                  Hát hộ ta những ngang trái tình yêu

                  24-12-2004
                  1giờ khuya
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:49:24 bởi Trường Phi Bảo >
                  #24
                    Trường Phi Bảo 16.11.2005 01:33:41 (permalink)
                    0


                    Cho cuộc tình ngày qua
                    -Trường Phi Bảo-
                    Tặng: G...


                    Tôi đã dặn với lòng không được khóc
                    Lần cuối cùng khi đối diện người ta
                    Yêu thương hết, ngốc nghếch cũng đã xa
                    Sao mi mắt còn dại khờ hoen ướt

                    Người ta bảo "Ái tình như như còn nước,
                    Không thuận chiều nên nước rẽ làm đôi"
                    Duyên tình mình chỉ đến thế thôi
                    Nghĩa đã cạn...có một người quay bước

                    Quá thờ ơ người làm tim trầy xước
                    Một nhánh hồng người tặng lúc chia tay
                    Gai hồng đâm nát kỷ niệm tháng ngày
                    Người xa khuất bỏ lại tình đổ vỡ

                    Bài thơ xưa tôi viết còn dang dỡ
                    Để bây giờ thành nức nở bơ vơ
                    Biết bao đêm tôi cố thức làm thơ
                    Cho hạnh phúc được thêm nhiều ân huệ

                    Tôi mê muội nên mới chẳng màng kể
                    Chuyện bướm ong, chuyện người đã thay lòng
                    Dẫu là buồn khi con sáo sang sông
                    Bài thơ tình vẫn vạn lần xếp kỷ

                    Thà quên người rồi thành kẻ mất trí
                    Tôi vẫn cam được làm lại từ đầu
                    Không yêu đương, không hứa hẹn gì đâu
                    Thì nước mắt chẳng bao giờ cay đắng

                    Bụi phủ vàng góc đời tôi ôm hận
                    Khép kín mình trong vỏ bọc cô đơn
                    Tưởng lịm tình duy nhất khó nguôi quên
                    Người tàn ác gieo rắc dầy nỗi nhớ

                    Giá ngày xưa tôi đừng biết đợi chờ
                    Đừng mơ mộng...có đâu giờ thất vọng
                    Người vong phụ thế là đành như sóng
                    Vỗ vào bờ, gọi mãi..."thuyền ơi!!!"

                    25-1-2004
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:53:51 bởi Trường Phi Bảo >
                    #25
                      Trường Phi Bảo 17.11.2005 03:03:15 (permalink)
                      0
                      Không Đề
                      -Trường Phi Bảo-


                      Chàng sinh trước thiếp mấy mùa đông
                      Thiếp sinh sau mấy thuở mặn nồng
                      Tơ trời sao buộc ngang tay áo
                      Chửa xuân thiếp đã sớm sang sông

                      Chàng tóc bạc dáng lưng cong cong
                      Thiếp mơn mởn như đóa hoa hồng
                      Sao chàng xa thiếp xa xa mãi
                      Để tình góa bụa mõi mòn trông

                      6-11-2005
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:59:35 bởi Trường Phi Bảo >
                      #26
                        Trường Phi Bảo 18.11.2005 03:18:04 (permalink)
                        0


                        Mới Hôm Qua...
                        -Trường Phi Baỏ-
                        Tặng: NVT


                        Mới hôm qua người hãy còn xa lạ
                        Mà hôm sau thân thiết tự bao giờ
                        Ta nhớ rõ đôi mắt rụng vầng thơ
                        Người ấy cười thoáng hồn ta xao xuyến

                        Mới hôm qua chưa gì là quyến luyến
                        Mà hôm sau lưu luyến đã trao tay
                        Người trầm tư đủ bối rối lòng ai
                        Đêm trăn trở nhịp tim mình đổi khác

                        Người ấy đi qua nổi buồn man mác
                        Ngược về ta ngơ ngẫn một nổi sầu
                        Dáng người xa, ta đứng ngắm thật lâu
                        Rồi lẫn khuất bước vào trong niềm nhớ

                        Mới hôm qua, Ta- Người còn bỡ ngỡ
                        Vậy mà nay quyện hơi thở chung nhau
                        Ở bên Ta, Người kể chuyện trăng sao
                        Ta vui vẽ với trời cao, gió nhẹ.

                        Cái duyên tới lạ lùng và rất khẽ
                        Khi vắng người Ta nhẹ thả hồn thơ
                        Biết đâu tìm thấy Người ở trong mơ
                        Cho Ta hẹn tận kiếp sau nữa nhé!

                        Mới hôm qua người ấy còn mới mẽ
                        Qua ngày sau đã thành kẻ trồng si
                        Ta choáng voáng giữa men tình quỵ lụy
                        Cuộc yêu thương theo năm tháng mẫn mùi

                        23-7-2005
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:51:57 bởi Trường Phi Bảo >
                        #27
                          Trường Phi Bảo 19.11.2005 02:06:23 (permalink)
                          0


                          Số Phận
                          -Trường Phi Bảo-
                          Tặng NVT


                          Đó có phải là số phận không anh?
                          Mà chúng ta yêu nhau chỉ qua mọi ánh nhìn
                          Mà chúng ta cảm nhau chỉ giữa nụ cười xinh
                          Và thân thiết ngay buổi đầu tay nắm

                          Em hổng dám lao xuống vực tình sâu thẳm
                          Chẳng dại thêm một lần làm kiếp thiêu thân
                          Chẳng dám đặt niềm tin dưới mỗi bước chân
                          Vì em khổ, em đau đã một lần em biết

                          Em sợ rồi cái định mệnh chết tiệt
                          Đặt để người này, lại bày xích người kia
                          Rồi thương nhớ, phũ phàng...rồi cách chia
                          Rồi khóc thầm, phân vân...trước cuộc đời cạm bẩy

                          Nhưng số phận diệu kỳ đã cho em nhìn thấy
                          Đã lại cuốn em vào vòng lốc xoáy yêu đương
                          Đã mang anh tới đời rộ sắc thơm hương
                          Và phía trước là thiên đàng mộng ước

                          Em chẳng dám tin anh người của kiếp trước
                          Lưu lạc kiếp này để nặng nợ cùng em
                          Hình bóng cũ chừ hết nhá nhem
                          Nơi trái tim có nửa thời bồng bột

                          Em non nớt, ngây thơ, em nửa thời ngốc nghếch
                          Anh bỗng tới giữa đời làm nổi nhớ trong nhau
                          Không còn giống như định mệnh buổi hôm nào
                          Mà Số Phận gắn đời ta vĩnh viễn

                          Đừng hờn ghen quá khứ, em không còn lưu luyến
                          Khi bánh xe số phận đang nghiền nát đôi ta
                          Chỉ ánh mắt, môi cười thế là thôi tất cả...!
                          Hai tâm hồn tự dâng hiến thời gian.

                          8-8-2005
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:55:12 bởi Trường Phi Bảo >
                          #28
                            Trường Phi Bảo 19.11.2005 17:54:40 (permalink)
                            0


                            Không đề
                            -Trường Phi Bảo -
                            Tặng NVT


                            Có lẽ bây giờ em nên tự cười em
                            Đã phí phạm thời gian cho cuộc tình duy nhất
                            Đã giết dần mơ ứơc cho những điều không thật
                            Dốc hết thanh xuân đủ dâng tặng một người

                            Em đã bỏ qua những niềm vui cuộc đời
                            Bao khoảnh khắc mà nụ cười hiện hữu
                            Vòng tay bạn bè và mọi lời khuyên nhủ
                            Để chạy theo chiếc bóng ảo xa xăm

                            Có lẽ bây giờ em nên cảm ơn anh
                            Người đàn ông thứ hai nhẹ đến trong cuộc đời
                            Anh đã lấy lại giúp em những nụ cười
                            Đã tiếp thêm nghị lực, tạo dựng một niềm tin

                            Anh bao dung giữa cuộc sống hữu tình
                            Em chợt giận, tiếc tháng ngày khờ dại
                            Yêu một người, quên cả mình tồn tại
                            Tự dày vò, tự đau khổ thiệt ngốc phải không anh

                            Gìơ chẳng còn gì em có thể trao anh
                            Bởi mọi thứ người xưa đều cướp mất
                            Nếu anh cần một quả tim nguyên vẹn nhất
                            Em không dám chắc rằng mình có đủ anh ơi!

                            Nhưng nếu anh cần người cảm thông suốt đời
                            Người quạt nồng, ấp lạnh, người gánh chung khốn khó
                            Có lẽ sẽ vì anh mà quá khứ em từ bỏ
                            Để đựơc bên nhau tới ngày mai bạc đầu

                            11-8-2005
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:57:05 bởi Trường Phi Bảo >
                            #29
                              thanhbinh_20885 20.11.2005 16:46:10 (permalink)
                              0
                              hi hi
                              hôm nay mới đọc thơ của bạn thấy hay quá ah
                              xin được họa một bài gọi là ra mắt nhé
                              chúc bạn sẽ có nhiều bài thơ hay nũa
                              ngồi bên khung cửa sổ
                              nhìn sang phòng đối bên
                              sao giờ học chưa tan
                              mà lòng ta xao xuyến

                              ngồi bên kia khung cửa
                              một trái tim tình si
                              cũng đang nhìn những cánh
                              hoa phượng rơi ngoài sân

                              ôi sao những giờ học
                              sao thời gian chẳng trôi
                              để tôi cứ phải ngồi
                              nhìn bên kia khung cửa

                              ôi sao những giờ học
                              nặng nhọc và gian lao
                              hãy bay vào khung cửa
                              đôi ánh mắt nhìn nhau

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 33 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 490 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9