Ta và Hắn
Thay đổi trang: << < 313233 > | Trang 32 của 33 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Lữ Hành 04.10.2010 04:55:40 (permalink)
0
Bến cũ đò xa


Đã lâu lắm.
Thuyền trôi không trở lại.
Bến cũ buồn mong đợi cánh buồm xưa.
Mịt trùng khơi bão táp sóng đẩy đưa.
Lạc biển ngát thuyền chưa về bến hẹn.

Từ xa em.
Cõi lòng buồn len lén.
Xuân mòn trông đàn én lượn cánh chào.

Từ chia tay.
Lòng vẫn nhớ đến nhau.
Chiều trông biển phương nao thuyền mù thẳm.

Ôi đại dương nghìn trùng xa xôi lắm.
Đông đã về còn nắng ấm lòng ai.
Biển bao la em bé bỏng hình hài.
Chợt thoáng nghĩ tương lai.
Lòng ái ngại.

Đời giông tố.
Đâu phải thuyền nào cũng trở lại.
Mộng gieo neo bến dấu ái thân thương.
Ai ra đi biền biệt nẻo miên trường.
Phận bến đợi nhớ thương tìm nhân ảnh.

Tình đã xa khi chim hoang chấp cánh.
Lạc phương trời dẫu ngoảnh lại tổ xưa.
Biết về đâu cánh rũ xoải trong mưa.
Thuyền viễn xứ đong đưa chiều gió lộng.

Ta lạc nhau giữa dòng trôi cuộc sống.
Có còn chăng là hình bóng kỷ niệm xưa.
Đời chông chênh em hỡi gió chướng lùa.
Tạ từ nhé tôi cằn nua mong đợi.

Biển mông mênh.
Tôi ngắn tầm tay với.



Nguyên Thạch

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/658CA6A46EB54C77964D5FA8A0792F2D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2010 05:26:28 bởi Lữ Hành >
Attached Image(s)
Trường Phi Bảo 16.10.2010 00:54:26 (permalink)
0
Anh đi rồi...
Em..., Anh nhớ đừng quên !

Trường Phi Bảo
Tặng: Sh...


Anh đi rồi
ngày bỗng buồn héo hắt
Ánh nắng nào đã tắt phía trời yêu
Lạnh hồn hoang em thương nhớ thật nhiều
Dù em biết chẳng bao giờ anh hiểu

Dù em biết mình chắc sẽ còn níu
Một cuộc tình vô vọng, một đời đau
Anh đi rồi
nghĩa là mình xa nhau
Là vắng bóng, là không lần hiện diện

Là mãi mãi...
không, xin đừng là vĩnh viễn (!)
Đến làm chi rồi anh lại ra đi
Tình trót trao thoáng chốc chẳng còn gì
Giấc mơ vỡ...rồi thì...lòng tan nát

Anh đi rồi
trái tim thôi không hát
Ngày bỗng buồn, mà đêm cũng mênh mang
Hạnh phúc bay xa, kỷ niệm ngỡ ngàng
Khoảnh khắc vui giờ ngậm ngùi khôn xiết

Chuyện lỡ làng, làm sao mà ta biết
Mình dại khờ, mình tha thiết yêu nhau
Có tội chi sao trời đất đổi màu
Gieo sầu khổ xuống đời em cay đắng

Anh đi rồi
rời xa em lẳng lặng
Rời ngôi nhà, rời nệm ấm chăn êm
Chút niềm tin xin gữ lại trong tim
Làm đuốc sáng soi lối đường anh đến.

Anh đi rồi...
Em..., Anh nhớ đừng quên !

15/10/2010


Em mến chào anh NT, rất vui anh ghé thăm, có dịp rãnh em sẽ hoạ lại bài thơ trên của anh. Chúc sức khoẻ và vui vẻ!
Lữ Hành 16.10.2010 02:32:26 (permalink)
0
Dòng đời


Từ dang dở.
Anh về quê lấy vợ.
Lắm khi buồn lòng nhớ lại người xưa.
Tiễn em đi.
Trăng tàn khuất rặng dừa.
Trăng khuyết bóng.
Mối tình xưa biền biệt.

Quê anh mãi miền trung Phan Thiết.
Cũng chẳng xa nếu muốn ghé Sài Gòn.
Đường không cách ngăn bởi sông suối núi non.
Nhưng cách trở bởi anh còn có vợ.

Anh vẫn biết.
Từ thâm sâu của hai đầu nỗi nhớ.
Làm sao đây khi duyên nợ đã yên xuôi.
Hôm ghé thăm, người xưa hỡi, một nỗi ngậm ngùi.
Em dang dở chồng vui nơi duyên mới.

Giá ngày xưa anh nguyện làm bến đợi.
Thuyền chông chênh quay tới bến cũ chờ.
Thì dòng đời có lẽ sẽ như mơ.
Nhưng em hỡi, duyên tơ ai ngờ được.

Kiếp hồng nhan đa truân bạc phước.
Dòng phong ba ai biết được ngày mai.
Người ấm êm trong hạnh phúc lâu đài .
Kẻ sầu muộn.
Cuộc đời ai biết được.

Thôi hãy cố mà bơi theo dòng xuôi ngược.
Dẫu mai sau mộng ước vẫn chưa thành.
Nếu ghé thăm.
Thì anh vẫn là anh.
Thương em quá, tuổi xuân xanh sầu muộn.

Anh đi nhé.
Mây đen vừa trĩu xuống.



Nguyên Thạch

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/80EDB7C7CEAB4B0F85A3E2341FA4293B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2010 01:41:20 bởi Lữ Hành >
Attached Image(s)
Trường Phi Bảo 17.10.2010 00:35:36 (permalink)
0

Trích đoạn: Lữ Hành

Dòng đời


Từ dang dở.
Anh về quê lấy vợ.
Lắm khi buồn lòng nhớ lại người xưa.
Tiễn em đi.
Trăng tàn khuất rặng dừa.
Trăng khuyết bóng.
Mối tình xưa biền biệt.

Quê anh mãi miền trung Phan Thiết.
Cũng chẳng xa nếu muốn ghé Sài Gòn.
Đường không cách ngăn bởi sông suối núi non.
Nhưng cách trở bởi anh còn có vợ.

Anh vẫn biết.
Từ thâm sâu của hai đầu nỗi nhớ.
Làm sao đây khi duyên nợ đã yên xuôi.
Hôm ghé thăm người xưa hỡi một nỗi ngậm ngùi.
Em dang dở chồng vui nơi duyên mới.

Giá ngày xưa anh nguyện làm bến đợi.
Thuyền chông chênh quay tới bến cũ chờ.
Thì dòng đời có lẽ sẽ như mơ.
Nhưng em hỡi duyên tơ ai ngờ được.

Kiếp hồng nhan đa truân bạc phước.
Dòng phong ba ai biết được ngày mai.
Người ấm êm trong hạnh phúc lâu đài .
Kẻ sầu muộn.
Cuộc đời ai biết được.

Thôi hãy cố mà bơi theo dòng xuôi ngược.
Dẫu mai sau mộng ước vẫn chưa thành.
Nếu ghé thăm.
Thì anh vẫn là anh.
Thương em quá tuổi xuân xanh sầu muộn.

Anh đi nhé.
Mây đen vừa trĩu xuống.



Nguyên Thạch

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/80EDB7C7CEAB4B0F85A3E2341FA4293B.jpg[/image]

Than thở Lục Bình
Trường Phi Bảo
 
Dòng đời trôi
cuốn thân em chìm nổi
Kiếp hoa sầu
héo rũ nụ tình xanh
Nhớ nhau chi khi mộng giấc chẳng thành
Từ khuất mặt bóng hình anh đã chết
 
Em giận dỗi nhũ lòng thôi chấm hết
Hờn trách ai đã lỗi hẹn quên thề
Con đò kia chịu cắm bến sông quê
Đèn đô thị chỉ cơn mê lấp lánh
 
Anh bước vào dĩ vãng,
chiều mưa tạnh
Sao mưa lòng
vẫn thấm lạnh tim em
Ngỡ là quên
sao nặng trĩu nỗi niềm
Thương với nhớ mãi kiếm tìm trong trí
 
Không chờ đợi, em nhất quyết ra đi
Thời con gái còn chi đâu nuối tiếc
Gom kỷ niệm làm hành trang tiễn biệt
Dòng đời trôi theo mệnh số em trôi
 
Sống bên chồng
nghe lệ đắng vành môi
Em sầu tủi giam đời trong khuôn khổ
Biết mình sai vì trao duyên nhầm chỗ
Đêm ăn năn
hạnh phúc cũng nhọc nhằn.
 
Thì thôi anh cứ tròn mộng vĩnh hằng
Với người ta thắm đẹp tình chăn gối
Lặng lẽ em xuôi theo dòng trôi nổi
Kiếp hoa sầu than thở "Lục Bình ơi..."
 
16/10/2010
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2010 04:34:04 bởi Viet duong nhan >
Trường Phi Bảo 17.10.2010 11:10:11 (permalink)
0
Hồn Trinh Nữ
Trường Phi Bảo
 
Là tôi trong cổ quan tài đẹp
Mắt khép, mi cong, tím môi hồng
Lụa trắng phủ lên đời trinh trắng
Quanh mình ngàn sắc trắng mênh mông
 
Ai cài cho tôi đóa ngọc lan
Điểm trên mái tóc nhung mơ màng
Tóc huyền óng ả muôn tơ sáng
Như dòng sông vắng chuyến đò ngang
 
Ai nắm tay tôi, rồi kể lể
Thuở nào cắp sách, thuở nào vui
Ai ngồi than khóc, ai hờn tủi
Ai gọi tên tôi rất ngậm ngùi
 
Tôi thấy trời như không sáng tỏ
Người đến, người đi nét buồn so
Sao trong đám người thăm viếng ấy
Vắng bóng người yêu ở chốn này
 
Cờ tang phơ phất hai hàng trắng
Một chuyến xe tang lặng lẽ chờ
Có những vòng hoa màu trăng trắng
Đưa tiễn tôi về nơi bến mơ
 
Những nén nhang lòng thơm nức nở
Mưa rơi lác đác giọt mong chờ
Gót hài phiêu diêu cùng mây gió
Sài Gòn như chít cả khăn sô
 
Tôi ngóng anh mà chẳng thấy đâu
Hận tình oan khuất dưới huyệt sâu
Thơ tình tôi viết muôn năm thức
Mà tình rưng rức đẫm dòng châu
 
Có người con gái yêu thơ lắm
Là tôi mê đắm say điệu vần
Nay người con gái yêu thơ lắm
Mệnh bạc như hoa rụng dưới chân
 
Hồn trinh nàng thác còn vương vấn
Xác này mục rữa lấm bụi trần
Trời xuôi tôi kiếp đời son phấn
Cát bụi nghìn thu vọng "Cố Nhân"
 
 
17/10/2010 
 
Trường Phi Bảo 18.10.2010 17:17:39 (permalink)
0
Xứ Hàn là xứ người ta
Trường Phi Bảo
Tặng: Sh...
 
Xứ Hàn là xứ người ta
Yêu anh mà phải xa nhà không nên
Biết rằng khác họ khác tên
Trăm năm em lẫy, bắt đền anh thôi
 
Xứ Hàn lạnh buốt đôi môi
Lạnh từ ngôn ngữ, lạnh hồi xuân sang
Lạ quê, lạ cảnh ngỡ ngàng
Biết tìm đâu cánh đồng vàng quê hương
 
Xứ Hàn đâu có cải lương
Nói chi hát bội, thân thương điệu chèo
Lũy tre xanh, mái tranh nghèo
Bến đò cũ, cánh cò theo cánh cò
 
Xứ Hàn bên ấy buồn so
Em mà sang ấy ốm o héo gầy
Áo dài rất Việt chẳng Tây
Áo bà ba nét duyên đầy tình quê
 
Xứ Hàn đẹp mấy chẳng mê
Yêu anh mà phải xa quê hổng đành
Tình là tình quá mong manh
Yêu nhau một thoáng tình thành giấc mơ.
 
18/10/2010
 
 
 
 
 
Trường Phi Bảo 20.10.2010 01:28:07 (permalink)
0

Yêu ...
Trường Phi Bảo


Tôi cứ ngỡ yêu nhau là thắm thiết
Là nồng nàn, là da diết con tim
Là nhớ thương trong giây phút yếu mềm
Lòng tự hỏi bao đêm rồi...tự hỏi...

Yêu có thật như lời người ta nói
Sẽ là yêu trong khoảnh khắc ngọt ngào
Là sẽ không bao giờ biết khổ đau
Tình mãi mãi vẫn xanh màu cổ tích

Hai tâm hồn có cùng chung sở thích
Nghe tơ lòng rung cảm ý thơ say
Thấy thời gian chưa đủ gọi là dài
Và ta cứ đắm say hoài mộng tưởng

Tôi đã tin với tình không tưởng tượng
Không vực ngờ cho trọn vẹn nghĩa yêu
Biết thuỷ chung, biết chấp nhận mọi điều
Yêu là sẽ cho nhau nhiều "Tuyệt Đối"

Sao giờ đây tình từng cơn hấp hối
Lời người ta như gió thoảng mây bay
Yêu là chết, là dang dở từng ngày
Là cay đắng, là đoạ đày ...phải biết

Yêu lầm lỡ sẽ buồn trong nuối tiếc
Lệ thương sầu tình ly biệt thở than
Thực tế thì bao giờ cũng phủ phàng
Nên suy xét kỹ càng tình yêu ấy

Hạnh phúc đâu dễ dầu gì tìm thấy
Đừng vẽ tô những giấc mộng hão huyền
Tôi gục ngã vì tình quá thiêng liêng
Thiêng liêng quá khiến lòng mang hoảng sợ

Khoan vội vã, vội vàng chi nhung nhớ
Yêu là mong mình nên vợ nên chồng
Nếu đúng duyên thì tình sẽ trổ bông
Tôi sẽ đợi dẫu lòng đầy thương tích.

20/10/2010
Trường Phi Bảo 26.10.2010 20:58:40 (permalink)
0
Thời Áo Trắng
Trường Phi Bảo


Áo trắng hồn nhiên áo trắng bay
Thả hương theo gió, tóc em dài
Nụ cười của thuở tình chưa chớm
Một thoáng ai nhìn mắt bỗng say

Em tan trường về, áo trắng duyên
Nón lá nghiêng che rất dịu hiền
Bạn đâu ? đường vắng mình tha thướt
Tha thướt cho lòng ai chao nghiêng

Vô tư áo trắng ngát hồn xuân
Sách vở đeo mang mộng xa gần
Hàng si thẳng lối tình lấp ló
Thẹn thùng áo trắng giả bâng khuâng

Tháng ngày ngỡ trắng áo thơ ngây
Trái tim nguyên vẹn với em này
Nỗi buồn mỏng mảnh như sợi khói
Một chiều vướng mắc tựa làn mây

Bây giờ không thấy áo trắng đâu
Tương tư áo tím nhớ nhung sầu
Môi thắm ươm mơ mùa nắng hạ
Giã trường, biệt bạn... khóc mưa ngâu

26/10/2010
Cạn Nguồn 27.10.2010 15:05:10 (permalink)
0

Trích đoạn: Trường Phi Bảo

Thời Áo Trắng
Trường Phi Bảo


Áo trắng hồn nhiên áo trắng bay
Thả hương theo gió, tóc em dài
Nụ cười của thuở tình chưa chớm
Một thoáng ai nhìn mắt bỗng say

Em tan trường về, áo trắng duyên
Nón lá nghiêng che rất dịu hiền
Bạn đâu ? đường vắng mình tha thướt
Tha thướt cho lòng ai chao nghiêng

Vô tư áo trắng ngát hồn xuân
Sách vở đeo mang mộng xa gần
Hàng si thẳng lối tình lấp ló
Thẹn thùng áo trắng giả bâng khuâng

Tháng ngày ngỡ trắng áo thơ ngây
Trái tim nguyên vẹn với em này
Nỗi buồn mỏng mảnh như sợi khói
Một chiều vướng mắc tựa làn mây

Bây giờ không thấy áo trắng đâu
Tương tư áo tím nhớ nhung sầu
Môi thắm ươm mơ mùa nắng hạ
Giã trường, biệt bạn... khóc mưa ngâu

26/10/2010




Áo Tím Buồn...
 
Áo tím buồn như chiếc lá phai
Nhớ ai để mắt biếc u hoài
Hồn nhiên thuở ấy giờ đâu mất
Để nắng hoàng hôn nhuốm tóc dài
 
Áo tím buồn như giấc mộng tàn
Môi hồng phai nhạt mỗi thu sang
Ai mang nhung nhớ lên song cửa
Để lúc trăng lên khóc lỡ làng
 
Áo tím buồn như những giọt mưa
Ướt trang kỷ niệm mấy cho vừa
Người đi chưa khuất chiều ly biệt
Đã thấy tình tàn trên lối xưa
 
Áo tím buồn như lỗi hẹn thề
Tàn thu gầy guộc kiếp u mê
Hết rồi tất cả bao mong ước
Sướt mướt chiều nay lạc lối về
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 22:58:30 bởi Cạn Nguồn >
Trường Phi Bảo 11.11.2010 23:52:49 (permalink)
0
Vầng Trăng Vỡ Tan
Trường Phi Bảo


Khi tình yêu trọn vẹn
Ánh trăng tròn rất duyên
Khi chúng mình hò hẹn
Trăng sáng trong diệu huyền

Bao trai gái thề nguyền
Có trăng vàng minh chứng
Những lời yêu thiêng liêng
Không bao giờ lấp lững

Mây che trăng hờ hững
Là lúc mình xa nhau
Trăng úa nhạt phai màu
Là khi ai lỗi hẹn

Trăng ngàn xưa e thẹn
Kết tình qua thi ca
Lứa đôi dệt mộng ngà
Biết bao là thắm thiết

Nhưng khi tình biền biệt
Trăng khuyết một đường cong
Nặng nợ cùng dòng sông
Trăng bềnh bồng hư ảo

Sao mình đành bỏ nhau
Đau lòng em nức nở
Có vầng trăng tan vỡ
Khóc chuyện tình như mơ.

11/11/2010
Trường Phi Bảo 01.12.2010 18:45:21 (permalink)
0
Chuyện chúng mình
Trường Phi Bảo

Lúc em trong bụng mẹ
Anh đã khóc chào đời
Khi em mới nằm nôi
Anh nói lời chập chững

Thời gian trôi hờ hững
Ta lớn khôn từng ngày
Tuổi thơ chợt xa bay
Cho mình thêm ngây dại

Em hồn nhiên yêu mãi
Màu áo trắng học sinh
Anh vội dấn thân mình
Trên nẽo đường gió bụi

Sách vỡ thêm gần gũi
Cho em nhiều niềm vui
Anh vẫn bước ngược xuôi
Qua bao miền bão cát

Chợt một ngày ta hát
Chung nỗi buồn trong tim
Định mệnh chẳng kiếm tìm
Ấy thế mà gặp gỡ

Em xinh đẹp như mơ
Khiến lòng anh ngơ ngẩn
Em bắt đầu thơ thẩn
Bập bẹ đánh vần "Yêu"

Thời gian thương nhớ nhiều
Mình biết chờ biết đợi
Tương lai nào tính tới
Ước hẹn ngày chung đôi

Dĩ vãng giờ xa xôi
Chuyện xưa thành kỷ niệm
Trăm năm tình chiêm nghiệm
Mình yêu nhau thật lòng

Mình nên vợ nên chồng
Tự bao giờ gắn bó
Vui buồn ta chia sẽ
Tới đầu bạc răng long

1/12/2010
Ngô Thiên Tú 25.12.2010 04:54:43 (permalink)
0


Mừng Giáng Sinh 2010
Chúc Trường Phi Bão mùa Giáng Sinh ấm Hạnh Phúc và Năm Mới 2011 Như Ý
NTT

(trả lời: Liên Thơ)
 

Trường Phi Bảo 28.03.2011 21:21:02 (permalink)
0
Tình đã chết từ sau đêm vĩnh biệt
Trường Phi Bảo

Tình đã chết từ sau đêm vĩnh biệt
Đâu còn gì tha thiết ở trong tim
Lòng khép chặt mọi thương nhớ êm đềm
Mắt ráo lệ, tím môi niềm dấu ái

Sao kỷ niệm cứ hững hờ đi mãi (?)
Sao thời gian không quay lại ngày xưa (?)
Sao quanh ta mọi thứ đều như thừa (?)
Ôi sự sống sa dần vào tuyệt vọng (!)

Ta đã chôn mối tình đầy thơ mộng
Tự tay mình tẩm lịm tháng ngày vui
Những hẹn thề theo mây gió ngậm ngùi
Ta sẽ cố lấp vùi bao dối trá

Tâm hồn ta giờ đây sao băng giá
Chữ Hận kia sắt đá một lời nguyền
Ta không tin tình yêu có phép tiên
Sẽ hồi sinh vẹn nguyên miền Bất Tử

Ảnh hình người chính thật cơn bão dữ
Cướp nụ cười, cướp trong trắng, thơ ngây
Ta hồn nhiên ngỡ hạnh phúc đắp xây
Ngờ đâu chân sa vũng lầy... nhức nhói.

Tình đắng cay không lời buồn trăn trối
Nguội lạnh mình, chai sạn cả nỗi đau
Ta nhủ lòng tình mãi mãi về sau
Phôi pha hết mọi sắc màu diễm tuyệt

Tình đã chết từ sau đêm vĩnh biệt.

2/12/2010
Trường Phi Bảo 31.07.2011 11:29:58 (permalink)
0
Một mình
Trường Phi Bảo


Chim thôi tiếng hót
Gọi nhau từng đàn
Sáng nay ngơ ngác
Nhìn quanh ngỡ ngàng

Có cơn gió thoảng
Nhẹ run vai gầy
Hồn sao trống trải
Tình buồn chân mây

Vắng ai, ai vắng
Mà ta một mình
Đường xưa quên lối
Người xưa không về

Đành thôi..., thôi đành
Lạnh vòng tay bé
Nửa vành môi khô
Khép lòng ngây thơ

Sớm trưa thui thủi
Đời sao tủi sầu
Thèm nghe câu hát
Mượt mà nhớ nhau

Đêm chưa quen giấc
Mộng mơ chập chờn
Nắng xuyên kẽ lá
Lệ nào ướt mi

Sáng ra chim đã
Lìa xa từng đàn
Mong manh chiếc lá
Lén rơi vội vàng

Giật mình mới biết
Lạc vùng kỷ niệm
Sớm mai thức giấc
Không còn ấm êm

31/07/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 11:49:13 bởi Trường Phi Bảo >
James Jee 02.08.2011 19:45:26 (permalink)
0
MỘT MÌNH CHỈ CÓ MỘT MÌNH THÔI
 
Một mình chỉ có một mình thôi
Một giấc chiêm bao để bồi hồi
Trở giấc giật mình khi tỉnh lại
Một mình chỉ vẫn một mình thôi
 
Em có bao giờ nhớ đến tôi
Từ khi em đã bước đi rồi
Quạnh vắng đường khuya sầu trăm ngả
Riêng chỉ mình tôi những nổi trôi
 
Tình đã lỡ rồi, sao đổi ngôi
Khóc thương chi nữa cũng ra rồi
Em mơ viễn cảnh miền đất hứa
Bỏ lại nơi này mối tình tôi
 
Một mình chỉ có một mình thôi
Sông sâu bên lở lấp bên bồi
Em đi mang cả hồn tôi nhớ
Thổn thức đêm trường tiếng bôi vôi
Thay đổi trang: << < 313233 > | Trang 32 của 33 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9