thu nhớ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 55 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 820 bài trong đề mục
thu nhớ 13.01.2022 03:15:33 (permalink)
0
 

anh hãy thử xem
 
 
anh hãy thử lật bàn tay xem
con đường đến trái tim anh có ngang qua phận đời em một góc
ngày đông những hạt mưa mang màu khó nhọc
đêm dế giun buồn hát điệu tương tư

anh hãy thử vẽ một ước mơ
xem niềm nhớ có mang tên em len vào từng giấc mộng
biển đời vẫn đầy những cơn sóng
bình an có đưa anh đến bên em ?

anh hãy thử ngồi cùng bóng đêm
để nghe gió cùng mây dìu nhau về một hướng
ở một nơi rất xa ...trong trí tưởng
hạnh phúc có bao giờ ngoảnh lại nhìn em ?

2022/01/12
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2022 03:28:34 bởi thu nhớ >
thu nhớ 14.01.2022 03:21:18 (permalink)
0
 
 
em có một quê hương
 
 
em có một quê hương
nơi con sông vắt ngang chia đôi bờ thương nhớ
gái - trai làng em chia đều nhịp thở
dòng sông vẫn cứ tương tư

sông đưa phận đời em xa cách tuổi thơ
miền đất lạ ...! em bỗng nhiên trở thành viễn khách
nay tóc đã ngả màu mà quê người vẫn  còn xa cách
vì trái tim em một bận rớt ở sông quê

tuổi thơ em là những ngày tháng say mê
chuyện cổ tích hằng đêm đem kể
có khi em hoá thành đại tướng quân ngạo nghễ
một lệnh truyền ngỡ thiên hạ cùng theo

đại tướng quân lấy lá làm cờ treo
những thanh củi khô biến thành gươm giáo
bọn nhỏ làng em cùng nhau diệt quân tàn bạo
dù trong lòng chẳng hiểu nghĩa trung can

tuổi thơ em rất dễ dàng
tay chân cũng lấm bùn như thiên hạ
cũng cùng mẹ ra đồng,
cũng lang thang khắp ngã
thích những trò đùa khiến người lớn phải phiền ưu

dòng sông hiền hoà mấy bận  luyến lưu
thương con còng gió ngược dòng tìm tổ ấm
bọn trẻ chúng em đọc quá nhiều những trang anh hào vượt đường xa vạn dặm
chỉ vì hai chữ nghĩa - nhân

trường lớp bấy  giờ là những cuộc tranh phân
bên thắng làm vua , bên thua một đời nô lệ
những kẻ yếu sẽ phải phục tùng cả nể
may mắn em làm kẻ mạnh - đáng thương
 
quê ngoại em có lắm ruộng nương
có cả bờ tre xanh rì bao quanh thôn xóm
thiên hạ kể về những bóng ma nghịch ngợm
cậu và em mặc kệ vẫn đi đêm

cậu thường hay huýt sáo ngẫu nhiên
những điệu  nhạc vi vu rất tuyệt
em hỏi cậu vì sao mình học hoài mà chẳng biết
cậu bảo rằng huýt sáo chỉ con trai ...

khi đến mùa trái cây
em và cậu trèo leo hái trộm
ngoại cứ đinh ninh mùa này thu bộn
hoá ra nhãn chỉ còn lại cái bao không

những lúc rỗi hơi em cùng chúng bạn đi rong
tìm cho được bọn xóm bên  hôm qua làm mình tức giận
chúng em giăng thành hàng ngang bày trận
(để những lúc đi một mình em bị bọn chúng bao vây)

lớn lên ở xứ người mọi thứ đổi thay
em không còn đám bạn ngày xưa rủ nhau quậy phá
có một gã trai khù khờ gởi cho em những dòng nhớ thương rất lạ
em chợt ngỡ mình biết yêu ....!

mười lắm tuổi thôi ..đời chưa hiểu nhiều
em cũng thử học người xưa thương nhớ
những lá thư viết tay với khoảng xa nghìn trùng cách trở
thế mà gọi là yêu ...!

em về lại dòng sông xưa ở một buổi chiều
khi làng xóm đã trở thành phố thị
bọn trẻ ngày xưa chẳng còn bé tí
nhìn nhau thôi đã thấy rất xa

em vẫn còn bè bạn lân la
những buổi dạo chơi giữa biển người rộng lớn
những phút phóng xe trên con đường vui nhộn
hạnh phúc chỉ là những thứ nhỏ nhoi

tuổi trẻ của em chẳng hiểu nghĩa đơn côi
đời vật vã ..em mắc gì phải lụy
giông bão cuộc đời không hề ngoại lệ
em thu mình làm đứa trẻ tha hương

những buổi chiều nhìn mây trắng mà thương
thương cho tuổi thơ chẳng hiểu đời rộng lớn
thương cách chim trời bay về nơi không định hướng
thương cho mình ...và bỗng thấy nhớ anh ...!

anh từ trong câu chữ mong manh
anh đến nhẹ nhàng như mùa thu khe khẽ
ngọn gió nào rơi nhẹ
tóc em rối bời hay trái tim say ?

em chẳng tìm anh ở cuộc đời này
thế mà nhớ cứ len vào trong giấc mộng
có thể những thứ ngoài tầm tay con người ta hay trông ngóng
anh bất quá chỉ là một nỗi nhớ riêng tư ...

năm tháng dần trôi ..anh ở lại cùng thơ
em vật vã với cuộc đời bề bộn
những sai lầm khiến mình thành người lớn
thôi giận hờn, thôi mong đợi xa xôi ...

đêm ở xứ người bình dị , êm trôi
em ở xứ người giản đơn mà sống
chỉ trái tim chưa hiểu đời sâu rộng
thèm xoải cánh bay về một hướng rất xa

đông đã về, nên nắng nhạt nhoà
hoa cỏ héo, lòng người rất lạnh
em vớt những mảnh tình bất hạnh
chấp vá hoài mà chẳng vẹn nguyên ...

2022/01/13


r





<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2022 22:15:55 bởi thu nhớ >
thu nhớ 15.01.2022 05:01:14 (permalink)
0
 
 
hiểu gì không nỗi nhớ của ta ơi ...
sao cứ bất chợt như cơn mưa của hạ
ngày đông có gì lạ
mà lòng lại nhớ xa xôi ...

mai cuối đời còn nhớ nữa hay thôi
qua một kiếp lại hẹn cùng nhau một kiếp ?
sao ta chẳng là Trang Chu để hoá thân hồ điệp
Mộng Nương ơi ...hãy cho ta phép nhiệm mầu !
thu nhớ 19.01.2022 03:22:50 (permalink)
0
ai nhớ ai ?
 
ta ở trời Tây, anh Bắc phương
nhớ nhau nhờ gió chỉ dùm đường
nhờ mây gởi hộ câu mong đợi
nhờ cả đất trời giữ yêu thương

mùa đến, mùa đi, ta ở lại
năm dài, tháng rộng chữ còn say ?
mơ gì mà nắng lung linh thế
nghĩ gì mà gió để mây bay .... ?

xuân đến bên anh đời nhộn nhịp
nơi ta cô quạnh những mùa sang
một ngày vô ý cùng hội ngộ
hỏi lòng mây gió được bình an ?

2022/01/18
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2022 01:06:15 bởi thu nhớ >
Đuyên Hồng 20.01.2022 21:52:49 (permalink)
0
TÌNH NGHĨA
 
Mặt trời vẫn mọc ở Đông phuong
Ta nhớ người mong vốn lẽ thường
Phải do lòng nặng từ duyên nợ
Nên chịu ơ hờ những vấn vương
 
Xuân mãn mùa đi xuân lại đến
Ta buồn em khóc  kẻ nào vui
Tình thương đã biến nên tình nghĩa 
Sẻ nhớ chia hay mãi ngọt bùi
 
Đêm ơi! Mơ đẹp xin đừng tận
Ta người hai đứa hãy mừng Xuân
Mai sau hoa bướm cùng nhau quấn
Hữu phận tùy duyên hẳn có phần!
        
20 Jan 2022
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2022 12:16:44 bởi Đuyên Hồng >
thu nhớ 21.01.2022 05:34:35 (permalink)
0
 
 
ta và anh
 
ta và anh  lạc giữa trần đời
ai gởi nhớ để ngày đêm vương lụy
ngỡ chỉ là thơ trong mộng mị
ngỡ chỉ là duyên câu chữ thường thôi ....!

mai gặp nhau giữa cuộc đời
hỏi nguyệt lão còn bao nhiêu sợi tơ chưa buột
hay ta chỉ  như bèo trôi trên nước
mây  lững lờ tận chốn trời xa

xưa tóc còn xanh chưa hiểu phong ba
hai chữ yêu thương chỉ là ảo mộng
ta vẫn ở trời Tây ...
anh vẫn Bắc phương gió lộng
cuộc đời cứ thế mặc nhiên xoay

bên nhau rồi đời sẽ đổi thay ?
ta và anh ...vẫn còn mơ cùng chữ ?
hay như mọi cuộc tình trong thế gian đều trắc trở
cặp đôi nào rồi cũng ngoảnh mặt làm thinh ?

....thế nhưng ... sao ta vẫn muốn anh là của chỉ riêng mình
trọn đời kiếp chỉ là của ta vĩnh viễn
ta ngại bắt đầu, vì e ngày sau đưa tiễn
yêu một người ai lại muốn mất nhau !

ta vẫn điềm nhiên theo ngày tháng hư hao
mặc nỗi nhớ  từng ngày - đêm vật vã
anh sẽ có như ta đường đời chia trăm ngả
có ngả nào dành trọn cho nhau ?

nhớ anh, ta gởi đến trăng sao 
phương Bắc ấy mấy lần mùa rơi lệ ?
thu sẽ đợi anh và ta cũng thế ?
hay cuộc đời mãi mãi cách xa

2022/01/20

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2022 22:03:43 bởi thu nhớ >
thu nhớ 21.01.2022 22:24:46 (permalink)
0
 
...
mùa này anh sẽ ở lại bao lâu ?
dòng nhớ thương cho ta bao nhiêu hàng bao nhiêu chữ  .... ?
hỏi để ta nhân đôi duyên nợ
đợi một ngày lời lãi tính cùng anh ...!
....
 
 
 
như vạn kỷ rồi ta mới gặp lại nhau
lời không nói ...nhưng lòng vui  .... rất lạ
mặc cuộc đời  cách chia bao trăm ngã
có một ngã lòng ta đã bước cùng nhau

đừng hờn ta vì những nghịch lý không đâu
tâm đáng lẽ bình yên không biết nghĩ
tại anh đến từ trăm năm vạn kỷ
đánh thức cõi lòng đáng lẽ đã ngủ mê
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2022 04:37:43 bởi thu nhớ >
thu nhớ 26.01.2022 01:26:33 (permalink)
0
gởi một mùa xuân
 
xuân bên đó mai vàng pháo đỏ
phố mượt mà tà áo lụa bay
anh nghe thấy điều gì trong gió
sao tự dưng cười  mĩm ....rất say ...
 
ta nửa kiếp quên mùa nắng rực
quên sân nhà mấy chậu mai tươi
anh có thể dành lòng đôi phút
gởi cho ta xuân thắm môi cười

mai về lại quê mình một buổi
thăm mai vàng, thăm ánh nắng xuân
anh có thể bảo đời đừng vội
để ta còn mơ giữa bâng khuâng

2022/01/25 
 
chờ người giữa khoảng bâng khuâng ?
 
lại một năm sang rồi đó anh
tuổi đời thêm chồng chất
gặt hái gì ở nửa đời qua ?
sao mất mát
sao lụy phiền vây vướng
nỗi nhớ bây giờ còn ở trong ta ?

em mấy bận dặn lòng mình thôi nhé
đường mây bay còn có gió chung đôi
anh hạnh phúc hay không ?
mắc gì em cứ hỏi ...
để chỉ minh cùng đông lạnh tuyết rơi ....!

mai bóng xế cùng đàn kiến nhỏ
làm bạn sau vườn với bọn dế giun
xuân sẽ đến cho mùa ngưng thương nhớ
em vẫn chờ người giữa khoảng bâng khuâng ?
 
2022/01/25
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2022 01:12:12 bởi thu nhớ >
thu nhớ 26.01.2022 22:36:51 (permalink)
0
 
 
không duyên, chẳng nợ ...!
 
không duyên, chẳng nợ mà nhung nhớ
một khúc tình hờ, một tứ thơ
hỏi mây hỏi gió, cùng nguyệt lão
hỏi cả trần gian tỉnh hay mơ ?

rằng ta chẳng phải chàng Từ Thức
lạc cả trăm năm chẳng bụi trần
quay đầu giấc mộng tan thành khói
duyên trời hỏi có ở nhân gian ?

anh cứ nhìn trăng, cứ hỏi trăng
rằng nhân duyên đó hợp hay tan
ta chia một nửa lòng nhung nhớ
một nửa để dành đợi thu sang

chẳng phải là duyên, chẳng nợ đời
sao lòng nhung nhớ chẳng sao vơi
thì ta cứ mặc dòng đời lụy
nỗi nhớ lòng ta ...cứ thích rơi ...!

2022/01/26

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2022 22:38:07 bởi thu nhớ >
thu nhớ 27.01.2022 01:02:58 (permalink)
0
 
 
tỉnh - say
 
anh say rượu tỉnh mơ chẳng biết
ta say thơ hư thực chẳng hay
đời mấy bận trêu đùa ngang trái
ta và anh  mấy bận tỉnh say ?

anh về phố, phố vương câu nhớ
ta vào đời, đời xóa ước mơ
nay còn lại đôi ba câu chữ
hỏi tình anh vẫn đó mong chờ ?

anh có một khoảng đời phải bước
ta tuổi xanh đổi lấy phiền ưu
nhân nỗi nhớ thành ba vạn sáu
hỏi lai sinh ai kẻ mong chờ ?

2022/01/26
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2022 21:40:05 bởi thu nhớ >
thu nhớ 28.01.2022 04:08:26 (permalink)
0
 
 
cũng tại mình 
 
chị gởi đôi lời chúc ngày xuân
anh người lạ tặng vần thơ năm mới
nơi ta ở lòng người xa vợi
tết quê hương còn ở dư âm ...

xưa yêu người chỉ biết lặng câm
bởi sợ cuộc đời những trái ngang tan vỡ
năm tháng dần xoay không duyên chẳng nợ
đời chỉ còn là những bất an

chẳng thèm buồn cho những chuyện dở dang
chẳng có cớ để phiền ưu cùng năm tháng
giấu  mình trong thinh lặng
sao phiền ưu vẫn len lỏi vào tim ...
 
hỏi trời xanh ta cần không một chữ duyên
để lại nữa những bất an phiền lụy
không trách lòng người ích kỷ
chỉ trách  mình hay trốn chạy mình thôi ...

sao không như mãnh tướng cùng đời 
coi cuộc sống chẳng là rừng gươm lửa đạn
cứ một mình xông thẳng
vật cản đường một tay phủi là xong ...

cũng tại mình lo chuyện viễn vong
cũng tại mình ngại e  nghịch cảnh
sá gì đâu vài giọt sầu vặt vãnh
một kiếp người rồi cũng tan thôi ...

2022/01/27
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2022 19:35:28 bởi thu nhớ >
thu nhớ 28.01.2022 22:28:46 (permalink)
0
 
 
vẽ đôi dòng nhớ  ....
 
anh im lặng ...
ta ngồi im lặng
gió ngoài hiên muốn nói điều chi
sao có lúc vờn qua làn tóc
lúc lặng im không chịu nói gì

ta hỏi gió từ đây qua đó
cách gang tay hay ngàn hải lý xa
ta nên đến bằng đường mây lối gió
hay lặng nhìn mặc kệ người ta ...!

không biết nắng bên anh có đẹp
không biết ngày bên ấy có vui ...
nếu một buổi mưa về trên phố
gió và mây có phải lẻ loi ?

xưa Lý Bạch vì sao say chữ ?
để hoá thân thành một thi tiên ...
ta ngồi vẽ đôi ba dòng nhớ
chỉ muốn làm hồ điệp tìm duyên

2022/01/28
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2022 06:45:42 bởi Ct.Ly >
thu nhớ 29.01.2022 01:40:30 (permalink)
0
 
ta cứ đợi ..
 
ta cứ đợi ngày trôi lặng lẽ
đợi đêm về làm bạn trăng sao
đợi người đến vung đôi câu chữ
để hỏi lòng còn nhớ đến nhau

này con nước mi trôi về biển rộng
chở dùm ta chút nhớ được hay không
nếu một buổi người ngang qua quá khứ
giữ lại dùm ta một chút nhớ mong

mai lạc bước về vùng đất lạ
người ngang qua  phố bỗng nhiên cười
ta cùng nắng hoá thành hoang dại
rượt đuổi bóng người về tận biển khơi ....

ta sẽ giấu tận cùng nơi đáy vực
chút dư âm người sót lại trần gian
ta sẽ chẳng cùng đời hoá kiếp
để nghìn năm vạn kỷ đợi tình lang

2022/01/28

thu nhớ 29.01.2022 07:09:06 (permalink)
0
 
 
biển lòng ta
 
này con sóng mi đừng ầm ĩ nữa
nỗi nhớ lòng ta đã rất sâu
mi có biết trăm năm ngắn lại
cuộc đời này  như chẳng còn lâu

này bờ đá mi trơ cùng năm tháng
lạnh lòng ta, lạnh cả lòng trăng
mi có biết ngày mai bình lặng
hay sóng lòng ta mấy nhịp rơi nhanh

ta hỏi gió ...gió quay lưng xa tít
ta trách mây, mây ngoảnh mặt làm ngơ
ta còn lại chút lòng biển lặng
hỏi sóng kia ai kẻ mong chờ
 
đêm giấc mộng về trong tiềm thức
ta chờ người chờ đến trăm năm
mai hoá đá rơi vào biển rộng
người tìm ta ...hay mặc kẻ xa xăm ?

2022/01/28


thu nhớ 30.01.2022 09:12:16 (permalink)
0
 
 
tâm sự cùng mình
 
khi một đôi giày đã cũ
một cái áo đã rách
một cái nhà mục nát
mình có thể vứt đi hoặc sửa chữa
khi một người thân không còn thân nữa
mình hỏi  lòng ....đau không ?

bên ngoài lạnh thế này người ấy vẫn thong dong ?
những bước đi có phải nặng trĩu lòng
đời không là hai màu đen trắng
cũng không là đường thẳng hoặc cong ...

đời cứ như một bức tranh ẩn hình 
mỗi một đôi mắt, nhìn đời rất khác
đôi mắt của mình không nhìn ra được những gam màu đậm, nhạt
chỉ thấy rối lòng vì những chuyện không đâu

mình chẳng biết buồn, có thể mình cũng chẳng biết đau
có thể mình vô tâm như người xung quanh thường bảo
mình dửng dưng hay  mình cố tình giả tạo ?
mình chỉ biết một điều, mọi thứ sẽ ổn thôi ...!

tìm về một giấc ngủ thật sâu để tránh cuộc đời
khi thức giấc, đời vẫn nguyên  hình ra đó
lặng thinh, chỉ nghe tiếng gào của gió
bên ngoài lạnh thế này ...người ấy ổn ..đúng không ?

người ấy bảo mình lạnh lùng hơn cả mùa đông
tâm tính cứ như là một tản đá
không biết đau, không biết buồn chi cả
ngày lại ngày cứ như một ngọn gió thoảng qua

con người không chọn được nơi chốn sinh ra
cũng có trăm kẻ không chọn được cho mình mục đích đến
kiếp người ...vận mệnh ...!
buồn đau rồi cũng phải lăn qua ...!

cứ mãi mãi là người lạ xa
để chẳng ai trách mình vô tình như dòng nước
trăm năm thôi ..! ai là người đi trước ?
để buồn lòng cho kẻ ở đằng sau !

2022/01/29


<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2022 09:30:40 bởi thu nhớ >
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 55 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 820 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9