THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 27 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 22:07:11 (permalink)
0
DÃ QUỲ

Vàng cả trời cả đất
Vàng cả núi cả đồi
Vàng cả em Đà Lạt
Thu nhuộm vàng hồn anh

Kiếp hoa mười ba cánh
Chấp ba vòng tử sinh
Em sợ gì số phận
Mà không trao cho anh

Vắng anh hoa tàn rã
Đất đỏ thành đá nâu
Có anh em mềm lả
Dã quỳ trên môi anh

Dã quỳ nồng môi mắt
Dã quỳ cháy lặng im
Dã quỳ tan khuya khoắt
Dã quỳ tàn bình minh...

Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 22:09:20 (permalink)
0
NỐI THU

Ở quê tôi hoa cúc
Được dâng lên bàn thờ
Hay đặt trên phần mộ
Thơm thảo như hồn thu

Những ngày đông trăng lu
Sài đất thành hoa cúc
Rải nắng vàng bên cỏ
Vàng hơn trên nấm mồ

Một kiếp hoa cơ khổ
Một đời hương hoang sơ
Giống cúc như trời đúc
Mà không vương vào thơ

Mặc ai quên ai nhớ
Dù khi héo khi tươi
Sài đất lan trên đất
Nối dài thêm mùa thu...
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 22:49:18 (permalink)
0
HÀ NỘI SƯƠNG MÙ

Giời hà hơi vào má đất
Sương mờ đuôi mắt Hồ Tây
Buổi sáng đang ngồi trước mặt
Tưởng như gió đã đến chiều

Nào đâu có nắng mà tắt
Khói bay mờ ảo bàn tay
Sương ôm lưng anh không chặt
Em ngỡ sông Hồng đang bay

Rập rờn Hà Đông mềm lụa
Ba Vì trắng sữa Sơn Tây
Như bông giữa Tam Đảo vậy
Bồng bềnh tóc núi người xưa

Lẫn cùng sương rơi như mưa
Hà Nội đèn mờ trên phố
Bên anh mà em vẫn sợ
Anh tan vào trong sương mù

Anh tan vào trong hơi thở
Anh tan giữa lòng câu thơ
Anh tan cùng hồn xứ sở
Mùa xuân em níu thẫn thờ

Hà Nội giờ trong nỗi nhớ
Tây Hồ sen gió bình yên
Rồng bay hương thơm tâm niệm 
Mơ đời mãi chốn thần tiên…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2019 22:53:23 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 22:57:00 (permalink)
0
HOA SỮA

Gió thoảng hương lối cũ
Hoa sữa nương vào thu
Tóc em thơm dọc phố
Mắt lá nâu cả chiều

Hà Nội mùa thu thở
Giữa ngực ai thầm thì
Em rẽ vào ngõ nhỏ
Đông chờ về đón thu

Hoa sữa man mác nhớ
Heo may mơn man người
Thoáng tuổi hoa hoi sữa
Trắng một đời còn mơ

Hà Nội ơi, xưa ấy
Ơi hoa sữa thơ ngây
Ơi một thời khờ dại
Hương hoa cầm trên tay...

Nguyễn Quốc Văn 26.10.2019 23:01:08 (permalink)
0
DI TRÚ

Con chim tìm nơi đất lành
Cánh chim cuối thu sải cánh
Bay về phương nao nắng ấm
Những mùa di trú trong năm

Người Việt rời quê im lặng
Hồn quê vời vợi chân trời
Nước non mình tươi đẹp vậy
Mà sao vẫn phải ra đi?

Con chim theo vòng thiên di
Mùa xuân lại về chốn cũ
Người Việt đi không ngoảnh lại
Chọn mùa đông ở tương lai!

Loài chim quay về xây tổ
Sao người bỏ nhà ra đi
Số phận dân mình cơ khổ
Cánh chim tìm xứ tự do?

Ngày xưa bom rơi đạn nổ
Người đi nhớ mẹ vẫn chờ
Hòa bình người lo tìm chỗ
Thiên đường ở chốn tha hương!

Cha ông mình ưu tú thế
Phơi thây ở chốn sa trường!
Cháu con rời non vượt bể
Bỏ lại quê nhà sau lưng...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 07:39:09 (permalink)
0
LƯU VONG

Học tiếng Anh đi con! Dù lên ba lên bốn
Dẫu tiếng Việt con vẫn còn lõm bõm...
Học đi con! Nhớ học sau học trước
Học tự do và học để làm người!

Dân tộc lưu vong, đất nước đâu hy vọng
Trời hết xanh, đời mù mịt gần xa
Biển quê ta đã cạn tôm vắng cá
Rừng quê ta núi đồi trơ sỏi đá
Ruộng quê ta hoang hóa những cánh cò...

Rất nhiều người đã bỏ quê con ạ
Ở xứ sở xa, họ đã sắm dư nhà
Có thật nhiều tiền, chẳng điều gì lạ cả
Bùa hộ thân trong những tấm thẻ xanh!

Học đi con! Nhớ học thạo tiếng Anh
Cha sẽ vắt đến tận cùng sức lực
Cha sẽ đổi bằng tận cùng khổ cực
Để cháu con được sống kiếp lưu vong?

Học đi con! Học thông suốt tiếng Anh
Dẫu tiếng Việt ngọng líu lo cũng được!
Bởi con ạ, không đến sau thì trước
Cả nhà mình cũng thành kẻ lưu vong?
Bởi con ạ, cái nước mình nó thế
Người ra đi chẳng ai muốn trở về?

Học đi con! Học để tự sống còn
Nếu có thể, học giỏi xoay thời thế!
Cha nói vậy. Nhưng thật lòng hy vọng
Ta không phải lưu vong trên chính Tổ Quốc mình!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2019 08:02:09 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 16:51:13 (permalink)
0
LUNG LINH

Cám ơn em! Cám ơn trái tim em
Chung nhịp đập một thời ta say đắm
Tình yêu ta một rừng hoa tươi thắm
Tâm hồn em thơm ngát suối đời anh...

Anh sẽ nhớ cho dù xa vạn dặm
Dù mai kia sang kiếp khác em ơi
Nhớ bóng, nhớ hình, nhớ mắt, nhớ môi
Nhớ nụ cười buồn thương vời vợi...

Anh sẽ nhớ những khổ đau chờ đợi
Mỗi ngày qua dài hơn một đời người
Anh sẽ nhớ và mang theo xuống mộ
Tình yêu em mọc thành cỏ non tươi...

Anh sẽ nhớ yêu nhau hơn ta tưởng
Nên ta đành phải cố dứt tình nhau
Hai ta sợ bao người thân sẽ khổ
Khi chúng mình cố có được riêng nhau...

Thương em quá! Một kiếp người lỡ dở
Đoạn đường xa còn trẻ lắm em ơi...
Thương anh quá ! Hoàng hôn về trên phố
Trót đa mang nên làm khổ một người...

Cám ơn em! Cám ơn lệ ta rơi
Để ta mãi thấy nhau lung linh trong nước mắt...

Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 16:55:30 (permalink)
0
ĐA TẠ

Có những người đàn bà đi ngang qua đời ta
Vì lẽ này lẽ kia, ta không cưu mang được
Xin tri ân
Người đến sau, đến trước
Đã mở lòng chăm sóc mỗi nụ hoa...

Đã mở lòng đón gió rét sương sa
Đón trống vắng cả thu đông xuân hạ
Xin đa tạ
Những tâm hồn cao cả
Vá gối chăn, chống dột mỗi mái nhà...

Xin tri âm
Kiếp hào hoa vất vả
Tiếp tay ta nhóm bếp lửa cho người...
Xin tri kỉ
Những mối tình hóa đá
Vắng hơi ta vẫn thắm thịt hồng da...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 17:50:56 (permalink)
0
THANH TÙNG

Rượu thuốc bắc
Của người ta
Ngâm dao vào rượu
Chắt ra Thanh Tùng...

Hồn Nam Định
Thơ Hải Phòng
Bạn bè bốn biển
Ăn đong nụ cười...

Khắc
Thời hoa đỏ lên trời
Hát về Hà Nội mấy lời
Rồi đi...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 17:53:01 (permalink)
0
NGUYỄN QUANG SÁNG

Ông viết giống cậu du kích
Giương súng trường dọa trực thăng
Đù tía nó súng hết đạn
Không mày thôi gặp ông bà!

Giống như kẻ lái trực thăng
Ông viết lúc không đạn bắn
Gã khăn rằn cười ha hả
Vạch chim đái vọt lên trời!

Ông viết như tay dân chơi
Rượu đế nhậu với chuối rán
Bút Nam Bộ thường dư mực
Nhiều em được chết nhớ đời!
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 17:58:54 (permalink)
0
PƠLANG TRÊN NÚI

Pơlang ơi
Cây vút bên triền núi
Rắc bông trời
Bạc tai đá cheo leo...
Chim phí, chim ri từng đàn tới đậu
Trời cao nguyên xanh trong gió reo...

Pơlang ơi
Hoa xòe năm cánh đỏ
Hôn trời mây
Sa lá biếc non tơ
Hôn đất đá, suối khe
Khi hoa rụng
Hôn người thương
Khi rơi xuống tay cười...

Tháng ba rồi
Chim phí về làm tổ
Chim chơrao đậu hót đầu cành
Em lên rẫy
Trồng lúa khoai, tỉa bắp
Anh cồng chiêng
Rung rừng rậm, rừng thưa...

Pơlang ơi
Đỏ tím trời tím núi
Em yêu anh
Em yêu đến ngậm ngùi
Em yêu anh
Dù đá kia cháy rụi
Em vẫn còn thương còn nhớ núi xa...

Anh yêu ơi
Anh mãi là đồi núi
Em mãi là cây hoa pơlang...

Em yêu ơi
Em mãi là hoa đỏ
Gối trắng năm canh
Rụng tím cả lòng anh...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 18:01:25 (permalink)
0
BAO GIỜ ANH VỀ

Ơ cái núi
Cái núi cao vòi vọi

Ơ cái suối
Cái suối trong nước trong

Ơ chim phí chim ri
Chim từng đàn đi mót rẫy

Nói anh nghe
Bao giờ anh về
Nói em nghe
Bao giờ anh về đây

Ơ cái núi
Anh về anh leo núi
Anh leo lên niềm vui
Anh trèo núi còn non

Ơ cái suối
Anh về anh tắm trăng
Anh dầm anh
Trong suối em đẫm ánh trăng

Ơ chim phí chim ri
Anh về anh ra rẫy
Anh bế em vô chòi
Anh ôm em dưới nắng hanh

Ơi núi cao, suối sâu, chim trời xanh
Nói em nghe
Bao giờ anh về
Nói anh nghe
Bao giờ anh về đây...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 18:44:36 (permalink)
0
ĐÀN ÔNG ĐẤT VIỆT

Muôn kiếp trước ta là Hùng Vương oai linh hiển hách
Những kẻ thù sát vách nể sợ ta
Là Chu Văn An thanh bạch hào hoa
Coi danh lợi phù vân như mây khói...

Ta là Ngô Quyền làm trai thời loạn
Đóng cọc dìm thuyền Nam Hán trên sông
Là Đinh Bộ Lĩnh phơi cờ lau rồi phất cờ hồng
Trăm ngọn giáo gom non sông một mối...

Là Lý Thường Kiệt đêm lấy gai làm gối
Truyền Nam quốc sơn hà khiến giặc Tống vỡ mật gan
Là Hưng Đạo Vương dẹp quân Nguyên hóa Thánh
Là Trần Nhân Tông tỏa ánh sáng từ bi...

Là Nguyễn Trãi mài gươm viết Bình Ngô đại cáo
Là Quang Trung diệt quân Thanh khói đen sạm chiến bào
Là Nguyễn Du khóc một đời dân tộc
Nguyễn Bính yêu tan nát một kiếp người...

Ta mở đất cho trăm con sông chảy
Vời vợi phương nam tít tắp biển xa
Đước Cà Mau mơ Đồng Văn đen đá
Sóng Hoàng Sa vỗ trong suốt Trường Sa...

Là tuổi hai mươi của một thời binh lửa
Máu nhuộm hoa nhòe hạnh phúc ta qua
Là lòng mẹ, là tình em vọng phu hóa đá
Đất nước lô xô mọc từ mái nhà ta...

Ta là ai ? Mà thịt xương hóa núi
Ta là ai ? Mà máu chảy thành sông
Ta là ai ? Người đàn ông đất Việt
Thời đại này còn khí phách cha ông ?

Hỡi tướng Giáp! Hỡi linh thiêng Phù Đổng
Tre làng ta còn vàng sắc lửa không
Dẫu ba tuổi đã xông pha chiến trận
Máu tim ta ròng ròng đỏ sông Hồng...

Ta là ai ? Ta là trai nước Việt
Chủ nhân ông của trời biển núi sông
Ta sẽ sống như cha ông từng sống
Ngay cả khi đã chết vẫn anh hùng...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 18:48:35 (permalink)
0
MÙA ĐÔNG SÀI GÒN

Em ơi,
Xuân hạ thu đông
Noel ríu rít về trong Sài Gòn...

Ngửa mặt
Hôn cái lạnh chung
Đất trời run rẩy tận cùng lứa đôi...

Mùa đông
Xui nắng ngủ vùi
Xui ngày tắm trắng nụ cười cho đêm...

Xui anh
Sưởi ấm tay em
Nhập vào gió bấc nằm trên mưa phùn...

Sài Gòn
Em có biết không
Mấy mươi năm mới mùa đông một lần...
Nguyễn Quốc Văn 28.10.2019 18:50:39 (permalink)
0
TỰ HỌA

Mùa hoa điệp vàng tôi vào Nam
Thao thức nỗi niềm quê đất vuông tròn
Nhớ cộng nhớ thiêu đời tro bụi
Vẽ tuổi người trên mộ chữ văn nhân...
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 27 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9