THẤM DÂN CA *
Anh ơi buông áo em ra
Đừng thương phiên chợ khi mà vắng em
Trong đầm đẹp lắm hoa sen
Hương thơm ngan ngát lâu quen sững sờ !
Câu thơ tát nước lên bờ
Tưới xanh đồng lúa đang chờ đời mưa.
Ngày xuân thấm thoắt thoi đưa
Hỡi cô kéo kén nàng giờ đợi ai
Khăn thương khăn nhớ vắt vai
Mắt thương ai để mắt hoài vấn vương.
Ngựa ô ai "Khốp..." qua đường
Chùng chân mỏi gối mong nàng về dinh
Trúc buồn không - Đứng một mình?
Chiếc áo còn vướng, ao đình đêm qua
Đâu vì quản ngại đường xa
Mấy sông mấy núi có là gì đâu !
Trải qua mấy cuộc bể dâu
Những điều trông thấy vì nhau gắng làm
Đêm khuya như vọng tiếng đàn
Cung lưu luyến vướng theo màn sương giăng
Hai tay vớt mãi ánh trăng
Vàng gieo ngấn nước đãi đằng ruột gan
Người đi muôn dặm quan san
Buông theo nhắn gửi thuyền nan xuôi dòng
Sông dù lúc đục lúc trong
Đừng đem đấu nỡ để đong vơi đầy.
Trống cơm, con xít khúc này
Nhện giăng ấy mấy, mỗi ngày tìm ai
Sương mai người cũng héo gầy
Giọt đồng hồ đếm những giây đợi chờ.
Khó khăn lần gỡ mối tơ
Chữa cơn chín khúc bây giờ dịu êm...
Bây giờ hoa nở trăng lên
Thanh thơi như lẽ tự nhiên của trời
Ai ru giấc ngủ à ơi
Ai ru ai tiếng ru hời lan ra
Đa đa đậu nhánh lá đa
Tim anh luôn gần, dẫu anh ở xa
Trả đi trả hết người ta
Để cho đôi lứa của nhau - Mãi là
Cha truyền máu thấm dân ca
Qua sông con sáo đã qua sông rồi...!
* Mượn ý, mượn lời dân ca và truyện Kiều của Nguyễn Du
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2006 12:40:54 bởi KimGiang >