Giảm Stress bằng thơ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 57 bài trong đề mục
Tú_Yên 12.02.2016 11:44:40 (permalink)
 
 
Tản mạn...cười chút chơi
 
Thế giới ảo.
Tính ra cũng hơn ba năm rồi. 
Tôi là kẻ lữ hành cô đơn trên mạng.

Tôi đã đi khắp nơi trong thế giới vô hình để nhìn ngắm từng ngóc ngách của các Website với sự góp tiếng của cả một rừng người...không hình, không dáng.

Với biết bao điều hay, lạ, ngộ nghĩnh, vui cũng như buồn.
Kể cả những nỗi niềm, những tâm tình mà đôi khi ta không hề nghĩ là sẽ thực sự hiện hữu trong đời.

Vậy đó.
Tôi là một người hay săm soi và tò mò. Nhìn sự việc gì cũng muốn dán hết con ngươi vào để nhận cho thật rõ từng chân tơ, kẻ tóc. 
Không bỏ sót bất kỳ một hạt cát bám nào, dù nó lóng lánh như viên kim cương hay giản đơn chỉ là một nhúm bùn đen xấu xí.

Nói chung, Tôi là một người lộn xộn, hay bé xé to. 
Không có gì đáng nói cũng nhìn ra thành một đống điều cần phải lý giải. 

Ngồi buồn rồi ngẫm vu vơ
Hóa ra mơ chỉ là mơ đó mà


Tính ra cũng đã hơn ngàn ngày rồi ấy nhỉ ? 
Bao nhiêu là giờ, là phút, là giây...
Để nhận ra rằng: quả thật mạng ảo cũng đã mang đến cho ta nhiều điều thú vị không ngờ.

Chính trong cái khoảng không bao la, thiên hình vạn trạng...
Mỗi người chỉ là một bóng mờ hư ảo qua cái nick_name: Những con người không là...con người - lại biết nói, biết cười, biết nhớ thương, biết giận hờn, biết vui đùa, trêu chọc. 
Lại có cả những đấu tranh ngấm ngầm, những hơn thua thầm lặng. 
Thậm chí đến cả những chuyện rất nhạy cảm là "yêu và ghen"...cũng vẫn thường xảy ra. 

Vậy thì sao ?
Hì...
Lan man...
Lòng vòng...
Nghĩ tới rồi lại nghĩ lui… 
Thì ra "thế giới ảo" vẫn là "thế giới thật".
Chỉ có điều ảo là một "vỏ ốc mượn hồn" để cho những con người thật trốn vào đấy mà thực hiện những hoài bão, những ước mơ mà đôi lúc đã vì một lý do bất kỳ nào đấy nên không thể nào "xây dựng" được giữa đời thường (?!)

Nói đi...rồi nói lại…
Phải công bằng mà nhận chân một điều: chúng ta cũng đã lượm lặt được rất nhiều bổ ích từ trong mạng ảo đó chứ
- Có thể mở mang kiến thức
- Có thể cập nhật thông tin một cách nhanh chóng và chính xác
- Có thể truy tìm lời giải đáp cho bất kỳ câu hỏi nào dù cho khó khăn đến đâu

Và cũng chính cộng đồng mạng lại là một "sân khấu đầy kịch tính" mà trong đó mỗi con người là một diễn viên đầy tài năng, đã dàn trải, đã phơi bày tất cả những biểu hiện của hỉ, nộ, ái, ố...qua từng con chữ lốc ca, lốc cốc...lốc cốc...lốc ca...
- Để thể hiện
- Để tôi rèn chính bản thân mình
- Để cảm nhận, để chia sẻ những niềm đau, nỗi buồn, hụt hẫng, xa xót của người...
- Và cũng để biết thật rõ thế nào là "sự cô đơn" trong một môi trường đầy những người được gọi là "bạn". 

Vậy là trong thế giới ảo mọi chuyện đều có thể xảy ra: vui cũng nhiều mà điều cười ra nước mắt cũng không hẵn là ít.

Tú_Yên
(13-07-2010)
#16
    Tú_Yên 05.03.2016 15:23:34 (permalink)
     
     
    Mộng hờ - gió bay
     
    Nầy người: sao hỏi khó ghê
    Nếu chê ?
    Chẳng biết là chê cái gì
    Thơ mình lắm lúc_đôi khi
    Vẩn vơ như gió_mây đi lại về

    Nầy người: hỏi khó...hóa quê
    Làm thinh không cũng ủ ê - chau mày
    Lục bát tình - dở hóa hay
    Là nhờ chút mộng héo gầy (ươm mơ)

    Nầy nầy - thơ chỉ là thơ
    Chê chi...một thoáng mộng hờ - gió bay.

    Tú_Yên
    #17
      Tú_Yên 05.03.2016 15:27:30 (permalink)
       
       
       
      Thơ chỉ là thơ
       
      Thơ chỉ là thơ thôi đó mà
      Như mây theo gió giữa ngàn xa
      Như ngày đang nắng mà mưa đến
      Như ánh thiều quang bị phủ nhòa

      Thơ chỉ là thơ. 
      Đúng thế không ?
      Ai người mơ mộng - để hoài công
      Là bao âm điệu cùng câu_chữ
      Ghép lại cho nguyên_đủ (một dòng)

      Thơ chỉ là thơ - viết ngắm chơi
      Dung dăng_dung dẻ để vui đời
      Có gì “rất thật” mà suy nghĩ
      Cho mệt tâm tư - phí giấc hời !

      Thơ chỉ là thơ - gửi lắm người
      Lan
      Hằng
      Nga
      Huệ
      …khắp nơi nơi
      Cô Năm
      Cô Bảy
      Rồi cô Tám

      Thơ chỉ là thơ
      Viết
      …để chơi !?

      Tú_Yên
      (14-03-2015)
      #18
        Tú_Yên 07.03.2016 15:37:25 (permalink)
         
        Ông hàng xóm

        Đời em vốn dĩ...rất đen
        Từ khi trót lỡ thân quen một người
        Thế là tắt mất nụ cười
        Thế là thơ chỉ toàn lời đa đoan.

        Một mình trong cõi hỗn mang
        Tiền_Tình…là thoáng đi hoang không về
        Chông chênh cùng với bộn bề
        Biết bao xa xót, não nề vây quanh
         
        Mong trời xanh - trở lại xanh
        Ước mơ móp méo lại thành tròn xoe
        Râm ran Ve hát gọi Hè
        Bến đời có một mái che yên bình.
        ...

        Mong mình trở lại thật xinh
        Cho ông hàng xóm...cứ rình - nhả thơ. 

        Tú_Yên
         
         
        #19
          Tú_Yên 11.03.2016 14:50:33 (permalink)
          * Giả dụ như mà: nếu đời...không phụ nữ ??!!
           
          Có thật không ?

          Có thật không ?
          Thiên đường - anh tận hưởng
          Khi trần gian không hình bóng thướt tha
          Chẳng phụ nữ nên đời như ráo hoảnh
          Không thương yêu - không cả những lụa là.

          Có thật không ?
          Anh nè: Đời chắc sẽ... 
          Luôn im thinh khi không một tiếng cười
          Không nước mắt dỗi hờn và nũng nịu
          Không cả người "yêu dấu" đấy - anh ơi !

          Có thật không khi đời không phụ nữ
          Thiên đường anh mơ, tưởng thật bình yên ?
          Hay mặt đất...trống...như ngày…tận thế
          Và anh buồn - buồn đến nổi...muốn...điên ?!

          Tú_Yên 
          #20
            Tú_Yên 14.03.2016 14:35:52 (permalink)
             
            Tự dưng thấy chán làm thơ quá
            Chán cả trời xanh - chán cả mình !
             
             
            Tự dưng

            Tự dưng thấy dạ nao nao
            Ước cho trời thấp…đất cao - thình lình
            Mây trời ngũ sắc lung linh
            Ta gom làm võng, một mình ngồi ru

            À ơi... một thoáng hương Thu
            Đóa Quỳnh e ấp, ôn nhu tự giờ...?

            Bỗng nhiên Ta muốn làm thơ
            Gửi theo mùa bão chút chờ - mong manh. 
             
            Tú_Yên
             
            #21
              Tú_Yên 22.03.2016 15:22:58 (permalink)
               
              Tự dưng

              Tự dưng nghĩ cũng tức cười
              Thiên: Trời
              Địa: Đất
              Nhân: Người
              và: Ta
              Có thần thánh
              có quỷ ma
              Lại thêm rác rưởi...ngọc ngà…và thơ

              Thơ thì viết để ươm mơ
              Rác rưởi: đổ bỏ
              Ngọc - ơ...để dành.

              Tú_Yên
              #22
                Tú_Yên 17.04.2016 13:03:06 (permalink)
                 
                Tự dưng

                Tự dưng Ta thấy ghét ta
                Cứ hay mơ mộng...
                la đà trời trăng
                Chuyện gì cũng cứ băn khoăn
                Nhìn người ta mếu - lại...nhăn răng...cười.

                Tú_Yên
                 
                #23
                  Tú_Yên 23.04.2016 15:52:06 (permalink)
                   
                  Tự dưng thấy chán

                  Tự dưng thấy chán gì đâu
                  Mình Ta rơi giữa biển sâu không bờ
                  Nào đâu bến đợi, bến chờ
                  Thực_hư hai nẻo mơ hồ thế sao ?

                  Nghĩ nhiều lòng chợt quặn đau
                  Nhân sinh chỉ những chênh chao - để rồi...
                  Ước chi lòng chẳng bồi hồi
                  Thong dong nhìn bóng mùa trôi nhẹ nhàng

                  Hình như...nắng rất sẽ sàng
                  Khi không sấm chớp đì đoàng - trời mưa
                  Rối tung chuyện thiếu…chuyện thừa
                  Biết đâu là đủ, là vừa - phải không ?

                  Mùa thì : Xuân - Hạ - Thu - Đông
                  Nhân sinh ái_ố, bưởi_bòng, trắng_đen.

                  Ai người lạ ?
                  Ai người quen ?
                  Ngán thay mấy cảnh đua chen - chán phèo !

                  Tú_Yên
                  (05-01-2010)
                  #24
                    Tú_Yên 08.05.2016 15:58:26 (permalink)
                     
                    Tự dưng

                    Tự dưng thấy nhức cái đầu
                    Thấy hoa cả mắt
                    thấy rầu…
                    thấy lo... 

                    Ăn hoài mà lại hổng no
                    Ngủ mài miệt vẫn ốm o gầy mòn

                    Tú_Yên
                     
                    #25
                      Tú_Yên 11.05.2016 16:38:52 (permalink)
                       
                      Tự dưng

                      Tự dưng làm biếng quá trời
                      Biếng ăn
                      biếng nói
                      biếng cười
                      biếng nghe

                      Lặng trông đom đóm lập loè
                      Ông trăng dường cũng ngủ phè - mất tiêu.

                      Tú_Yên 
                       
                      #26
                        Tú_Yên 06.06.2016 15:36:06 (permalink)
                         
                         
                        Chán ơi !

                        Ngày xưa xinh đẹp như hoa
                        Mắt xanh, môi thắm mặn mà dễ thương
                        Rối lòng người – sợi tơ vương
                        Vướng chân bao kẻ trên đường lại_qua
                         
                        Bây giờ nhìn lại chính ta
                        Chán ơi chán quá – thật là chán ghê
                        Chỉ nhìn thôi – đã muốn chê
                        Bởi bao vất vả lê mê tháng ngày

                        Sáng ra đã phải đi cày
                        Miếng cơm, manh áo…đọa đày tấm thân
                        Cũng vì đời lắm tham_sân
                        Tranh danh, đoạt lợi…cân phân chẳng còn

                        Mấy mùa Xuân thắm héo hon
                        Bao giờ đời được vẹn tròn như xưa ?
                        Buồn sao biết mấy cho vừa !

                        Tú_Yên
                         
                        #27
                          Tú_Yên 01.07.2016 11:09:47 (permalink)
                           
                           
                          Bỗng nhiên
                           
                          Bỗng nhiên – tự sự một mình
                          Gẫm suy mấy chuyện chùng chình – nhiêu khê
                          Ở đời đừng có thích…mê
                          Cái gì cũng cứ hề hề…là xong.
                           
                          Ngồi đàng tây ngắm đàng đông
                          Chuyện ai, ai chuyện – mình không cho rồi
                          Nhà cửa, chén bát, xoong nồi
                          Nếu mà chẳng khéo có hồi tan hoang
                           
                          Đừng mơ chi giấc kê vàng
                          Tỉnh ra rồi lại sảng hoàng – tiếc ơi !
                          Lên trời hái cánh Sao rơi
                          Xuống sông bắt cá đang bơi ngược dòng
                           
                          Dòng đời lắm nỗi bảo giông
                          Tình người trong_đục, sâu_nông – khó lường.

                          Biết đâu…là giận…là thương
                          Nghìn năm cũng chỉ vô thường – thế thôi !
                           
                          Tú_Yên

                          #28
                            Tú_Yên 25.08.2016 13:17:54 (permalink)
                             
                             
                            Cũng rồi
                             
                            Người ta lắm của nhiều tiền
                            Cho nên tụ tập liền liền – rong chơi
                            Tôi thì…túi rỗng – buồn ơi !
                            Thẩn thơ ngồi ngắm bóng thời gian qua

                            Nhìn gần rồi lại trông xa
                            Gom hoa lá cảnh về nhà để xem
                            Thế là được chút ấm êm
                            Thế là năm tháng, ngày đêm – bớt dài

                            Cũng rồi một cõi lá lay.

                            Tú_Yên
                            #29
                              Tú_Yên 01.09.2016 12:43:52 (permalink)
                               
                               
                              Tự dưng
                               
                              Tự dưng lại muốn làm thơ quạu
                              Chắc tại bao năm cứ dịu dàng
                              Hay vì đời lắm trái ngang
                              Cho nên con chữ quay sang rối nùi ?

                              Tú_Yên
                              (31-08-2016)
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 57 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9