Chàng và “Cô hàng xóm”.
Xa xưa còn bé bú chung
Hai nhà sát cạnh mẹ cùng bạn thân
Chơi chung ngoài ngõ trong sân
Đến khi đi học, ngồi gần bên em
Ra chơi hai đứa mút kem
Về nhà đói bụng anh thèm em cho
Từ canh riêu cá thịt kho.
Hai ta cùng hưởng chẳng lo lắng gì...
Bỗng đâu giải phóng là chi ?
Làm mình xa cách từ khi nó về
Thời gian khổ ải lê thê.
Ta mình thất lạc, tái tê cõi lòng
Ngày mong, tháng nhớ, năm trông
Bao năm xa cách vẫn không tin gì
Một hôm mây xám đen xì
Báo tin mừng lắm em đi thoát rồi
Anh mừng vì em đổi ngôi.
Nhưng buồn vì đã chia đôi hai đường
Ai mà chẳng nhớ chẳng thương
Anh thì lận đận gặp đường gian lao
Khổ đau cả nước kêu gào
Từ nam ra bắc biết bao đau buồn
Hòa bình như nước cạn nguồn
Mất niềm hy vọng vẫn luôn mong chờ
Tự do phát triển mộng mơ
Bây giờ mất nước thẫn thờ bao năm
Dẫu làm cật lực thực chăm
Nhưng luôn vương vấn lòng căm đen buồn......
CH2