CHUYỆN TRONG ĐỜI
GIÀ VUI
Xem đi nhắm lại hãy còn tươi
Râu tóc phơ phơ ánh mặt trời
Trán trợt thênh thang hàng xóm nể
Mồm nhai trệu trạo cháu con cười
"Có già mới thấy già là quí"
"Biết sống bao giờ sống cũng vui"*
Chưa được làm ông nên vẫn trẻ
Lắm người mai mối gái đôi mươi. **
Lá Chờ Rơi 24/12/2005 * ông bạn TĂN VĂN HỈ khuyên như thế ** có mai mối thật, nhưng không trẻ đến mức đó.
NHỚ CHA Nghe một tiếng lòng tưởng nhớ cha Dư âm lưu luyến giống như là Hai thanh đồng điệu chung hòa lại Một mối thâm tình rộng trải ra Nết dại nhỏ sao nhiều sái quấy Điều khôn lớn chẳng được năm ba Thương cha mai một đời kinh sử Tiếc chẳng làm nên nối nghiệp nhà. Lá chờ rơi 27/03/2001 (Saigon) Họa ngược : CŨNG MỘT BẢY BA Xơ xác nên không vẹn nếp nhà Ngũ tuần nối tiếp đã hăm ba Lộc trời xin mãi sờ không thấy Số đỏ mua hoài xổ chẳng ra Gái trẻ khó nghe tim nhộn nhịp Tình xưa quen nói giọng lơ là Thân còn ngất ngưỡng cùng trăng gió Quyết gửi nhà ai mẹ thiếu cha ! Lá chờ rơi 29/03/2001 trên chuyến bay đêm từ Pháp về Việt THƠ CỦA MÌNH - hết tập 6
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2017 19:07:54 bởi lá chờ rơi >
THƠ CỦA MÌNH - tập 7 KÝ QUÈN TỰ VỊNH 1. Ai dám tranh hơn với Ký Quèn Câu giờ hai buổi xếp đà quen Sáng ngồi tán dóc vờ quơ bút Chiều đứng trông ra ngóng đợi đèn Phủi áo lỡ tay sờ vật lạ Cúi đầu xin lỗi được em khen Ký Quèn ký Điệu thân từ đó Ký Điệu nhiều em cũng rối ren. 2. Ký Điệu nhiều em cũng rối ren Em nào em nấy hết lời khen Kẻ yêu răng khễnh cười thơm miệng Người thích chân to giống củ dền Đôi mắt thôi miên chào Thúy Liễu Bàn tay phù thủy vẫy Kim Liên Trời sanh nhiều Nữ Nam khan hiếm Không thể nghe phone chạy đến liền ! 3. Không thể nghe phone chạy đến liền Việc gì cũng phải có ưu tiên Gần đi tới trước, xa đành đợi Dễ ghé qua ngay, khó cảm phiền Sở bảo thêm giờ cam chịu phép Vợ sai đi chợ vậy là hên Giả vờ xe hỏng nên về muộn Trộm ghé thăm nhau chút đỡ ghiền. 4. Trộm ghé thăm nhau chút đỡ ghiền Rượu đào chén ngọc có tay tiên Đồi non đợi khách trơ thân ốc Ruộng cả chờ soi đục nước phèn Tựa má dâng môi hoa hé nụ Kề vai cọ gối bướm say men Đào Nguyên là mộng đây là thực Bồ Tát nghe qua bước xuống liền ! 5. Bồ Tát nghe qua bước xuống liền Dạy rẳng nhân quả ở đôi bên Nơi dư nếu lấp vào nơi thiếu Kẻ tục thời cho gặp kẻ tiên Kiếp trước ăn chơi nên thiếu nợ Kiếp nầy ân nghĩa phải lo đền Đào hoa chiếu mệnh nhiều em điệu Ai dám tranh hơn với Ký Quèn ! Ký Quèn 08/06/2001 (gởi Hội Tao Đàn 25/07/2015)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2017 12:54:23 bởi lá chờ rơi >
KHỎE RƠ 1. Đi chẳng ai đưa đến chẳng chờ Gọn gàng khăn gói nhẹ âu lo Ai đem nước mắt đong nhung nhớ Ta mượn dòng thơ chở hẹn hò Không muốn thêm duyên quăng gánh nợ Đâu vì nặng tuổi nhẹ đường tơ Trời ban ân phước nhiều gân sức Tối ngủ li bì sáng khỏe rơ ! 2. Tối ngủ li bì sáng khỏe rơ Tênh hênh choán trọn cái giường to Biết thân phù phiếm ham nằm nướng Thương kiếp ta bà sợ ốm o Tránh xóm ồn ào câu bẩn tục Gặp người ra rả giọng đôi co Trăm năm đường đất còn xa lắm Nhưng đã lo toan, đã dặn dò ! 3. Nhưng đã lo toan, đã dặn dò Xác phàm đến lúc phải ra tro Nhục thân gởi lại giòng tan hợp Tinh thể bay về cõi mộng mơ Sáng viếng Sao Vua xa chẳng ngán Chiều thăm Bắc Đẩu lạc không lo Sá gì việc ấy mà thao thức Mới thấy lim dim đã ngủ khò ! 4. Mới thấy lim dim đã ngủ khò Không ai ôm gát chẳng ai rờ Trống hông nhẹ ngực hơi thông suốt Rộng chỗ dài lưng ngáy tỉnh bơ Lơ lửng tưởng mình là cánh bướm Mơ màng thấy bướm đậu cành thơ Mộng vàng chợt tỉnh không thơ bướm Chỉ thấy ngày mai đã đợi chờ. 5. Chỉ thấy ngày mai đã đợi chờ Chuông reo ngoài cửa tự bao giờ Thư xa đà tới gần chưa tới Nợ mới cần lo cũ khỏi lo Cơm tấm lưng niêu người ốm lại Thịt rừng lắm rượu bụng phình to Nhớ thời oanh liệt tiền như nước Sáng uống sâm banh tối sửa bò ! 6. Sáng uống sâm banh tối sửa bò Huy hoàng thuở ấy dễ ai so Trời Âu Pháp Bĩ rèn tay thợ Đất Á Lào Miên rợp bóng cờ Ngán nỗi mật đâu ruồi đến đó Tiếc người danh trọng miệng ăn dơ Quyết tìm đất khác đua tài sức Về lại Hàng Không dựng cõi bờ. 7. Về lại Hàng Không dựng cõi bờ Cây non vừa bén thỏa mong chờ Có tên đầu nhọn mùi xông thúi Rặt giống nịnh tà đến nhảy vô Sáu tháng cuổm ngay hai triệu bạc Rõ phường chết đói ngốc như bò Ta vào Hội Xã cho vay mạnh Điện Toán thu tiền giúp khỏe rơ ! 8. Điện Toán thu tiền giúp khỏe rơ Việc làm tốt đẹp được hoan hô Đùa chơi Lá Số Con Rồng lộn Bói thử đầu xuân cái quẻ mò Trúng tẩy quan to teo lại nhỏ Trước Tòa việc nhỏ bạnh ra to Tòa xem ngao ngán phê rằng : Nhảm ! Thưa gởi ngây ngô giống lái bò ! 9. Thưa gởi ngây ngô giống lái bò Nhà ta cao quý tự bao giờ Vườn sâu đuổi trộm cong đuôi chó Ruộng cả tìm trâu thẳng cánh cò Nhỏ dại cúi đầu nghe biển Thánh Lớn lên mở trí hiểu rừng Nho Mặc loài muông cẩu nhe nanh sủa Khách lữ hành đi cứ nhởn nhơ. 10. Khách lữ hành đi cứ nhởn nhơ Chuyện xưa dẫn đến chuyện bây giờ Trăm năm chưa dứt nguồn tao ngộ Sao mãi còn vương chứng hững hờ Sáng đợi nghe tin trưa ngủ kỷ Chiều đi dạo bể tối làm thơ Ăn ngày ba bữa thừa hơn thiếu Tháng tháng tiền hưu sống khỏe rơ ! Lá chờ rơi 06/05/2001 (Nouméa) (đã gởi Hội Tao Đàn 25/07/2015)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2017 13:07:21 bởi lá chờ rơi >
ĐÒ KHUYA Đò ơi chuyến chót chở ta qua Trước mũi trong khoang cũng một nhà Chiều xuống chung soi hai mái tóc Đầu ai riêng dọi ánh trăng ngà Thì thầm lúc tỉnh câu : vui hỉ ! Hổn hển khi say tiếng : ái chà ! Say tỉnh tỉnh say quên thế sự Ngắn dài chớ để phí đời ta ! Lá chờ rơi/Nouméa 13/05/2001
DUYÊN GIÀ (chúc thọ 75 Châu Anh) Thong dong tuổi mới bảy mươi lăm Đời bỏ không xài chỉ hỏi thăm Mời bác ngồi chơi xơi nước tạm Chờ em trải chiếu dọn chăn nằm Gân chùn mới cứng đừng khom mạnh Củ thuốc chưa mềm cứ để ngâm Trăm tuổi còn lâu nhiều kẻ đợi Mặc ai đeo nhớ trộm yêu thầm ! Lá chờ rơi/Nouméa 20/07/2000 NGHÊU NGAO Tài danh khí lực chẳng bao lăm Mà bạn thương tình cứ hỏi thăm Lửa hạ ngôn từ chui đất trốn Mưa thu mộng mị quẩn giường nằm Giữ lòng thanh bạch nghêu ngao hát Luyện ý chân không lỏm bỏm ngâm Gác hết lũ dông quăng gánh tục Còn duyên văn tự ái ân thầm. Châu Anh/Vũng Tàu 11/08/2000
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2017 13:14:53 bởi lá chờ rơi >
họa Đợi Anh Về của Kim Giang VẪN CHỜ ANH Đây người xưa vẫn mãi đợi chờ anh Trong nhung nhớ gió gom thành cơn bão Lên mạng Net tìm nhau trong cõi ảo Khách tang bồng vẫn dấn bước đưa chân Sao không về khoác áo vải muôn dân Để non nước vẫn từng đêm han hỏi Mặc con trẻ đang kêu gào thét gọi Thuyền vẫn luôn đi tách bến xa bờ Say phiêu lưu nên quên kẻ đợi chờ Bên ngọn lửa ấm nồng reo một thuở Quên những lúc chia nhau từng việc khó Sưởi lòng nhau khi giá lạnh đêm giông Để giờ đây ai đứng nhớ ngồi trông Chờ tin nhạn với con tim giá buốt Đêm đã khuya nhưng vẫn còn thao thức Nhớ anh như đêm đợi ánh dương hồng Tình đôi ta tuy có cũng như không Như Chức Nữ Ngưu Lang bên bờ sông rộng Trong đêm vắng cứ mơ hình tưởng bóng Nhớ hôm xưa thêm buồn tủi hôm nay Chút tình xuân luôn mong có một ngày Được nung lại để lửa hồng bốc cháy Để đôi tim cô đơn hòa quyện lại Để cùng nhau ta siết chặt vòng tay Và cùng nghe tim đếm nhịp từng giây ! Lá chờ rơi 23/02/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2017 13:19:47 bởi lá chờ rơi >
MAI MỘT Không việc lo chơi khiến phải chờ Cam đành mai một cái trời cho Sức dư nhổ núi trồng linh thảo Tài đủ hàn sông chận khổ đò Bắt quỷ Vô Thường đem trấn nước Quạt lò Thái Thượng đốt thành tro Mấy phen lấp bể hiềm không đất Chí cả quăn queo thả lững lờ ! Lá chờ rơi 17/10/2000 họa ngược : VỀ NGUỒN Chói chan hết kiếp cũng lu lờ Liễu đạo thân vàng lại hóa tro Chớ hỏi bởi đâu hình đổi bóng Đừng lo tới đó bến không đò Nhục thân hữu tướng không mà có Nguyên khí vô hình hết lại cho Sinh tử khứ lai dường bất tận Lo chi không hẹn với không chờ ! Lá chờ rơi/Nouméa 26/10/2000
họa NGƯỜI YÊU TÓC NGẮN của TMH THƯƠNG Thương qua những bức tin dài ngắn Thương những nụ cười đẹp ngất ngây Thương mái tóc bồng bênh rối tỏa Thương lời thơ ngượng nghịu trưng bày Thương về những lúc yêu mà giận Thương đến từng phen tỉnh lại say Thương quá là thương không nói hết Thương từ nay đến cả sau này. Lá chờ rơi 15/04/2014
CHẲNG YÊU ĐỪNG Núi non không có cũng đem trưng Giục giả trêu ai lửa lại bừng Tay vỗ hang hùm sao chẳng “bộp” Đủa khua đầu trống vẫn chưa “tung” Hết duyên trước ngõ không người đón Còn mặn sau rèm lắm kẻ cưng Hẻm tối sương khuya em cố đợi Ai yêu thì tới chẳng yêu đừng. Lá chờ rơi/Nouméa 16/07/2000
ĐƯỢC MÙA
Bố mẹ sinh ra lúc được mùa
Giòng đời nong nả quyết ganh đua
Tài trai bốn bể xanh màu tóc
Chí cả ngàn sau đậm tiếng tơ
Vổ cánh tung bay mong quyết thắng
Hùng tâm vang động dễ gì thua
Tháng năm ghi lại từng trang sử
Tô điểm ngày sinh đậm nét thơ.
Lá chờ rơi 14/12/2016
HẸN ĐÁ VÀNG Hẹn bảy mươi ba chọn đá vàng Dẫu đường vạn lý vượt thiên san Quê nhà đưa mối vòng quanh xóm Đất khách ôm chăn trở lại làng Mái tóc phất phơ màu tráng kiện Buồng tim thôi thúc nhịp an khang Trăm năm nợ thế còn hăm bảy Thừa đủ sinh con cái rộn ràng. Lá chờ rơi/Nouméa 04/04/2001 Họa ngược : MỘT CHUYẾN VỀ Quen thói phong lưu chẳng buộc ràng Một mình một động cũng trang khang Tiếc chi sự nghiệp thành mây khói Cầm bỏ công danh giữa chợ làng Thắt thẻo tai nghe tin cố lý Ngập ngừng chân nối dặm quan san Về thăm một chuyến lòng thơ thới Vui với em thương với bạn vàng. Lá chờ rơi/Nouméa 04/04/2001
RỰC RỞ TRỜI XUÂN Đông tàn chưa dứt đã xuân sang Hoa nụ chen nhau trổ rộn ràng Bạch cúc bên hiên đài mở trắng Hướng dương trước ngõ phấn tô vàng Oanh ca giậu trúc lời không dứt Bướm lượn vườn mai mộng chẳng tàn Rực rở một trời xuân bát ngát Núi rừng hoang dại cũng dâng hương. Lá chờ rơi/Nouméa 20/04/1998
GIÀ VUI TỰ LUẬN Thất thập niên tiền thập thất niên Ơn trời tim mạch vẫn bình yên Ngày ăn ba bữa đôi khi thiếu Đêm ngủ năm canh một giấc liền Vui với nàng thơ cây bút ngọng Bạn cùng men rượu bước chân nghiêng Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ Xóm dưới làng trên lắm bạn hiền. Lá chờ rơi 09/06/2016
THƠ ÐẾN MANG THEO...
1.THƠ ÐẾN MANG THEO chút ngậm ngùi
Khi buồn man mác lại khi vui
Nhớ ai thao thức dường ai nhớ
Say mộng chập chờn giấc mộng say
Thu đến thu đi đầy nuối tiếc
Đông qua đông lạnh lẫn đêm ngày
Tình xuân năm cũ nay còn mấy
Xa khuất chân trời cánh nhạn bay!
2.XA KHUẤT CHÂN TRỜI cánh nhạn bay!
Xuân nầy thương nhớ với ai đây ?
Quay về cố quận tình chia sớt
Gửi lại quê người giấc tỉnh say
Thơ viết trăm câu lời vẫn một
Đường đi khác hướng bạn phân hai
Bâng khuâng dạo bước vườn thơ lạnh
Tiếc thuở xa xưa với những ngày...
3.TIẾC THUỞ XA XƯA với những ngày...
Câu thơ mua lấy miệng ai cười
Kẻ tung người hứng lời thân mật
Nghĩa kết tình trao chữ thắm tươi
Xướng họa chung vui đường một lối
Trẻ già cùng nói giọng đôi mươi
Dấu xưa nỗi nhớ luôn còn đó
Nhắc lại ngày vui của một thời. 4.NHẮC LẠI NGÀY VUI của một thời
Sòng đời thua nhẳn cả thơ ngây*
Chơi cùng bạn trẻ lây tình trẻ
Uống với người say mượn nết say
Mơ một đêm xuân hồn trải đất
Theo vầng trăng hạ bóng tung trời
Đường lên cung Quảng dường gang tấc
Nối mộng sông hồ dẫu trắng tay!
* thơ Tạ Ký 5.NỐI MỘNG SÔNG HỒ dẫu trắng tay
Đi từ góc bể đến chân mây
Vui vầy nay gió trăng cười cợt
Ngất ngưởng mai trời đất tỉnh say
Hết lúc phiêu bồng trên ngọn sóng
Đến hồi an lạc nối chân ai
Quanh năm suốt tháng thơ pha rượu
Nhớ những ngày xanh tuổi mộng đầy. 6.NHỚ NHỮNG NGÀY XANH tuổi mộng đầy
Đời tươi như vệt sáng ban mai
Mẹ cha chung sức lo cơm áo
Thầy bạn phân công luyện trí tài
Đất khách nhiều duyên không nghỉ bước
Quê nhà lỡ điệu khó hồi lai
Dặm ngàn dâu bể trời xa cách
Ngơ ngẩn năm canh tiếng thở dài. 7.NGƠ NGẨN NĂM CANH tiếng thở dài
Mẹ già phẩy áo hẹn tương lai*
Nhớ con mộng mị đêm chờ sáng
Nghe trẻ lang thang má lệ đầy
Chẳng phải gió sương gây cách trở
Chỉ vì sông núi ngập chông gai
Cành trơ thiếu lá khô nguồn sống
Đến ngã ba đường mẹ vẩy tay!
*thơ Trần Huyền Trân 8.ÐẾN NGÃ BA ÐƯỜNG mẹ vẩy tay!
Con còn ở lại giữa trần ai
Hẩm hiu thân thế khôn lùi tới
Đen đúa tình duyên khó tỏ bày
Đợi thỏ ôm cây đành chịu dở
Tái ông thất mã vậy mà hay
An bần lạc đạo đời hưu lão
Mặc kẻ tung hoành rộn trả vay! 9.MẶC KẺ TUNG HOÀNH rộn trả vay
Dòng đời ngụp lặn tựa Hôm Mai*
Tối ngây phận tối chờ phiên sáng
Đêm nóng tình đêm đợi rạng ngày
Trăm trận tang bồng thua lại được
Cạn bầu sương gió tỉnh rồi say
Ta bà tay trắng hoàn tay trắng
Nửa kiếp phù du một kiếp người!
*sao Hôm và sao Mai tuy hai tên nhưng chỉ là một. 10.NỬA KIẾP PHÙ DU một kiếp người
Trăm năm còn thiếu lại đôi lời
Chưa tường nơi ấy khi đi đến Sao bận lòng ni lúc trở lui ? Vạn vật nhiệm mầu tay tạo đúc Muôn tầng diễm ảo cõi an bài
Được vui một kiếp làm nhân thế
Xin chớ vong ân oán trách trời !
Lá chờ rơi 20/01/07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2017 13:48:57 bởi lá chờ rơi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: