Nghe hơi lạnh tràn về cơn gió bấc
xót xa lòng mang những nổi suy tư
bước chân về trên nẻo củ dường như
đã lạc lối , đường xưa mang tên khác...
quên sao được hương tình yêu ngào ngạt
của những ngày hai đứa cận bên nhau
như loài hoa tim tím đẹp làm sao
tên huyền thoại , xin đừng quên anh nhé
anh vẫn biết tình anh thôi nhỏ bé
sánh làm sao với dóc dáng kiêu sa
nên chỉ đành nuối tiếc ngắm người ta
vui duyên đẹp với rượu nòng pháo cưới
trách đi em những lời buồn tức tưởi
cho nhẹ nhàng dù anh phải nặng mang
nếu tình ta đi đến lúc dở dang
là anh đó với em là gian dối
anh cũng muốn như lời em đã nói
để những đêm trường thôi phải ngắm sao
không trách mình rồi chẳng trách trời cao
hợp rồi tan gieo chi cho trần thế....
...NT...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2007 14:56:12 bởi NghiaTinh >