THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 27 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 22.10.2019 10:19:23 (permalink)
0
LẠC ĐIỆU

Tôi hát cho đời nghe bên dòng sông
Con thuyền xuôi dòng mòn theo năm tháng
Cánh chim bay ngang qua vườn mây trắng
Con cá nào ngược dòng nước cô đơn

Tôi hát cho người nghe bên cánh đồng
Mà lúa vàng ươm cúi đầu mùa gặt
Một đàn trẻ con gót son áo trắng
Bàn tay lấp lóa nắng trời mênh mông

Tôi hát tôi nghe quên đêm bồng em
Lòng tôi lệch xô tình tôi tẻ nhạt
Câu hát muôn đời vẫn là câu hát
Tẻ nhạt lệch xô vẫn là yêu em

Tôi hát em nghe dù đêm không nghe
Dù em đánh rơi cả lời lẫn nhạc
Tôi hát em nghe những lời xơ xác
Những lời muộn phiền gạn từ tái tê

Tôi hát tôi nghe cánh đồng ven đê
Dòng sông bên trời cánh chim bay lạc
Tôi nghe thấy em cùng tôi đang hát
Người thì trở về mà lòng ra đi...
Nguyễn Quốc Văn 22.10.2019 12:34:43 (permalink)
0
Ở ĐÂU VÀ Ở ĐẤY?

Chồng ở đâu thì vợ ở đấy!
Như đói cần ăn, khát phải uống ngay
Có thằng đàn ông nào không mê gái
Rượu đàn bà chưa nếm đã ngất ngây...

Vợ ở đâu thì chồng ở đấy!
Chớ tưởng trên đời đàn bà không say
Rơm ở giữa đồng nhiều khi tự cháy
Đêm cô đơn âm ỉ đốt rụi ngày...

Cha mẹ ở đâu con ở đấy!
Truyền tình thương, dìu đứng, dạy đi
Bú mớm, nâng niu, yêu chiều, nũng nịu
Lòng mẹ cha mặn hơn nước biển đầy...

Khi con lớn mẹ cha không ở đấy!
Cho tự do, con tự lập, trưởng thành
Không ở cùng mà vẫn như bên cạnh
Mẹ cha già nâng đôi cánh con bay...

Ở đấy, ở đâu, tổ tiên đã dạy
Ai thấm sâu, hưởng thanh thản một đời
Ai không nhớ, sẽ thành người có lỗi
Với chính mình và con cái, xưa, nay...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2019 12:51:43 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 22.10.2019 16:50:38 (permalink)
0
NGÔI NHÀ

Mây không có nhà
mây rơi xuống đất?
Gió không có nhà
bay về đâu gió?

Núi có nhà không
mà rừng cứ mất ?
Biển có nhà không
bạc đầu trắng sóng?

Cha có nhà không
vuông hai thước đất?
Mẹ có nhà không
cỏ gà gió bấc?

Ngôi nhà tiên tổ
bây giờ còn đủ?
Đựng lời hát ru
lẫn trong quên nhớ?

Tôi như cơn gió
trống không hững hờ
Nhà tôi ở giữa
rỗng đời gió mưa...

Tôi có nhà không
tôi không phải gió!
Tôi chẳng là mây
và quầng trăng tỏ!

Ngôi nhà ngói đỏ
trên nền đất nâu
Của người đến trước
và người đến sau
Của tôi ở giữa?
Nguyễn Quốc Văn 23.10.2019 11:03:51 (permalink)
0
ĐÔI CÁNH

Mẹ ru lời sắn, lời khoai
Mẹ ru chân lấm bãi ngoài, đồng trong
Mẹ ru dé lúa ra đòng
Mẹ ru củ chuối, củ dong, củ riềng

Mẹ ru đáy túi vắng tiền
Mẹ ru rau rợ rẻ phiên chợ giời
Mẹ ru lá húng, cọng mùi
Mẹ ru mụn vá của thời rách vai

Mẹ ru mờ mịt ban mai
Mẹ ru lời lưới thương chài hoàng hôn
Mẹ ru nắng lửa, mưa tuôn
Mẹ ru cái đói nói buông cái nghèo

Mẹ ru thân bọt, phận bèo
Mẹ ru ghềnh thác gieo neo cơ hàn
Mẹ ru lửa nhóm tro tàn
Mẹ ru nếp ở, cách ăn ở đời

Mẹ ru núi mọc dáng người
Mẹ ru đờ đẫn nụ cười rỗng không
Mẹ ru đỏ nước sông Hồng
Mẹ ru chín khúc Cửu Long hóa rồng

Mẹ ru ngang dọc Trường Sơn
Mẹ ru con trẻ mà hồn trượng phu
Mẹ ru lửa khói mịt mù
Mẹ ru chinh chiến lời ru hòa bình

Mẹ ru mẹ chẳng nhớ mình
Mẹ ru nghĩa để cho tình vẹn nguyên
Mẹ ru lời những người hiền
Mẹ ru gió thổi cuối hiên đầu nhà

Mẹ ru lòng mẹ, chí cha
Cho con đôi cánh để mà bay xa
Con cò bay lả bay la
Mẹ ru từ ngõ ru ra mộ mình...
Nguyễn Quốc Văn 23.10.2019 11:07:11 (permalink)
0
RU CON

Ngủ đi con trái đất tròn
Bay trong vũ trụ mai còn vẹn nguyên
Thức chi cái nợ cái duyên
Thức đi biển cả con thuyền mong manh!

Ngủ đi đầm vũng, cỏ xanh
Ngựa voi thôi chạy, phượng hoàng hết bay
Thức đi rừng đã hết cây
Thác khô cạn nước, sông đầy hóa vơi!

Ngủ ngon mây vắng trên trời
Thức không chàng thiếp hết thời hào hoa
Cháu con mình mới sinh ra
Nệm êm quên hết phong ba đoạn trường!

Ngủ đi hỡi chiếu thương giường
Hỡi xe xót mấy con đường xa xôi
Thức đi bát đĩa xoong nồi
Cái lành cái mẻ, cái vơi cái đầy!

Thức qua đêm, thức qua ngày
Thức trên lưỡi cuốc, lưỡi cày nhà nông
Thức xa xanh mấy cánh đồng
Thức trong xưởng thợ nay không làm gì!

Bỏ buồn tham với sân si
Chiến tranh bão lửa người đi không về
Bỏ buồn với những lời thề
Nuôi bao oán giận và ghi hận thù!

Bỏ khổ đau những nhà tù
Những thiên đường chữ chọc mù thế gian
Bỏ qua đi những bất an
Những lừa những đảo, những tham những tàn!

Ngủ ngon sao trước cơ hàn
Đói no, nhà nát cửa tan giữa đời
Thương thân rồi đến thương người
Thương đất, thương nước, thương trời sớm mai!

Thức dậy đi giấc ngủ dài
Thức đi cho tỉnh mà xoay đất trời?
Thức trong giấc ngủ của đời
Là thần là thánh dưỡng người tự do?

Thức cùng mầm gió ước mơ
Góp lâu thành bão xô bờ nhân gian?
Cái gì không hợp thì tan
Cái gì không thuộc về dân thì tàn!

Ru hời ru hỡi ngàn năm
Lời ru nhắc kẻ đang nằm đứng lên!
Lời ru nhắn tuổi gọi tên
Nước non trong dáng mẹ hiền bồng con...
Nguyễn Quốc Văn 23.10.2019 11:11:54 (permalink)
0
RU VÀNH NÔI

Tiếng Việt, nước mắt ca dao
Thuở chưa có chữ, mặn xao xuyến lòng!
Bập bẹ gọi bà, gọi ông
Gọi mẹ, gọi bố, gọi sông, gọi đò...

Ó o... Gà gọi bình minh
Gọi cò buông cánh đậu nhành tre xanh
Lên ba gió biết ru anh
Đêm rằm võng rủ chúng mình ru trăng...

Hòn đất cũng biết nói năng
Chú Cuội cớt nhả chị Hằng gió bay
Đọc thơ Nguyễn Trãi mới hay
Nâng thuyền hay lật đều tay dân mình...

Nước non mấy cuộc tự tình
Cuốc kêu hè đứt ruột mình với ta!
Đau đớn thay! Phận đàn bà
Sao trời không đổi ra là đàn ông ?

Đau đớn thay! Chí tang bồng
Sao đàn ông chẳng hóa rồng, hóa công?
Đau đớn thay ! Kiếp má hồng
Sông Hồng gieo lụa dòng sông giữa trời?

Đau đớn thay! Mọi kiếp người
Chúng sinh thập loại muôn đời khổ đau!
Cha truyền con nối nhớ câu
Nước non phía trước, đằng sau là nhà!

Trong ủ lửa, ngoài nở hoa
Tiếng mẹ cha, tiếng nói ta giữa đời!
Ru con mòn cả vành nôi
Măng tre trúc thẳng dáng người Việt Nam!

Núi xương, sông máu, vong thân
Thăng trầm tiếng nấc phận dân tộc mình ?
Lênh đênh, lận đận, nổi chìm
Sắc, huyền, hỏi, ngã, nặng, không dấu - buồn...
Nguyễn Quốc Văn 23.10.2019 20:30:15 (permalink)
0
CÂU NGÀY MAI

Có ai lên núi câu không
Rủ ta sắm khố, sắm cồng, sắm chiêng
Sắm chỗ ngồi, chỗ ngả nghiêng
Sắm khe, sắm suối, sắm riêng một người
Một người câu chín được mười
Một người thả cá, thả cười ra câu...

Có ai câu cá biển sâu
Rủ ta sắm ván, sắm cầu, sắm nan
Sắm dây, sắm vợt, sắm than
Sắm củi, sắm lửa, sắm cân, sắm mồi
Sắm hai con mắt nữa thôi
Trăng xanh biển biếc ai ngồi câu ai...

Có ai đi câu ngày mai?
Câu sáng, câu tối, câu phai nỗi niềm
Câu cõi người, câu cõi tiên
Câu mong vợi hết ưu phiền áo cơm
Câu mơ hoa nở, trái đơm
Câu ước ngọt mát nụ hôn đêm rằm
Câu hẹn gối quấn quýt chăn
Câu thề hạnh phúc trăm năm vuông tròn...
Nguyễn Quốc Văn 24.10.2019 09:04:42 (permalink)
0
TỪ TỪ

Từ từ run rẩy thôi anh
Từ từ vuốt lá, lay cành, rung cây
Từ từ chạm cỏ, vén mây
Từ từ in dấu môi này mắt kia

Từ từ chờ tối cởi khuya
Từ từ dỗ lạnh ra rìa mép chăn
Từ từ chân gác lên chân
Từ từ tay lặn gối làn tóc xanh

Từ từ run rẩy thôi anh
Cho em tan hết ra thành chính em
Từ từ đêm ở giữa đêm
Miệng hoa mấp máy kêu tên một người

Từ từ nữa, từ từ thôi
Kẻo giây phút ấy qua rồi tiếc anh
Dại khôn gì chậm với nhanh
Từ từ run rẩy sẽ tìm thấy nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2019 09:32:23 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 24.10.2019 15:47:32 (permalink)
0
MỘT

Nhiều người như thác nước
Một người như giọt trong
Nhiều người mà quên được
Một người thì lại không...

Nhớ bởi ta đã uống
Bao giọt trên mặt sông
Nhớ bởi ta đã sống
Tận cùng trong người dưng...
Nguyễn Quốc Văn 24.10.2019 22:43:57 (permalink)
0
CÚC HỌA MI

Trời sinh hoa cúc mà chi
Biết bay như cánh họa mi giữa trời?
Mùa đông bối rối em ơi
Chạm hương hoa tưởng như người đang hôn...

Họa mi mà đậu xuống vườn
Trắng như tiếng hót gột buồn lòng ai!
Họa mi mở mắt ban mai
Một niềm vui hóa thành hai nuôi đời!

Thu vàng hoa cúc qua rồi
Nối dài thu cánh chim trời họa mi
Tình ơi! Người biết nói gì
Lời bông hoa cúc họa mi trong lòng?

Người ơi! Thu lặn vào đông
Nhan sắc em lộ cánh đồng hoa xinh?
Họa mi hoa lá rung rinh
Hình như cúc trắng vì tình đôi ta?

Tên chim gắn với tên hoa
Tên em có thể thay là tên anh?
Cúc họa mi đủ trắng mình
Chúng mình nhuộm trắng cuộc tình không em?
Nguyễn Quốc Văn 24.10.2019 22:46:09 (permalink)
0
HOA MUA

Hoa mua nở tím đồi mua
Ngày anh đi lính, em chưa lấy chồng
Đồi hoa mua tím trập trùng
Nụ hoa mua giấu trong lùm lá mua...

Tím hồng từ sáng đến trưa
Tím bầm tím dập khi vừa hoàng hôn
Hoa mua nuôi tháng năm hồng
Đời người con gái nằm không một mình...

Hoa mua mọc ở Thậm Thình
Như hoa mua ở Ninh Bình, Chi Nê
Hoa mua Nông Cống, Hương Khê
Hoa mua Quảng Trị, Buôn Mê, Lâm Đồng...

Đồi mua nhỏ máu ròng ròng
Những năm người lính đi không trở về
Hoa mua rụng xuống cơn mê
Hoa mua ai bán lời thề mà mua...

Ai người thắng, ai kẻ thua
Chiến tranh hoa vẫn nở mùa hoa mua
Mát che đồi núi nắng mưa
Em chờ mây gió dư thừa lá hoa...
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 09:20:05 (permalink)
0
NỤ LAN KIẾP TRƯỚC

Cánh lụa mỏng phơn phớt hồng
Bao nhiêu nụ bấy nhiêu bông cho đời?
Môi hoa hờ khép nụ cười
Chập chờn bướm lượn đến rồi lại đi?

Cúc bung khoe sắc xuân thì
Yêu anh em có tiếc gì đâu anh!
Tím hoa trên lá biếc xanh
Thương nhau rụng cuống héo cành xá chi?

Có nghe nhụy mở thầm thì
Mắt hồ điệp chớp làn mi dưới trời?
Hồn xưa còn đậu bóng người
Mặt hoa da phấn một thời đó anh?

Đêm đã tắt, ngày vừa sang
Nụ lan kiếp trước đã thành bông lan!
Anh ơi! Hoa nở rồi tàn
Kiếp này rực rỡ em dành cho anh!

Kiếp sau em hóa vành trăng
Lan hồ điệp sẽ là lan của trời!
Luân hồi trở lại kiếp người
Yêu anh sâu đến gấp mười tình hoa...
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 09:24:24 (permalink)
0
ĐI VẮNG

Anh đi vắng
Nắng lòng anh không vắng
Anh nhớ em,
Em à,
Anh nhớ lắm

Một ngày xa em
Dài hơn mười năm...

Anh đi vắng
Gió tình anh không lặng
Sóng lao xao,
Anh nhỉ,
Vỗ về em

Mười năm người
Ngắn hơn một năm anh...
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 11:48:58 (permalink)
0
NGẮM CON

Gạt nước mắt vào phận nghèo
Vén tóc chảy lên mây
Em bỏ mẹ bỏ cha
Em về nhà người ấy!

Gạt nước mắt vào đời
Cho đắng cay rắc trắng đồi trắng núi
Trắng cả chuỗi ngày
Chồng em bỏ em đi tìm vui!

Gạt nước mắt vào đêm
Cho tình mẫu tử chảy xuôi
Em khóc
Các con em giờ đã lớn đã khôn!

Gạt nước mắt xuống sông
Sông mặn đầy nước mắt
Đời em trắng tay
Em thành người đàn bà cô đơn!

Người ơi, thương em
Anh vốc lên mà uống
Cho cạn đời sông
Cạn hết cả kiếp đêm!

Rồi chờ em
Rồi chờ em lần nữa
Cho em
Một lần nữa
Ngắm mặt con...
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 11:53:06 (permalink)
0
ĐOÀN VĂN CỪ

Phiên chợ tết mưa xuân bay ngày bé
Có con gà mào đỏ gáy te te
Có bà lão tóc thời gian trắng xóa
Cây đa già buông rợp bóng hồn quê...

Rũ hư danh về ẩn đời kẻ sĩ
Lấy Ngọc giang làm nước rửa tai mình
Như nông phu cày ruộng văn tả cảnh
Ông vẽ chiêm mùa ra những bức tranh...


Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 27 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9