HỔNG THÈM...
Trích đoạn: Khánh Quỳnh
Hổng thèm... nên mãi kêu la
Thôi anh đừng hát khúc ca não lòng
Trách ngừơi sao nghĩ chẳng thông
Hổng thèm nên mãi long đong vì tình...
Hỗng thèm ngồi ngắm bình minh
Sương mờ lạnh bút...lặng thinh ta chờ
Trách người sao khéo thờ ơ
Hỗng thèm ta mới bơ vơ thế này
Hỗng thèm mà cứ đắm say
Hỗng thèm mà cứ quên ngày quên đêm
Hổng thèm mà cứ nhớ thêm
Hỗng thèm sao cứ đêm đêm hỗng thèm
Người ơi xa mãi phương nào
Hỗng thèm ghé lại tầm phào thơ vui
Chỉ còn tui với mình tui
Ngồi buồn một đống rúi nùi tơ vương
Mai con nhỏ thế mà thương
Anh về đây ghé chung vườn văn chương
Nhìn em anh nhớ anh thương
Thơ thêm nét đẹp cho vườn thêm xinh
Về đây nói chuyện tâm tình
Thơ thơ thẩn thẩn có mình có ta
Hỗng thèm gấm lụa sa hoa
Tiếng thơ sẽ giúp giao hòa tâm tư
Hỗng thèm... thôi thế thì thôi
Người đà quên mất ta rồi phải không
Hỗng thèm ta chẳng ngóng trông
Ừ mà đôi lúc..thấy lòng quạnh hiu
Hổng thèm... nói vậy thế thôi
Hổng thèm mà muốn kêu người về đây
Hổng thèm mà muốn sum vầy
Hổng Thèm chỉ muốn nhà đầy tình thân
Hỗng thèm sao hỡi tình nhân
Tình nhân chắc đã xa dần tình tôi
Tình tôi chiếc bóng mồ côi
Mồ côi tôi đợi người tôi hỗng thèm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: