THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 27 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 18:31:01 (permalink)
0
NGƯỜI ẤY VÀ TÔI

Người ấy bây giờ không nhớ tôi
Ở bên người ấy có một người
Một người đắm đuối mê người ấy
Người ấy thấy người rất giống tôi

Người rất giống tôi không giống tôi
Khác từ ánh mắt đến nụ cười
Tôi thì hay nói người ít nói
Chỉ giống nhau là đàn ông thôi

Người ấy bây giờ thôi nhớ tôi
Trên đầu người ấy trắng mây trôi
Dưới chân người ấy đầy hoa lá
Người ấy bây giờ đã có đôi

Người ấy có đôi tôi mừng quá
Trời mưa tôi ngỡ nắng đang rơi
Gió ngang qua ngõ mang áo mới
Tôi nhớ ra mình chẳng phải tôi...
#46
    Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 18:36:01 (permalink)
    0
    GIẬN LỜI KHUYÊN

    Anh ơi
    Em nói buông ra
    Là em
    Nói chuyện người ta anh à...

    Còn mình
    Đâu phải buông ra
    Người ta
    Mặc kệ người ta
    Buông tình...

    Dẫu chúng mình
    Có chông chênh
    Lâu lâu
    Anh mới khêu đèn nhà em...

    Tình yêu
    Nào có sang hèn
    Nào cần có tuổi có tên làm gì...

    Anh ở lại
    Anh đừng đi
    Gió đang thổi
    Gió cũng vì yêu thôi...

    Người ta
    Lỡ bỏ nhau rồi
    Em ngồi em giận
    Những lời em khuyên...
    #47
      Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 18:38:01 (permalink)
      0
      SƠ SINH

      Bao giờ
      Anh gặp được em
      Nợ duyên hôm ấy
      Ban đêm hóa ngày...

      Bao nhiêu kẻ
      Bị đọa đày
      Trong ngục tối
      Ngỡ mình bay giữa đời...

      Những ai
      Đã tắt nụ cười
      Mắt lóng lánh
      Nét tươi vui trở về...

      Cả cơn gió
      Ở triền đê
      Cũng mơn man cỏ
      Cũng mê mẩn tình...

      Hồng hoang
      Quên gặp văn minh
      Để chúng mình
      Với chúng mình
      Sơ sinh...
      #48
        Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 18:40:32 (permalink)
        0
        NGƯỜI DƯNG

        Có những nỗi nhớ dại khờ
        Của những người
        Tưởng mình không khờ dại...

        Nhớ người
        Ngay trong khi đang nhớ
        Nhớ người
        Trong cả lúc đã quên

        Nhớ
        Khi đầu sát bên đầu
        Tay trong tay nắm chặt
        Khi má áp môi kề
        Và khi ở trong nhau

        Nỗi nhớ kiếp này
        Tưởng nỗi nhớ kiếp sau
        Đang vần vũ
        Nhớ ngược về kiếp trước

        Nỗi nhớ có nhìn thấy đâu
        Mà như bão lũ
        Dư gió giông dìm chết lãng quên
        Dư giập nát để làm vùi dập
        Dư thời gian để thổi đến vô biên

        Ai từng nhớ
        Từng thương ai
        Như biển...
        Hạnh phúc khổ đau
        Nỗi nhớ người dưng...
        #49
          Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 19:00:23 (permalink)
          0
          CẦN

          Cần một mái nhà
          Đủ che mưa nắng
          Cần một chút tiền để chẳng phải xin ai?

          Cần một người
          Đắp chung chăn cùng ngủ
          Lúc giận hờn, hết chuyện, cãi nhau chơi!
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2019 19:27:01 bởi Nguyễn Quốc Văn >
          #50
            Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 06:57:02 (permalink)
            0
            ĐẤT NƯỚC TÔI

            Đất nước tôi sinh ra lắm anh hùng
            Trẻ ba tuổi vươn vai thành Thánh Gióng!
            Con ra trận biển mẹ tan tành sóng
            Vợ bồng con hóa đá đứng chờ chồng!

            Đất nước tôi, giặc ở ngay trong trứng
            Đưa ngoại bang về giết hại đồng bào?
            Quên cả tổ tiên, hãm nòi hại giống
            Miễn sao leo tới chót vót bệ rồng!

            Giặc đông, giặc tây, giặc nam, giặc bắc
            Bốn ngàn năm máu đổ thành sông!
            Bão dập mưa dồn khốn cơn đói khát
            Áo rách che thân vá víu nâu sồng?

            Những nàng Kiều không còn đường để sống
            Nhắm mắt đưa chân vào động Tú Bà!
            Quê đẹp như thơ vẫn rời đất nước
            Vượt biển đi, ra ngoại quốc lấy chồng?

            Đất nước tôi, đất nước của công nông
            Đất của người bần cùng không có đất!
            Những Thủ Thiêm thời hòa bình hết giặc
            Bao dân nghèo bị cướp cả mái tranh!

            Đất nước của tôi, đất nước của anh
            Bao người lính như ta chưa chết trận
            Sống để nhìn rồi lòng trào uất hận
            Đám yêu ma phản bội thế hệ mình!

            Đất nước tôi, làng đã hết mái đình
            Những con đường thu tiền giăng chằng chịt!
            Trường học tối tăm, văn minh mù mịt
            Khai sáng người mà nuôi dạy dối gian!

            Nhan nhản khắp nơi nhung nhúc quan tham
            Dân bệnh tật oằn vai cùng viện phí!
            Đào sắt, đào than, đào dầu lên bán
            Bạt núi non mà vẫn lỗ tỉ ngàn!

            Đất nước tôi, đất nước bốn ngàn năm
            Như đứa trẻ chưa qua nôi dân chủ?
            Lịch sử nước đắm chìm trong giấc ngủ
            Độc lập, tự do, hạnh phúc vẫn trong mơ?

            Tựa vào máu xương từ ngàn năm cũ
            Người Việt Nam lưng còn thẳng chưa gù
            Mang khát vọng sống Lạc Hồng muôn thuở
            Xây nước nhà với hình mẫu vì dân!

            Mong nước tôi rồi sẽ đẹp ngàn lần
            Trong cuộc sống bình thường và yên ả
            Hạnh phúc đậu cánh hải âu biển cả
            Xanh Hoàng Sa vỗ cùng sóng Trường Sa!

            Ước nước tôi rồi sẽ nở ngàn hoa
            Dân nước Việt hết lầm than tăm tối!
            Dẫu trong nước hay đi ra thế giới
            Người Việt Nam được bình đẳng với người!

            Ôi đất nước tôi! Đất mẹ sinh tôi!
            Mẹ sẽ mỉm cười qua cơn bĩ cực?
            Ngày mạt kiếp, thời dối lừa, tội lỗi
            Có lùi xa, tàn lụi phía chân trời?
            #51
              Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:27:11 (permalink)
              0
              MỘT LẦN

              Một lần yêu chúng mình khắc tên nhau vào tim
              Khuôn mặt người tình không bao giờ già nữa
              Cuộc đời ngừng trôi, thời gian thôi chảy...

              Một lần anh ơi, dẫu xa lòng cách mặt
              Dẫu đã sống, dẫu đã thương người khác
              Bóng hình anh vẫn đâu đó trong đời
              Mỗi lần vui khi anh hé môi cười
              Mỗi lần khóc nước mắt buồn lặng chảy
              Mỗi lần khát khi lửa lòng bỏng rát
              Lại hiện trong anh bóng dáng một người
              Lại hiện trong em khúc hát một thời
              Từng nốt nhạc đều ngân vang kỉ niệm
              Anh như cánh buồm xa cập bến
              Em như ánh ngày nắng ấm cả đêm...

              Em đã thành nàng tiên rồi anh
              Anh cũng vậy càng ngày càng thánh thiện
              Chúng mình thành sao trăng, mặt trời lấp lánh
              Sau một lần chúng mình có nhau...
              #52
                Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:30:58 (permalink)
                0
                NHỚ

                Bao nhiêu núi lửa trên trái đất
                Tuôn nóng bỏng lên trời
                Nỗi nhớ của đàn ông

                Nóng có thể khiến em trào nước mắt
                Chỉ nước mắt người
                Mới dập nổi lửa nhớ mong

                Một nỗi nhớ
                Khiến tan tành cô độc
                Nát cô đơn
                Cháy rụi cả ưu phiền

                Nỗi nhớ anh dành cho em
                Chính là nhớ cộng nhớ
                Của tất cả đàn ông
                Đã từng nhớ thương em...
                #53
                  Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:34:23 (permalink)
                  0
                  KHÓ

                  Em chỉ cần
                  Một góc nhỏ trái tim anh...

                  Đủ để anh nhớ thương
                  Những chân trời thầm lặng

                  Đủ để khi trăng tròn
                  Trăng khuyết
                  Anh chợt nhớ về
                  Một người

                  Đủ để khi em thấy
                  Nụ cười ai đó
                  Em không thể quên
                  Làn môi ấm của anh

                  Em chỉ muốn
                  Nhỏ nhoi thế đấy

                  Mà anh ơi,
                  Khó
                  Khó lắm
                  Anh ơi...
                  #54
                    Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:37:20 (permalink)
                    0
                    MÂY TRẮNG

                    Nam Định quê xưa mây trắng quá
                    Gánh gạo bà tôi xốp như mây
                    Chợ xa đường nhỏ mưa bụi trắng
                    Váy đũi nhuộm đen trắng cỏ may

                    Đá ở cối xưa nhiều mây lắm
                    Lưng áo mồ hôi mẹ trắng mây
                    Rún chân theo nhịp người giã gạo
                    Mây trắng đùn lên cối gạo đầy

                    Mây trắng mặt sông trắng cả ao
                    Che trắng cả trăng trắng cả sao
                    Trắng cả lưng trâu trang sách mỏng
                    Kể về mấy tích hát chầu văn

                    Mây trắng bao nhiêu thuở chiến tranh
                    Đêm tôi thức trắng pháo trắng trời
                    Bao người máu đỏ loang mây trắng
                    Đồi núi đồng xanh trắng khăn tang

                    Trắng trên biên giới, trắng đảo xa
                    Tôi trắng cả tôi trở về nhà
                    Hai bàn tay trắng ba lô trắng
                    Mắt trắng tâm hồn trắng hào hoa

                    Mây trắng bây giờ còn mây trắng
                    Rừng biếc biển xanh có còn chăng
                    Trên bao nấm mộ mây mặc áo
                    Người đã bạc lòng mây trắng đen

                    Mây trắng bây giờ nơi nao trắng
                    Gió trắng chang chang nắng ban ngày
                    Tôi nhìn mây trắng lòng trắng phớ
                    Gánh gạo bà tôi trắng toát đêm...
                    #55
                      Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:40:56 (permalink)
                      0
                      XA XĂM

                      Xa xăm à
                      Nhớ xa xăm khôn tả
                      Lạnh thấu tim
                      Xa xăm gió một mình

                      Anh cũng lạnh
                      Một mùa đông gần lắm
                      Khó mà quên
                      Dù em xa cách anh

                      Xa xăm nắng
                      Xa xăm mưa xa vắng
                      Ta già đi
                      Chỉ non dại mối tình

                      Anh giữ mãi
                      Cho xa xăm cay đắng
                      Ơi xa xăm
                      Xa xót lắm tương lai

                      Ơi xa xăm
                      Một ngày nao trở lại
                      Mắt ban mai
                      Tóc bạc lẫn vào xanh...
                      #56
                        Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:43:26 (permalink)
                        0
                        SƯƠNG RƠI

                        Đêm
                        Nghe tiếng sương rơi
                        Đoán
                        Sáng mai trời nắng

                        Khát
                        Người từ kiếp trước
                        Đang uống từng hớp trăng

                        Thương
                        Người từng ấm lạnh
                        Bây giờ thành xa xăm

                        Biết
                        Tự trong sâu thẳm
                        Em vẫn còn yêu anh...
                        #57
                          Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:46:03 (permalink)
                          0
                          KỂ CHUYỆN TÌNH

                          Sáu mươi năm trước, người yêu đi
                          Hai đứa chúng tôi nguyện lời thề
                          Bất cứ lúc nào anh trở lại
                          Chúng tôi chung sống một mái nhà!

                          Chinh chiến mười năm, tin anh biệt
                          Ai thấy cảnh tôi cũng xót xa
                          Bạn thân anh nhất gần tôi nhất
                          Đem đến tặng tôi một bó hoa...

                          Tôi nói với anh rất thật thà
                          Lấy anh khỏi tủi một đời hoa
                          Nếu có ngày nao người trở lại
                          Anh ấy với tôi vẫn vợ chồng!

                          Mãi khi tôi đã có hai con
                          Người trước nhà tôi tựa trời trồng
                          Hai người bạn cũ trào nước mắt
                          Cho tôi chọn nước hoặc chọn non!

                          Tôi rời nhà bạn với hai con
                          Về với người yêu nghĩa vẹn tròn
                          Hải Phòng bến tạm ai đành bỏ
                          Bạn ấy vào trong tận Sài Gòn!

                          Mây trắng tháng tư con cái lớn
                          Bạn trở về thăm biển nước ròng
                          Hai người lặng phắc ly rượu trắng
                          Trời xanh như thuở tắt chiến tranh...
                          #58
                            Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:48:03 (permalink)
                            0
                            GÁI NGHỆ TĨNH

                            Tóc em dài như sông Lam
                            Bây giờ cắt ngắn ngang ngàn Hống thôi
                            Sông Lam làm chết khát tôi
                            Ngàn Hống cháy hết cả thời thanh xuân...

                            Đem lòng thương gái Nghệ An
                            Hồn yêu Hà Tĩnh, người hành tội tôi !
                            Lạy cha, lạy mẹ, lạy trời
                            Anh xin vái lạy cả người yêu anh !

                            Duyên thì có, nợ không thành
                            Một bên yêu với bên tình tính sao ?
                            Để anh về hỏi sông Đào
                            Nghệ An, Hà Tĩnh cô nào cưới đây ?

                            Hay là anh cưới cả hai
                            Tình sâu nghĩa nặng, bên này bên kia ?
                            Lọt sàng thì gạo xuống nia
                            Sông Lam, ngàn Hống cùng chia sông Đào ?
                            #59
                              Nguyễn Quốc Văn 01.10.2019 14:50:38 (permalink)
                              0
                              ĐÒI NỢ

                              Sông Cấm chẳng cấm được ai
                              Cầu Rào vẫn lọt ban mai Hải Phòng ?
                              Còn vài giọt nước có trong
                              Cái con sông Lấp hết vòng vèo đi ?

                              Em về Niệm Nghĩa làm chi
                              Kiến An bên ấy là gì của anh ?
                              Thủy Nguyên ngọt ngọn gió lành
                              Sao sồn sồn nói ầm ầm thế em ?

                              Đình Vũ đỏ ít nhiều đen
                              Tàu thuyền nêm sát tàu thuyền trên sông !
                              Chợ Sắt bán cả rượu nồng
                              Mua năm đồng uống ba đồng đã say !

                              Hẹn người ghé quán Lạch Tray
                              Ăn to uống nhớn cả ngày nghe anh !
                              Mùa này lạnh phải đắp chăn
                              Thèm ai mượn tiếng còi tầm Sáu Kho ?

                              Em chưa đòi nợ bao giờ
                              Tình cho không, lãi chỉ chờ vốn xưa !
                              Vay nắng thì phải trả mưa
                              Gái Hải Phòng chẳng phải vừa đâu anh !
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 27 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 395 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9