Trích đoạn: KimGiang
XA CÁCH
Có phải xa xôi đánh ngã người
Không gian chìm lắng nắng chơi vơi
Phượng hồng sót lại như muốn nói
Cháy đến nồng nàn không giữ nổi
Hè đi hờ hững bỏ chiều rơi!
Kim Giang
Chiều rơi Một chiếc lá rơi lá rời cành
Chao mình theo cơn gió mong manh
Khoảng không như dõi vào vô tận
Chiếc lá miên man kiếp độc hành
Đọt nắng chơi vơi giữa gánh sầu
Chẳng đủ ấm hơn mắt đêm thâu
Lá rơi chưa đến mùa lá rụng
Thổn thức lòng nghe lỡ nhịp cầu
Phượng cuối về trong bặt tiếng cười
Dâng trào mắt hạ những khôn nguôi
Đánh rơi lời nói còn chi nữa
Chẳng ấm bờ môi bạc mắt người
Độc tiếng ve kêu rã giọng chiều
Phố hoàng hôn thở những cô liêu
Phượng cháy mà nghe sao buốt thế
Đặc quánh hồn ai bởi một điều...
SongDuy
SD ghé chơi với KG chút. Chúc vui hén