thu nhớ
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 48 của 55 trang, bài viết từ 706 đến 720 trên tổng số 820 bài trong đề mục
thu nhớ 04.09.2022 23:13:55 (permalink)
0
 
tình yêu
 
tình yêu là không có thật đúng không ?
vì thiên hạ cứ chạy theo những điều mơ tưởng
kẻ lắng lo cho mình chữ tình không sao vướng
lòng mãi chạy theo một nỗi nhớ rất xa 

tình yêu thường chỉ là những ký ức ngày qua
mà trong đó có một kẻ vô tình như dòng nước
nỗi nhớ xoay vòng theo mơ ước
một người chờ, một người cứ lặng lẽ ra đi ...

tình yêu chỉ là những sân si 
ta cố chấp nên mỏi mòn trông ngóng
tình yêu chỉ là giấc mộng
sóng gió đời thường đánh đổi một tình yêu ....

2022.09.04

thu nhớ 04.09.2022 23:29:08 (permalink)
0
 
thu nhớ 
 
trong ký ức của ta ....anh là bóng mờ, là thu nhớ
bao nhiêu năm rồi vẫn đó rất điềm nhiên
ta một kẻ ngốc rất sợ ưu phiền
nên cuộc sống cứ chọn những điều đơn giản nhất ...

nhưng định mệnh là rất thật
không bỏ qua dù một kẻ ngốc như ta ....
những lúc phong ba
ta chỉ biết lặng yên chờ một ngày mai đến
định mệnh ...!
ta thách đất trời , thách cả những nỗi đau ...!

sá gì đâu một chút ưu sầu
ta vẫn đó điềm nhiên trong cuộc sống
chỉ là thu mang nhiều ước vọng
chỉ là anh trong nỗi nhớ xa xôi ...

ta chẳng cần tìm chi một chút duyên trời
càng không thích vương lòng cùng năm tháng
vậy mà khi chiếc lá rơi trong đêm tĩnh lặng
nỗi nhớ lòng ta chợt sinh sôi ....

ta thách anh đến với cuộc đời
xem đau khổ có vì ta mà trừng phạt
bọn dế - giun ngoài kia hằng đêm cất cao giọng hát
là cho ta ...hay nỗi nhớ về anh ?

2022.09.04
thu nhớ 05.09.2022 18:14:02 (permalink)
0
 
một vầng trăng rơi
 
một vầng trăng rơi
ta chạy về phía biển
giọng hát ngư nhân vang ở góc trời

đêm cô tịch cùng thu đơn bạc
ngọn gió về hay bước chân thu ?
ta neo bóng trong dòng nước lặng
trăng nghiêng lòng thả mấy giọt thơ ...

xé ký ức thành trăm mảnh vụn
thu ngang nhiên mang nỗi chờ mong
là trăng lạnh xuyên vùng ký ức
hay lòng ta nhớ quá thành ngông ?

2022.09.05
nguyenngoat 05.09.2022 19:55:28 (permalink)
0
"xé ký ức thành trăm mảnh vụn
thu ngang nhiên mang nỗi chờ mong
là trăng lạnh xuyên vùng ký ức
hay lòng ta nhớ quá thành ngông ?"
thu nhớ
 
 NHỚ  
 Trong cuộc đời sắc sắc không không
  Khó phân biệt đâu là thật ảo
   Nhưng em ơi khi lòng ta giông bão
   Đó là khí nỗi nhớ cuộn sóng lòng
 
Có khi nào em đến một dòng sông
Nhìn thuyền xuôi về phương trời vô định
Nghe cô đơn như chiếc lá xuôi dòng
Nghe kỉ niệm dâng lên lòng bịn rịn
 
ngng
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2022 19:57:49 bởi nguyenngoat >
thu nhớ 06.09.2022 09:23:48 (permalink)
0
nguyenngoat


Có khi nào em đến một dòng sông
Nhìn thuyền xuôi về phương trời vô định

ngng


những chiếc lá xuôi dòng trôi về miền vô định
như tiếng lòng ta từ vạn năm câm nín
có bao giờ .....
người ngoảnh lại nhìn ta ?

từng sợi chiều rơi, từng giọt sương sa
nắng ban mai ...
nắng hoá chiều tà ...
ta vạn kiếp vẫn chờ trong vô vọng

có không một khoảng trời hy vọng
hay  kẻ chờ mong  hoá đá trăm năm ?
.....
thu nhớ 06.09.2022 09:43:17 (permalink)
0
 
 
khi anh ra đi ...
 
 
khi anh ra đi ...
ngọn gió bên hiên rầu rĩ
chiếc lá vàng thu khóc suốt một mùa
ta đứng đó chờ trăm năm hoá đá
một buổi anh về ...
trời bỗng nhiên mưa

anh cứ thế như bốn mùa lăn ngược
trái lòng ta neo mãi bến tương tư
hay anh biết tình không đoạn kết
nên xa xôi không một tiếng giả từ

ta chẳng khóc vì những nỗi buồn vô cớ
ta chẳng rơi mấy giọt lệ cùng đêm
chỉ là sóng ngoài kia ầm ĩ
tiếng dế - giun rên rĩ ở bên thềm ....

ta vẫn hát khúc nhạc lòng năm cũ
ta vẫn yêu sợi nắng của chiều thu
anh có đến hay không đều vô nghĩa
bởi lòng ta đã hoá đá chơ vơ ...

2022.09.05
thu nhớ 06.09.2022 09:57:03 (permalink)
0


trần gian là cõi mộng

anh có thể tầm thường hơn thế nữa
để lòng ta thôi dệt mộng tương tư
ngoài kia gió chẳng mang lời anh hứa
trăng của thu cũng vờ giả làm ngơ

anh có thể bước ngang qua ngày nắng
mặc lòng ta mấy bận rối tung
con nước ngược dòng trôi về biển lặng
thời gian rồi cũng xóa những nhớ nhung

anh có thể nghìn năm xa lạ
nợ ba sinh chưa thề nguyện cùng nhau
ta muôn kiếp bên đời nhìn hoa rụng
anh con nước vô tình sao hiểu được nỗi đau

mai hoá kiếp xin làm lá rụng
để chân anh dẫm nát cuộc tình
cho ta hiểu trần gian là cõi mộng
chẳng nghĩa gì đâu cái nợ ba sinh

2022.09.05
thu nhớ 06.09.2022 10:14:07 (permalink)
0
 
vì sao ...?
 
anh xa lạ thế, 
vì sao ta nhớ
thời gian trôi dằn vặt nỗi lòng trôi
ta như muốn hét lên cùng mây gió
bởi vì sao ta mãi nhớ mong người ....?

anh bên đó
hiểu gì không trăng nước
sao thu đi, thu đến rất vô tình
anh như thể là người xa lạ
sao lòng ta nguyện ước ba sinh ?

ta hỏi gió ngược dòng về phương bắc
tận chốn trời tây mây vẫn trôi xuôi
nếu một buổi vô tình không đoán được
ta và anh cùng nỗi nhớ chung đôi ?

đời như đã trăm năm thành vô nghĩa
anh vẫn xa ...
năm tháng đã rất xa ...
ta còn lại bao nhiêu con chữ
hiểu gì không nỗi nhớ của lòng ta ?

2022.09.05



thu nhớ 06.09.2022 10:27:47 (permalink)
0
 
 

sợi nhớ giăng đầy ngỏ

đêm nay sợi nhớ giăng đầy ngỏ
tiếng lòng ta ...như lá thu rơi ....
anh muôn kiếp vô tình như cây cỏ
nỗi tương tư ta chẳng viết thành lời ....

ta chắc lẽ trọn đời mong ngóng
đợi thu tàn ...
đông đến để làm vui ...!
mai câu chữ treo trên vách núi
tiếng yêu thương chua xót một kiếp người ...!

xưa ta hiểu tình yêu là khói bụi
nên cách xa, 
nên lặng tiếng, im lời
ta chẳng biết vì sao năm tháng
nỗi nhớ mong mãi chẳng chịu vơi ...?

hay có lẽ trần gian là thế
có tình yêu sẽ mất tình yêu
nếu thương nhớ trăm năm là thương nhớ
lòng tương tư , vạn kiếp sẽ đìu hiu ...

2022.09.05





thu nhớ 06.09.2022 10:46:24 (permalink)
0

ngược tâm

anh chắc lẽ trọn đời không hiểu được
vì sao ta thương nhớ mãi bóng hình
duyên chẳng có
nợ lòng càng không có
đợi mong gì trong cõi nhân sinh ?

nếu ta hiểu vì sao lòng mong nhớ
vì sao thu chiếc lá lại cứ rơi ...
ta có lẽ đã không cùng con chữ
trải nỗi lòng cho phiền muộn được vơi ...

mai có thể nhạt phai ký ức
ta không còn nhớ nổi ngày qua
và có thể con tim tỉnh thức
thôi phiền lòng khi chiếc lá bay xa

ừ ta biết, anh muôn đời rất lạ
chẳng hề quen,
chẳng  hiểu được lòng ta ...
chỉ nỗi nhớ riêng mang cùng năm tháng
hành hạ tim lòng ở những buổi thu qua ...

anh có thể rất bình yên cùng năm tháng
mặc lòng ta  nỗi nhớ trăm năm
nếu được phép trở về quá khứ
hỏi tim ta còn dám ngược tâm ?

2022.09.05
thu nhớ 06.09.2022 20:02:48 (permalink)
0
 
anh biết không
 
con phố tự nhiên buồn như lá úa
chỉ là thu thôi ...sao nỗi nhớ xác xơ
đôi chiếc lá có làm anh trăn trở
sầu của trăm năm lặng tiếng thơ

anh gom nắng gói vào trong giấc ngủ
để ngày của ta mấy giọt lệ đong đưa
ta sao biết tìm anh nơi góc bể
để mang nắng về cho con phố thôi mưa

anh có biết trăng thu hiu quạnh lắm
đóa quỳnh hoa chưa nở đã vội tan
hương sầu ấy bao quanh ngày dĩ vãng
đợi anh về mây một kiếp lang thang

hay anh cứ vô tình như thế nhé
đóa hoa rơi hữu ý giữa dòng đời
ta góp nhặt niềm đau trong ký ức
kết những giọt sầu hoá kiếp thu rơi ...

2022.09.06
thu nhớ 06.09.2022 20:18:47 (permalink)
0
 
chẳng nhớ gì nhau ...
 
anh cứ hãy muôn đời làm người  lạ
để lòng ta học hiểu nghĩa  tương tư
con nước ngược dòng trôi về biển cả
thu đến rồi đi, lá khóc cùng thơ

anh cứ hãy muôn đời im lặng nhé
nỗi nhớ lòng ta cũng sẽ phai thôi
ai có biết vì sao con nắng tắt
để bình minh soi rọi cuộc đời ...

anh cứ hãy lướt qua con phố
đừng ngoảnh nhìn một đóa hoa rơi
trong tiếng gió có lời ta nhắn gởi
vạn kiếp đời sau chẳng hoá thành người

ta nào biết trần gian là bể khổ
hay vì anh nỗi nhớ hoá thành đau
và ta sẽ hoá thân vào thiên cổ
vạn kiếp đời sau ...chẳng nhớ gì nhau ...

2022.09.06
nguyenngoat 06.09.2022 20:24:39 (permalink)
0
..."anh có biết trăng thu hiu quạnh lắm
đóa quỳnh hoa chưa nở đã vội tan
hương sầu ấy bao quanh ngày dĩ vãng
đợi anh về mây một kiếp lang thang"...
thu nhớ
 
ANH ĐÃ BIẾT
Anh đã biết một vầng trăng hịu quạnh
In nền trời giá lạnh của đêm thu
Những ngôi sao như mắt ai lấp lánh
Nhìn người yêu trong tăm cá xa mù

Anh đã biết dạ quỳnh trong đêm vắng
Lắng nghe sương xa vắng gội mái đầu
Như tình em còn viễn cách u sầu
Như vần thơ về đâu trong dang dở
ngng
 
thu nhớ 06.09.2022 20:45:47 (permalink)
0
 
 
tình đơn phương
 
ta như thể loài giun bên thềm vắng
muốn vấn thân vào thế giới muôn màu
nhưng tia nắng ngoài kia gay gắt quá
phỏng cả thân mình loài giun dế nghe đau

ta như thể một nhành hoa diên vỹ ***
mong đến trần gian mang những tin vui
ai nào biết một ngày hoa hóa lệ
hại cả thân mình, hại cả kiếp con người

ta khờ dại van xin ngày quá khứ
đừng buông trôi nỗi nhớ với trăng thơ
người muôn kiếp hững hờ ngang qua phố
một góc đời ta cứ tương tư

nếu ta biết người vô tình đến thế
nước mắt phượng hoàng xin một giọt tìm quên ***
và muôn kiếp xoá tan ký ức
tình đơn phương không còn nữa chông chênh ...!

2022.09.06


*** truyền thuyết kể rằng hoa diên vỹ là sứ giả của các vị thần , nàng là 7 sắc cầu vòng, lướt qua bầu trời mang tin vui đến từ trời ...
*** bị nghiện truyện " Trọng Tử ", chàng quên mất nàng vì uống phải một giọt nước mắt phượng hoàng :), cái này là do tác giả " Thục Khách " bảo thế  :) 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2022 20:53:53 bởi thu nhớ >
thu nhớ 06.09.2022 21:36:46 (permalink)
0
nguyenngoat




ANH ĐÃ BIẾT
Anh đã biết một vầng trăng hịu quạnh
In nền trời giá lạnh của đêm thu
Những ngôi sao như mắt ai lấp lánh
Nhìn người yêu trong tăm cá xa mù

Anh đã biết dạ quỳnh trong đêm vắng
Lắng nghe sương xa vắng gội mái đầu
Như tình em còn viễn cách u sầu
Như vần thơ về đâu trong dang dở
ngng


 
 
nếu anh biết trăng thu hiu quạnh
gió ngày thu lạnh cả hồn thơ
sao cứ để tình trong nhung nhớ
phố hờn anh, hoa cỏ tương tư

nếu anh biết quỳnh hoa tàn rụi
lòng xót thương cho mảnh hồn rơi
sao anh cứ xa xôi dịu vợi
tình của thu nỗi nhớ không vơi ...

Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 48 của 55 trang, bài viết từ 706 đến 720 trên tổng số 820 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9