VƯỜN THƠ THƯỢNG UYỂN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 150 bài trong đề mục
thienthanmunau 18.05.2020 23:11:18 (permalink)
0
PHƯỢNG XƯA


Anh đi để lại trường xưa
Chỉ mang cánh Phượng cho vừa nhớ nhung
Anh ôm tình lỡ tha phương
Mang theo Phượng Vĩ sân trường ướt mưa
Con đường Phượng đỏ chiều xưa
Anh không qua nữa cho vừa lòng em
Ve sầu rên rỉ bên thềm
Phương hồng giờ héo làm mềm gót chân
Thẩn thờ gục mặt giữa sân
Đếm mùa Phượng nở Phượng tàn từ đây
Rồi mai sau cổng trường này
Chỉ còn gốc Phượng khắc đầy tên nhau
TTMN
 
Mưa không lưu khách tình lưu khách
Mây dẫu vô tình tình hữu tình
#61
    thienthanmunau 23.05.2020 07:44:52 (permalink)
    0
    ĐÓA LỤC BÌNH
    Người vẫn hỏi sao thơ tôi hờ hững
    Vui được gì khi người đã sang sông
    Đời tôi sẽ như lục bình lờ lững
    Trôi ngược giòng trên con suối mênh mông
     
    Em ngày đó xuôi thuyền sang bến ấy
    Máu anh buồn quay chảy vội về tim
    Lục bình tím chìm dần thôi trở dậy
    Trái sầu rơi dư vị đắng đi tìm
     
    Đóa lục bình trôi hoài không bờ bến
    Nổi bềnh bồng theo ròng nước lênh đênh
    Mỏi mòn trông cơn mưa rào chợt đến
    Người yêu ơi ! còn nhớ đóa lục bình
     
    Tôi dẫu biết dòng đời nhiều ngã rẽ
    Vẫn dại khờ ngớ ngẩn bước vào yêu
    Rồi phải khóc phải vướng sầu cô lẻ
    Hằng đêm về ôm gối lạnh tịch liêu
     
    Em theo chồng lục bình kia khô héo ..............
     
    TTMN
     
    R
     
    Mưa không lưu khách tình lưu khách
    Mây dẫu vô tình tình hữu tình
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2020 03:27:49 bởi Ct.Ly >
    #62
      thienthanmunau 23.05.2020 21:10:00 (permalink)
      0
      SÀI GÒN ƠI ! EM ĐÓ SAO ?
       
      Còn đâu nữa những khung trời đại học
      Những buổi chiều đôi đứa sánh vai nhau
      Con đường cũ  giờ mình tôi đếm bước
      Buồn mênh mang trĩu nặng thủa ban đầu
       
      Ngọc Viễn Đông Sài Gòn giờ tì vết
      Dãy Phượng hồng chẳng còn phủ lối đi
      Vừa mới đó bốn mươi năm biền biệt
      Sài Gòn ơi em còn lại những gì
       
      Sài Gòn xưa ngập giai nhân tài tử
      Sài Gòn nay nay ủ rủ thiếu áo nàng
      Dưới hàng me biết tìm ai tình tự
      Cõng nỗi sầu thả gót bước đi hoang
       
      Ở quanh ta Sài Gòn chừ xa lạ
      Lạ tên đường lạ cả những lối xưa
      Bốn mươi năm từ ngày chia đôi ngã
      Giờ về đây chẳng niệm chút hương thừa
       
      Sài Gòn ơi bao nhiêu năm rồi hở
      Nửa bán cầu ta vẫn khóc nhớ nhung
      Ta thèm lắm chút Sài Gòn dạo nọ
      Giờ về đây sao phố nỡ lạnh lùng
       
      Lang thang giữa Sài Gòn đêm chưa ngủ
      Mòn đế giầy tìm lại quán ngày xưa
      Quán dửng dưng chẳng ngó ngàng người cũ
      Đã nhìn ta như lá rụng sai mùa
       
      Hồn mỏng mảnh ôm Sài Gòn muôn thuở
      Phố tình thân bỡ ngỡ đón tôi về
      TTMN
        R

      Mưa không lưu khách tình lưu khách
      Mây dẫu vô tình tình hữu tình
       
       
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2020 03:35:21 bởi Ct.Ly >
      #63
        thienthanmunau 16.06.2020 12:51:45 (permalink)
        0
        ĐÔI GIẦY CÒN  CÓ SỐ, TẠI SAO TÔI......
        Đường tôi sỏi phủ rêu phong
        Đường em thảm gấm pháo hồng vu qui
        Sáng cười ngậm đắng giả vui
        Đêm về trằn trọc ngậm ngùi trách thân
        Đôi giầy còn có số phần
        Tôi sao số chẳng một lần gặp may
        Hết năm đến tháng rồi ngày
        Cuộc tình nào cũng phôi phai muộn phiền
        Giận cho cái phận vô duyên
        Yêu ai người nấy đổi thuyền chuyển sông…..
         
         
        Có nàng nhẹ bước theo chồng
        Có chàng nặng bước đi rong tìm người
        TTMN
         
        Mưa không lưu khách tình lưu khách
        Mây dẫu vô tình tình hữu tình
        #64
          thienthanmunau 06.07.2020 21:43:10 (permalink)
          0
          BƯỚC HẢI HỒ
          Cõng lòng hiu quạnh bước đi hoang
          Dấn gót lang thang kiếm thiên đàng
          Làm kẻ phiêu bồng quên tuổi ngọc
          Cúi đầu nhận lấy phận lưu vong
           
          Cô liêu dằn vặt khóc vẫn vơ
          Dĩ vãng thoảng qua ngỡ trăng mờ
          Đất khách quê người sầu viễn xứ
          Dật dờ tứ phướng chốn hư vô
           
          Ta sống lất lây kiếp đoạn trường
          Lê thân mòn mỏi nửa hồn vương
          Giọt châu tưới ướt mồ loang lổ
          Kết phủ màu tang thảm thê lương
           
          Gói giọt sầu rơi gởi cố nhân
          Rải lên nấm mộ cuối đường trần
          U hoài thoang thoảng mùi hương nến
          Khâm liệm oán cừu của phù vân
           
          Ông Tạo giao ta hạt nợ trời
          Suốt đời đi nhặt mảnh tình côi
          Gom từng thể xác từng thể xác
          Trả lại nợ vay trọn kiếp người
          TTMN
           
          Mưa không lưu khách tình lưu khách
          Mây dẫu vô tình tình hữu tình
          #65
            thienthanmunau 30.07.2020 08:00:52 (permalink)
            0
            NỬA NỤ CƯỜI XƯA
            Em đã đánh rơi nửa nụ cười
            Vô tình nhặt được giữa sân chơi
            Nâng niu anh ép vào quyển vở
            Để mở ra xem lúc nhớ người
             
            Bỏ phố đi hoang khắp chợ đời
            Không còn làm chủ nụ cười tươi
            Mỗi lần nhớ đến nụ cười cũ
            Xâm chiếm con tim vạn bồi hồi
             
            Trở lại trường xưa anh đến tìm
            Vài hàng phượng vỹ đứng lặng im
            Nhìn quanh không thấy nụ cười cũ
            Chỉ mỗi hàng cây đứng im lìm
             
            Gốc cây phượng đỏ vẫn còn đây
            Nhưng thiếu bóng ai giáng gầy gầy
            Vết dao khắc chữ  còn nguyên nét
            Tên của bọn mình thủa đắm say
             
            Từ buổi hai ta đã mất nhau
            Anh chưa quên được nụ cười đầu
            Nhiều đêm khắc khoải trong giấc ngủ
            Nuối tiếc vấn vương nửa nụ cười
            TTMN
             
            Mưa không lưu khách tình lưu khách
            Mây dẫu vô tình tình hữu tình
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2020 08:02:33 bởi thienthanmunau >
            #66
              thienthanmunau 09.08.2020 21:59:21 (permalink)
              0
              ĐÊM ĐỐT THUỐC
              Đốt lên điếu thuốc trong sương
              Nhìn vầng khói tỏa vấn vương thủa nào……
               
              Ta đã hút vạn bao thuốc lá
              Tại sao mình chẳng há quên sầu
              Từ ngày tình lạc mất nhau
              Ngày thì khắc khoải đêm nhầu gối chăn
               
              Dưới trăng vàng ru ngàn nhung nhớ
              Tiếc cuộc tình lở dở mong manh
              Ngẩn ngơ nhìn gió lay mành
              Nhả vần khói thuốc năm canh thở dài
               
              Lòng thổn thức từng giây từng phút
              Điếu thuốc đen môi hút liên hồi
              Người xưa giờ đã xa rồi
              Chỉ còn tôi với đơn côi võ vàng
               
              Ngước mắt nhìn vầng trăng vừa hé
              Ngỡ như người đã ghé về đây
              Quanh mình vũ trụ ngủ say
              Riêng tôi với điếu thuốc cay bồi hồi
               
              Vị thuốc lá trên môi nhạt nhẽo
              Tựa đời mình bạc bẽo cô liêu
              Lẻ loi tiếng nhạn kêu chiều
              Hoàng hôn phủ xuống liêu xiêu nỗi sầu…..
               
              Phải chăng hạt lệ không mầu
              Nên yêu thì ít mà đau thì nhiều
              TTMN
               
              Mưa không lưu khách tình lưu khách
              Mây dẫu vô tình tình hữu tình
              #67
                thienthanmunau 22.08.2020 06:06:15 (permalink)
                0
                KIẾP NGƯỜI
                 
                Tóc xanh vừa đó giờ pha muối
                Đời như vó ngựa đuổi qua mau
                Áo nào mặc mãi không nhầu
                Đời nào vui mãi chẳng sầu người ơi

                Đời cứ thế hết trôi rồi nổi
                Thực hay hư thế giới vô hình
                Phù du nửa kiếp cánh sinh
                Tưởng nhiều hóa chỉ mỗi mình cõi hư

                Lạc cánh trong sương mù bàng bạc
                Sống âm thầm tựa hạc ăn đêm
                Tỉnh say chuốc rượu bên thềm
                Ngậm ngùi biết trải nỗi niềm cùng ai

                Thua hay thắng ngày mai chẳng biết
                Suốt cuộc đời hơn thiệt tính toan
                Vô nhân thiên diện thập toàn
                Trắng tay sinh…. tử lại hoàn trắng tay

                Như canh bạc rủi may đen đỏ
                Tựa bờ sông khúc lở khúc bồi
                Giàu nghèo số phận người ơi
                Dưới năm tấc đất ai thời như ai….

                Đời như một vở kịch dài
                Có thương có hận có hài có bi
                TTMN
                 
                Mưa không lưu khách tình lưu khách
                Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2020 06:07:20 bởi thienthanmunau >
                #68
                  thienthanmunau 25.08.2020 17:49:59 (permalink)
                  0
                  VƯỜN THU ĐÃ NHUỘM
                  Thu lỡ giấc còn lạc loài khắp nẻo
                  Lối sỏi xưa e ấp đợi lá đầy
                  Dàn Penseé chờ Thu gầy khô héo
                  Thu hững hờ vẫn thơ thẩn ngàn mây
                   
                  Thu về trễ chôn theo nhiều mộng tưởng
                  Lá chưa vàng để lót bước chân thơ
                  Đi lẫn quẫn như oan hồn vất vưỡng
                  Trong cô liêu nghe gió thở thì thào
                   
                  Ai đã lén đem mùa Thu dấu kín
                  Ở trong hồn sóng mắt bờ môi em
                  Hàng cây rũ trơ cành khô bịn rịn
                  Nắng không Thu khép nép ngủ bên thềm
                   
                  Rồi Thu đến ánh tà dương lại nhạt
                  Không đủ hồng soi má phấn em tôi
                  Bao khao khát theo nắng chiều vội tắt
                  Chỉ Thu buồn vương vấn điểm bờ môi
                  TTMN
                   
                  Mưa không lưu khách tình lưu khách
                  Mây dẫu vô tỉnh tình hữu tình
                  #69
                    thienthanmunau 29.08.2020 00:32:47 (permalink)
                    0
                    CHA NHƯ .....
                    Cửu Long chín nhánh giòng sông
                    Chảy xuôi cuồn cuộn như lòng của Cha
                    Tình Cha như ngọn núi già
                    Như ngàn sao bạc Ngân Hà trên cao
                    Như vườn hoa quả ngọt ngào
                    Như vầng nắng chói mưa rào phù sa
                    Cả đời dậy sớm thức khuya
                    Đồng gần Cha cuốc ruộng xa Cha cầy
                    Để cho con được no đầy
                    Để cho con được có ngày bình an
                    Ơn Cha nặng nghĩa sâu ân
                    Cả đời con nguyện vạn lần khắc ghi
                    Vu Lan về lại ướt mi
                    Vì chưa kịp cám ơn khi người còn
                    Giờ đây cuộc sống vuông tròn
                    Lại không trả được đạo con cho đầy.....
                     
                    Viết bài Lục Bát hôm nay
                    Thay lời lạy tạ công thầy (cha) nuôi con
                    TTMN

                    R
                    Mưa không lưu khách tình lưu khách
                    Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2020 05:07:39 bởi Ct.Ly >
                    #70
                      thienthanmunau 31.08.2020 00:37:37 (permalink)
                      0
                      UYÊN ƯƠNG NỬA VỜI
                      Hồn hiu quạnh,
                      cõi vô thường
                      Gót trần in cát muôn trùng lẻ loi
                      Sa mạc bỏng,
                      cuối chân trời
                      Đuổi theo ảo ảnh nửa vời uyên ương
                      Hai quả tim,
                      túp lều vàng
                      Chỉ là se cát dã tràng biển đông
                      Người cô lữ,
                      kẻ phiêu bồng
                      Trách ai cắt đứt đoạn trường đắng cay
                      Đã lâu lắm,
                      chẳng được say
                      Ôm bầu rượu cạn đong đầy cơn đau
                      Trăng đã trễ,
                      trăng ở đâu
                      Để ta ngất ngưởng bên cầu đợi trăng
                      Vắng vầng trăng,
                      nhớ chị Hằng
                      Chị Hằng chẳng đến phải chăng vô tình
                      Trăng lơ lửng,
                      treo mái đình
                      Nhớ về thủa ấy ngày mình kề môi
                      Tim đã lỡ,
                      nát một thời
                      Uyên ương giờ chỉ nửa vời phân ly
                      TTMN
                       
                      Mưa không lưu khách tình lưu khách
                      Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2020 00:42:54 bởi thienthanmunau >
                      #71
                        thienthanmunau 01.09.2020 01:06:15 (permalink)
                        0
                        VU LAN DÂNG CHA MẸ
                        Sáu mươi năm lẻ bùi ngùi
                        Cầu mong có Bố chia vui xẻ buồn
                        Trăng xanh khi khuyết khi tròn
                        Lòng con yêu Bố như nguồn phù sa
                        Sáu mươi năm nhớ Mẹ già
                        Sáu mươi năm nhớ một tà áo nâu
                        Bao đêm Mẹ thức canh thâu
                        Chỉ vì con dại nóng đầu ho khan
                        Sáu mươi năm xé tâm can
                        Gục đầu lệ nhỏ mộ phần Mẹ Cha
                        Cha là dòng nhạc lời ca
                        Mẹ là ánh mắt Mẹ là nụ hôn
                        Sáu mươi năm ước nào hơn
                        Quỳ bên Cha Mẹ cho tròn đạo con
                        Trăm năm nước chảy đá mòn
                        Ngàn năm dưỡng dục mãi còn bao la
                        Sáu mươi năm dưới tùng già
                        Con khờ nhờ Mẹ cậy Cha đỡ đần
                        Làm thơ chẳng thể thiếu vần
                        Công Cha nghĩa Mẹ vạn phần khắc sâu
                        Sáu mươi năm, dù ở đâu
                        Đêm ngày con mãi nhắc câu ân tình
                        Vu Lan này khóc một mình
                        Dâng nhành Hồng Trắng cạnh hình Mẹ Cha
                        TTMN
                         


                        Mưa không lưu khách tình lưu khách
                        Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2020 05:18:05 bởi Ct.Ly >
                        #72
                          thienthanmunau 03.09.2020 22:02:43 (permalink)
                          0
                          NHỚ O
                          Sông Hương nước biếc chảy về đây
                          Nhìn sóng lăn tăn nhớ vai gầy
                          Đông Ba con đò nằm cô tịch
                          Mà O vẫn quắt tận chân mây
                           
                          Vân Lâu bến vắng lạnh hơn Thu
                          Có lẽ vì O mãi mịt mù
                          Thiên Mụ hồi chuông ôi cô quạnh
                          Lang thang như một gã mộng du
                           
                          Bên ni Đại Nội nớ Ngọ Môn
                          Từ thủa O đi phố thật buồn
                          Giọng hát Nam Ai không còn nữa
                          Ngự Bình lẻ bóng lúc hoàng hôn
                           
                          Vỹ Dạ không trăng tối thật dài
                          Tràng Tiền mấy nhịp ngóng chờ ai
                          Mong O nhớ đường về Phố cũ
                          Để Huế chiều ni hết u hoài
                           
                          Đồng Khánh không O nắng nhạt mờ
                          Không còn áo tím nón bài thơ
                          Con đường thiếu bóng vòng xe đạp
                          Chẳng biết răng chừ O ở mô
                           
                          Nhớ O chỉ biết đứng gục đầu
                          Muốn kiếm mà biết kiếm nơi đâu
                          Từ bến Bao Vinh qua Tiên Nộn
                          Thiếu O giòng nước thảm một mầu
                          TTMN
                           
                          Mưa không lưu khách tình lưu khách
                          Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                           
                          #73
                            thienthanmunau 06.09.2020 21:23:41 (permalink)
                            0
                            MÊNH MANG TÌNH BUỒN
                            Gối đơn lệ nhỏ nghiêng nghiêng
                            Nhớ ai khiến trái sầu riêng héo mòn.....
                             
                            Cùng giun dế cô đơn kể lể
                            Tiếng thở dài khe khẽ trong đêm
                            Sương khuya lấp lánh bên rèm
                            Ngắm vầng trăng khuyết lòng thêm u sầu
                             
                            Bao nuối tiếc tình đầu ngang trái
                            Chưa thắm nồng lại phải phôi phai
                            Để cho ngày ngắn đêm dài
                            Để nhung để nhớ để hoài cơn đau
                             
                            Giờ em đã làm dâu xứ lạ
                            Mang theo em tất cả hương nồng
                            Nắm tay người mới sang sông
                            Sau lưng người cũ cô phòng bơ vơ
                             
                            Hoa lìa cành hoa khô nhụy vữa
                            Vườn không hoa vườn tựa bãi hoang
                            Bây giờ Ngưu, Chức đôi đàng
                            Chỉ mong thoát khỏi mêng mang tình buồn.....
                             
                            Lang thang nhặt giọt nắng hồng
                            Phơi khô tình lỡ theo giòng thời gian
                            TTMN
                             
                            Mưa không lưu khách tình lưu khách
                            Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                            #74
                              thienthanmunau 10.09.2020 20:20:07 (permalink)
                              0
                              NGƯỜI LÍNH GIÀ
                              Ngày xưa chống kiếm diệt thù
                              Bây giờ chống gậy lù khù bước chân
                              Thủa xưa rừng núi hành quân
                              Bây giờ mài rách đũng quần tìm say
                              Ngày xưa trăm đứa Tao-Mày
                              Bây giờ chỉ mỗi thân gầy lom khom
                              Thủa xưa ngủ giữa đạn bom
                              Bây giờ trăn trở dưới vòm bình yên
                              Ngày xưa bay nhảy khắp miền
                              Bây giờ rú rú sau hiên đuổi gà
                              Thủa xưa tung vó Sơn Hà
                              Bây giờ chỉ có trong nhà ngoài sân
                              TTMN
                               
                              Mưa không lưu khách tình lưu khách
                              Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 150 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9