BẾN MÊ
Hai người cầm tay nhau đi vào bến mê
Đôi chim hót trên cành cây trĩu quả
Con đường vào bến mê dài mà ngắn thế
Người trong bến mê quên mọi lời thề
Đường xuôi bến mê rào kín lối về
Bằng nhan sắc, bằng đam mê trần thế
Bằng vồng ngực căng đầy sức trẻ
Bằng suối tràn, bằng núi ở trong khe
Ai đã bơi nóng bến mê tuổi trẻ
Đã lội bến mê mát nắng trưa hè
Cho dù biết rời bến mê không dễ
Hết thuở non tơ còn tiếc tắm bến mê
Ta đến bến mê lúc nào em nhỉ
Ra về làm sao, còn nhớ không em
Có nhớ không đêm thiếu bến mê buồn lắm
Đời không ngày khác gì áo tang đen...