Thơ nhạt
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 83 bài trong đề mục
wind.stt 22.05.2015 02:52:50 (permalink)
0
Sài Gòn Chẳng Còn Gì
 
Sài Gòn chẳng có gì cả
Xe lấn nát tương lai
Người nhảy lề
Chậm cũng nguy, nhanh cũng bị giặc hoàng cân tóm lại
 
Hoa hồng xanh, tím đợi nắng phai
Mỗi di chuyển phải tập trung, thời gian đâu khắc khoải
Có tiếng chim đâu mà nhớ quê nhà
Có xác ve đâu mà hồi ức hả phôi phai?
 
Phượng có đỏ cũng mờ vì bụi mù đất lạ
Mưa có rì rào thì cũng chẳng còn đứa trẻ chạy phố lu loa
Nơi này chẳng còn chi cả
Phải không ta?

 
#46
    wind.stt 23.05.2015 23:30:54 (permalink)
    0
    Mù Mờ Cổ Tích
     
    Ánh sáng ở một góc đường
    Nhưng biết đâu chẳng là nơi ta phải rẽ
    Mù sương thắp lên mùa tế lễ
    Cánh phượng buồn ướp mãi một tàn phai
    Có một nơi ta đánh mất chuyến đi dài...
    Bình minh xưa chỉ còn mưa cào gió lộng
    Thời gian ta chỉ phất phơ lùa cánh mỏng
    Đi?
    Về?
    Chỉ vẫn một trần ai!
    Có con chim non hơ hớt gọi sớm mai
    Ta xoa đầu yêu thương... mà rưng mờ chân tóc
    Chú cuội có dối lừa ai mà cô độc
    Giữa cây đa trụi cành trơ gốc
    Không thể hồi sinh được quả tim từ đất...
    Chứ đừng kể đến hình hài!
    Chỉ có màn đêm kể về thời gian mù mờ cổ tích
    Trong khi đã bỏ quên một phần sự thật
    trong-tiếng-thở-dài
     
    #47
      wind.stt 23.05.2015 23:35:12 (permalink)
      0
      Dự Cảm
       
      dự cảm không xấu cũng không tốt
      khi chiếc xe đỗ lại một nơi
      con ngươi đời phân vân lựa chon...
       
      dự cảm không sơn xanh màu mới
      không phếch màu lá vàng lìa ngọn
      không hẹn hò tiếng con trẻ reo vui
      dự cảm ngủ
      dự cảm nhìn xa xôi
      phai phôi
      lại vẽ lên màu sơn mới
      cơ hội thứ bao nhiêu
      là cơ hội cả cuộc đời?

       
      #48
        wind.stt 23.05.2015 23:38:46 (permalink)
        0
        Thời đại
         
        Sáng nay hậu hiện đại ngồi uống cafe
        Hiện đại đi ăn sáng
        Truyền thống tập thể dục bên trung quốc
        Còn lục bát bận hát ru đứa trẻ đong đưa khóc
        Còn tôi ngồi châm điếu thuốc
        Quên mất thời đại nào...
         
        #49
          wind.stt 23.05.2015 23:42:16 (permalink)
          0
          Những Gã Lang Thang
          (Cho những thằng bạn lang thang)
           
          Gã lang thang chưa kịp trẻ đã già
          Chỉ kịp soi gương mặt mình trên ba tấc đất
          Hiểu thứ biện chứng vô duyên giữa lang thang và cô độc
          Chút niềm tin không mảnh sự thật cắm dùi
          Ghé lại chiều vớt phó thác đang trôi...
           
          #50
            wind.stt 23.05.2015 23:45:44 (permalink)
            0
            Mưa Phố Cũ
             
            Có những chiều mưa lợm gió
            Mắt Sông Mao nứt cỏ xanh màu
            Những dòng nhớ trút theo mùa lang bạt
            Lại vằn lên những khoảng xám và sâu
             
            Con đường đất tiếng Tàu pha giọng lớ
            Có bắt qua Chăm dang dở chiếc cầu
            Gã người Kinh biết nghiệp duyên thì chớ
            Gỡ truân chuyên bẻ nữa treo đầu
             
            Người đã cổ, hoài mong thôi đã cổ
            Trầm tích ta hội ngộ ngục sâu
            Ngơ ngẩn đào thời gian lên rồi đổ
            Vô tận kiếp người có thúc giục ta đâu!?

             
            #51
              wind.stt 23.05.2015 23:48:21 (permalink)
              0
              Có những điều không thuộc về mình
              Nắm giữ là lặng thinh
              Ai oán... ?

              Có một sớm mai nứt rạn
              Chẳng thể khác đâu
               
              Có một đáy vực sâu
              Ở tận cùng
              Biết đâu
              Là bầu trời khác
               
              Nghe chút bình yên...
              Thay tiếng nhạc
              Khác gì?
              #52
                wind.stt 04.06.2015 01:21:08 (permalink)
                0
                Shibuya Đợi Mùa Đông
                 
                Ta bơi qua dòng khói
                Ký ức nứt ra
                Sợi thần kinh lu loa cười trong máu
                Những phố nối phố
                Những nhà nối nhà
                Như bài đồng diễn nhấp nhô nghìn xương xẩu
                 
                Shibuya vạn màu
                Tiếng chuông tàu điện cũng vạn tiếng khác nhau
                Như vạn ngày đợi chờ của chú chó chưa thể nhìn mặt chủ
                Ta nhớ sợi băng trên tóc ngày đầu tiên tuyết rơi
                Ngày thứ hai tuyết rơi
                Và một ngày ta bỏ lại ngươi
                Shibuya nhiệt náo không hề biết đợi...
                 
                Ta lang thang phố ngập mặt trời
                Giờ ngụp lặn giữa cuộc chơi không nhìn gương mặt
                Dù chỉ gương mặt ám tro than của chính mình
                Ừ, ta cũng chẳng đợi ngươi...
                Gập đôi nỗi nhớ
                Sợi băng trên tóc
                Gã yakuza nhà bên
                Tàu điện trôi gà gật
                Disney Sea và chú chuột mickey đang khóc
                Quán cà phê ánh kim
                Phố
                Người
                Huyên thuyên
                Nghìn cô độc
                 
                Sao không chờ ta về gặp ngươi
                Một lần!?

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2015 14:09:17 bởi wind.stt >
                #53
                  wind.stt 06.06.2015 01:42:03 (permalink)
                  0
                  Sợ
                   
                  Ta sợ em sẽ là một nàng thơ
                  Vì ta biết có nhiều điều đuổi xua sự thực
                  Khói ám
                  Và vết xướt
                  Thơ có dạy ta được điều gì?
                  Ngoài sự vô tri?
                   
                  Ta sợ những máy viết thơ
                  Mang ảo tưởng trộn hồ ảo tưởng
                  Ta sợ nó sẽ xây lên căn nhà bình yên trong tưởng tượng
                  Chim chóc gào ca
                  Và sự thật úp tay ghì
                   
                  Ta sợ có một lần em nói em phải đi
                  Linh hồn ta chẳng thể tách ra giữ tay em ở lại
                  Ở phố nghiêng đèn
                  Giàn hoa
                  Người độc thoại
                  Thân thể gượm mình nén chặt những nghĩ suy
                   
                  Ta sợ một sớm mai 
                  thức dậy hùa theo đời nhược tiểu
                  Hót tiếng lương tri, chân lý, phúc cho người
                  Khi sự thực chẳng nhấc bàn tay lên nổi
                  Để giữ cho mình chút nhân nghĩa mà thôi
                   
                  Ôi sợ lắm những lời chim chóc nói
                  Như dòng tin quan ngại báo thay lời
                  Sợ lắm lắm ảo suy mình mắc lỗi
                  Em sẽ đau vì phút bất cẩn thằng tôi
                  #54
                    wind.stt 17.06.2015 03:25:25 (permalink)
                    0
                    Những Người Hay Quên
                     
                    Bạn đã tìm cho mình một chuyến phiêu lưu
                    Giữa nắng, mưa, bụi đường phủ lên được mất
                     
                    Ta cũng tìm cho mình một màn đêm trong vắt
                    Ánh trăng như một vết cắt lên thềm
                     
                    Người đã tìm cho mình một chốn lãng quên
                    Ta cũng chẳng gục đầu theo sóng đời phó mặc...
                     
                    Chuyến đi nào cũng đôi lúc vùi mình trong nước mắt
                    Niềm tin như cổ vật ở chốn về...
                     
                    Vội ngày lùa ngón hôn mê
                    Chờ đêm rớt lại phận hề nằm co

                    Ừ thôi...
                    đắm một chuyến đò!

                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2015 03:26:29 bởi wind.stt >
                    #55
                      wind.stt 22.06.2015 23:30:57 (permalink)
                      0
                      Nhớ
                       
                      Đêm sóng sánh vụn linh hồn
                      Giọt nước mắt níu vào nhau phản hồi trôi dòng ngược
                       
                      Phần yêu thương ta níu vào mưa gãy đầu ngọn vuốt
                      Chiếc áo quan đóng sập
                      Nét cười chua chát khoáy chiêm bao
                       
                      Hồn lửng lơ nép phố rì rào
                      Vỉa hè ngẩn ngơ
                      Nhớ và quên là từng mũi dao lèn vào thân gạch
                       
                      Mười phương đã ngược chiều
                      Đêm vẫn dài như khoảng cách...
                      Sinh linh ta hun hút gió, thều thào...
                       
                      Sài Gòn ơi Sài Gòn, đèn kệch cỡm treo cao
                      Mắt nhắm đi... đèn đỏ, đèn xanh, đèn vàng đóng sập
                       
                      Để ta đến bên em cái ôm chằm rất thật
                      Cọ vào xưa cũ nằm đau...

                       
                      #56
                        wind.stt 24.06.2015 02:13:05 (permalink)
                        0
                        Kể Chuyện Em Nghe
                         
                        Anh sẽ kể em nghe câu chuyện cổ tích
                        Về nàng công chúa chỉ ngủ khi được nhắc
                        Và chàng hoàng tử không bao giờ có mặt
                        Vào lúc cuộc đời 
                        lay lất chuyến lang thang
                         
                        Sau những năm bệ rạc lớn như cổ thụ
                        Đợi chờ kết mây giăng
                        Và oán hờn trên nanh sói rú
                        Đời gỡ mặt nạ che
                        Toạt da
                        Từng giọt máu đâm chồi hé nụ...
                         
                        Nàng công chúa không còn chờ một nụ hôn
                        màn đêm đã đủ...
                         
                        Chàng hoàng tử (không có mặt) tự hỏi:
                        "Lúc này...
                        mình đang làm gì...!?"
                         
                        Gã kể chuyện không tìm được một happy ending
                        Nhưng còn chưa muốn ngủ
                         
                        Đành để lời nguyền mười hai giờ
                        Xóa đi mọi thứ
                         
                        Quả bí đỏ lăn tròn
                        Chuyến xe đổ dài ngả nghiêng cổ thụ
                        Chiếc giày thủy tinh vỡ tan
                        Bàn chân máu tươm
                        Biết là đau nhưng cố thử
                         
                        Gã kể chuyện giật mình...
                        Yêu nàng công chúa đến phát điên
                        Rồi xóa tên hoàng tử
                        Chưa biết thay bằng gì...
                         
                        Mãi tìm một happy ending thay vì giấc ngủ

                         
                        #57
                          wind.stt 02.08.2015 02:11:06 (permalink)
                          0
                          Chiều Sương
                           
                          Gốc cây mục ruỗng
                          Con sóc loanh quanh gặm chút nhớ chút hờn
                          Và chim chóc đậu cành khô dỗi hót
                          Ngậm chiếc lá vàng mười năm trước rồi buông
                           
                          Dòng nhựa đã chảy màu khô trên đất
                          Thời gian đủ vô tình phơi chát đắng dầy hơn
                           
                          May hạt giống tự năm nào rụng xuống
                          Nẩy đôi mầm ngơ ngác giữa chiều sương...

                           
                          #58
                            wind.stt 02.08.2015 02:16:00 (permalink)
                            0
                            Bài Thơ Một Phút 37
                             
                            Những điều mới lạ từ tim
                            Những điều xưa cũ
                            Ừ, luyên thuyên buồn
                            Ngày mai... trầm đổ hồi chuông
                            Hôm nay ta đã nằm vuông không lời
                            Chỉ nhìn nước mắt
                            thảnh thơi...

                             
                            #59
                              wind.stt 02.08.2015 02:19:39 (permalink)
                              0
                              Bài Thơ Một Phút 38
                               
                              Phố mọc trên phố
                              Bầu khí quyển tròn như nấm mộ
                              Cỏ níu vào tay cỏ
                              Gió níu vào vai gió
                              Hư không chuyển động
                              Lưỡng cực hóa vô vi
                              Nước mắt hoảng loạn cắn vào sợi mi
                              Người con gái lạ kỳ
                              Cứ cho là
                              cuộc đời bất động
                               
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 83 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9