GIÓ VỀ CHỐN CŨ
Bao nhiêu bạn thành anh hùng ?
Chiến tranh nham nhở xé từng mảnh da !
Bao nhiêu bạn vĩnh viễn xa ?
Tấm bia trên mộ chỉ là gió thôi !
Có bạn gái đợi một người
Tuổi hoa bom dội hơn mười năm đau !
Yêu nhau mà lúc lấy nhau
Trời hành hạ đất cho nhàu mới buông !
Bao bạn trai ra chiến trường
May còn giữ được thịt xương trở về ?
Chân trời góc biển sơn khê
Nhọc nhằn cơm áo, tỉnh mê tới giờ ?
Có bạn ngã xuống vần thơ ?
Có bạn đang thức vẫn mơ đổi dời ?
Có bạn ngủ giữa chơi vơi ?
Có bạn đã bỏ nước rồi đi xa ?
Có bao nhiêu bạn hái hoa ?
Còn bao nhiêu bạn mắt nhòa lệ rơi ?
Có bao nhiêu bạn nên người ?
Còn bao nhiêu bạn một đời long đong ?
Cùng học trò Lê Hồng Phong
Ai tùng, ai bách, ai hồng, ai sen ?
Ai sang trọng, ai nghèo hèn ?
Mấy mươi năm thắp ngọn đèn khó soi ?
Cho hay muôn sự tại trời
Ngẫm ra số phận mỗi người mà thôi !
Câu thơ đi lạc giữa đời
Đưa các bạn tới với tôi một lần ?
Trời xanh trời cứ mãi xanh
Tình bạn thơ bé cái tình bé thơ ?
Mai sau dù có bao giờ
Gió về chốn cũ mây chờ trắng nhau ?