Chuyện tình thiên thu
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 69 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 1027 bài trong đề mục
KimGiang 27.05.2006 07:47:56 (permalink)
0
BIỂN TÌNH CA
(Cảm nhận, tình yêu, bão tố, bi thương, hóa giải, hạnh phúc, tương lai)

- Cảm nhận

Biển oằn mình vật vã
Nhận về bao nỗi đau
Biển lo lắng bạc đầu
Thương người! Thương khôn tả.

Người đời nhiều vất vả
Tìm nguồn sống lao đao
Tiếng biển hát rì rào
Dâng người nhiều tôm cá.

- Tình yêu

Trái tim không sỏi đá
Người yêu biển nhường nào
Hơi thở biển ngọt ngào
Đón ru mình trong mộng...

Trời cao xanh lồng lộng
Biển rộng đến vô cùng
Tình yêu vẫn thẹn thùng
Nấp trong lòng chưa ngỏ...

Nhẹ nhàng từng làn gió
Thổi biển đời ngất ngây
Sóng ve vuốt từng ngày
Biền tình yêu không nhỏ...

- Bão tố

Ở đâu tràn giông tố
Xô bến bờ chênh chao
Từng ngọn sóng thét gào
Lòng đại dương chảy máu!

Ở đâu tràn thịnh nộ
Dội khoét tình biển sâu
Ở đâu tràn nỗi đau
Người hãi hùng - Bão biển...

Thuyền như chim Chiền Chiện
Bé bỏng và dịu hiền
Chỉ vươn mình chịu đựng
Giữa muôn cơn sóng lừng.

Thuyền chìm rồi còn đâu
Để lại niềm sót đau
Mặc cái nhìn đau đáu
Hận biển làm xa nhau.

- Bi thương

Người rã rời ngã xuống
Người trắng đầu khăn tang
Người sợ hãi hoang mang
Người vật vờ choáng váng...

Khói trầm hương bảng lảng
Linh hồn hóa ngọc châu
Xác về với con tàu
Nhập theo màu cát bụi.

Phận đàn bà ngàn tủi
Phần đời còn bơ vơ...
Không Mẹ già con thơ
Gieo suối vàng đỡ lẻ...!

- Hóa giải

Ôi cõi trần nhân thế
Gánh bao niềm bi thương
Đến được với thiên đường
Chút bao điều vướng nợ.

Em ơi tình dang dở
Ta hẹn mình kiếp sau
Sẽ chẳng có bể dâu
Không oán sầu nức nở.

Biển sâu đằm trăn trở
Biển vốn rất ngọt ngào
Biển mặn đắng vì sao
Hứng lệ người cơ khổ.

- Hạnh phúc

Trời yên rồi em nhớ
Trồng thêm nhiều khóm hoa

Còn nữa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2006 22:34:36 bởi KimGiang >
Triky 27.05.2006 17:29:14 (permalink)
0
Xướng - Xin mời họa :

HẬN BÃO

Biển khát niềm đau nước mắt người
Hoành hành bão tố xé tình tươi
Trời cao có thấu lòng nhân loại
Hủy hoại cuồng điên giết nụ cười
Trái đất bao năm thương tích loạn
Thâm tình đứt đoạn trắng đôi ngươi
Gieo chi ác nghiệt thêm tang tóc
Kẻ khóc người than hận chín mười

Vũ kim thanh

Họa:

GIÚP ĐỠ

Chếnh choáng cao xanh chếnh choáng người
Êm đềm hạnh phúc cảnh vui tươi
Ai gieo bão tố cuồng phong tới
Xé nát tâm can giết nét cười
Giá khép không gian cùm bão lại
Thì trông oán hận chẳng đờ ngươi
Hờn oan bão dập đầu dân biển
Giúp đỡ can qua một đáng mười
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2006 08:48:27 bởi Triky >
KimGiang 27.05.2006 23:36:42 (permalink)
0
LINH CẢM

Khi lòng mình trễ nải
Chẳng thấy buồn thấy vui
Hẳn là lúc ấy người
Có điều gì đổi khác.

Khi tứ thơ rời rạc
Là ngán ngẩm lắm rồi
Hẳn ta cũng như người
Không còn mong nhau nữa.

Xin đừng làm tắt lửa
Nơi cội nguồn tình yêu
Xin một chút nuông chiều
Đủ thấy nhiều thơ mộng.

Xin tấm lòng mở rộng
Đừng chấp lời vô tư
Xin về một cánh thư
An ủi dù hư ảo.

Trời thật là đỏng đảnh
Vừa nắng giờ lại mưa
Đã quên giận nhau chưa
Hết mưa chờ đợi nắng.

Tình yêu trong thầm lặng
Đoán theo lòng mình thôi
Ta bồn chồn, chơi vơi
Hẳn người buồn thiếu vắng.

Nhìn lên trời mây trắng
Thấy vẩn vơ muốn cười
Hẳn là trái tim người
Đập theo mình chìu mến.

Nhìn cánh chim xao xuyến
Hẳn người muốn được về
Trải thảm cỏ triền đê
Nối cung đàn lưu luyến !

Kim Giang
KimGiang 29.05.2006 22:36:41 (permalink)
0
BIỂN TÌNH CA
(Cảm nhận, tình yêu, bão tố, bi thương, hóa giải, hạnh phúc, tương lai)

- Cảm nhận

Biển oằn mình vật vã
Nhận về bao nỗi đau
Biển lo lắng bạc đầu
Thương người! Thương khôn tả.

Người đời nhiều vất vả
Tìm nguồn sống lao đao
Tiếng biển hát rì rào
Dâng người nhiều tôm cá.

- Tình yêu

Trái tim không sỏi đá
Người yêu biển nhường nào
Hơi thở biển ngọt ngào
Đón ru mình trong mộng...

Trời cao xanh lồng lộng
Biển rộng đến vô cùng
Tình yêu vẫn thẹn thùng
Nấp trong lòng chưa ngỏ...

Nhẹ nhàng từng làn gió
Thổi biển đời ngất ngây
Sóng ve vuốt từng ngày
Biền tình yêu không nhỏ...

- Bão tố

Ở đâu tràn giông tố
Xô bến bờ chênh chao
Từng ngọn sóng thét gào
Lòng đại dương chảy máu!

Ở đâu tràn thịnh nộ
Dội khoét tình biển sâu
Ở đâu tràn nỗi đau
Người hãi hùng - Bão biển...

Thuyền như chim Chiền Chiện
Bé bỏng và dịu hiền
Chỉ vươn mình chịu đựng
Giữa muôn cơn sóng lừng.

Thuyền chìm rồi còn đâu
Để lại niềm sót đau
Mặc cái nhìn đau đáu
Hận biển làm xa nhau.

- Bi thương

Người rã rời ngã xuống
Người trắng đầu khăn tang
Người sợ hãi hoang mang
Người vật vờ choáng váng...

Khói trầm hương bảng lảng
Linh hồn hóa ngọc châu
Xác về với con tàu
Nhập theo màu cát bụi.

Phận đàn bà ngàn tủi
Phần đời còn bơ vơ...
Không Mẹ già con thơ
Gieo suối vàng đỡ lẻ...!

- Hóa giải

Ôi cõi trần nhân thế
Gánh bao niềm bi thương
Đến được với thiên đường
Chút bao điều vướng nợ.

Em ơi tình dang dở
Ta hẹn mình kiếp sau
Sẽ chẳng có bể dâu
Không oán sầu nức nở.

Biển sâu đằm trăn trở
Biển vốn rất ngọt ngào
Biển mặn đắng vì sao
Hứng lệ người cơ khổ.

- Hạnh phúc

Trời yên rồi em nhớ
Trồng thêm nhiều khóm hoa
Cho hương thầm lan xa
Quyện ươm cùng hơi biển.

Những chú chim Chiền Chiện
Lại bay vờn Đại dương
Hạnh phúc nhỏ đời thường
Vẫn quật cường như thế!

Người dâng tình yêu trẻ
Biển êm đềm thân thương
Duyên nghiệp đầy vấn vương
Ánh gương cười trìu mến.

Má hồng tươi hứa hẹn
Em đứng bến đợi chờ
Về con Ngừ con Thu
Biển dâng quà dẫn cưới.

- Tương lai

Biển thầm thì như hỏi
Tình Biển nối chân trời
Em có tin biển nói...
Tình yêu không bằng lời!

Bình minh thơm ngày mới
Biển yêu xanh tuyệt vời
Tim yêu ngân lạ lắm
Giao Hưởng Đời du dương!

Kim Giang
motyphu 30.05.2006 23:57:58 (permalink)
0

Họa:

MƯA

Mưa đến càng thêm nhớ - Nhớ em
Mưa làm xáo động cả thiên nhiên
Mưa rơi sắc lá càng xanh đẫm
Mưa để da trời trong vắt thêm
Mưa rớt bên thềm như tiếng đếm
Mưa dầm thấm cả chốn vô miên
Mưa cho lúc tạnh tình thêm thắm
Mưa trải nhân gian thấu mọi niềm.

NHẮC

Mưa nhắc cho em nhớ đến chồng
Mưa san sẻ bớt những xao lòng
Mưa thương bởi biết cô đơn lắm
Mưa ghét gì đâu chỉ dỗi hờn
Mưa rót vào thơ say đắm đuối
Mưa trao khúc nhạc hát ru hồn
Mưa cho tỉnh giấc người mơ mộng
Mưa nhắc rằng em đã có chồng.

MTP
KimGiang 31.05.2006 08:00:54 (permalink)
0
THƯƠNG

Thương một trang thơ ý dạt dào
Thương người xa xứ trọng thâm-giao
Thương mây Ðà Lạt che hồ lạnh
Thương nắng Vũng-Tàu dọi núi cao
Thương bãi Nha-Trang tung gió nước
Thương đò Bến Ngự hứng trăng sao
Thương niềm lưu luyến về quê mẹ
Thương kẻ mong chờ dạ chẳng nao !
Lá chờ rơi

VUI
(thân gửi Ðại Tỷ Phương Tú Anh)

Vui ngắm Hawaii sóng dạt dào
Vui lời thân mến buổi sơ giao
Vui câu xướng họa thơ qua lại
Vui bạn Tao Ðàn tuổi thấp cao
Vui cảnh tha hương đeo trọn kiếp
Vui tình cố quốc rực muôn sao
Vui đi vui ở vui về lại
Vui đợi năm dài thệ chẳng nao !
Lá chờ rơi

Họa:

SÓNG TÂM TÌNH

Sóng Ý lời thơ lại dạt dào
Sóng hòa nhân sóng nghĩa thâm giao
Sóng lăn tăn nhắc băn khoăn nhỏ
Sóng lấp vực buồn vỗ núi cao
Sóng vượt ngàn khơi ngàn trắc trở
Sóng ngầm nhắn lại với sau sao !
Sóng mang đạo lý, nguồn suy tưởng
Sóng gợi tâm thành sống thế nao !

Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 08:02:10 bởi KimGiang >
KimGiang 31.05.2006 16:17:36 (permalink)
0
Xướng:

THƯƠNG
.........

Lá chờ rơi

VUI
(thân gửi Ðại Tỷ Phương Tú Anh)
.............

Lá chờ rơi

Họa:

SÓNG TÂM TÌNH

Sóng Ý lời thơ lại dạt dào
Sóng hòa nhân sóng nghĩa thâm giao
Sóng lăn tăn nhắc băn khoăn nhỏ
Sóng lấp vực buồn vỗ núi cao
Sóng vượt ngàn khơi ngàn trắc trở
Sóng ngầm nhắn lại với sau sao !
Sóng mang đạo lý, nguồn suy tưởng
Sóng gợi tâm thành sống thế nao !

Kim Giang

Hìi..Bác Lá về vui X.H rồi.:-) xin fép Bác hoạ riêng bài KG nhé.Trước giờ như là Cháu chưa họa bài nào của KG cả.

Thân họa : Tâm

Tâm bình sinh khí lực dồi dào
Tâm nguyện giang hồ chí kết giao
Tâm tịnh an nhiên điều lớn nhỏ
Tâm trào vọng động thấp và cao
Tâm suy vụn vặt nhiều trăn trở
Tâm thịnh xuề xoà hớn hở sao
Tâm ý mỗi người riêng lý tưởng
Tâm đồng chia xẻ dạ nao nao

31/05/2006
CSL

**Thật vui ! Cảm ơn anh Đông Tà, KG xin nối:

NGƯỜI THẤU

Thấu được niềm vui đến dạt dào
Thấu tình hiểu bạn ấy tâm giao
Thấu cho tránh được khi hờ hững
Thấu để khuyên đừng ngại thấp cao
Thấu nắng se hơi đồng nứt rạn
Thấu mưa rấm rức đất hờn sao
Thấu thiên thấu địa như tiên lượng
Thấu kiếp nhân sinh chẳng núng nao.

Kim Giang
Trầm Thi 31.05.2006 16:46:16 (permalink)
0


NGƯỜI THẤU

Thấu được niềm vui đến dạt dào
Thấu tình hiểu bạn ấy tâm giao
Thấu cho tránh được khi hờ hững
Thấu để khuyên đừng ngại thấp cao
Thấu nắng se hơi đồng nứt rạn
Thấu mưa rấm rức đất hờn sao
Thấu thiên thấu địa như tiên lượng
Thấu kiếp nhân sinh chẳng núng nao.

Kim Giang


THẤU

Thấu cả? - Ừ, thì thiên đường bỏ ngỏ?
Sẽ chẳng còn đâu tận tuyệt trần gian
Chẳng niềm vui, chẳng nấc nghẹn, điêu tàn...
Chẳng gì cả... đời - người... tấm gương trong suốt

Thấu cả? - Ừ, cứ mênh mông ảo mộng?
Phật - Chúa chẳng còn: thiên hạ đã bình yên!
Nghĩa là đời sẽ chẳng có ưu phiền
Chăng là thấu là vẹn toàn tuyệt mỹ?

Thấu cả? - ừ, nghĩa là chẳng còn gì cả?
Là nụ cười và nước mắt yêu nhau
Là thực thể và bóng hình là một
Là về Không vũ trụ đã tan hoang

Thấu cả? - ừ, kẻ tỉnh cũng người điên?
Cứ lang thang trần trụi chẳng ai màng
Cứ hát mãi giữa phố phường quen lạ
Cứ làm thơ mà chẳng thiết chê - khen

Thấu cả? - ừ, ghét bạc giống tham tiền?
Lời chân thật về cười trừ gian dối
Là chẳng còn tận thiện với tà gian
Chẳng quân tử và cũng chẳng tiểu nhân

Thấu cả? - Ừ cũng mong là như thế
Nhưng mộng mơ... là mơ mộng đèo bòng
Mơ và thực... người ơi, ai tỉnh thức?
Trăm năm đi về, mấy kẻ thấu tri âm?...

Viết lòng vòng chớ giận nhé, Kim Giang!
Trầm Thi lãng đãng ngỡ ngàng... ngu ngơ...



hihi!
cho một chiều!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 16:50:37 bởi Trầm Thi >
KimGiang 01.06.2006 17:15:09 (permalink)
0
TẾT ĐOAN NGỌ

Nhớ lắm Mẹ ơi những ngày xưa
Đầu giường đầy hoa trái Mẹ mua
Sáng ra mở mắt giơ tay hái
Sâu diệt ghê răng, dấu cặp thừa.

Tết này xa Mẹ nơi đất lạ
Đâu phải hay ăn nhớ tới quà
Nhớ tím đầu tay vì nhuộm móng
Nước thơm nhớ tắm mát làn da.

Nhớ Mẹ chắt chiu cho từng tý
Lớn nhiều mà cứ sểnh Mẹ ra
Lơ ngơ lễnh đễnh không để ý
Rôm mụn lên dày thỏa mái xoa.

Nhớ Mẹ cay cay lệ ứa nhòa
Dạo này Mẹ bảo không ngủ được
Cơm nuốt phải lùa với nước canh
Bứt rứt lo âu lòng canh cánh...

Đoan Ngọ Cha ơi Mẹ một mình
Ước chi con có phép tàng hình
Theo mây theo gió về bên Mẹ
Xô cửa nhào vô bất thình lình.

Nhẹ thôi con sẽ rất nhẹ nhàng
Gục vào vai Mẹ nhớ miên man
Nhớ xưa ơi ới vờ có bạn
Thưa vội chạy chơi, việc dở dang.

Không con về sẽ rất nhẹ nhàng
Vuốt thơm mái tóc lay sợi bạc
Lần tay ngực áo thật lẹ làng
Thấy Mẹ thoáng cười vui man mác.

Con sẽ hô mời thêm cô bác
Để cùng Đoan Ngọ, lại như xưa
Trên ban hoa quả không hề thiếu
Đoan Ngọ ơi nhà đã vui chưa !

Nhớ Mẹ khi nhìn thấy trái chua
Nhớ thương bao giấy gói cho vừa
Ước gì, ước mãi, con chỉ ước
Ước gì trở lại những ngày xưa...

Kim Giang
KimGiang 01.06.2006 19:58:34 (permalink)
0
NGƯỜI THẤU

Thấu được niềm vui đến dạt dào
...............................................
Thấu kiếp nhân sinh chẳng núng nao.

Kim Giang

THẤU

Thấu cả? - Ừ, thì thiên đường bỏ ngỏ?
Sẽ chẳng còn đâu tận tuyệt trần gian
Chẳng niềm vui, chẳng nấc nghẹn, điêu tàn...
Chẳng gì cả... đời - người... tấm gương trong suốt

................................................
Mơ và thực... người ơi, ai tỉnh thức?
Trăm năm đi về, mấy kẻ thấu tri âm?...

Viết lòng vòng chớ giận nhé, Kim Giang!
Trầm Thi lãng đãng ngỡ ngàng... ngu ngơ...

- hihi!
cho một chiều! - Trầm Thi

** Trầm Thi thân mến, thỉnh thoảng cứ cốc vào đầu cho KG tỉnh nhé

CÓ VIỂN VÔNG

Ai cấm đâu nào cứ khát khao
Nằm mơ thỏa mái với ngàn sao
Những điều chưa đến thường hay mộng
Hỏi đời ngoài thực giống thơ không.

Mong ước thôi mà thật viển vông
Muốn thu vào áo con trăng nhỏ
Muốn thả thuyền nan cưỡi biển xa
Muốn đá vá trời giống Nữ Oa.

Giật mình ai đó cho cái cốc
Mở mắt mơ màng tưởng nhận ra
Nhà đang cúp điện nên buồn quá
Nghĩ xin chút sáng của ngân hà.

Vẫn còn mơ đấy đã tỉnh đâu
Con tim yếu đuối vẫn đa sầu
Trời in bóng núi nơi làn nước
Ngỡ núi có tình với sông sâu.

Muốn nói điều gì đó với nhau
Quên rồi ý chẳng khớp cùng câu
Gần đâu mà bảo trao ánh mắt
Tri kỷ thấu cùng cả trước sau.

Kim Giang
Diep Khai 01.06.2006 22:31:39 (permalink)
0


Trích đoạn: Trầm Thi


THẤU

Thấu cả? - Ừ, thì thiên đường bỏ ngỏ?
Sẽ chẳng còn đâu tận tuyệt trần gian
Chẳng niềm vui, chẳng nấc nghẹn, điêu tàn...
Chẳng gì cả... đời - người... tấm gương trong suốt

Thấu cả? - Ừ, cứ mênh mông ảo mộng?
Phật - Chúa chẳng còn: thiên hạ đã bình yên!
Nghĩa là đời sẽ chẳng có ưu phiền
Chăng là thấu là vẹn toàn tuyệt mỹ?

Thấu cả? - ừ, nghĩa là chẳng còn gì cả?
Là nụ cười và nước mắt yêu nhau
Là thực thể và bóng hình là một
Là về Không vũ trụ đã tan hoang

Thấu cả? - ừ, kẻ tỉnh cũng người điên?
Cứ lang thang trần trụi chẳng ai màng
Cứ hát mãi giữa phố phường quen lạ
Cứ làm thơ mà chẳng thiết chê - khen

Thấu cả? - ừ, ghét bạc giống tham tiền?
Lời chân thật về cười trừ gian dối
Là chẳng còn tận thiện với tà gian
Chẳng quân tử và cũng chẳng tiểu nhân

Thấu cả? - Ừ cũng mong là như thế
Nhưng mộng mơ... là mơ mộng đèo bòng
Mơ và thực... người ơi, ai tỉnh thức?
Trăm năm đi về, mấy kẻ thấu tri âm?...

Viết lòng vòng chớ giận nhé, Kim Giang!
Trầm Thi lãng đãng ngỡ ngàng... ngu ngơ...



hihi!
cho một chiều!


Chào Trầm Thi cho phép DK viết đôi giòng lẩm cẩm nha

LẨM CẨM

Từ muôn thuở thiên đường luôn bỏ ngỏ
Tự nghìn xưa Từ Thức lạc … trần gian
Bởi chẳng vui chàng từ giả thiên đàng
Về hạ giới đắm chìm trong … „bể khổ“

Vì tại đấy : Thiên đường ! Song „lạ chổ“
Phật – Chúa nhiều thanh tịnh đến bình yên
Bởi thế nên Từ Thức trổi ưu phiền
Về hạ giới trầm mình trong sóng nổi

Bởi thị hiếu loài người thường bạo phổi
Thảnh thơi yêu dù chưa ngộ tri âm
Cho đến khi … chợt cảm khúc giao cầm
Rồi tỉnh thức quanh mình toàn lẩm cẩm
...
KimGiang 01.06.2006 22:55:51 (permalink)
0
THẦM LẶNG ĐỢI CHỜ

Tiếng anh giờ thấm xót xa
Đau như tên bắn xuyên qua thực rồi
Cứ vẩn vơ cứ xa xôi
Có đâu riêng vẹn một trời cho anh
Bản tình ca vẫn còn xanh
Mà lo trông thấy mỏng manh dã rời
Anh một nơi em một nơi
Mà tai lạnh tiếng thở dài chìm lâu
Có gì đâu có gì đâu
Bỗng dưng gieo nhớ chuốc sầu trái ngang
Dây oan nghiệt thắt phũ phàng
Gỡ cho ra cũng dở giang còn gì
Nhẹ như bấc nặng như chì
Mất mà không lối để đi kiếm tìm
Thôi đành thôi nén lặng im
Chờ ngày mai, vẫn chờ tin nơi người!
-Đào chôn kỷ niệm cho đời
Khóc duyên mù đất cả trời đổ mưa
Em đi gieo hạt đợi mùa
Oái oăm nhận cái đắng chua chát này
Đợi chờ đếm phút đếm giây
Chỉ mong chóng sáng, sang ngày xem sao...!

Kim Giang



r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 09:41:01 bởi diên vỹ >
KimGiang 02.06.2006 07:34:22 (permalink)
0
Chào Trầm Thi cho phép DK viết đôi giòng lẩm cẩm nha

LẨM CẨM

Từ muôn thuở thiên đường luôn bỏ ngỏ
Tự nghìn xưa Từ Thức lạc … trần gian
Bởi chẳng vui chàng từ giả thiên đàng
Về hạ giới đắm chìm trong … „bể khổ“

Vì tại đấy : Thiên đường ! Song „lạ chổ“
Phật – Chúa nhiều thanh tịnh đến bình yên
Bởi thế nên Từ Thức trổi ưu phiền
Về hạ giới trầm mình trong sóng nổi

Bởi thị hiếu loài người thường bạo phổi
Thảnh thơi yêu dù chưa ngộ tri âm
Cho đến khi … chợt cảm khúc giao cầm
Rồi tỉnh thức quanh mình toàn lẩm cẩm
...
Diệp Khai

* ÚI chào Diệp Khai ! Ôi cái khiếu hài hước của Diệp Khai...KG xin họa bài LẨM CẨM của Diệp Khai nhé

ẨM ƯƠNG

Cõi phàm tục không chứa người lãng mạn
Chốn thiên đàng không có kẻ tham lam
Ta chơi vơi giữa hai khoảng, lỡ làng
Ngảnh mặt lại ngỡ ngàng mình đơn độc.

Không, chỉ tại ta ngô nghê khờ ngốc
Cốc nông choèn dễ dốc ngửa bàn tay
Nên bơ vơ lắm ở thế gian này
Dở ẩm dở ương làm cho người ta ghét.

Chân lầm lũi sa mạc đời mỏi mệt
Bới tìm trong ảo ảnh chút ân tình
Nhân Mã kia chưa thoát hết nửa mình
Nên suốt đời chỉ như những chiến binh...!

Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2006 08:00:39 bởi KimGiang >
motyphu 02.06.2006 19:48:54 (permalink)
0
EM ĐỪNG

Em đừng gục ngã, em đừng chơi vơi
Buồn răng mây phủ sẫm trời
Ngày như đêm lạnh mưa rơi âm thầm
Anh đi bên cạnh ngại ngần
Em như né tránh thêm phần xa xôi
Ai làm giông bão em tôi!
Trái buồn trĩu rụng nát rơi mảnh vườn
Rụng thương rụng nhớ rụng hờn
Rụng không lấp nổi cô đơn góc sầu
Em cùng mây trắng về đâu
Tối tăm mù mịt thẳm sâu lạ lùng
Ngập ngừng, thôi nhé em đừng
Có đâu thần dược cắt từng cơn đau
Hãy vì ân trước nghĩa sau
Hãy vì tất cả nhắn câu: Em đừng...!!!

MTP
Trần Mạnh Hùng 03.06.2006 11:25:47 (permalink)
0


THẦM LẶNG ĐỢI CHỜ
Tiếng anh giờ thấm xót xa
Đau như tên bắn xuyên qua thực rồi
Cứ vẩn vơ cứ xa xôi
Có đâu riêng vẹn một trời cho anh
Bản tình ca vẫn còn xanh
Mà lo trông thấy mỏng manh dã rời
Anh một nơi em một nơi
Mà tai lạnh tiếng thở dài chìm lâu
Có gì đâu có gì đâu
Bỗng dưng gieo nhớ chuốc sầu trái ngang
Dây oan nghiệt thắt phũ phàng
Gỡ cho ra cũng dở giang còn gì
Nhẹ như bấc nặng như chì
Mất mà không lối để đi kiếm tìm
Thôi đành thôi nén lặng im
Chờ ngày mai, vẫn chờ tin nơi người!
-Đào chôn kỷ niệm cho đời
Khóc duyên mù đất cả trời đổ mưa
Em đi gieo hạt đợi mùa
Oái oăm nhận cái đắng chua chát này
Đợi chờ đếm phút đếm giây
Chỉ mong chóng sáng, sang ngày xem sao...!
Kim Giang


CHỜ
Chờ em từ đã lâu rồi.
Hôm qua vào mộng gởi lời chung thân.
Anh tìm trong cõi ăn năn,
Chín phần mong đợi, mười phần yêu em.
Nhớ em trong ảnh dịu hiền
Là bao luyến nhớ nỗi niềm theo sau.
Chờ em trong tiếng kinh cầu.
Xin ban duyên thắm ngọt ngào thế thôi.
Nhớ em ngang trái ngậm ngùi.
Anh xin nhận hết hẩm hiu về mình
Nhớ em mơ ước diễm tình.
Đón em nhập mộng thật xinh miệng cười.
Chờ em từ đã lâu rồi.
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 11:27:10 bởi Tran Manh hung >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 69 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 1027 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9