Nỗi niềm
ĐÊM ĐÔNG
Lặng lẽ đêm đông cảnh cuối đời
Bùi ngùi một thoáng lá chờ rơi
Nắng chiều đã tắt bên song cửa
Tuyết phủ hoàng hôn trắng xoá trời
Thế thái nhân tình ôi vạn nẻo
Lòng ngườì muôn dạng tưạ mây trôi
Vòng xoay nhân quả khôn dơì đổi
Sinh kí tử quy vốn dĩ rôì r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 11:28:25 bởi Viet duong nhan >
Cứ ngỡ
Em cứ ngỡ mình là mây lang thang
Yêu dại khờ anh làn gió vô tình
Mây với gió tô thắm chuyện chúng mình
Cùng theo nhau trên đường đời muôn ngã
Em cứ ngỡ mình là hoa lơi lả
Yêu say đắm anh chàng bướm đa tình
Buớm cùng hoa đùa trong nắng lung linh
Đưa nhau đi vào những giấc mộng vàng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 05:48:13 bởi Viet duong nhan >
CHỈ LÀ
Ai vang khúc nhạc tiêu sầu
Đông tàn giá lạnh vì đâu thẩn thờ
Lang thang hồn thả vào mơ
Nhạc kia réo rắt vầng thơ bỗng sầu
Suối ca chim hót còn đâu
Thay vào tiếng rít dạo đầu lập đông
Đâu rồi hỡi ánh dương hồng
Chỉ là băng giá ngập sông choáng hồn
Sầu đông
Anh ở dưới mộ sâu
Có hay chăng em sầu
Anh có đang thấy lạnh
Khi tuyết đọng trên cành
Anh có buồn hiu hắt
Khi mặt trời quay mặt
Anh ơi anh có hay
Mắt em đang thấy cay
Tim em đang thổn thức
Hồn em đang rạn nứt
Cho lệ chẩy thành sông
Trôi ra biển mênh mông
Giọt lệ này cho anh
Khi tóc em còn xanh
Giọt lệ này cho đời
Khi đời thiếu nụ cười
Giọt lệ này cho con
Khi con bé cỏn con
………
Giọt lệ này cho em
Khóc trong những đêm đen
Mờ ảo khói sương trùm đáy mộ
Hương xưa khơi động chút đông sầu
Tình cũ còn vương làm lệ đổ
Một trời thương nhớ quặn niềm đau...
HỎI
Vì đâu trời bỗng lập đông
Hương đồng cỏ nội cả đồng xác sơ
Chim buồn ủ rủ ngẩn ngơ
Nắng hồng ngơ ngẫn bây giờ nơi đâu??
Tuyết rơi băng lạnh cảnh sầu
Cái gía lạnh ấy từ đâu tràn về??
Cả hồn ta bỗng tái tê
Áo không đủ ấm khi kề sương khuay
Ai cùng giá lạnh sẽ chia
Để hồn tôi ấm lên tia nắng hồng
Tôi xin nhóm ngọn lửa đông
Thả tia nắng hồng sưởi ấm tim ai??
Sau cơn bão tuyết
Sau cơn thịnh nộ tuyết ngừng rơi
Mầu trắng tinh nguyên một khỏang trời
Tuyết ngập cành cây chen ngọn cỏ
Tuyết ơi đẹp quá hồn chơi vơi
Hàng cây xơ xát tuyết còn đọng
Như phủ mầu tang cho cuộc đời
Trong gió phất phơ làn tuyết trắng
Mơ màng vạt nắng nhẹ buông lơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 05:51:33 bởi Viet duong nhan >
SAU CƠN BÃO TUYẾT
Sau cơn thịnh nộ tuyết ngừng rơi
Mầu trắng trinh nguyên một khỏang trời
Tuyết ngập cành cây chen ngọn cỏ
Tuyết ơi đẹp quá hồn chơi vơi
Hàng cây xơ xác tuyết chưa vơi
Như phủ mầu tang của cuộc đời
Trong gió phất phơ làn tuyết trắng
Mơ màng vạt nắng nhẹ buông lơi
Hoa tuyết tung bay trước gió đông
Ngỡ ngàng lên đôi má ai hồng
Bâng khuâng gió nhẹ hôn môi thắm
Trắng xóa khung trời thương nhớ mong
Ngây ngất lá rừng bông tuyết bay
Ngạt ngào hương thoảng nhựa thông say
Ngẩn ngơ tiếng sáo thông vi vút
Se sắt nỗi lòng gió nhớ mây
NPKC
:Đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2005 12:30:47 bởi Viet duong nhan >
Sau cơn thịnh nộ tuyết ngừng rơi
Vần ai người mượn lạnh đất trời
Cứ quẩn quanh đi đầu đông ấy
Tuyết lại về đây lạnh ngất hồn
Tàn thu
Thu đã ra đi trong nghẹn ngào
Đông về gía lạnh buồn nao nao
Tung bay hoa tuyết vờn trong gió
Thương nhớ người xưa ở chốn nào
Mây xám chiều vương sầu tím nhạt
Buồn ơi ngả nón ta xin chào
Cùng ta làm bạn tình muôn thuở
Thôi nhé từ nay hết xuyến xao r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2005 13:10:43 bởi Như Phương >
Lạ quá
Lạ quá sao mình mãi ủ ê
Vấn vương hồn chẳng tỉnh cơn mê
Tình đi theo gió mong chi nữa
Lặng lẽ ôm bao nỗi ê chề
Ngấn lệ rưng rưng trên khóe mắt
Tâm tư lãng đãng quên đường về
Còn đâu ngày tháng xa xăm cũ
Người đã cùng ai trọn uớc thề
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2005 02:04:29 bởi Như Phương >
CÓ LẼ
Có lẽ trong lòng vẫn xuyến xao
Một chút yêu thương từ thuở nào
Gió bay rất nhẹ vương tà áo
Một chút hương nào dạ nhớ nhung
Có lẽ tri âm mộng tương phùng
Thu xa ngơ ngẩn nhìn lá rụng
Nỗi nhớ muôn trùng tiếng thủy chung
Có lẽ ai buồn nhớ mông lung
Nhìn đêm sao tỏa sáng nghìn trùng
Màn đêm thả hồn bên khung cửa
Nỗi nhớ cũng vừa sáng như sao
Có lẽ ai mơ mộng thuở nào
Thu thay màu áo sao khác lạ
Có lẽ ta buồn nhớ thu qua
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2005 12:51:47 bởi Viet duong nhan >
Đời
Thương tiếc làm chi một mảnh đời
Lửng lơ như chiếc lá chờ rơi
Cầu mong cơn gió xin dừng bước
Chớ vội theo mây đến cuối trời
Thu đến cho rừng thêm sắc thắm
Đông sang sông nước muốn ngừng trôi
Cuộc đời không, có đừng thương tiếc
Định mệnh trái ngang đã định rồi
Lẻ bạn
Chiều nay mây xám tuyết rơi rơi
Chất ngất sầu dâng kín góc trời
Lẻ bạn chim non buồn cất cánh
Tung mình vào một cõi chơi vơi
Sầu dâng mí mắt buồn thăm thẳm
Thân phận mình đây lẻ bạn rồi
Chim lạc lòai bay trong tuyết lạnh
Ta chìm trong bão tố muôn đời R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 05:53:28 bởi Viet duong nhan >
Xin kiếm giùm tôi một nửa hồn
Lang thang thất lạc buổi hòang hôn
Tìm trong vô vọng nào đâu thấy
Khập khễnh trong ta chỉ nửa hồn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: