Sợ
Ta sợ em sẽ là một nàng thơ
Vì ta biết có nhiều điều đuổi xua sự thực
Khói ám
Và vết xướt
Thơ có dạy ta được điều gì?
Ngoài sự vô tri?
Ta sợ những máy viết thơ
Mang ảo tưởng trộn hồ ảo tưởng
Ta sợ nó sẽ xây lên căn nhà bình yên trong tưởng tượng
Chim chóc gào ca
Và sự thật úp tay ghì
Ta sợ có một lần em nói em phải đi
Linh hồn ta chẳng thể tách ra giữ tay em ở lại
Ở phố nghiêng đèn
Giàn hoa
Người độc thoại
Thân thể gượm mình nén chặt những nghĩ suy
Ta sợ một sớm mai
thức dậy hùa theo đời nhược tiểu
Hót tiếng lương tri, chân lý, phúc cho người
Khi sự thực chẳng nhấc bàn tay lên nổi
Để giữ cho mình chút nhân nghĩa mà thôi
Ôi sợ lắm những lời chim chóc nói
Như dòng tin quan ngại báo thay lời
Sợ lắm lắm ảo suy mình mắc lỗi
Em sẽ đau vì phút bất cẩn thằng tôi