THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 27 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 18.10.2019 12:46:52 (permalink)
0
LẠ XA

Một ngày tàn xuân nhóm chiều mùa hạ
Một hoàng hôn thu tan vào sớm đông
Một đời người qua bao nhiêu điều lạ
Có gì lạ hơn ta lạ chính ta?

Có gì lạ không mùa xuân hoa lá
Có gì lạ không nắng hè nóng bỏng
Có gì lạ không trời thu gió lộng
Có gì lạ không lạnh băng mùa đông?

Có gì lạ không bốn mùa luân chuyển
Đông đến xuân qua rồi hạ thu đi?
Có gì lạ không đời người dâu bể
Có gì lạ không dù thức trong mê?

Một kiếp người đi đời không trở lại
Ta ngày hôm qua chưa quen hôm nay!
Chỉ tình yêu thương là còn trẻ mãi
Dẫu mỗi ngày ta từng lạ chính ta!

Lạ mỗi lần xa, lạ những ngày qua
Chỉ tình yêu thương chưa bao giờ lạ!
Gió vẫn thổi cùng thu đông xuân hạ
Tóc trên đầu quên ta lạ xa ta...
Nguyễn Quốc Văn 18.10.2019 12:50:19 (permalink)
0
GIỌT MƯA THU

Mưa rơi từng hạt gầy hao
Mưa dầm thấm đất, kiếp nào thấm anh
Mây giời đậu xuống mái gianh
Gió mưa thu ướt mối tình mùa thu

Ru hời ru hỡi mình ru
Thu rời hoa cúc thầy u ta buồn
Xin đừng cạn nước ao chuôm
Đậu cành đu đủ con chuồn chuồn bay

Vị Xuyên mặc áo nắng mai
Sông Đào cõng gió heo may tới giờ
Kêu thương chiêm chiếp trong thơ
Mồ côi trong nhạc, bơ vơ trong đời

Mưa thu ngân ngấn mắt người
Không tan vào nước mà rơi vào lòng
Não nùng thu gió rưng rưng
Tình đêm thu gánh tận cùng mưa thu

Mình về thưa với thầy u
Mùa thu ở giá mùa thu lạnh lùng
Tàn thu người chớm sang đông
Giai mùa thu muốn làm chồng gái thu

Ta về thưa với thầy u
Mùa thu ngọt bưởi, mùa thu chua bồng
Gái thu chín rụng trái hồng
Thầy u sắm lễ lên ông lên bà

Mùa thu còn trẻ chưa già
Mom sông, Hàng Cót tiếp là Hàng Nâu
Đặng Thế Phong hát nơi nao
Nhạc thu mưa gội bạc đầu thành Nam

Con thuyền thu cập bến trăng
Đôi giọt buồn hóa nhau thành giấc mơ
Ru hời ru hỡi là ru
Giọt mưa thu thánh thót thu Hàng Đồng...
Nguyễn Quốc Văn 18.10.2019 12:52:58 (permalink)
0
ĐÓN DUYÊN

Đa đoan
thương kiếp đa mang
Anh hùng
xót phận hồng nhan bạc tình

Ngày xưa
bẽn lẽn gọi anh
Nào hay
mai lớn khôn thành người yêu

Như buổi sáng
say đắm chiều
Đơn sơ
buộc chặt mỹ miều như không

Giá như
em chửa lấy chồng
Em thề
em chỉ phải lòng mình anh

Lá chanh xanh
ngát hương chanh
Chòng chành
sóng sánh chòng chành nặng sâu

Anh ơi,
Anh ở tận đâu
Em đem chéo yếm
bắc cầu đón duyên...
Nguyễn Quốc Văn 19.10.2019 21:04:20 (permalink)
0
NGHĨ TRONG LÚC ĐI

Đi mới biết mình là ai?
Đang ở đâu? Đến ngày mai làm gì?
Dặm trường hun hút cõi mê
Chạm vào đích đến. Rồi về nơi nao?

Muốn đo may mắn tới đâu
Soi gương ngắm mối tình đầu nghe em?
Muốn xem cao thấp, sang hèn
Ghé thăm bạn cũ nhớ quên một thời?

Tìm đâu trong bốn phương trời
Nơi an lành nhất hơn nơi nhà mình?
Hạnh phúc thức giữa gia đình
Đền thiêng thờ tự muôn tình yêu thương?

Nhặt tuổi thơ, nắng sân trường
Gom thời trai, khói chiến trường đạn bom?
Cửa nhà, con cái, áo cơm
Nhờ tài đức góp tiếng thơm cho đời?

Á, Âu, Mỹ, Úc dạo chơi
Xứ tự do vẫn xứ người lạ xa?
Trong hoa lệ có lệ hoa
Mồ hôi ướt đẫm đàn bà đàn ông...

Cuộc đời có có không không
Chỉ riêng khổ nạn sẽ còn mãi thôi?
So làm chi những kiếp người
Dọc theo số phận quên đời qua ngang?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2019 22:34:43 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 14:52:52 (permalink)
0
TÌNH ƠI

Này, người tình ơi
Ngàn năm
Ngắn như là trong chớp mắt

Này, người tình ơi
Hiu hắt
Dài thì cũng chỉ trăm năm

Này, người tình ơi
Vồi vội
Tình ta trái chín thu rồi

Này, người tình ơi
Lặn lội
Ta tìm nhau suốt cuộc đời...
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 14:55:55 (permalink)
0
CHÁU NGOẠI

Cháu ngoại con gái sinh ra
Đúng hơn chân lý, ắt là cháu ta!
Vắt tay lên trán, ái chà!
Được chăm cháu ngoại, phúc ba mươi đời...

Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 15:26:14 (permalink)
0
LẠY

Giời ơi! Em đẹp quá chừng
Tôi van tôi lạy em đừng nhìn tôi!
Cỏ non phủ mướt núi đồi
Ngước lên em cháy mặt giời lẫn tôi!

Êm đềm nước chảy hoa trôi
Mà vui nước mắt mà vơi nụ cười!
Gì hơn người ở trong người
Nợ nhau mấy kiếp thì giời trao duyên!

Lạy giời! Giời chớ phát điên
Chúng con rũ hết ưu phiền rồi đây!
Vòng tay riết chặt vòng tay
Giời đừng khép vội lại ngày đắm say!

Mai này ngậm đắng nuốt cay
Cũng không dám trách đất dày giời cao?
Cái gì như thể nao nao
Cái gì như thể bước vào ngàn năm?

Cái gì như thể xa xăm
Cái gì như thể đang nằm ở bên?
Giời ơi! Em lạy người tình
Anh nhắm mắt lại, anh nhìn nhích lên...
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 15:31:30 (permalink)
0
VƯỜN CHÈ

Lâu nay chẳng dám nói ra
Anh thương em thật hay là yêu chơi?
Chồng em lỡ một lần rồi
Con em cũng đã một đôi ba người...

Nói ra sợ chúng bạn cười
Nắng thương nhau nắng cuối giời còn xiêu!
Người ta sợ bóng xế chiều
Em đâu sợ gió buôn điều vu vơ...

Thương nhau se tóc kết tơ
Xin anh đừng có nghi ngờ gì em!
Mắt đen thăm thẳm láy đen
Tình em dư lấp cả đêm vơi đầy!

Anh ơi! Em hỏi anh này
Nhà mình, người có biết cày bừa không?
Ai một mình tát cầu sòng
Còn ai cấy lúa phơi lưng lên giời?

Thương em hay thương hại người?
Nay mai anh sớm giả nhời em nghe!
Mùa đông hay sẽ mùa hè
Lá chè trên lá vườn chè dưới trăng...
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 19:34:00 (permalink)
0
CÂY CẦU

Luân hồi ngày tháng năm trôi
Luân hồi xuân hạ tới rồi thu đông?
Luân hồi có có không không
Luân hồi bế bế bồng bồng trên tay?

Luân hồi đêm cạn ngày đầy
Luân hồi xiềng xích mở ngày tự do?
Luân hồi hình sắc lá cờ
Luân hồi được mất cơ đồ về ai?

Luân hồi sông biển đúng sai
Chỉ thần thánh biết tương lai của người!
Than ôi! Muôn sự tại trời
Xin đời đừng thắp luân hồi chiến tranh!

Luân hồi mây trắng trời xanh
Tháng tư vỡ nắng đã lành vết thương?
Luân hồi muôn kiếp vô thường
Luân hồi hương lộ hóa đường cái quan?

Tu thân tập tháng luyện năm
Qua luân hồi đến muôn tầng thứ cao!
Linh hồn lấp lánh trời sao
Cây cầu Tâm Đức bắc vào trường sinh...
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 20:09:25 (permalink)
0
NHỮNG VỊ THẦN ĐANG MÚA

Những vị thần đang múa
Vớt gió thiên giới về
Những người thường mê đắm
Đêm đen đang rời đi

Những người thường đang múa
Lá rơi rơi theo mùa
Chỉ lòng tin chan chứa
Nâng đời lên trời cao

Những vì sao đang múa
Áo xiêm mây vờn bay
Thảo nguyên tung bờm ngựa
Vũ trụ trong lòng tay

Những vị thần đang bay
Những người thường đang múa
Dập dờn xanh đồng lúa
Biển lên trời thành mưa

Người nay trong người xưa
Tay nắm tay tung cánh
Hồn lẫn vào điệu múa
Bay lên từ thế gian...
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 22:15:45 (permalink)
0
BỌT NƯỚC

Anh! Anh từ đâu đến?
Anh đến đây làm gì?
Về đâu cùng em nhỉ?

Anh đến từ kiếp trước
Anh đến để yêu em
Rồi tan thành bọt nước!
Nguyễn Quốc Văn 20.10.2019 22:18:08 (permalink)
0
ĐẤT

Mất hết đất
Ở trên trời
Ngủ cùng mây gió
Thành người chung cư!

Vô tâm
Vờ vịt vô tư
Buôn sông bán núi
Dư thừa gian manh!

Nứt vách đổ đố
Ngấm ngầm
Vét tiền
Cướp mọi nơi gần nơi xa!

Xuống tay
Gạt cỏ lừa hoa
Một con dấu đỏ
Giết ba bốn đời!

Đất đai
Thứ nặn ra người
Vinh hoa, phú quý
Mù đui, ươn hèn!

Đầu đất
Nâng kẻ giầu lên
Chân đất
Đạp xuống đất đen người nghèo!

Thương thay
Vận nước gieo neo
Những kẻ ăn đất
Thường nghèo nhân tâm!

Xót thay
Xương máu của dân
Biến thành mối lợi
Của dăm ba người!

Bao giờ
Đứng thẳng đất ơi
Sài Gòn
Bầm máu đen người bình dân?

Nguyễn Quốc Văn 21.10.2019 09:56:16 (permalink)
0
HẸN

Biết anh đã có vợ rồi
Gặp anh trống ngực từng hồi xuống lên!
Nhủ lòng mình, cố mà quên
Đêm không ngủ được tắt đèn tụng kinh...

Tình ơi, khốn khổ là tình
Sao không ai khác mà mình, mình ơi!
Thương anh một, thương chị mười
Lại thương mình vốn là người nết na...

Cùng mang mệnh bạc đàn bà
Chồng người yêu vụng chẳng ra giống gì!
Chưa ở đã tiếc lúc đi
Hòn bấc tình nặng, hòn chì nghĩa không...

Giá anh đừng là đàn ông
Giá như em đã có chồng như ai?
Giá như sẻ được làm hai
Chị vui bên ấy, bên này là em...

Đàn bà yêu bằng trái tim
Làm sao cõng nổi phận mình đây anh?
Thôi, anh về với gia đình
Nếu không quên được, chúng mình gặp nhau...
Nguyễn Quốc Văn 21.10.2019 10:19:11 (permalink)
0
VÁ ĐỜI

Trái tim em vá đã nhiều
Bao nhiêu mụn ấy, bấy nhiêu đau lòng!
Này đây miếng vá của chồng
Này đây miếng vá đèo bòng trái ngang...

Này đây miếng vá màu xanh
Này đây miếng vá màu vàng trên vai
Miếng này là miếng ban mai
Miếng kia vá tiếp miếng này đè lên...

Miếng này có tuổi có tên
Miếng này không nhớ là đêm hay ngày
Miếng đây ngọt, miếng đấy cay
Miếng cho, miếng trả, miếng vay nợ tình...

Người đàn bà cũ là em
Cô đơn chỉ lỗi khát thèm lứa đôi!
Hình như những mảnh vá đời
Khiến em lấp lánh hơn người còn son?

Người đàn bà cũ thật lòng
Yêu ai quên cả đếm đong tình người!
Em như một đốm sao rơi
Ước gì được rụng xuống đời của anh...

Ước gì em được làm canh
Cho anh qua bữa an lành đói no!
Cũ đàn bà, mới đợi chờ
Không ngờ vá được bất ngờ không anh?

Việc chi cũng có thể thành
Nếu người rách muốn vá lành đời nhau?
Đàn bà cũ vá nông sâu
Đàn ông nhớ chọn vải khâu vào tình ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2019 21:29:19 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 21.10.2019 19:27:58 (permalink)
0
THĂM RÉT

Em ơi, gió bấc dậy chưa
Run run chạm tiếng chuông chùa lạnh băng
Ban đêm em có đắp chăn
Mùa rét ngọt, ánh trăng vàng lắm em

Rét còn có tuổi có tên
Chỉ riêng cái rét của tình thì không
Lạnh lùng hơn cả mùa đông
Lòng vòng buốt giá từ trong ra ngoài

Gọi em, hôm chẳng nghe mai
Từ anh đến chỗ em dài bao nhiêu
Một gang tay ngắn buổi chiều
Có nghe thấy rét nói điều gì đâu

Rét đầu mùa lạnh nông sâu
Dòng sông rét có con cầu bắc qua
Thôi thì, anh nói thật thà
Hay anh vượt rét đến nhà thăm em...
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 27 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9