thu nhớ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 55 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 820 bài trong đề mục
thu nhớ 03.04.2022 21:58:21 (permalink)
0
 
lạ không ?
 
tại sao trong bao câu chuyện
đều có một người chờ đợi một người ...
tại sao trong bao nhiêu duyên kiếp
đều có một người ...không trọn vui ...?

tiếng thở dài cùng đêm một nhịp rơi
ngọn gió kia vạn kỷ rồi chưa hóa kiếp
lưu luyến trần gian ....
hay tìm kiếm tri âm ?

đêm tĩnh mịch , trầm ngâm
ta cùng khoảng không lặng tiếng
lúc trăng đến bên ngàn soi sáng
con tim như có chút vui ...!

trăng đến đôi hôm, trăng lại vơi
ta cứ đợi ...!
đêm cứ dài thâm thẩm
sầu không dâng ....
nỗi lòng không cần sưởi ấm
vậy mà đêm vẫn cứ lạnh.....
lạ không ?
 
2022/04/03
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2022 22:07:50 bởi thu nhớ >
thu nhớ 03.04.2022 22:16:52 (permalink)
0
hỏi lòng


ta nhớ anh ...!
đơn giản thế thôi
không cần biết ở bên kia địa cầu anh có nhớ
không cần biết nửa phận đời kia anh chia bao nhịp thở
chỉ có duy nhất một điều ...ta rất nhớ anh ...!

nỗi nhớ lòng ta rất mong manh
một cơn gió ban mai cũng đủ làm rung mấy nhịp
một giọt mưa xuân rơi trên cành cây xanh biếc
đủ làm ta vui ...!

ta nhớ anh ...!
nhưng chẳng thể bỏ mặc phận đời
chẳng biết nhân duyên nửa có - không sẽ rơi vào vòng nuối tiếc
ta hiểu vòng chuyển luân của bốn mùa bất diệt
hiểu cả thế thái nhân tình ...nên chỉ lặng thinh ...!

đêm ta đợi đến bình mình
khi ánh nắng ban mai soi vào khung cửa
ta lại đợi ánh tà dương rượt nhau chia đêm ngày hai nửa
nửa lạnh lùng, nửa da diết chờ mong

ta nhớ anh ...!
nhưng quay về lại với khoảng có - không
và chỉ biết thầm trách mình nhếch nhác ...!
có không những phận đời duyên bạc
hay tại lòng người ....nên duyên cứ chờ duyên ...!

chẳng thèm ước ao, nên đời cứ mặc nhiên
ta và anh gần xa trong gang tấc
hãy cho ta biết trong những khoảng lòng thầm lặng
có thật là ta đang rất nhớ anh ?

2022/04/03



thu nhớ 03.04.2022 22:49:09 (permalink)
0
 
 
  • trong truyện "thượng cổ"  của tác giả Tinh Linh, nàng vì tam giới tuẫn tiết , chàng vì nàng mấy vạn năm thu gom hồn phách của nàng ....để rồi thiên kiếp ập đến, chàng vì nàng ứng kiếp ..hồn phách lại tiêu tan ...nàng lại tìm cách hồi sinh chàng trở lại, lại vì chàng chờ đợi ...như loài hoa bỉ ngạn có lá không cành ..nàng tái sinh, chàng hoá kiếp .....chỉ tiếc nhân sinh có hạn, kiếp người chỉ trăm năm ....ta sẽ chẳng vì anh mà nhớ nhung đến vạn kiếp ....đúng không ? Nếu như thật có tái sinh ... ? ở một góc đời nào đó ...ta sẽ có nhận ra nhau ? Có một điều trong truyện "thượng cổ " , nàng và chàng không hề nói rằng mình yêu đối phương, hoa bỉ ngạn cũng chẳng biết mình và nửa bên kia tương tư  nhau đến thế nào ....còn ta và anh ....chắc cũng thế ...! có phải vĩnh viễn không hiểu rõ ...để vĩnh viễn thời gian chỉ đọng lại ở ngày hôm qua ? tình yêu của nhân thế thật yểu mạng, có hôm nay , mất ngày mai ...thôi thì ....đừng có ..hoặc có rồi lại cố tìm quên ...? cái vòng lẫn quẫn này mà nhân thế cứ thích chui vào ...rồi than thở ...lạ không ? ta và anh chắc cũng trong cái vòng lẫn quẫn đó ...!

vương lòng câu chữ đêm sâu
 
những câu chuyện thiên hạ dựng nên
hai vị thượng thần nhớ mong qua hàng vạn năm chia cách 
ta và anh cùng thời gian thử thách
bao năm rồi ...vẫn cứ ngỡ hôm qua ...!

buổi đầu tiên những câu chữ thiết tha
ta đọc, ta say ...ta chìm mình trong hư ảo
những thứ cảm tình trong trí não ....
vẫn là hư không ...!

anh điềm nhiên theo ngày tháng thong dong
bao mùa đến vẫn là chữ câu tha thiết
ta chìm trong sóng gió đời thường cay nghiệt
câu chữ của mình chôn sâu ...

như bao thiếu nữ ngoài kia không đoán được ngày sau
ta vẫn chưa tìm cho mình lối thoát
bởi hai khoảng có - không cho lòng thêm chua xót
định mệnh nào ta phải bước qua ?

năm tháng trôi ..! thu mấy lượt cách xa
ta lầm lẫn giữa những điều không thực tế
chuốt say lòng mình trong những giáo điều ngạo nghễ
ta sai đường, sai cả con tim ...!

nhìn quanh đời chỉ còn lại bóng đêm
ta trược dài trên những nỗi đau rất lạ
không có anh ...mà nỗi nhớ kia vẫn cùng ta nghiêng ngã
một bóng một mình, một nỗi nhớ cùng rơi ....

sầu không cao, nỗi nhớ lại chẳng vơi
ta quay về cùng câu chữ
vẫn là anh ! 
có không duyên - nợ
sao vương vấn lòng ở những đêm sâu ...?

2022/04/03
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2022 22:55:38 bởi thu nhớ >
thu nhớ 03.04.2022 23:38:17 (permalink)
0
 
 
  • nàng là tiểu hoa tiên, chàng là phàm nhân ....hoa khi yêu thì không thay đổi ..phàm nhân thì có mấy ai trọn lời hứa, chàng không có lỗi, lỗi là phận đời đưa đẫy ...nàng đau lòng nhảy xuống tru tiên đài xóa đi năm trăm năm tu luyện , chàng yêu nàng nên đã nhảy theo ....hỏi thế nhân tình là cái thứ gì mà bao nhiêu câu chuyện, bao nhiêu đề tài viết về nó ...nhưng nỗi đau của mỗi câu chuyện điều rất riêng, và có cả trăm ngàn lý do ...rất chí lý .....ta chẳng có lấy một nỗi đau đúng nghĩa ....chỉ có một nỗi nhớ rất nhẹ, nhưng rất sâu ...hay có thể chỉ là một cơn gió, một làn mây ....anh đến ta vui ...anh đi ta nhớ ...có khi anh ngay trước mắt mà nỗi nhớ lòng ta đã tự nhiên dâng lên rất cao ...để rồi hoá thành sương khói , ngày của ta lại cứ nhẹ nhàng trôi ...chỉ bất chợt dừng lại khi nỗi nhớ kia bỗng nhiên hiện đến ..anh như bóng ma trong các câu chuyện ly kỳ ..vô hại nhưng tồn tại ...bao năm rồi anh vẫn điềm nhiên nơi đó , nỗi nhớ lòng ta lại cứ thích rơi ....
 
nỗi nhớ hoá khói sương
 
ta chẳng cầu một tình yêu của người nhân thế ...
nên chẳng tìm kiếm xa xôi ...!
ta chẳng cần anh trong cuộc đời ...
sao nỗi nhớ cứ thích tìm về cùng năm tháng

nhân sinh hữu hạn
kiếp người rồi cũng trôi ...!
trăm năm ta nhớ người ...!
hoá kiếp rồi còn nhớ nữa hay thôi ?

chỉ là chiếc lá thu rơi
chỉ là giọt mưa ngày hạ ...
sao ta lại vui ...?

này anh nhé ..! hãy điềm nhiên cùng năm tháng
để ta hỏi lòng nỗi nhớ có còn vương
ta muốn biết trăm năm ngắn ngủi
kết thúc kiếp người , nỗi nhớ hoá khói sương ?
 
2022/04/03
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2022 03:44:31 bởi Ct.Ly >
thu nhớ 03.04.2022 23:53:16 (permalink)
0
 
anh ngủ ngoan nhé ..!

thôi ..! anh ngủ ngoan nhé
ta hoá vào hư không
đời thường không như mộng
nỗi nhớ chôn kín lòng ...

thôi ..! anh ngủ ngoan nhé
đừng thức giấc đêm thâu
con tim ta nếu biết
sẽ vì anh ưu sầu ...

thôi ..! anh ngủ ngoan nhé !
sương đêm rơi ngoài kia
trăng không chờ bên cửa
anh buồn ai cùng chia ?

thôi ..! anh đừng thức nữa
đêm dài rất cô đơn
sầu không người cùng đếm
anh - ta ai buồn hơn ?

2022/04/03
thu nhớ 17.04.2022 02:16:39 (permalink)
0
 
không anh 
 
không anh đời bỗng im lặng quá
một tiếng gió rơi cũng giật mình
ta nghe câu chuyện mây vừa kể
mủi lòng hoa cỏ cũng lặng thinh

ta đi theo mộng thời son trẻ
một gánh ân tình giấu cùng tim
nợ trần một giấc chưa rũ sạch
nợ người sao trả kiếp ba sinh

ta ngồi cùng gió , nghe mây hát
hơn nữa kiếp đời vẫn còn mong ?
hỏi trong cánh gió lời tâm sự
hiểu gì mưa - nắng rải bên song ?

nếu như hoá kiếp làm cánh gió
ta có vòng quanh để tìm người ?
hay ta như thể loài hoa - cỏ
bình lặng, an yên mặc đời rơi !

2022/04/16
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2022 02:17:56 bởi thu nhớ >
thu nhớ 17.04.2022 02:31:39 (permalink)
0
 
đợi ...!
 
anh còn về lại thăm kỷ niệm
ở bến sông tương có kẻ chờ
ta ngang qua đó bao mùa nắng
rụng xuống dòng sông một áng thơ ...!

thơ rằng năm tháng còn vương vấn
một chút tình hờ, một chút mong
ta đi lấy thước đo lòng biển
để hỏi đường về một bến sông

duyên nào cho nhớ phai cùng nắng
phận nào cho mộng vỡ cùng trăng ?
sao ta tiếc mãi lời chưa ngỏ
trăn trở lòng mình nỗi bâng khuâng

một thời đã khuất sao ta nhớ
một người đã xa sao cứ mong ?
ba sinh một kiếp người không hẹn
sao ta đợi chờ đến hoá ngông ?

2022/04/16
thu nhớ 17.04.2022 02:47:45 (permalink)
0
mùa này mưa rơi nhiều quá

mùa này mưa rơi nhiều quá
cây cỏ ngoài kia chắc đang vui
màu xanh của lá hoà cùng nắng
giun dế dưới chân cũng mĩm cười

bên hiên một bóng ta cứ đợi
đợi ánh chiều tà, đợi bình minh
đợi đôi ngọn gió lùa ngang tóc
mặc mớ tiếng lòng cứ lặng thinh

xa xa tiếng vọng trong tiềm thức
có chút thương tâm lẫn muộn phiền
đưa tay ta nhặt vài sợi nắng
thả về quá khứ chút hờn duyên ...

2022/04/16
thu nhớ 17.04.2022 03:05:25 (permalink)
0
 
mộng
 
có phải người vừa lướt ngang qua
sao nỗi nhớ bỗng ập về vô cớ
vài giọt mưa rơi sao làm nên duyên nợ
đôi tiếng gió lùa sao bỗng hoá bước chân

người không quen, sao bỗng nhiên thân
để giấc ngủ phủ đầy mộng mị
tiếng cười vang lên trong trí
vì cớ gì trái tim vui ?

người xa xôi, cũng thấy chung đôi
tim và trí bỗng cùng chí hướng
đây là thật hay ảo tưởng
có bao giờ đời lại an yên ?

có phải ta lạc chốn thần tiên
nên giun dế dưới chân không cất lời ta thán
hoa cỏ cười duyên, người người lai vãng
chợt giậc mình ...ta chỉ riêng ta ...!

2022/04/16
 
thu nhớ 17.04.2022 03:33:24 (permalink)
0
 
nỗi nhớ này sẽ hoá hư không ?
 
ngồi nhìn chú giun con , loay hoay tìm đường về tổ ấm
vài ba chú kiến chờ thời, cũng chạy loanh quanh
ta một kẻ chưa tỉnh đời dầm mình trong mưa gió
chờ tiếng sấm rền , để tỉnh giấc mơ xanh

đời không có bình yên,
thiên hạ lại muốn bình yên
nên bóng tối cứ bao trùm trần thế
một ngọn đuốt con ngạo nghễ
không thắp sáng được đời, nên về lại với đêm đơn

ta phủ lên mình một nỗi nhớ không tên
đi khắp trần gian để tìm lời giải đáp
hỏi núi sông mênh mông trùng điệp
hỏi trần thế bao đời mấy ai được trùng duyên ?

thiên hạ bao la, ta đơn độc cùng đêm
trăng một nửa trên cao đang vui cười hay nhỏ lệ
mặt trời lăn qua bao thế hệ
vẫn một mình một bóng với nhân gian ...

ta hỏi cỏ cây trải qua bao phủ phàng
sao vẫn sinh sôi chờ ngày xuân tái hợp
những chiếc lá thu rơi tưởng chừng đất trời không đoạn kết
người chờ người, ai được niềm vui ?

trở về lại cùng với đơn côi
ta nhặt nỗi nhớ lên tay 
khuấy thêm vài giọt tương tư nơi đáy mắt
nỗi nhớ vùng mình hoá mây

một mình ta ở lại nơi đây
cùng hoa cỏ, cùng dế giun bầu bạn
hỏi trần gian kiếp người hữu hạn
nỗi nhớ này sẽ hoá hư không ?

2022/04/16
 
thu nhớ 17.04.2022 05:20:52 (permalink)
0

mộng phù du ...!
 
tướng quân đã hai nghìn năm yên giấc
lịch sử sang trang
không còn vó ngựa phiên bang
không còn xác khô , xương trắng
nhưng thiên hạ vẫn chưa yên ...!

xưa gương vung lên, thiên hạ cùng nghiêng
nay mặt đất  chuyển rung vì bom lửa
loạn lạc, phân ly, nhà tan , lệ ứa
tướng quân ngủ vùi, thiên hạ ly tan ...!

bao giờ trần thế bình an ?
bao giờ tướng quân yên giấc ..?
có phải kiếp người chật vật
bình yên không có ở nhân gian ...?

ta soi chữ, tìm tướng quân trong chữ
mộng tam sinh tương hội có không ?
hay đợi lúc trần gian nghiêng ngã
tướng quân chợt về giữa lúc cuồng phong ?

nhân thế suy vong
trần gian nghiêng ngã ...
tướng quân say vùi trong giấc thiên thu ...?
ta chuốt say  mình ...
tìm mộng phù du ...!

2022/04/16
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2022 05:46:00 bởi thu nhớ >
thu nhớ 17.04.2022 06:18:07 (permalink)
0
 
mơ cùng chữ
 
vẫn là tâm tính ngông nghênh ấy
thiên hạ người cười, kẻ khen chê
tướng quân giong ruổi trên yên ngựa
phạt Bắc, chinh Nam,   nhân sĩ về

tướng quân hoá kiếp hai nghìn năm lẻ
ta mới vào đời đã tương tư
lật trang sử ấy mơ cùng chữ
nghe tiếng quân reo hoá câu thơ ...

Xích Bích thủy quân chìm trong lửa
nghiệp binh vong bại chuyện rất thừa
tướng quân ngẩn đầu cùng sông núi
hả hê cười, mặc chuyện thắng thua ...

ai kẻ ra quân trăm trận thắng
đôi lần thua học hiểu nhân tâm
tướng quân hùng tài thao thao biện
thiên hạ sĩ nhân lắm kẻ tầm ...

nghiệp đế trăm năm chưa đoạn kết
tướng quân yên bình giấc thiên thu ?
lật trang sử ấy còn tiếc rẻ
ngậm ngùi một kiếp mộng phù du ...

nay ta yên ả bên đời thật
sóng gió đôi lần với gian truân
ngẫm thương kẻ sĩ thời kim - cổ
hạnh phúc trần gian được mấy phần ?

2022/04/16



thu nhớ 18.04.2022 10:28:07 (permalink)
0
 
 
phiền muộn của mình
 
có những thứ một khi đã sai, chẳng quay đầu lại được
đành thôi ...nhìn vận mệnh buông trôi ...
trách thân mình cũng chỉ thêm giận cuộc đời
nếu hờn dỗi cũng chỉ là trò trẻ nít ...

đêm đợi trăng lên để soi lòng mình trong cảnh nghịch
xem đã trưởng thành chưa ?
đôi sợi tóc chuyển màu, vết châm chim nơi khóe mắt ..
hiểu gì không sau bao lượt nắng mưa ..?

thời son trẻ cũng bắt chước người xưa học đòi làm trang anh kiệt
vai mang cuộc đời rải phiền muộn xuống biển sâu
nào ai hiểu phiền kia tuy không lớn
sầu chẳng được cao mà ta ngã thật đau ....

có phải thiên hạ ai cũng như nhau
đều mang trong mình một nỗi lo trăm năm không với được
hay đơn giản chỉ là những điều mà nhân sinh thường ao ước
hạnh phúc trần gian có nghĩa gì không ?

phiền muộn của mình chẳng thể mang thả xuống dòng sông
để con nước chở vể biển sâu vùi lấp
những thứ một khi đã sai ....chẳng biết làm sao bù đắp
chỉ một kiếp người ....có đủ để học khôn .....?

2022/04/17


thu nhớ 18.04.2022 10:50:13 (permalink)
0
 
thở dài cùng đêm
 
những lúc như thế này ..
mình chỉ biết thở dài ..
hỏi bóng đêm, hỏi vầng trăng , hỏi cả tiếng gió
tất đã đều lặng thinh ...!

thiên hạ bao la, thiên hạ rộng lớn mông mênh ...
mình nhìn quanh cũng chỉ là tiếng gió
cũng may cuộc đời còn ái ưu để mình nghe rõ
tiếng của đêm, yên tịnh đến lạ thường ...

chạy trốn cuộc đời , chạy trốn tai ương
cũng có lúc phải tự mình đối diện
những thứ tầm thường lại hoá thành vĩnh viễn
phiền muộn này ....chẳng thể buông ....
 
chẳng cầu hạnh phúc tròn vuông
chẳng mong chi những điều may mắn ....
chỉ cần bình lặng
mình đối diện cùng mình ở những mùa trôi ...

ba năm, hay mười năm cuộc đời ..
mình đủ kiên nhẫn để nghe giây - giờ di chuyển
mình đủ bình tĩnh giữa cuộc đời vạn biến 
hay lại điên cuồng náo loạn với phong ba ?

mùa này mưa nhiều, nên giọt nước đọng ở mi ta ...
là mùa khóc, hay mình biết khóc ...
những thứ tầm thường trong cuộc đời khó nhọc
nản lòng sao ?

tiếng thở dài qua bao cuộc bể dâu
mình vẫn thế như non xanh sừng sửng
hay lại yếu lòng ....
ngã giữa dòng sâu ?

thiên hạ tề tựu bên nhau
mình chẳng thích những trò vặt vãnh ...
sá gì một mớ phiền ưu bất hạnh ...
trăm năm rồi sẽ trôi ......

cùng đêm ngồi lại với đời ...
hoá ra giây - giờ là trường cửu
đợi trăm năm ...
phiền muộn sẽ tan ...!

2022/04/17

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2022 11:27:51 bởi thu nhớ >
thu nhớ 19.04.2022 11:41:49 (permalink)
0
 
nhắn hộ lời yêu 
 
mặt trời lăn về phía anh , 
để lại bên ta bóng đêm tĩnh mịch
chờ trăng về , 
ta cùng gió cất lời ru ...

nắng bên ấy có hanh hao màu nhớ
cây cỏ bên đường đợi bóng tình nhân ?
biển và gió ngược dòng mong đợi
bước chân người cho nỗi nhớ tràn dâng 

ta cứ nhớ rồi quên cùng dĩ vãng
tháng năm trôi ...? 
tình sẽ cùng trôi ?
trăng nửa mảnh treo trên đầu núi
nửa mảnh tình ai cố ý đánh rơi ?

xưa thinh lặng
trăm năm ta thinh lặng
nợ ba sinh nguyệt lão cùng trêu
thương câu chữ vì ta nghiệt ngã
hoá kiếp rồi ai nhắn hộ lời yêu ?

2022/04/18


Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 55 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 820 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9