Thơ nhạt

Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 83 bài trong đề mục
Tác giả Bài
wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 13.04.2015 13:55:23
0
Bài Thơ Một Phút 34
 
Chưa kịp hứa với em đã tự hứa với mình
Ừ, không đau nữa
Và cả cái điên khùng ta xóa đi trong hơi thở
Không phập phồng của ngày qua
Ta đã hứa rồi mà!
Này hỡi bờ vai mưa tựa!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2015 11:56:15 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 15.04.2015 13:02:45
0
Suy Tư Cho Sớm Mai
 
Phố đi làm
Bụi và mưa mang đôi môi em lòng vòng vô hướng
Tiếng xe máy thầm thì mang tiếng hát em ấm đượm
Cafe nằm thiêm thiếp bản tình ca
Đèn phố ngả nghiêng trổ ba đóa hiền hòa...
 
Anh bỏ mặc đèn vàng hối hả người đi trước
Anh bỏ mặc tiếng còi vì không ai thắng cuộc
Anh bỏ mặc anh áo vàng, cô áo xanh, tiếng xin đường, xe rầm rồ đi phượt
Anh bỏ mặc thơ, bỏ tiếng trêu đùa, bỏ những niềm tin từ khướt
Và giữ nguyên những gì rất thật cho mình
Vì mọi con đường phải cần đôi chân ướm
Phải cần mồ hôi rơi, phải cần khảm đầy vết xướt...
 
Anh hiểu cuộc đời chẳng phải giấc mơ dài cũng như những lời hẹn hò cho kiếp trước rồi phải lần lửa mãi đến kiếp sau
Anh hiểu những nỗi đau vẫn đi liền ảo tưởng

Anh hiểu những hạnh phúc như ngọn đèn phải định mức định thời
Anh hiểu đôi tay ta không phải nắm rồi buông theo suy tưởng
Anh hiểu tình yêu do thời gian định lượng
Anh hiểu những câu thơ là chấp nối những vô thường
 
Anh hiểu lúc này hay mãi mãi để yêu thương
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 19.04.2015 00:05:42
0
Trống rỗng
 
Ta ngồi lất lơ giữa gió
Người qua rạch gió từng hàng
Ta trôi đi mà không đổ gục
Nhưng trong lòng bén lửa ngút đa đoan...
 
Rồi ta cười con người đo hạnh phúc bằng bao nhiêu sự thật
Lại cười con người nhầm lẫn giữa niềm tin và vật chất
cười con người đo nỗi buồn bằng bao nhiêu "nước mắt"... 
sao không phải "lặng im"...!?
 
Cười họ lập lờ giữa nhớ và quên
Hận và yêu... 
hoặc yêu...
hoặc hận...
Ôi những thứ trẻ con cứ vướng và xoay như giấc mộng
Và những cái "tôi" biện chứng chẳng ra gì!!
 
Ta cười vi vút lối vô vi
Hoặc em, hoặc ta, hoăc bụi trần, hoặc mộng
Có lý do nào để lý giải cho số phận?
Thôi em à... 
Cần chi!?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 24.04.2015 14:19:10
0
Bài Thơ Một Phút 35
 
Bao nhiêu những nước mắt, những đợi chờ, những thơ
Chưa thấy được con nguời mình
Rúc sâu trong rọ
Man trá hay vẫy vùng
Hay ơ hờ như đá gỗ
Cuộc đời ai chọn lựa để bơ vơ?
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 24.04.2015 14:22:23
0
Huyền Thoại
 
Hai đóm thuốc cháy
Khói ngang vai người
Thấy và không thấy
Tôi và không tôi
 
Đi trong hầm tối
Sáng từ con ngươi
Đau chìm không đáy
Tách cà phê rơi
 
Thì sao hội ngộ?
Thì sao kiếp người?
Thì sao chọn lựa?
Thì sao miệng đời?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 27.04.2015 14:36:13
0
Con Bạc
 
Ôi... những tháng ngày ta chưa phải là mình
Như đứa trẻ sinh ra bao lần mong cuộc đời mình sẽ khác
Để nhìn quanh liệu nước mắt giờ đã nhạt?
Liệu phận kiếp này có đau và mất mác?
Để lại chết đi...
Rồi lại hồi sinh mắt đỏ tròng con bạc
Đến lúc chán chê phải bật tiếng cười khì....
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 27.04.2015 14:41:04
0
Những Khái Niệm Thất Lạc
 
Trong lòng mình chưa đặt một khái niệm cho em
Nên trái tim ta cứ nén kiềm và buông bỏ
Kể cả bản thân mình với những khái niệm thất lạc từ khi đó
Tồn tại mong manh như tiếng thở dài
 
Rồi mỗi đêm ta tự hỏi mình là ai?
Khi mất phần em và một cái tên chưa là khái niệm
Ta ném tên mình vào biển
Hiển nhiên vì chả là gì...
 
Có một khái niệm buồn em đã nhỏ trên mi...
Ta chả biết nên gọi là gì cho vơi gánh...
Để không còn thấy tim mình run lên vì chát mặn
Để không còn đưa bàn tay ra khoảng không rồi nắm chặt
Để không còn ngu ngơ chưa dám đặt 
khái-niệm-cho-những-mối-u-hoài...

Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 14.05.2015 02:13:22
0
Nước Mắt Mơ Hồ
 
Nước mắt sẽ chảy thế nào?
Bên phía khu rừng cổ tích con thoi hờn trích máu mũi tay?
Hay từ đóm đỏ đầu tàn ngọn thuốc?
Hay từ chiếc que diêm chẳng đổi được tình người?
 
Hay lúc chú lùn đầu tiên ngủ yên lòng đất?
Cô bé lọ lem bỏ quên điều ước
12 giờ thần linh chẳng thể nào cứu chuộc 
vũ điệu mơ mòng...
 
Giọt nước mắt sẽ chảy ra sao?
Từ phía trên cao rồi thấm vào lòng đất
Để loài xương rồng tứa thân gai tìm dưỡng chất
Trơ thân cắm lấy mặt trời?
Rồi trổ đôi cành lá bạc như vôi
Thay đời chọn lựa...?
 
Giọt nước mắt đã rơi chưa?
Có chảy qua vết cứa
Hỡi người con gái chưa bao giờ đủ bình yên để thở
Hỡi người đàn ông chưa bao giờ đủ niềm tin để giữ
Hỡi bầu trời đã vỡ
Hỡi con sẻ buồn hát mãi điệu ru mưa...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 14.05.2015 12:24:45
0
Bài Thơ Một Phút 36
 
Trăng của người sáng đêm tàn canh rượu
Trăng của ta ủ gió thắp lửa trời
Trăng của nguời phố vui ngày chen hội
Trăng ta gầy se thắt nỗi chưa nguôi...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 14.05.2015 12:28:29
0
Biển Em
 
Những ngày bên cạnh biển
Cứ ngỡ mỗi ngày nhìn thấy đôi mắt em
Mạnh mẽ và yếu mềm...
Nắng ấm từ vòm ngực
Và hàng tay vẫy xanh xao...
Giữa rừng Dương vẫy bóng mát trên cao
Kẻ lãng du vô phương và khờ khạo
(dẫu bao năm chẳng ngại gọi tên bao ngữ nghĩa vô thường)
Ngắm bãi cát dài không lưu vết của yêu thương...
 
Biển mãi thế này
Sao anh trở về phố bận?
Sao anh quên lòng biển mặn?
Sao chiếc thuyển bỏ lưới quay đầu sau những ngày bảo bọc đời nhau...?
Biển xanh màu vẫn rất đau những ngày sóng lặng
Chỉ có tâm can kẻ cả đời giữ đôi tay biển vắng mới hiểu lòng biển mặn:
có-bình-yên?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 14.05.2015 12:31:24
0
Cô Bé Cười
 
Cô bé cười buồn hơn buổi trưa
Cây dạ yến chao đảo bốn mùa
Nhìn dòng sông chẳng thiết tha gì dòng chảy
Nào đưa tay ta nắm lấy
Hạnh phúc là cơn nắng ấm sau mưa
 
Cô bé cười nheo mắt với xa xưa
Hoa phượng đỏ, tiếng ve rì rào và những điều không còn thấy
Cứ giả thiết cuộc đời bắt ngang những chiếc cầu đổ gãy
Thì làm sao ta thức dậy bây giờ?
 
Cô bé cười với một sớm tinh mơ
Xong chợt nghĩ cái mũi ngạt và cơn ho cong mình giờ buồn cười đến vậy
Hạnh phúc - niềm đau có khi chỉ cùng một điều ta nhìn thấy
Thì yêu thương sao cứ phải ơ hờ?
 
Cô bé cười bỏ mặc cơn mưa...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 14.05.2015 12:33:37
0
Ngắn
 
Hai tư giờ trong túi áo
Anh cầm lên thấy em
Lẫn trong chiều nhỏ xíu
Mắt nhìn anh e hèm!
 
Hai tư giờ không thực
Mà phần ảo ở đâu
Còn phần nào vô thức
Vò mãi đêm nay nhàu...?
 
Hai tư giờ em ngủ
Trong giấc ngủ của anh
Để anh đo mỗi phút
Bởi tiêu hoang - không đành!
 
Hai tư giờ đã mất
Vay tín dụng màn đêm
Một giờ ba mươi phút
Trả ngày mai đi - phiền

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 14.05.2015 12:37:15
0
Ai Bảo Ngày Xưa
 
Ai bảo em mười lăm tuổi
Má hồng khoe xúng xính phố xinh
Anh nẻo mây mờ còn rong rủi
Cần em nên phải tự vô hình
 
Ai bảo em choàng mơ lối hoa
Thuyền yêu khướt mãi bấy con đò
Tuổi ấy anh còn đang độc thoại
Rằng em... phải phía ấy mưa nhòa?
 
Ai bảo anh lầm trong mắt đêm
Chèo xuôi lỡ chuyến vạn con thuyền
Hải đăng em còn đang vời vợi
Buồn soi lên những cõi u huyền
 
Ai bảo ta về khi vắng nhau
Vô hồn khua những mảng phi lau
Oằn cong nâng nắng chiều hoang hoải
Cầm tay trôi những phố không màu

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 22.05.2015 02:44:05
0
Tự Vấn
 
Bộn bề không chọn lựa ta
Phân vân người chọn vẫn là phân vân
Vết bầm đen nhỏ khắp thân
Mà xin... 
đừng nhỏ bất cần... bởi ta...
 
Kẻ đã đạp lên máu chính mình phía trước
Đã hiểu gì hạnh phúc ở phía sau?
Đạo đức giả kẻ tiểu nhân như ta làm sao hiểu
Và kẻ đạo đức như người cũng không hiểu được đâu
 
Ôi số phận trêu ngươi người kệch cỡm
Nếu cần danh thì ta khóc để làm gì
Và nếu nỗi đau người nhẹ như khói thuốc
Thì kẻ tiểu nhân này đâu cần thiết phải vô tri..

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 22.05.2015 02:47:44
0
Giấc Mơ
 
Trên giấc mơ bảy sắc cầu vồng
Cô bé mười ba và những đóa hoa hồng đang thức
Chàng trai mười tám đi ngang
Mang biển xanh, đôi mày nhíu trên mặt sóng
Câu hát huyên thuyên treo ở lưng chừng...
 
Trên giấc mơ của thời gian
Cô bé mười ba ngồi với hư không
Trời mưa cứ mưa
Chớp lóa thì chớp lóa
Chàng trai mười tám đếm tuổi mình trên đầu cỏ
Bàn tay níu với viễn vông...
 
Trên giấc mơ của lụi tàn
Cô bé vẫn là cô bé
Thời gian vẫn là thời gian
Chàng trai vẫn là chàng trai
Số phận vẫn là số phận...
 
Ngồi bên nhau kể về giấc mơ...
mặc bên trời gió lộng!
 
Chợt đêm
tự hỏi
bao giờ...?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 22.05.2015 02:52:50
0
Sài Gòn Chẳng Còn Gì
 
Sài Gòn chẳng có gì cả
Xe lấn nát tương lai
Người nhảy lề
Chậm cũng nguy, nhanh cũng bị giặc hoàng cân tóm lại
 
Hoa hồng xanh, tím đợi nắng phai
Mỗi di chuyển phải tập trung, thời gian đâu khắc khoải
Có tiếng chim đâu mà nhớ quê nhà
Có xác ve đâu mà hồi ức hả phôi phai?
 
Phượng có đỏ cũng mờ vì bụi mù đất lạ
Mưa có rì rào thì cũng chẳng còn đứa trẻ chạy phố lu loa
Nơi này chẳng còn chi cả
Phải không ta?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 23.05.2015 23:30:54
0
Mù Mờ Cổ Tích
 
Ánh sáng ở một góc đường
Nhưng biết đâu chẳng là nơi ta phải rẽ
Mù sương thắp lên mùa tế lễ
Cánh phượng buồn ướp mãi một tàn phai
Có một nơi ta đánh mất chuyến đi dài...
Bình minh xưa chỉ còn mưa cào gió lộng
Thời gian ta chỉ phất phơ lùa cánh mỏng
Đi?
Về?
Chỉ vẫn một trần ai!
Có con chim non hơ hớt gọi sớm mai
Ta xoa đầu yêu thương... mà rưng mờ chân tóc
Chú cuội có dối lừa ai mà cô độc
Giữa cây đa trụi cành trơ gốc
Không thể hồi sinh được quả tim từ đất...
Chứ đừng kể đến hình hài!
Chỉ có màn đêm kể về thời gian mù mờ cổ tích
Trong khi đã bỏ quên một phần sự thật
trong-tiếng-thở-dài
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 23.05.2015 23:35:12
0
Dự Cảm
 
dự cảm không xấu cũng không tốt
khi chiếc xe đỗ lại một nơi
con ngươi đời phân vân lựa chon...
 
dự cảm không sơn xanh màu mới
không phếch màu lá vàng lìa ngọn
không hẹn hò tiếng con trẻ reo vui
dự cảm ngủ
dự cảm nhìn xa xôi
phai phôi
lại vẽ lên màu sơn mới
cơ hội thứ bao nhiêu
là cơ hội cả cuộc đời?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 23.05.2015 23:38:46
0
Thời đại
 
Sáng nay hậu hiện đại ngồi uống cafe
Hiện đại đi ăn sáng
Truyền thống tập thể dục bên trung quốc
Còn lục bát bận hát ru đứa trẻ đong đưa khóc
Còn tôi ngồi châm điếu thuốc
Quên mất thời đại nào...
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 23.05.2015 23:42:16
0
Những Gã Lang Thang
(Cho những thằng bạn lang thang)
 
Gã lang thang chưa kịp trẻ đã già
Chỉ kịp soi gương mặt mình trên ba tấc đất
Hiểu thứ biện chứng vô duyên giữa lang thang và cô độc
Chút niềm tin không mảnh sự thật cắm dùi
Ghé lại chiều vớt phó thác đang trôi...
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 23.05.2015 23:45:44
0
Mưa Phố Cũ
 
Có những chiều mưa lợm gió
Mắt Sông Mao nứt cỏ xanh màu
Những dòng nhớ trút theo mùa lang bạt
Lại vằn lên những khoảng xám và sâu
 
Con đường đất tiếng Tàu pha giọng lớ
Có bắt qua Chăm dang dở chiếc cầu
Gã người Kinh biết nghiệp duyên thì chớ
Gỡ truân chuyên bẻ nữa treo đầu
 
Người đã cổ, hoài mong thôi đã cổ
Trầm tích ta hội ngộ ngục sâu
Ngơ ngẩn đào thời gian lên rồi đổ
Vô tận kiếp người có thúc giục ta đâu!?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 23.05.2015 23:48:21
0
Có những điều không thuộc về mình
Nắm giữ là lặng thinh
Ai oán... ?

Có một sớm mai nứt rạn
Chẳng thể khác đâu
 
Có một đáy vực sâu
Ở tận cùng
Biết đâu
Là bầu trời khác
 
Nghe chút bình yên...
Thay tiếng nhạc
Khác gì?
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 04.06.2015 01:21:08
0
Shibuya Đợi Mùa Đông
 
Ta bơi qua dòng khói
Ký ức nứt ra
Sợi thần kinh lu loa cười trong máu
Những phố nối phố
Những nhà nối nhà
Như bài đồng diễn nhấp nhô nghìn xương xẩu
 
Shibuya vạn màu
Tiếng chuông tàu điện cũng vạn tiếng khác nhau
Như vạn ngày đợi chờ của chú chó chưa thể nhìn mặt chủ
Ta nhớ sợi băng trên tóc ngày đầu tiên tuyết rơi
Ngày thứ hai tuyết rơi
Và một ngày ta bỏ lại ngươi
Shibuya nhiệt náo không hề biết đợi...
 
Ta lang thang phố ngập mặt trời
Giờ ngụp lặn giữa cuộc chơi không nhìn gương mặt
Dù chỉ gương mặt ám tro than của chính mình
Ừ, ta cũng chẳng đợi ngươi...
Gập đôi nỗi nhớ
Sợi băng trên tóc
Gã yakuza nhà bên
Tàu điện trôi gà gật
Disney Sea và chú chuột mickey đang khóc
Quán cà phê ánh kim
Phố
Người
Huyên thuyên
Nghìn cô độc
 
Sao không chờ ta về gặp ngươi
Một lần!?

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2015 14:09:17 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 06.06.2015 01:42:03
0
Sợ
 
Ta sợ em sẽ là một nàng thơ
Vì ta biết có nhiều điều đuổi xua sự thực
Khói ám
Và vết xướt
Thơ có dạy ta được điều gì?
Ngoài sự vô tri?
 
Ta sợ những máy viết thơ
Mang ảo tưởng trộn hồ ảo tưởng
Ta sợ nó sẽ xây lên căn nhà bình yên trong tưởng tượng
Chim chóc gào ca
Và sự thật úp tay ghì
 
Ta sợ có một lần em nói em phải đi
Linh hồn ta chẳng thể tách ra giữ tay em ở lại
Ở phố nghiêng đèn
Giàn hoa
Người độc thoại
Thân thể gượm mình nén chặt những nghĩ suy
 
Ta sợ một sớm mai 
thức dậy hùa theo đời nhược tiểu
Hót tiếng lương tri, chân lý, phúc cho người
Khi sự thực chẳng nhấc bàn tay lên nổi
Để giữ cho mình chút nhân nghĩa mà thôi
 
Ôi sợ lắm những lời chim chóc nói
Như dòng tin quan ngại báo thay lời
Sợ lắm lắm ảo suy mình mắc lỗi
Em sẽ đau vì phút bất cẩn thằng tôi
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 17.06.2015 03:25:25
0
Những Người Hay Quên
 
Bạn đã tìm cho mình một chuyến phiêu lưu
Giữa nắng, mưa, bụi đường phủ lên được mất
 
Ta cũng tìm cho mình một màn đêm trong vắt
Ánh trăng như một vết cắt lên thềm
 
Người đã tìm cho mình một chốn lãng quên
Ta cũng chẳng gục đầu theo sóng đời phó mặc...
 
Chuyến đi nào cũng đôi lúc vùi mình trong nước mắt
Niềm tin như cổ vật ở chốn về...
 
Vội ngày lùa ngón hôn mê
Chờ đêm rớt lại phận hề nằm co

Ừ thôi...
đắm một chuyến đò!

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2015 03:26:29 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 22.06.2015 23:30:57
0
Nhớ
 
Đêm sóng sánh vụn linh hồn
Giọt nước mắt níu vào nhau phản hồi trôi dòng ngược
 
Phần yêu thương ta níu vào mưa gãy đầu ngọn vuốt
Chiếc áo quan đóng sập
Nét cười chua chát khoáy chiêm bao
 
Hồn lửng lơ nép phố rì rào
Vỉa hè ngẩn ngơ
Nhớ và quên là từng mũi dao lèn vào thân gạch
 
Mười phương đã ngược chiều
Đêm vẫn dài như khoảng cách...
Sinh linh ta hun hút gió, thều thào...
 
Sài Gòn ơi Sài Gòn, đèn kệch cỡm treo cao
Mắt nhắm đi... đèn đỏ, đèn xanh, đèn vàng đóng sập
 
Để ta đến bên em cái ôm chằm rất thật
Cọ vào xưa cũ nằm đau...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 24.06.2015 02:13:05
0
Kể Chuyện Em Nghe
 
Anh sẽ kể em nghe câu chuyện cổ tích
Về nàng công chúa chỉ ngủ khi được nhắc
Và chàng hoàng tử không bao giờ có mặt
Vào lúc cuộc đời 
lay lất chuyến lang thang
 
Sau những năm bệ rạc lớn như cổ thụ
Đợi chờ kết mây giăng
Và oán hờn trên nanh sói rú
Đời gỡ mặt nạ che
Toạt da
Từng giọt máu đâm chồi hé nụ...
 
Nàng công chúa không còn chờ một nụ hôn
màn đêm đã đủ...
 
Chàng hoàng tử (không có mặt) tự hỏi:
"Lúc này...
mình đang làm gì...!?"
 
Gã kể chuyện không tìm được một happy ending
Nhưng còn chưa muốn ngủ
 
Đành để lời nguyền mười hai giờ
Xóa đi mọi thứ
 
Quả bí đỏ lăn tròn
Chuyến xe đổ dài ngả nghiêng cổ thụ
Chiếc giày thủy tinh vỡ tan
Bàn chân máu tươm
Biết là đau nhưng cố thử
 
Gã kể chuyện giật mình...
Yêu nàng công chúa đến phát điên
Rồi xóa tên hoàng tử
Chưa biết thay bằng gì...
 
Mãi tìm một happy ending thay vì giấc ngủ

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 02.08.2015 02:11:06
0
Chiều Sương
 
Gốc cây mục ruỗng
Con sóc loanh quanh gặm chút nhớ chút hờn
Và chim chóc đậu cành khô dỗi hót
Ngậm chiếc lá vàng mười năm trước rồi buông
 
Dòng nhựa đã chảy màu khô trên đất
Thời gian đủ vô tình phơi chát đắng dầy hơn
 
May hạt giống tự năm nào rụng xuống
Nẩy đôi mầm ngơ ngác giữa chiều sương...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 02.08.2015 02:16:00
0
Bài Thơ Một Phút 37
 
Những điều mới lạ từ tim
Những điều xưa cũ
Ừ, luyên thuyên buồn
Ngày mai... trầm đổ hồi chuông
Hôm nay ta đã nằm vuông không lời
Chỉ nhìn nước mắt
thảnh thơi...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Thơ nhạt - 02.08.2015 02:19:39
0
Bài Thơ Một Phút 38
 
Phố mọc trên phố
Bầu khí quyển tròn như nấm mộ
Cỏ níu vào tay cỏ
Gió níu vào vai gió
Hư không chuyển động
Lưỡng cực hóa vô vi
Nước mắt hoảng loạn cắn vào sợi mi
Người con gái lạ kỳ
Cứ cho là
cuộc đời bất động
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 83 bài trong đề mục