thu nhớ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 55 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 820 bài trong đề mục
thu nhớ 01.02.2021 00:03:50 (permalink)
0
đời vội quá, ta cùng đời bước vội
cô đơn không ? tim đã chẳng còn mơ
đôi giây phút nhìn về quá khứ
nghe đâu đây tiếng vọng người thơ

ừ ta biết đã là người say chữ
che làm sao những nỗi niềm mong
dù giấu được người trong thực tế
nhưng với đêm ai giấu được lòng

ta lại cứ vào ra cùng mộng
tìm thương yêu ở những ngày xưa
ta biết chứ nhưng cố tình che lấp
chuyện của lòng như nắng với mưa

ngày hai buổi ngang nhiên sống vội
đêm cùng sao thầm lặng đơn côi
đâu trách được thế nhân nông nổi
chỉ phiền mình sầu cứ hay rơi
 
ngày lại đến ta về với nắng
đêm liền sang ta nhớ vầng trăng
cuộc sống cứ tràn ra thế đấy
mộng lòng ta một kiếp lang thang
#76
    thu nhớ 01.02.2021 00:57:33 (permalink)
    0
    bắt đầu lại bằng một trò chơi
    ta không đến bằng ngày xưa ký ức
    anh cũng chẳng là của hôm qua duy nhất
    mình bắt đầu bằng câu chữ đơn sơ ...

    trò chơi hôm nay có những quy luật rất thơ
    cấm không được nhớ
    không được để chờ mong len vào từng giấc ngủ
    không được tìm nhau trong trăm ngàn cớ
    nhưng vẫn có thể ngồi bên song ngắm nắng  rơi ...

    có nghĩa là anh vẫn là anh trong thế giới trò chơi
    ta là ta trong hiện tại
    không để tim lòng một phút giây luyến ái
    ai phạm sai lầm người đó sẽ thua

    không được yêu, không được nhớ nghe chưa
    xem thử trái tim mình có còn là đá
    xem cảm giác với thời gian có còn xa lạ
    ai trong chúng mình vương vấn .... loại ngay
     
    trò chơi bắt đầu ở phút này đây
    ta sẽ cứ trải lòng mình cùng gió
    anh hãy thử hỏi xem mây bên đó
    có nghiêng mình chờ những tiếng nhớ mong ?
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2021 01:43:19 bởi thu nhớ >
    #77
      thu nhớ 01.02.2021 01:05:46 (permalink)
      0
      ta thức giấc từ tận hai giờ sáng
      nghe tiếng sao bên cửa gọi mời
      ta mặc kệ những khoảng lòng ký ức
      nằm nghe tim từng nhịp đánh rơi

      ta thử viết đôi vần thơ trên vách đá
      xem nhân gian còn có chút tình vương
      gió vẫn thổi xuyên qua mảnh đời xa lạ
      biển chần chừ chờ đợi những yêu thương

      ta hỏi gió của ngày mong manh  nắng
      xem nhân gian có bao kẻ lạc trôi
      ta xếp lại mảnh hồn xưa rạng nức
      chờ một ngày ngọn gió thổi tình rơi

      ừ ta biết trần gian có hạn
      chuyện phiền ưu ai thích để trong lòng
      ta cứ thử đánh rơi đôi giọt nhớ
      xem gió mây có nhặt được hay không ?
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2021 01:10:30 bởi thu nhớ >
      #78
        thu nhớ 01.02.2021 01:29:00 (permalink)
        0
        ừ ta đợi chiều rơi đôi giọt nhớ
        để đêm đen có cớ xếp mộng lòng
        ta sẽ để mặc tim mình thổn thức
        chờ một ngày trăng rụng dưới đáy sông

        ta sẽ chắng loay hoay tìm trăng vớt
        như thuở xưa trẻ nít khóc cuộc tình
        ta sẽ cứ trên đài cao mấy bậc
        ngắm nhìn trăng tan trong đáy nước lung linh

        và anh đến bên dòng trăng chảy ngược
        hỏi tình ta còn có như xưa
        ta chỉ nhếch đôi  môi như ngọc
        tự cười mình mấy bận khóc trong mưa

        hay có thể anh là sương là khói
        tan cùng trăng trong đáy nước mênh mông
        ta sẽ khóc như ngày xưa đã khóc
        cuộc tình này như có như không ...
        #79
          thu nhớ 01.02.2021 01:54:34 (permalink)
          0
          muốn hỏi anh về vùng đất rất thiên
          nơi xa mạc nắng khô,
          nơi vùng sâu lạnh giá
          anh của ngày hôm qua, em của ngày hôm nay xa lạ
          chuyện tình yêu nhân thế đã có thừa

          hỏi mình đã có thật yêu chưa
          hay là chỉ những phút giây ngộ nhận
          em cứ tưởng tình yêu có nghĩa là duy nhất
          ngờ đâu cảm giác đều đều thiên hạ cứ trao 

          mình đã hàng chục năm xa nhau
          cái nhớ về anh vẫn hằng trong tim em hiện hữu
          nhưng tình của anh chỉ là câu ví dụ
          bởi nếu yêu ai lại phải cách xa 

          sống hàng chục năm em mới thoáng nhận ra
          tất cả chỉ là điều  hư ảo
          có ai yêu thương mà ẩn náo
          có ai làm nhân tình mà chẳng đến với nhau

          ừ thì thiên hạ cũng có lắm nỗi đau
          nhưng em biết tình của anh không có
          ai yêu nhau lại chưa từng một lần tìm hiểu rõ
          liệu tình nhân có thật ở trên đời
           
          ừ thì cứ cho là một trò chơi
          em kẻ bại nên chìm trong nỗi nhớ
          anh thắng rồi nên có trăm ngàn cái cớ
          để tình em ở một gốc buồn thiu
          #80
            thu nhớ 02.02.2021 23:21:24 (permalink)
            0
                       vô tình mở ra một bức thư, ở bên ngoài để chữ " đóng băng " ...có lẻ ta nhận nó lúc trong lòng đang nóng giận, nên không đọc ...đọc lại rồi chỉ biết thở dài ..mới đó mà hơn cả 10 năm ...thời gian qua nhanh thật ......

            mình tự đóng băng một bức thư ...
            thế là mười năm qua rất vội
            một thời nông nỗi ...
            đọc lại mà vui ....!

            anh bây giờ yên ổn trong đời ?
            vẫn thầm trách vì ta khờ dại
            tình yêu giờ đây thừa thải
            cảm giác buồn - vui một thuở rất xa

            những câu chữ điêu  ngoa
            những trách hờn nặng trĩu
            tình yêu mình hoá băng đá  ....
            buồn không ?
             
            anh bây giờ thanh thản ở lòng
            ta trí tỉnh, tim dường như chưa tỉnh
            vẫn giọng âm của anh cho ta trở về cái thời không thèm liều lĩnh
            sợ tình yêu hơn  bản thân mình

            ngày ta vật vả mưu sinh
            đêm giấc mộng anh ru vào hư ảo
            ta cứ nghĩ mọi thứ muôn đời là giả tạo
            hay vì ta ..chỉ yêu bản thân mình ...

            ta sợ cuộc đời hay chẳng dám hy sinh
            dù là cảm xúc chỉ là thứ ảo
            thực tế cuộc đời có ngọt bùi , sướng khổ
            riêng ta - anh .....ừ giấc ảo mà thôi ....!
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2021 23:23:24 bởi thu nhớ >
            #81
              thu nhớ 02.02.2021 23:49:39 (permalink)
              0
              mình thật sự đóng băng một cuộc tình
              khoảng thời gian mười năm ....không hề nhớ
              phải chăng mình rất sợ
              nên đóng băng cả con tim ...

              hay sự nông nổi ngày xưa khiến mình quay đi không hề nhìn lại
              mình đã làm gì ?
              cảm giác gì sau những lần đau tê tái
              chẳng lẻ không hề ghi nhớ một chút nào sao ?

              mình vẫn nghe hoài giọng âm vút cao
              từng nốt nhạc cứ vọng vào trong giấc ngủ
              chẳng lẽ những điều sầu khổ
              là khói mây ?

              đọc lại những bức thư, khoé mắt chợt nhiên cay
              quả thật đúng có một tình yêu thời ấy ...
              anh và mình ai người sai trái
              sao tình yêu phải chịu đóng băng ?

              vắng anh rồi thơ viết nghìn trang
              không người đọc hỏi nhạc lòng anh còn trỗi ...?
              ôi một thời nông nổi ....
              vì sao cuộc tình lại phải đóng băng ?

              anh bây giờ hạnh phúc bình an ?
              hay lầm lũi đi về nơi ký ức
              một mình anh say mèn trong tình yêu không thực
              còn trách em khờ dại ... đúng không ? 
              #82
                thu nhớ 03.02.2021 00:52:37 (permalink)
                0
                lỗi tại mình .... có phải hay không ?

                đọc lại những dòng thư
                tự hỏi mình có biết yêu không ?
                sao hờn dỗi sao vô duyên đến lạ
                cớ gì mình ra đi trong buồn bã
                tình yêu thôi ...sao phải trốn cả nhân gian ...

                có những nỗi sầu dù viết hàng vạn trang
                điều phi lý không làm sao đem giải
                tình yêu có phải lạ lùng thế đấy ?
                hay tất cả điều do thiên hạ viễn suy

                mình đã giấu cuộc tình kia trong tận cùng nỗi ai bi
                mười năm qua thành một điều quên lãng
                có thể cuộc đời nhiều bấp bênh  buồn chán
                nên mình chẳng muốn phiền thêm ...???
                 
                mình vẫn nghe nỗi nhớ về đêm
                nhưng trời sáng vẫn là mình hiện tại
                nếu có ai hỏi về tình ái
                mình bảo thứ rẻ tiền ai lại phí công ....

                trời mùa đông gió lạnh bên song
                mình chẳng biết đâu là cảm giác 
                hình như có chút gì buồn mang mác
                lỗi tại mình  ....hay tại ở nơi anh ?
                 
                feb. 02, 2021
                thu nhớ
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2021 04:19:46 bởi thu nhớ >
                #83
                  thu nhớ 03.02.2021 03:32:35 (permalink)
                  0
                  đóng băng cuộc tình
                   
                  khi nhìn thấy anh cùng thiên hạ xung quanh vui cười hạnh phúc
                  em hờn tim mình sao sơ ý để  yêu anh
                  nếu ghen tuông , giận hờn ở những thứ mong manh
                  là ít kỷ, là nhỏ nhen ....em mặc

                  tình yêu chứ có phải món đồ chơi mua ở ngoài kia đem về chia chát
                  càng không phải món ăn để thưởng thức cùng nhau
                  em hờn luôn cả những tia mắt anh trao
                  dù cười mĩm với xung quanh ....cũng có nghĩa là anh đổi dạ 

                  em không cần anh ở cạnh bên em chi cả
                  nhưng không có nghĩa là anh phải ở bên ai
                  đâu phải tự nhiên mà thiên hạ bảo tình yêu dễ nhạt phai
                  tại anh cứ hay nhìn trời mây than thở 

                  sao đôi mắt anh khi nhìn em lại có chút gì như nhắc nhở
                  là chia ly của ở ngày mai ?
                  sao khi gọi tên em giọng nói anh không còn trầm ấm mê say
                  mà em thấy hình  như có điều gì nhợt nhạt

                  thế là tình yêu của ta vụt tắt
                  anh bảo em tầm thường, ích kỷ mặc thôi
                  nếu đã không trọn vẹn chung đôi
                  em thà để cuộc tình đóng băng một kiếp ....
                   
                  feb. 02, 2021
                  thu nhớ
                   
                   
                   
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2021 03:35:26 bởi thu nhớ >
                  #84
                    thu nhớ 03.02.2021 03:57:43 (permalink)
                    0
                    anh ....vẫn ổn phải không ?
                     
                    khi bắt đầu yêu thương
                    em tự dưng trở thành ích kỷ
                    chỉ muốn mọi thứ xuanh quanh và luôn  cả trong từng suy nghĩ
                    chỉ của riêng nhau

                    khi bắt đầu yêu thương 
                    em cũng rất nhạy với những cơn đau
                    lo thiên hạ sẽ lấy đi phần mình yêu mến
                    để đôi phút giây lơ đểnh
                    cánh gió mang về những ganh tị xấu xa

                    khi bắt đầu yêu thương
                    em bỗng dưng sợ phong ba
                    không liều lĩnh để cùng nhau vượt khó
                    chỉ một đôi mày cau có
                    cũng khiến lòng nghĩ chuyện buâng quơ

                    khi bắt đầu yêu thương
                    em  trở thành những đứa trẻ thơ
                    đòi cho được những thứ không thuộc về riêng mình nữa
                    để rồi những giận hờn,
                    những khoảng thời gian không tròn câu hứa
                    yêu thương giờ phút chốc thành đau  ....

                    tình yêu có là gì đâu
                    sao mình phải làm khổ lòng nhau chi thế
                    nếu em chỉ đứng xa nhìn anh đừng giận hờn kể lể
                    tình yêu của mình có phải bền không ?

                    hay tình yêu chỉ là giây phút cuồng ngông
                    thiên hạ ít mấy ai bạc đầu giai lão ?
                    hay tại mình có duyên không nợ
                    nên phủ phàng là chuyện đương nhiên

                    yêu cho nhiều rồi đau khổ triền miên
                    lòng cứ nhớ mà dạ thì ngăn cấm
                    chuyện của ngày xưa cho lòng thêm xúc cảm
                    anh của bây giờ ....vẫn ổn phải không ?
                     
                    feb. 02, 2021
                    thu nhớ
                     
                     
                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2021 04:03:09 bởi thu nhớ >
                    #85
                      thu nhớ 03.02.2021 04:09:22 (permalink)
                      0
                      phiền cả đời nhau
                       
                      ngày em ra đi
                      anh say mềm với rượu
                      cây đàn bỏ rơi
                      câu thơ cũng rơi

                      em có trở về thăm anh ở những phút sầu vơi
                      nhưng tuyệt đối một dòng thư không gởi
                      em sợ phút giây không nghĩ ngợi
                      sợ mình lại nữa yêu anh

                      thời gian qua nhanh
                      em vẫn nhớ anh trong từng giấc ngủ
                      cố để lòng mình quên chuyện cũ
                      nhưng tình yêu nào có thể dễ dàng phai

                      em yêu anh hay em chỉ mê say
                      giọng âm ấy cất lên những lời thơ em viết 
                      tình yêu có phải là thứ thường để người ta nuối tiếc
                      những cái có không , phiền cả đời nhau
                       
                      feb. 02. 2021
                      thu nhớ
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2021 06:17:48 bởi thu nhớ >
                      #86
                        thu nhớ 03.02.2021 19:54:27 (permalink)
                        0
                        cái nhớ còn hay không 
                         
                        khi đời rớt dưới chân
                        ta bước ngang vội vã
                        khi tình yêu đến gần
                        ta mình không còn thân

                        đời trôi về phía biển
                        ta tìm sóng oán than
                        mặt trời đằng đông ấy
                        vạn năm vẫn an nhàn

                        ta bắt mình quên nhớ
                        đời hiện về trong mơ
                        lá ngoài kia vẫn thở
                        đời trôi cùng với thơ

                        mang tim ra hong nắng
                        trăng ngược dòng mênh mông
                        lạnh lòng đêm sao lẻ
                        cái nhớ còn hay không 
                         
                        feb. 03, 2021
                        thu nhớ
                        #87
                          thu nhớ 03.02.2021 21:13:35 (permalink)
                          0
                          cớ gì ta đợi cơn mưa ?

                          hôm qua tìm về quá khứ
                          gặp mình một xó buồn thiu
                          trăng treo nửa vành trên ngỏ
                          đêm về tiếng gió đìu hiu

                          hôm qua lật trang kỷ niệm
                          nhớ anh một nửa lại quên
                          phải chăng tình xưa tan biến
                          ta - người chẳng thể gọi tên ...?

                          hôm qua lòng nghe rất lạ
                          thoáng sầu trên chiếc lá khô
                          nhặt lòng từ trong ký ức
                          sầu rơi về phía hư vô

                          hôm qua phía anh còn gió
                          thổi về bên ta chuyện xưa
                          ngày đông đôi giọt nắng rớt
                          cớ gì ta đợi cơn mưa ?
                           
                           
                          feb. 03, 2021
                          thu nhớ
                           
                          #88
                            thu nhớ 04.02.2021 11:10:25 (permalink)
                            0
                            trò chơi chữ nghĩa
                             
                            trò chơi chữ nghĩa vu vơ
                            rằng: em vắng câu chữ thờ ơ buồn
                            tháng năm như giọt mưa tuông
                            vắng em câu nhớ vẫn buông mỗi ngày
                            nhạc lòng anh cất cho ai ?
                            vắng em tiếng hát vẫn say như thường
                            ầu ơ điệu lý tơ vương
                            anh giăng một khối tình tương tư tình ....!
                            em về ru giấc ba sinh
                            là anh để gió vô tình thổi sang
                            sầu em từ đó vương mang
                            tiếng tim rớt nhịp, cung đàn gãy đôi
                            vắng em câu nhớ thêm lời
                            bóng hình em có khối người đến thay
                            âu là một giấc mê say ...
                            tỉnh cơn mộng ảo còn ai nhớ mình ?
                             
                            feb. 03, 2021
                            thu nhớ
                             
                             
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2021 12:59:25 bởi thu nhớ >
                            #89
                              thu nhớ 04.02.2021 11:36:44 (permalink)
                              0
                              tự vấn ...!
                               
                              khi phát hiện ra thứ tình kia chỉ là một chiều đơn độc
                              hỏi lòng mình có bật khóc hay không ?
                              tại sao khi yêu thì lòng lại muốn tỏ lòng ?
                              ai bắt thiên hạ phải đáp lại khúc tình mình đang có ?

                              khi phát hiện những thứ mình đeo đuổi hằng bấy năm chỉ là ngọn gió
                              thổi lại tim mình thành cơn bão ưu tư
                              hỏi lòng mình còn có nhỡn nhơ
                              hay tự trốn vào góc tối tăm mà khóc ....

                              nước mắt có  phải là liều thuốc để giải khuây mỗi khi cuộc đời chạm vào khó nhọc
                              hay chỉ là thứ loè người cho thiên hạ bố thí lại chút tình thương
                              cuộc đời vốn nhàn hạ hay thê lương
                              sao nhân thế cứ kéo lê thân mình trên đoạn đường sầu khổ

                              tại sao không cứ bình yên như loài cỏ hoa bên đường dù gặp bao giống tố 
                              vẫn nghiêng mình dưới ánh nắng dịu êm
                              như viên sỏi dưới chân, như gạch đá bên thềm
                              bình dị sống ...!

                              bắt đầu tình yêu là màu hy vọng
                              đoạn cuối tình yêu tan hoang
                              tại sao phải đau sầu khi đoạn tình ấy cắt ngang
                              tại sao lòng cứ bắt người ta phải nhớ .....???
                               
                              tình yêu hay chỉ là trăm ngàn cái cớ
                              để thế nhân tự gieo khổ vào nhau
                              nếu như người ta đã không bắt đầu ?
                              tại sao mình tự gom vào con tim đoạn cuối ...?

                              nằm nghe đời rơi vào tăm tối
                              giọt nước mắt lăn dài vì sao ?
                              tình yêu không là phép nhiệm mầu
                              nó chỉ là thứ khổ đau do tự tim mình gieo rắc ...!!!!
                               
                              feb. 03, 2021
                              thu nhớ
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2021 12:01:25 bởi thu nhớ >
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 55 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 820 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9