THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN

Thay đổi trang: << < 1314 > | Trang 13 của 14 trang, bài viết từ 361 đến 390 trên tổng số 395 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 26.08.2023 14:11:36
0
GIÓ LÃNG QUÊN

Mình quên nhau lâu rồi
Phải không em,
Một sợi gió vội vàng
vắt ngang
Đi qua ngõ

Mặt gió non tơ
Gió lưng ong mờ tỏ
Môi se hanh
Giấu vào nắng vàng mơ

Em không nhớ
Nên hồn thu quên lãng
Chân bơ vơ
Tóc gió rối tơ vò

Anh không nhớ,
Chia xa ơi
Đừng nhớ,
Gió đậu vai anh
Rồi tay gió nhẹ buông...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 29.08.2023 11:28:37
0
DUYÊN

Có hai người xưa cũ
Quá khứ chưa kịp quên
Thì thầm lời ước hẹn
Thủy chung cầm trên tay

Có hai người thương mến
Quay về từ tương lai
Luân hồi qua mấy kiếp
Trong bao nhiêu hình hài

Có hai người mới đến
Không một dòng họ tên
Như mây trời, sóng biển
Vĩnh hằng cùng lạ quen

Có hai người mãi mãi
Trả sao hết nợ duyên
Dẫu phận chồng hay vợ
Đôi cánh chim ngang trời

Người nhớ say người nhớ
Người quên mê người quên
Nhớ tận cùng vũ trụ
Quên vẫn tìm được em...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.09.2023 10:26:03
0
PHÓNG SINH

Phóng sinh từ chùa Vĩnh Nghiêm
Chim bay ra kênh Nhiêu Lộc,
Đậu lên cành cây tươi tốt
Chim giờ mới thực là chim.

Bụng đói. Bỗng nhiên thấy thóc
Hạt hạt mẩy thơm. Mắt mờ
Chim chui vào lồng. Sập bẫy
Tự do chờ chết tự do.

Chim lại vào chùa. Nhang khói
Ngạt thở giữa không khí thiền
Có người phát tâm vừa hỏi
Mua lồng chim để phóng sinh.

Nhà chùa: A Di Đà Phật
Chúng sinh: Bồ Tát Nam Mô
Chim: tự do cầu Công Lý
Niết Bàn: chìm dưới lòng kênh!

Ơi kẻ bẫy chim phóng sinh
Đừng viện đói nghèo, thất nghiệp!
Hỡi ai nhân danh đạo đức
Nhốt chim rồi lại thả chim!

Xin thoát u mê kiếp nạn
Phật không hề dạy chúng sinh!
Hãy ngộ đó là tội ác
Người đang tự giết chính mình!

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 05.09.2023 10:39:52
0
ĐỌC CHÍ PHÈO NHỚ AQ

Ngấm vị cháo hành, tai Chí tinh hơn
Nắng biết nói, chim líu lo vui quá
Lòng mềm nhũn, giọng dịu dàng đến lạ
Hay là mình ở với tớ, Nở ơi!
Đời, cứ mãi thế này thì thích nhỉ
Men đàn bà, không phải rượu vẫn say?
Ta làm nũng với nàng như với mẹ
Có nàng rồi, ta sẽ bỏ rượu ngay!
Có nàng rồi, mảnh chai sắc lắt lay
Ta cuốc mướn cày thuê hay dệt vải
Ta sẽ thả đủ một đôi lợn nái
Chuối ngoài vườn giãy đành đạch ánh trăng...
Thiện lương ấy, phải đâu là thần thánh
Làm người thường, vĩ đại đến thế ư?
Ta phải đến nhà những thằng Bá Kiến
Thị Nở ôi! Tim ta lại tái mù?
Sau cái chết, Chí có thành lương thiện
Không tình yêu, không oán giận, hận thù?
Trăng Đại Hoàng còn treo lò gạch cũ
Bóng Nam Cao xô ngã gió trầm tư?
Gặp Chí Phèo chợt nhớ chú AQ
Phép thắng lợi tinh thần đặc sắc màu Trung Quốc
Dân tộc tính tận tủy xương hai nước
Cờ AQ loe lóe đỏ Chí Phèo?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 13.09.2023 10:24:32
0
BÂY GIỜ HÀ NỘI

Hà Nội chiều mơ ra Hồ Tây
Lỏng tay thả gió lả lơi bay
Nắng rơi chìm bóng vàng lay sóng
Chấp chới sâm cầm vỗ đâu đây

Hà Nội sương mờ thuở tráng trai
Ngẩn ngơ lớ ngớ phố Trích Sài
Lượn Phủ Tây Hồ, chen Trấn Quốc
Câu cá mơ màng giật sớm mai

Hà Nội hoàng hôn ôn ký ức
Bỗng thấy tóc đời rặt trắng mây
Trời xanh mà nước Hồ Gươm đục
Bãi cạn sông Hồng cát tương tư

Hà Nội bây giờ trai ngỡ gái
Thanh lịch bây giờ chẳng giống ai
Ta xa Hà Nội hai thế kỷ
Một chút tâm vơi với hình hài

Biệt ly Hà Nội ta hôm ấy
Rơm rớm mắt nhìn tay vẫy tay
Hà Nội bây giờ người hết dại
Mơ mộng bây giờ thôi biết bay...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 16.09.2023 09:40:08
0
TIỄN BIỆT

Người đi hôm ấy mưa trắng ngõ
Nước mưa lần lữa chẳng chịu trôi
Nắng bỗng bần thần không tắt vội
Vàng úa cả sân úa cả trời

Người đi chim sẻ khan hết tiếng
Cu gáy nhặt khoan tựa gọi đò
Lửa đậu đỏ hoe nhang cháy dở
Đến bất ngờ kia cũng bất ngờ

Người đi tang tóc nhà có trở
Hoang vắng phố phường hóa hoang vu
Bao nhiêu chưa gặp thành thiên cổ
Hạt cũ sớm gieo nảy mầm chiều

Người đi gia hiếu hoàn nghĩa hiếu
Nước mắt lụt sông ngập ruộng đồng
Xa xót bập bềnh câu văn điếu
Áo sô che mặt khúc lâm li

Người đi ta biết chưa tri kỉ
Kẻ trước người sau dạ tái tê
Đã thu mấy dặm xa rồi nhỉ
Vẫn nhớ mỗi khi gió bấc về...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 17.09.2023 14:26:03
0
LỜI RỔ RÁ

Chồng em khuất núi, em ba tám
Anh cũng độ mùa sáu mươi xuân
Ở góa sáu thu đời hoang lạnh
Bếp vắng, không người nâng túi khăn.
Gặp em anh nói: "Em đẹp lắm
Má lúm đồng tiền, mắt long lanh
Nắng gương mặt sáng, môi đỏ thắm
Mặt giời mọc giữa trái tim anh".
Anh chơi buổi tối, thăm buổi sáng
Mẹ thẫn thờ rằng: "Chẳng xứng đôi
Kết duyên với nó e phải tội
Vợ trẻ, chồng già, con mồ côi..."
Anh tới buổi trưa, chiều ở lại
Anh van anh dụ tháng qua ngày
"Mất vợ, giá chồng ta gá nghĩa
Hồng nhan, lỡ phận gỡ cả hai"
Bùi tai, tê tái, thương tâm quá
Đành để cho anh ở cùng nhà
Em dâng mâm cỗ trình tiên tổ
Tạ lỗi lạy chồng xin bỏ qua...
***
Rồi năm mùa bưởi lửa bén rơm
Anh bỗng dở hơi tắt hương nồng
"Thương em trẻ quá, thương trẻ quá
Em hãy bỏ anh để lấy chồng..."
Người ta vợ trẻ theo trai trẻ
Rũ hết gia đình, phụ chồng con
Anh loạn trí khôn giời bắt tội
Tình già tự giã ngãi tơ non.
Anh tỏ: "Hoàng hôn nhuộm tối anh
Bước chân cái chết đã rõ dần
Lỗi anh chồng chất tội anh nặng
Để tiếng hai lần em mang tang"
"Anh thương em lắm, thương anh lắm
Em hãy vì em, bỏ mặc anh
Bình minh phía trước em tỏa nắng
Không nỡ nên anh mới đoạn đành"
Em nói cạn nhời anh không nghe
Nhà trống năm nao gió trở về
Xót đêm đen lạnh trăng vụt tắt
Rổ rá vá kia có nghĩa gì ?
Đời hỡi, nợ duyên em nặng quá
Chưa kịp ngọt bùi đã đắng cay !
Anh hỡi, đừng bỏ em ở lại
Cao thượng, giời ơi, trớ trêu thay...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 23.09.2023 10:02:20
0
NHẠC THƠ

Vần thu này
Nhà thơ chưa đọc lên
Như đứa trẻ sinh ra
Chưa được khóc

Bản nhạc kia
Chưa hát im đời thóc
Có khác nào
Người không tuổi không tên

Anh đừng khóc
Khi đọc heo may ấy
Giọng lá bay
Thành người lớn lâu rồi

Em vừa khép
Làn mi cong bóng tối
Bờ môi khô
Năm dòng kẻ không lời

Rồi em sẽ
Thả trăng vào câu hát
Những nốt đêm
Mơ non trẻ vút lên

Anh thề hẹn
Lãng quên mù câm điếc
Tim rộn ràng
Nối điệp khúc yêu em...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 29.09.2023 20:34:14
0
CON CÁI VÀ CHA MẸ

Với con cái
Đừng đặt bao kì vọng
Hi vọng càng cao
Thất vọng càng nhiều

Với cha mẹ
Khi sống nên tận hiếu
Khuất núi rồi
Thờ cúng cũng như không...


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 29.09.2023 20:36:20
0
AN GIANG XỨ

Kia sông Hậu
Đây Trà Sư
Hoang sơ
Vương vấn hoang vu rừng tràm

Đất phương Nam,
Nước An Giang
Nơi Bà Chúa Xứ
Nuôi dân miệt vườn

Thoại Ngọc Hầu
Thiên Hộ Dương
Dòng kênh Vĩnh Tế
Con đường vì dân

Long Xuyên xa
Bỗng hóa gần
Núi sông
Màu mắt tần ngần lúa xanh...
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2023 04:27:46 bởi Ct.Ly >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 29.09.2023 20:38:57
0
VỢ CHỒNG

Vợ là đất,
chồng là trời
Chồng không bên vợ,
trời chơi vơi trời

Thiếu vắng chồng,
vợ hụt hơi
Thuyền không bánh lái
biển khơi sóng dồi

Không đất trời,
chẳng lứa đôi
Vắng tình yêu,
chẳng có người yêu nhau

Không con cái,
chẳng cháu đầu
Không kiếp người,
lấy đâu câu chuyện đời...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 30.09.2023 12:01:58
0
CƯỚI NGÂN HÀNG

Anh nghèo quá!
Em ơi, nghèo đến tệ!
Anh chẳng có chi. Chỉ có tiền.
Nhà dăm bảy cái. Xe vài chiếc.
Nhà người trọ ở. Xe cho thuê.

Anh buồn quá!
Em à, anh buồn thật!
Vợ mải kiếm tiền má nhăn nheo
Bước chân tất bật, vai xô lệch
Hễ nói là than: Tại số nghèo...

Anh chán quá!
Em ơi, anh chán lạ!
Các con anh du học phương xa
Tiền tiêu như nước, tình ra biển
Nheo nhéo kêu: Chưa bằng người ta...

Anh kẹt quá!
Em à, anh kẹt quá!
Không thèm ăn, thèm mặc, thèm chơi
Thích đi du lịch: màn hình nhỏ
Nơi tốn tiền: dứt khoát bỏ qua!

Anh nghèo rớt!
Em ơi, đừng thảng thốt!
Tình đong đưa sợ tiền bớt túi nhiều
Anh nghèo quá!
Em à, nghèo thảm hại!
Chỉ có tiền mà kiết xác tình yêu?

Anh nghèo thật!
Em ôi, nghèo tê tái!
Tới kiếp sau vẫn số hái bạc vàng
Không lấy đàn bà sinh con đẻ cái
Nếu kết hôn, anh sẽ cưới Ngân Hàng....

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 02.10.2023 11:18:15
0
CAO TUỔI

Tóc bạc
đâu phải em già
Ấy là hiện tượng
nở hoa trên đầu

Ria mép cứng
cằm nhẵn râu
Cuối đường
anh lại quay đầu ngày xanh

Hấp háy mắt
chắc hàm răng
Trên kêu kính cụ,
dưới thằng cu con

Đàn bà lắm tuổi
chiều chồng
Chỗ trẻ cứ trẻ
già không chịu già...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2023 11:34:11 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 10:22:23
0
BỮA TIỆC 
Ở THÀNH ĐỒ BÀN
 
Thành Đồ Bàn* chiều mưa rơi lất phất 
Lãnh khí âm u uất khuất trời mây
Vua Chăm Pa ra cổng thành đón khách
Máu chưa khô đỏ rợn cả bàn tay
 
Tiệc đãi khách có đôi sư tử đá
Gầm rung vang đổ rạp cánh rừng già
Đàn voi chiến vừa giã từ chiến trận
Trở về đây đứng lặng ngắm thời gian 
 
Tiệc đãi khách có trăng ngà chưa tỏ
Xương núi xa chặt khúc chất ngất bàn 
Rượu Bầu Đá rót tràn qua bát sọ
Soi oan hồn mắt thiếu nữ chưa tan
 
Tiệc đãi khách có trăm nàng áo trắng 
Uốn lượn eo réo rắt khúc ca Hời
Mặt xõa tóc giấu thương đau chết lặng 
Nước mắt rơi mặn ướt mỗi bước chân
 
Tiệc đãi khách có hai hàng khanh tướng
Đứng trang nghiêm như thể dáng tháp Chàm
Kẻ thất thế dẫu đời sau tạc tượng
Cũng điêu tàn khi nước mất nhà tan
 
Tiệc đãi khách có cả người chiến thắng 
Lưng đeo gươm, miệng sang sảng đọc thơ
Chăm Pa hỡi, gió nắng mưa thay đổi
Màu chàm xanh thời đại phế hoang rồi 
 
Ta nghe hát nhặt cỏ may thay hạt
Nhắp mưa rơi từ mắt tháp Cánh Tiên
Chiều Đồ Bàn vua Chăm Pa tiếp khách
Có một người đất Bắc khóc người Chiêm...
 
An Nhơn 22/12/2023
 
----------
* Thành cổ Đồ Bàn thuộc địa phận xã Nhơn Hậu, thị xã An Nhơn, tỉnh Bình Định. Thành được xây dựng vào năm 988 dưới triều đại của vua Harivarman II. Từ đó, Đồ Bàn trở thành kinh thành lớn của nhiều triều đại người Chăm, tồn tại hùng mạnh cho đến tận thế kỷ 15. Nơi đây từng diễn ra những cuộc chiến ác liệt giữa Đại Việt và Chăm Pa thế kỉ 15, giữa anh em Tây Sơn và Nguyễn Ánh vào nửa cuối thế kỉ 18...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 10:25:55
0
NGOAN
 
Anh nhớ yêu em khi em hư nhé anh
Những lúc em hư em mới là em thật,
Trên có trời, ở dưới chân có đất
Hư thật rồi, hư nhòe nhoẹt đáy đêm...
 
Và nhớ đừng quên yêu em khi em ngoan
Những lúc em ngoan là khi em hư nhất,
Hư bằng được, không hư nhanh sẽ mất 
Hư thật lòng, hư hơn cả khi ngoan...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 11:00:33
0
UỐNG NHAU
 
Không còn 
Uống được rượu tình 
Chúng mình gặp mặt 
Chúng mình uống nhau
 
Chúng mình 
Nhớ chậm quên mau
Mải lướt điện thoại   
Lỡ câu tâm tình
 
Thương đời 
Vời vợi trong tim
Chúng mình cầm gió
Chúng mình lặng im
 
Đáy ly 
Cạn ánh bình minh
Chúng mình 
Uống quá khứ mình 
Hoàng hôn...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 11:11:35
0
TỰ TÌNH
Thơ nắm tay tôi nối người tình 
Về từ kiếp trước đến kiếp sau
Hoa lá ngát hương thơm hiện tại
Nàng chỉ yêu tôi, chẳng với ai
 
Thơ nhấc bổng tôi tới tận trời
Cao xanh lồng lộng biển mây trôi  
Mặt trời đỏ quá, trăng vàng quá
Tôi thấy bóng người, chưa thấy tôi 
 
Thơ níu ngã tôi xuống đất đai
Sông máu núi xương hóa tượng đài 
Nằm im trong đất nghe thơ hỏi
Hồn dại khờ kia chết vì ai
 
Thơ kính cẩn dâng mẹ cha tôi 
Sợi khói tàn nhang cúi trước đời 
Biết trong hơn suối, cao hơn núi
Hiếu thảo, mẹ cha khuất núi rồi 
 
Thơ sống cùng tôi, mất vì tôi 
Lao tâm khổ tứ cất lên lời 
Luân hồi câm lặng giời bắt tội 
Kiếp này chỉ được nói bằng thơ...


 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 11:14:06
0
NIỀM VUI
 
Niềm vui do mình tạo ra
Chớ chờ mong từ người khác
Rượu mừng nửa li khẽ rót
Chỉ vui phần của riêng ta
 
Chuốc buồn thì vui rời xa
Bỏ vui thì buồn ở lại 
Đời vui mắt xanh như lá
Người buồn trắng tóc bạc râu
 
Nhớ chia cho người yêu dấu
Niềm vui nhặt được mỗi ngày
Em ơi, nào ta hái nắng 
Niềm vui khuya tặng ban mai...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 11:18:02
0
EM THÍCH ANH
 
Em nói rằng em rất thích anh
Không tin, anh mới hỏi thật tình  
Thích anh, thích thật hay cảm tính
Hoa lá, qua đường, chuyện gió trăng
 
Em nói rằng em rất thích anh
Da đồng, chân sắt, mắt chim ưng
Cánh tay siết chặt hơn thép cứng
Em ngửa mặt lên mới thấy anh
 
Em chẳng biết anh có học hành
Lương tháng lĩnh về được bao nhiêu 
Mẹ cha còn sống hay khuất bóng 
Chỉ biết bên anh em rất vui
 
Chỉ biết bên anh em xinh đẹp
Bao nhiêu cô gái thấy ngậm ngùi
Em như dòng suối bên trái núi
Em nghĩ với anh rất đẹp đôi 
 
Em đã thích anh, rất thích anh 
Như đất mênh mông vốn thích trời 
Như trai thích gái, không ràng buộc 
Em thích, chỉ là, em thích thôi...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 11:20:18
0
TRI ÂM
(Tặng Quang Phúc) 
 
Tôi đi tìm dấu chân tôi ấu thơ
Đâu cũng in dấu tình thương của mẹ
Trong mát nước, trên đất đai nứt nẻ
Vời vợi thu, đông hun hút, xuân, hè
 
Tôi đi tìm hồn thiêng quê hương tôi 
Chuông nhà thờ ngân vang trời thơ bé
Bao giông bão nổi chìm thời trai trẻ
Cây đàn bầu giọng non nỉ tỉ tê
 
Tôi tìm thời gian thức trong không gian
Tìm hoang vu nơi tận cùng hoang vắng 
Tôi đi qua nỗi cô đơn cô quạnh 
Đến bên đời tươi cây lá rượi  xanh
 
Tôi đi tìm em, tôi đi tìm anh
Những người yêu nhau đều thành người ấy
Thương biết mấy tình yêu thành tình bạn
Tôi mừng em xứng với hạnh phúc này
 
Ôi Chúa ơi, con yêu Người bỏng cháy
Con biết Người đang ngự trái tim con
Những nốt nhạc trời gieo trên khuông nhạc 
Thiên đường chăng giữa gian khó đời con
 
Ta tìm được nhau, thơ tìm thấy nhạc
Chim sơn ca mơ gió núi đệm đàn
Em nhớ hát như suối ngàn từng hát
Tri kỉ một đời duyên nợ tri âm....
 
-----
Bài thơ này nhắc tới các bài hát nhạc sĩ Quang Phúc phổ thơ Nguyễn Quốc Văn như: Dấu chân, Quê hương, Hoang vu, Người ấy và tôi, Tôi yêu Chúa...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.01.2024 11:25:18
0
MẮT THU
 
Lá thu rơi chơi vơi trong lòng tôi  
Tôi hứng lá mộng mơ em gần quá
Mùa xao xác gọi thu quen thu lạ
Nệm lá vàng nhắc em tận cùng xa
 
Tôi nắm gió còn vương trên mép lá
Mặc hồn mình se sắt mắc cạn đông
Heo may bay lay khẽ trời lồng lộng 
Em có về mây khói sưởi mùa không 
 
Tôi nhặt nắng gom sương mờ trên sóng 
Thu lung liêng nghiêng ngả bóng mây trời 
Thu văn vắt trong mắt cười lúng liếng  
Nồng nàn em thu chờ đợi một người
 
Tôi bối rối, tóc dài ơi, tóc ngắn 
Hơi thở thu hương hoa cúc rực vàng
Cánh mong nhớ rụng xuống chân trời tím 
Tôi bên em say đắm ngắm vầng trăng...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 03.01.2024 17:52:19
0
BIỂN SÓNG
 
Biển sóng biển gió sóng chiều đầy ắp gió
Sóng thương nhau theo gió vỗ yêu bờ;
Ôi biển sóng biển gió xao xuyến đêm đầy sóng
Gió ngất ngây tay gió đợi eo người...
 
Biển sóng biển gió thương dấu chân không ngủ
Em khép mắt hờ chờ anh vượt sóng mơ;
Ơi biển nhớ biển thức bên người thương người nhớ 
Ban mai cười mây trắng nắng trời xanh...
 
Biển gió biển sóng kìa biển nhớ biển nhắc
Ơi khúc nhạc xưa đàn hát cát vàng nghe;
Biển nhớ biển hát ngân tiếng lòng trong vắt 
Tha thiết ơi ai da diết gọi ai về... 
 
Quy Nhơn 20/12/2023
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 05.01.2024 20:32:05
0
CẢM THỨC GIAO MÙA
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp
Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi
Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối 
Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui

Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta
Trong hương khói trên bàn thờ tiên tổ
Ta bỗng nhớ những tháng năm áo vá
Mùi bánh chưng đói cả gió trong mơ

Hồn phiêu diêu ta viết nửa bài thơ
Chưa từng biết hoài thai từ thiên cổ
Có núi cao, có sông dài bất tận
Có anh hùng, có liệt nữ, trung quân 

Có cả làng quê, cây đa, bến cũ
Có người đi son sắt giữ thủy chung
Ta thương nhớ bốn ngàn năm lịch sử 
Nhớ thương hoài tới tận vạn kiếp sau

Ta bỗng thấy Thánh Nhân cầm sen trắng
Hương sen thơm rẽ về phía sang năm
Người tiễn biệt năm Mão đang dần cạn
Vẫy Rồng bay rực sáng dọc năm Thìn...
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2024 22:09:53 bởi Ct.Ly >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 12.01.2024 20:45:21
0
THÁP CÁNH TIÊN
 
Tháp Cánh Tiên nghiêng lưng ong ùa ra
Lụa Chăm Pa trắng tinh hồn thiếu nữ
Chân nhón lướt tay mềm vờn hoa lá
Nhạc thập thình réo rắt chập chờn xa
 
Tháp Cánh Tiên sân đầu lâu lăn qua
Ngực con gái lẳn tròn như núi  đá
Trơ bộ xương như cành cây trụi lá
Chuệnh choạng đi than khóc bóng dương tà
 
Tháp Cánh Tiên cụt bàn tay vỗ trống
Chụm môi đen kèn phồng má ngậm ngùi 
Đất nước bi hùng lưỡi gươm giọng núi
Bỗng hoang tàn tan khúc nhạc lời ca
 
Tháp Cánh Tiên mặc áo sô xem hát
Cùng vua quan nháo nhác mở tiệc quên 
Tiếp khách lạ từ tương lai trở lại
Xót Chăm Pa uống cạn đáy đêm dài
 
Tháp Cánh Tiên khí mang mang lạnh toát
Đất An Nhơn thoắt ẩn hiện hình hài
Chăm quốc hỡi! Hồn dân oan khắc khoải
Hóa ma Hời múa đòi nắng sớm mai...
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2024 07:48:06 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 02.02.2024 18:16:30
0
VÔ DANH
 
Khi người ta chào đời 
Vô danh từ thiên cổ
Ai cũng có một thời 
Có tên và có tuổi
 
Ngày lướt qua năm tháng
Như sao băng ngang trời 
Chớp hữu danh lóe sáng
Rồi tắt vào vô danh
 
Dẫu anh hùng, thi nhân
Lãng quên mờ nhân ảnh
Bảng vàng hay bia đá
Nhạt nhòa theo thời gian
 
Mãi mãi chỉ Nhân Dân 
Là thiên niên vạn đại
Bởi một điều giản dị 
Vĩnh hằng thường vô danh... 
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 21.02.2024 09:56:05
0
XIN LỖI CỎ
 
Xin lỗi cỏ
Tôi đã không ngã xuống 
Như bạn bè 
Tuổi mười chín đôi mươi 
 
Xin lỗi cỏ
Những vùng trời lửa đạn 
Việt Nam ơi  
Mây khói đã tan rồi 
 
Xin lỗi cỏ
Bao máu xương ngày ấy   
Đã đắp nên  
Cổng thành cổ nơi đây
 
Mùi tuổi trẻ 
Khét trong mùi cỏ cháy
Quảng Trị ơi 
Thơm ngát nén hương này...
 

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.03.2024 09:06:53
0
HÁT BÊN CẦU HIỀN LƯƠNG 
Sông Bến Hải xanh
Nam thương Bắc nhớ 
Câu hò ơ
Mưa phùn trắng con đò

Ai vốc gió xuân 
Rắc mờ  bờ bắc 
Ai níu mây bay
Rải bạc trời nam

Hiền Lương thương ơi 
Đau ngày chia cắt
Nước mắt sông
Mặn chát chảy vào lòng 

Hiền Lương yêu ơi 
Chiều nay gió lộng
Dòng sông trôi 
Trời Quảng Trị xanh trong

Bến Hải thương ơi  
Nước non một dải 
Tâm hồn sông 
Soi bóng mỗi cuộc đời 

Hiền Lương yêu ơi 
Mười chờ chín đợi 
Người Việt mình 
Uống chung một dòng sông...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2024 09:09:12 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 02.03.2024 18:48:32
0
HẢI VÂN MÂY GIÁNG
Chiều Hải Vân mây giáng 
Hải Vân Quan ảo mờ
Đất trời mơ trong mộng 
Người mộng mơ thẫn thờ

Em Hải Vân mây giáng
Trao xuân hạ thu đông
Duyên hai mùa mưa nắng 
Non nước mình như tranh

Anh Hải Vân mây giáng
Ông cha xuôi về nam
Tay nương sương đỡ gió
Dẫn thơ vào chốn mơ

Chiều Hải Vân mây giáng
Khách giáng mây thành tiên
Anh tan vào mây trắng 
Tiên che màng thành em...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 03.03.2024 15:23:54
0
XIN CHÀO!
 
Xin chào,
Thầy cô em yêu kính!
Xin chào,
Đồng môn môn bao thương mến!
Trường Luật ơi,
Ngày vui mới
Đến rồi!
 
Xin chào,
Bến Nhà Rồng phơi phới!
Xin chào,
Bình Triệu tầm cao mới!
Vững công minh,
Tri thức mới
Sáng ngời!
 
Xin chào,
Mắt đen ngây thơ thế!
Xin chào,
Người em yêu quý nhất!
Trường Luật ơi
Đẹp như mối tình đầu!
 
Xin chào,
Tay trong tay thân ái! 
Xin chào,
Đời bên nhau nhớ mãi!
Trường Luật ơi,
Ngôi nhà ấm
Tình người!
 
Xin chào,
Gieo mùa xuân non nước!
Xin chào,
Hái nở hoa mơ ước!
Trường Luật ơi,
Tương lai sáng
Huy hoàng!...

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2024 16:15:23 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 486
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 03.03.2024 15:26:49
0
ÂN TÌNH HUẾ
Tôi đến Huế sông Hương thương nhớ mãi
Núi Ngự Bình soi bóng nước thay tôi 
Nước sông xanh tà áo dài mềm mại
Núi thâm trầm trai An Cựu, Huế ơi

Tôi đến Huế ấm lòng cơm Cồn Hến
Những hàng cau thôn Vỹ Dạ đứng chào
Nao nao Huế tiếng chuông chùa Thiên Mụ
Chim hoàng hôn sà cánh biển Lăng Cô

Tôi đến Huế cầu Tràng Tiền nâng bước 
Chợ Đông Ba cửa mở sẵn mời chào
Kinh thành Huế dáng tiền nhân dựng nước
Gươm sáng lòa, thơ ấm áp thanh cao 

Tôi đến Huế tới Bến Thuyền nghe hát
Câu hò ơ sâu thăm thẳm ngọt ngào
Bản nhã nhạc sao mênh mang bát ngát 
Mắt em cười nên đêm Huế đầy sao

Tôi đến Huế, Huế lọc tôi trong vắt 
Như sông Hương từng chắt sắc mây trời 
Ân tình Huế nặng tình người tình đất
Huế nồng nàn trong câu hát lắng sâu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2024 16:10:27 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Thay đổi trang: << < 1314 > | Trang 13 của 14 trang, bài viết từ 361 đến 390 trên tổng số 395 bài trong đề mục