Tiễn đưa
Thay đổi trang: << < 252627 > | Trang 26 của 27 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 396 bài trong đề mục
Nguyên Thạch 07.06.2017 15:54:23 (permalink)
0
Ông Đồ Thời Sản



Năm xưa hoa đào nở
" Lại thấy ông Đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua..." (*)


Bây chừ đào chưa nờ
Nhưng cả khối ông đồ
Vẽ bao nhiêu dự án
Càng vẽ, tiền càng vô.

Một thể chế tham ô
Sinh ra những ông đồ
Mà nay trong thời sản 
Dân gọi là ma cô

Ma cô ở trung ương
Ma cô Huyện Tỉnh Phường
Ma cô trên quốc lộ
Ma cô khắp quê hương!.

Các ma cô ngồi vẽ
Nhiều dự án đắt tiền
Chúng ăn trên xương máu
Có cuộc sống như tiên.

Đất nước đầy nhiễu nhương
Nhìn dân thấy mà thương
Những ông đồ đầy khắp
Làng xã đến trung ương.

Những ông đồ hèn hạ
Vẽ hoa rồi vẽ lá
Với thái độ láu cá
Chúng cạp cả lai quần!.

Những ông đồ thời sản
Khốn nạn cùng hung hãn
Cùng mưu đồ bán nước
Khiến muôn dân ta thán!.

Lũ ông đồ hiếp dân
Da bọc xương gầy thân
Nhởn nhơ bầy vô cảm
Lương tâm ông đíu cần.

Những ông đồ thời đại
Dân nhìn quá sợ hãi
Hỡi ông Đồ nhân ái
Hồn ở đâu bây giờ?.

Nguyên Thạch
------------
(*) Ông Đồ - Vũ Đình Liên
 
Nguyên Thạch 08.06.2017 14:04:45 (permalink)
0
Quê hương mình đã mất phải không anh?


- Tặng thi hữu Uyển Thi và khóc cùng dân tộc.

Biển sẽ chết, dân tộc này cũng hết
Bệnh tật, lang thang la lết tháng ngày
Đảng cộng về đây giết dân không chút gớm tay
Nối giáo cho giặc là quan thầy của chúng.
 
*

Nay biển chết, dân lấy gì cho vào bụng?
Bọn quan to thì tham nhũng đầy đầy bồ
Ruộng đất không còn thì lấy đâu ra rau đậu lúa ngô?
Dân tộc này đã bị đảng Hồ phản bội!.

Một thể chế chỉ toàn bịp bợm, lừa mị đầy gian dối...
Đẩy quê hương vào tăm tối ngõ cùng
Với giặc thì HÈN, với dân thì rất tàn hung
Đất nước tụt hậu, đường cùng ngõ tiệt!.



Mai em hỏi, mình còn chăng nước Việt?
Tôi cúi đầu, chẳng biết trả lời sao!
Vai tôi run, em thổn thức nghẹn ngào
Tôi em, cả nước chung niềm đau mất nước.

Nguyên Thạch

<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2017 21:51:15 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 19.06.2017 14:26:08 (permalink)
0
Tiếng dế nỉ non


Trong màn đêm tĩnh mịch
Thiết tha lời nguyện cầu
Ta xin ơn cứu Chúa
Chúa ơi, Ngài nơi đâu?.
*
Ta chỉ là con dế
Mò mẫm suốt canh thâu
Ta khóc mình phận dế
Tinh sương bạc mái đầu.


Đêm nỉ non tiếng khóc
Mênh mông mai về đâu?
Hoang vu trên đồng vắng
Dòng đời, cuộc bể dâu?
 

Dưới gót chân dã thú
Trong mỗi bước đi qua
Dẫm thân ta tan nát
Chúng nào biết xót xa!.

Trong màn đêm tĩnh mịch
Thiết tha lời nguyện cầu
Ta xin ơn cứu Chúa
Chúa ơi, Ngài nơi đâu?.

Đêm đồng khô hoang vắng
Nỉ non suốt canh thâu
Chắp tay ta nguyện cầu
Thượng Đế, Ngài ở đâu?.
 
Đêm đen, đêm mênh mông
Lặng lờ như dòng sông
Đêm nỉ non tiếng khóc
Tan dần vào hư không!.

Nguyên Thạch
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2017 15:14:22 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 09.10.2017 08:44:56 (permalink)
0
Lỗ thông hơi





Gã mượn vần thơ để chửi đời 
Chửi thằng gian dối, kẻ dở hơi 
Lòng gã cứ như là ruột ngựa 
Chân để đạp đất…đầu đội trời. 

Đã trót sinh ra ở thế gian 
Mà gã sống như kẻ ngang tàng 
Thằng nào láu cá là nghe chửi 
Mặc cho chúng gọi...một tên gàn. 

Lắm lúc chán đời, mò lên núi 
Một mình một cõi với khỉ rừng 
Đêm có chị hằng, không đơn độc 
Hai kẻ ôm nhau siết quá chừng. 

Khi buồn gã lại mò ra biển 
Đùa sóng thùy dương, uống nước dừa 
Đêm gã gác tai, nghe biển hát 
Một cõi êm đềm, gã say sưa. 

Việt nam không khí đầy ngột ngạt 
Đảng biến đám dân, một lũ lừa 
Bao trùm gian dối và sợ hãi... 
Cuộc sống nơi đây…cuộc sống thừa… 

Ra phố, cái quần jean rách đít 
Một bầy lố ngố chỉ trỏ xem
Mặc kệ chúng bây, tao cần "thở" !
Bởi đời không đủ lỗ thông hơi. 


Nguyên Thạch
 
Nguyên Thạch 10.10.2017 14:35:33 (permalink)
0
Bán Trăng - Bán Nước?
 
 

Ai mua trăng? 
Tôi bán trăng cho (*)
Trăng ở Việt Nam?
Chết hẹn hò!

Đất quê cha, đã tưới đầy xương máu
Biển thân thương như tà áo mẹ xinh
Đất biển ngàn năm, dẫu chinh chiến hay hòa bình
Đất, biển...vẫn giữ thắm tình nước Việt.

Mẹ hôm nay, muối lòng luyến tiếc...
Biển đất đâu còn xanh biếc như xưa!
Gia tài của mẹ?
Hôm nay đã bị thống trị dưới tay của bọn gian ác mị lừa
Đầy những toan tính... đong đưa dâng bán.

Họ chóng quên mối hận truyền kiếp, xem giặc thù là bạn
Một lũ mặt dày!
Mưu phản tổ tông
Cúi mặt cố quên niềm kiêu hãnh của dòng giống Lạc Hồng
Và bán đứng cả núi sông tan tác.

Vùng biển Đông, hắt hiu lời mẹ hát
Một bọn vong nô
Một lũ bạc tình
Một bọn cuồng ngông
Một lũ bội tình...

Trăng chết hẹn hò, đành bán chữ nhục vinh.

Nguyên Thạch

-------------------------

Ghi chú: (*) Lấy ý từ bài thơ: Phan Thiết ! Phan Thiết ! của Hàn Mặc Tử
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2017 14:36:52 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 05.11.2017 02:39:29 (permalink)
0
Bây giờ là mùa thu, mời các còm sĩ giải lao qua bài "Thu điếu"
Thu Điếu Thời Sản
 
[/link]

 
Tác giả: Nguyễn Khuyến


Ao thu lạnh lẽo nước trong veo 
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo 
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí 
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo 
Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt 
Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo 
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được 
Cá đâu đớp động dưới chân bèo


****

Thu Điếu Thời Sản
Tác giả: Nguyên Thạch


(1)
Ngư phủ Việt Nam giờ đói meo
Thuyền của Việt Nam bé tẻo teo
Biển của quê mình, mình đánh cá
Mà sao "tàu lạ" chúng rượt theo?
Trời mây bàng bạc, bờ xa lắc
Biển Đông đêm ngủ, thuyền thả neo
"Tàu lạ" cố đâm thuyền bể nát
Nghèo rớt mồng tơi, nghèo lại nghèo.

(2)
Biển đảo của mình chúng lấn qua
Bắn giết ngư phủ, chơi giọng cha
Cá mắm ngư cụ...tịch thâu hết
Điện về kêu cứu nhà nước ta
Nhà nước trả lời: Đường xa lắm
Sợ gặp "tàu lạ" lẫn sợ ma
Thôi thì ngư phủ cứ bám biển
Làm dân phải bảo vệ nước ta.


(3)
Biển Đông của mình Tàu đánh qua
Vẽ đường chín đoạn giở giọng cha
Ngàn năm vốn có trong lịch sử
Biển Đông sở hữu thuộc Trung Hoa
Đảng cộng cúi đầu ngầm dâng hiến
Biển đảo Thiên triều qua cứ qua
Tây Nguyên rừng núi cần cứ lấy
Việt Trung hữu nghị...đẹp tình ta.

(4)
Đ M thằng Tàu láu cá ghê!
Hứa với Việt cộng sẽ bảo kê
Đám nào chống đối mày cứ bắt
Hành hạ mười năm mới cho về
Quân nào phản nghịch, mày nhốt hết
Không ai hó hé, sẽ yên bề
Toàn trị, muốn làm gì chả được
Yên tâm, mọi việc tao bảo kê.

(5)
Dạ dạ chúng con bẩm quan thầy
Chiếu chỉ của vua...ngẫm quá hay
Có chỗ dựa lưng, con làm tới
Con hứa là con sẽ thẳng tay
Đứa nào rục rịch, con sẽ bắt
Bắt cả những tên có tâm ngay
Con quyết "giết lầm hơn bỏ sót"
Muôn tâu Hoàng Thượng, thực hiện ngay.

Nguyên Thạch
 
[link=https://uploads.disquscdn.com/images/b1a2185b8440ba0103ace91e2e953b50ea55476b72c9dce461762c1cdf3ce13a.png]


 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2017 02:48:20 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 13.11.2017 11:15:54 (permalink)
5
Toàn dân mau vùng dy
 
 

Hãy nối chí Quang Trung sắc đá
Bạch Đằng Giang dân há quên sao?
Hai Bà Trưng khởi nghĩa diệt Tàu
Diên Hồng khí thế gươm đao xông trận.

*
 
Hỡi anh em mau xông ra chiến trận
Đành cúi mặt sao ta là đấng mày râu?
Là thanh niên sao cứ mãi cúi đầu?
Mặc vận nước chìm sâu đại nạn
 
Hỡi đồng bào, hãy vùng lên diệt Hán
Cứu Quê Hương dài năm tháng vong nô
Hãy xóa tan thần tượng rợ Hồ
Hắn chỉ là một tên Hán nô gián điệp.
 
Toàn dân hãy vùng dậy kẻo không còn kịp
2020 dân Việt Nam sẽ sống kiếp đọa đày
Đất nước chìm ngập đau thương từ khi lũ cộng về đây
Đẩy cả dân tộc vào vũng lầy tăm tối
 
Lời mẹ gọi từ Biển Đông sóng dội
Từ rừng sâu còi thúc hối của tiền nhân
Phải hy sinh khi Tổ Quốc đang cần
Một lần chết cho toàn dân được sống.
 
Đảng cộng sản là một tập đoàn phản động
Quì lạy ngoại bang…triều cống sơn hà
Chúng là lũ phản quốc…phản bội ông cha
Bán đứng dân tộc, hiến cả nước nhà cho giặc.
 
Nuôi ý chí quyết tâm giương kiếm sắc
Vung cao tay ta chặt cái “lưỡi bò”
Phải đứng lên giành lại Dân Chủ Tự Do…
Thôi lê phận xin-cho nhục nhã.
 
Hãy nối chí Quang Trung sắc đá
Bạch Đằng Giang dân há quên sao?
Hai Bà Trưng khởi nghĩa diệt Tàu
Diên Hồng khí thế gươm đao xông trận

Đảng cộng sản bán nước, điều đó không còn là nghi vấn
Bọn Trung cẩu sự gây hấn rành rành
Hơn 2.000 giữ nước đã ghi rõ sử xanh
Thế hệ chúng ta, há đành bỏ cuộc?
 
Hãy tự thắp lên, mỗi người dân một ngọn đuốc
Xông chiến hào tay tuốt gươm thiêng
Quyết hy sinh, quyết gìn giữ mảnh đất của Tổ Tiên
Lời hiệu triệu…ba miền vùng dậy
Đất nước quê hương của ta, đừng để giặc Tàu cướp lấy.
 
Nguyên Thạch
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2017 11:17:37 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 13.01.2018 04:37:29 (permalink)
2
Tháng Giêng nhớ Ngụy




– Ngày này của 43 năm trước 18 tháng Giêng 1974 Ngụy Văn Thà cùng 74 chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã hào hùng nã đạn vào tàu giặc Trung cộng dẫu biết rằng hỏa lực thua rất xa kẻ thù. 
 
Người chiến binh VNCH vị quốc vong thân chứ không như ĐCSVN cùng thứ quân đội tôi tớ luôn cúi đầu nhận lệnh của những tên phản quốc trong Bộ chính trị  Trung ương đảng là những tên Thái thú nối giáo cho giặc để rồi đất nước giờ đây ngập chìm với bao hệ lụy.


*

Tháng Giêng nhớ Ngụy Văn Thà

74 chiến sĩ Hoàng Sa kiêu hùng

Chết theo vận nước mệnh chung

Các anh là những anh hùng dân ta.

 

Tháng Giêng bão nổi sơn hà

75 giặc đến nước nhà vong nô

Bắc quân theo lệnh của Hồ

Miền Nam sung túc, cộng vô  điêu tàn

 

Đem cả nước dâng ngoại bang

Khiến cả dân tộc bẽ bàng hận đau

Quê hương giờ thuộc lệ Tàu

Nước Việt thuộc chúng, chúng vào chúng ra

 

Ba miền đầy tiếng kêu ca

Ngàn năm lịch sử nước nhà còn đâu

Đảng cộng là thứ chư hầu

Làm thân tôi tớ cúi đầu dạ vâng

Hèn với giặc, ác với dân

Dân Việt lê kiếp cùng bần thảm thương

Tháng Tư tang phủ quê hương!

Biển Đông cũng mất, Hoàng Trường cũng tiêu

Đâu còn dải đất thân yêu?

Đất mẹ nghiệt ngả tiêu điều quê ta.

 

Tháng Giêng nhớ Nguỵ Văn Thà

74 chiến sĩ Cộng Hòa hy sinh

Chí hùng sáng tỏa quang vinh

Lịch sử ghi khắc chiến binh kiêu hùng.

 

Nguyên Thạch


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2018 12:26:28 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 29.04.2018 13:39:55 (permalink)
0
30-4 ngày tiệt lộ!
- Phụ họa với tác giả Nguyễn Ngọc Già cho bài viết "Nhân cách Việt Nam từ ngày Ba Mươi Tháng Tư?!" 

Từ ngày 30 tháng Tư, Việt Nam mất trắng
Lý tưởng, niềm tin...Ôi cay đắng...tận cùng
43 năm ngập nỗi hận chung
Của một đất nước đã đến ngõ cùng tiệt lộ.

 


43 năm, đảng biến người thành thú
43 năm, liệt não...rừng rú mọc đầy
43 năm từ ngày đảng đến đây
43 năm cả nước thành bầy thú dại

Đám sài lang bất luận là con đực hay con cái
Giương vuốt nhe nanh...kinh hãi vô cùng
Chúng là loài man dã tàn hung
Hủy hoại tư tưởng, đạo đức đến tận cùng kinh sợ.

Loài hoang thú không tri thức nên chẳng cần chứng cớ 
Hùa với nhau rồi mở phiên tòa
Tòa án công khai nhưng chỉ xử qua loa
Bản án định sẵn, chỉ lu loa chiếu lệ.

43 năm, cả khối dài chuyện kể
Dân chúng lầm than phận giun dế thấp hèn
Cúi mặt xin cho của lớp dân đen
Từ 30 tháng Tư, cũng dần quen đời trâu ngựa!.

Đảng cộng sản Việt Nam thật ra chỉ là cá mè một lứa
Khối đứa gian manh cùng nhiều đứa hung tàn
Cai trị dân bằng súng đạn của ngoại bang
Bằng nọc độc của loài hổ mang phương Bắc.

43 năm qui hai miền về một mối rồi siết chặt
Khóa mồm dân để giặc thắt gọng lưỡi bò
Quân đội, côn an toàn một lũ mặt mo
Tuân lệnh đảng mong xin cho làm lá chắn.

Từ ngày 30 tháng Tư, Việt Nam mất trắng
Lý tưởng, niềm tin...Ôi cay đắng...tận cùng
43 năm ngập nỗi hận chung
Của một đất nước đã đến ngõ cùng tiệt lộ.

Cũng như bao tháng Tư, cờ máu ngập đường phủ phố
Báo đài, TV lố lố những tên hề
43 năm đất nước thảm thê
43 năm, lối về mất dấu!.

Bởi tháng Tư mà nay đất biển đã thuộc về tay Trung cẩu
Tháng Tư ơi, dân nung nấu hận căm
Từ dạo tháng Tư Đen dân tộc đã bị giam cầm
Bao thế hệ tiếp ngàn năm nô lệ.


Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2018 13:57:09 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 02.05.2018 04:59:59 (permalink)
0
Hãy vùng lên cứu lấy quê hương

 
Quê hương ơi, ngày về sao xa quá
Ca li chiều buồn, lã chã giọt thu rơi
Tôi vẫn nơi đây hoài vọng với cuộc đời
Và sống mãi cùng chơi vơi hoài vọng...

Đời viễn xứ, bao người trông ngóng
Quê hương ta không còn bóng quân thù
Từng đám dân tôi ngã gục như lá rụng mùa thu
Xuân xa vắng, mây mù giăng kín!.

Triệu dân tôi đang cúi đầu câm nín!
Mặc nhiễu nhương phủ kín đời đau
Mẹ Việt Nam nước mắt nghẹn trào
Khóc vận nước khổ đau dài mãi.

Dân nước tôi thờ ơ, ái ngại
Trước tàn hung...ngang trái ngập đầy
Nhẫn nhục kéo lê cuộc sống cho qua ngày
Bởi giặc đỏ không nương tay sát hại.

Giặc trấn áp để dân tôi sợ hãi
Không dám vùng lên diệt ma quái tà tâm
Vẫn lần mò trong tăm tối ới tháng năm
Trong khung sắt của trại giam cầm vĩ đại.

Hãy một lần thôi, trẻ già, thanh niên trai gái
Ồ ạt xuống đường diệt lũ quái cộng nô
Hãy quyết tâm chối bỏ tên Hồ
90 triệu góp sức lập cơ đồ nước Việt.


Nguyên Thạch
Nguyên Thạch 02.02.2019 09:56:20 (permalink)
0

Xuân ơi đừng đến nữa!



Hối hã chiều về đêm Ba Mươi
Tất tã mắt ai vắng nụ cười 
Sài gòn hụt hẫng buồn vô vọng 
Xin đừng đến nữa mùa Xuân ơi.

*
Mắt tuy nhắm nhưng vẫn nghe lời của mẹ
Ôi tiếng ru sao tha thiết ngọt ngào
Mẹ cằn cỗi cùng tiếng ru lạc giọng
Tận thâm sâu, tôi nghe được nỗi đau.

Tết sắp đến, đàn con còn xa vắng
Chẳng có Xuân nếu mấy đứa xa nhà
Bên bờ biển, mẹ ngóng trời Tổ Quốc
Con cháu ơi, đành bỏ mặc sơn hà?

Nơi góc phố, có nỗi niềm cô quạnh?
Hay hân hoan gian dối với bạc tiền?
Tận thâm sâu có nỗi sầu mất nước?
Hay a dua sua nịnh với chức quyền?

Vùng đô thị với áo quần sang bảnh
Nơi Pa-ri hay đường phố Ca-li
Tiếng bonjour nghe chừng như rời rạc
Hé lô nhau hay lặng lẽ bước đi?

Có những gã, Tết về hồn dậy sóng
Trận cuồng phong bão táp dập cả lòng
Góc địa cầu, gã người cô đơn nhất
Có ai đâu vuốt được nỗi hận sầu.

Giao thừa gã khóc trong đêm lạnh
Đầu năm độc ẩm chén trà cay
Mông lung quay quất tràn tâm tưởng
Có nghĩa gì đâu cuộc sống này!

Xuân ở nơi đây vẫn có mai 
Hòa trong Xuân nặng tiếng thở dài 
Mùa Xuân đất nước xa vời lắm 
Đường Xuân mờ bóng dấu tương lai. 

Hối hã chiều về đêm Ba Mươi
Tất tã mắt ai vắng nụ cười 
Sài gòn hụt hẫng buồn vô vọng 
Xin đừng đến nữa mùa Xuân ơi.

Nguyên Thạch

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2019 09:58:02 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 06.04.2019 04:33:39 (permalink)
0
Gửi ai nước mắt quê hương





Dòng Mường Giang
mạch ngầm Hàm Thuận Bắc
bùn đỏ ngầu mạch vỡ tậnTân-Rai
cánh đồng úa Ma Lâm, cờ nghẹn trổ
cùng chè xanh Bảo Lộc, khóc canh dài

Anh lính trận Hải Quân canh biển đảo
chiều Sơn Ca ẩn hiện bóng quân thù
dưới lòng biển ma trơi tiềm thủy đỉnh
tọa độ Tây Nguyên, nguyên tử hiện nguyên hình.

Đêm Biển Đông mây đen che trăng trĩu
niềm bâng quơ... trận chiến hay hòa bình?
dăm chiến hữu canh khuya bầu túy ngọa
nhỡ mai đây chinh chiến chẳng trở về.

Anh vẫn biết mình chỉ là tôi tớ
quân ủy kia, tên Thái thú ngụy hình
nhắm thẳng nó, cắc cù AK nổ
cứ vờ như viên đạn chỉ vô tình.

Mường Giang rũ, dòng trôi con nước đục
Trăng lầu hoang, vuốt nhẹ lệ hàng dừa
dừa đất mẹ hôm nay không còn ngọt
bởi mạch ngầm có nước mắt quê hương

Gót giầy đỏ giẫm tan sân đại học
giẫm nát lòng những em gái hậu phương
phận nhi nữ nhưng nức tâm vì Tổ Quốc
nên hôm nay cũng xông kích, cũng lên đường

Tết sắp đến, tiền đâu mua quà biếu?
cánh đồng xanh nay nếp nghẹn đơm bông
không bánh chưng, câu đối đỏ, dưa hồng!
đành gởi lính theo gió đồng heo hút…

Nhắn đồng đội, giục nhau tay bấm nút
hỏa tiển tầm xa nhắm thẳng đến quân thù
thà đổ máu, Biển Đông tanh mùi máu
vẫn còn hơn ôm hận cả thiên thu.

Nguyên Thạch

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2019 04:38:35 bởi Nguyên Thạch >
Nguyên Thạch 07.04.2019 04:48:59 (permalink)
0
Đứng Dậy




Tôi với anh, cùng chung giòng máu
Máu Việt Nam, máu của Lạc Hồng
Tôi với anh, chung một non sông
Chung đất mẹ rợp cánh đồng hương lúa.

Giặc bây giờ, đang tứ bề vây bủa
Đất nước này sẽ tàn úa tương lai
Tôi trăn trở thâu đêm...thao thức canh dài
Này anh hỡi. chúng ta phải làm gì khi mình là trai nước Việt?

Xin hỏi anh, có buồn, có tiếc?
Cho Quê Hương ngả nghiệt thương đau...
Có căm hận không?
Bọn bành trướng giặc Tàu
Đã ngang ngược chiếm đất, lấn biển...gây bao nỗi đau cho Việt tộc.

Xin hỏi anh, còn là người Việt, hay đà mất gốc
Còn cảm nhận gì không?
Khi nhìn tang tóc đau thương
Anh có còm xem đất Việt là Tổ Quốc, là Quê Hương?
Lòng có quặn thắt khi dân ta bị ép vào đường nô bộc?

Anh có nghe chăng, muôn dân nghẹn đau trong tiếng khóc?
Đất biển ngàn năm, bỗng chốc thuộc người!
Tinh hoa dân tộc đã héo vắng nụ tươi
Cuốn hút thế hệ, tiếng cười xa vắng.

Anh có nghĩ và có thấy lòng cay đắng?
Đám Việt gian cõng rắn cắn gà nhà
Chúng tiếp tay quân thù để giết hại dân ta
Khối người đó là đồng bào, có mẹ, có cha anh đấy.

Tôi đã thấy
Và mong rằng anh cũng thấy
Là thanh niên, ta đứng dậy mà đi
Tổ Quốc niềm tin cùng danh dự và trách nhiệm...chớ ngại ngùng chi
Lòng thúc giục cùng đi cứu nước.

Hãy chung tay diệt tan bầy sói lang hung tàn ngang ngược.

Nguyên Thạch

Nguyên Thạch 22.04.2019 14:35:01 (permalink)
0
Tiếng quốc tháng Tư





- 44 năm với những nỗi đau dai dẳng, thời gian hơn nửa đời người mà niềm đau chôn sâu tận ký ức, vẫn chưa phôi phai mà cứ ngỡ như mới ngày nào.

44 năm, áo chiến bào và cây súng trận vẫn vương vấn vết đau. 44 năm, những cơn ác mộng vẫn trực trào trổi dậy. 44 năm với tai nghe cùng mắt thấy...Trong tận cùng đau thương...quê hương tôi đấy!.


*

Ôi Cố Hương

Tôi trở về đây thầm đếm bước 
Xót xa căm hận giữa cuộc đời 
Đường đi khắp nẻo, tôi đã thấy 
Bao tiếng hờn than...oán ngút trời. 

Triệu cảnh tang thương đời ngang trái 
Cả khối đời đau ở quê ta 
Bóng chiều nẻo vắng, tôi đã thấy 
Một đứa trẻ thơ cõng cụ già. 

Lạc bước miền quê nơi nương rẫy 
Dân tôi gầy yếu phó cho trời 
Lưng gánh bão mưa, đầu đội nắng 
Lót dạ buổi trưa, cá khô giòi. 

Cháu tôi nghèo lắm vừa đi học 
Nửa buổi về mau để chăn bò 
Tám tuổi còn thơ đêm nằm khóc 
Chị tôi bệnh nặng chẳng ai lo. 

Hôm đi ngang phố, ai hò hét 
Dầu gió ngổn ngang lớn tiếng "Zô" (*)
Quán sá nơi dành cho cán bộ 
Dân nghèo chỉ biết phận làm nô. 

Xe hơi biệt thự cao sang lắm 
Dân tôi bị đẩy tận vùng sâu 
Công trình xây cất nhanh Hán hóa 
Để chóng vinh danh huyện của Tầu 

Nhà ai kín cổng tường cao vót
Ngước lên rớt nón, điện sáng chưng 
Mặc đời, quan sống trong nhung lụa 
Hút máu nhân dân, cướp không ngừng. 

Mong chút yên bình, ra bến sông 
Một cảnh tang thương, nhói cả lòng
Xác người thiếu nữ chồng cắt cổ 
Một xác không đầu xác trôi sông. 

Bạn rủ tôi thăm chơi nhà chứa 
Gái còn tơ lắm, đáng đồng tiền 
Mười bốn 
Mười lăm 
Chờ khách đến 
Quê tôi đầy đĩ khắp ba miền. 
... 

Ôi những mảnh đời lắm đau thương 
Mây đen phủ tím chiều quê hương 

Về đây dao chém tim giá buốt 
Nỗi niềm quặn thắt...Ôi cố hương. 

(*) Bia Heineken và tiếng la cụng ly

*

Ôi Cố Hương 1


Quay bước viễn phương về cố hương 
Tôi đi tìm lại những con đường 
Một thuở hoa niên buồn ánh mắt 
Nhuộm màu phượng đỏ chạnh lòng thương. 

Biền biệt trời quê chuỗi nhiêu khê 
Ngày ấy phân ly cùng hẹn thề...
Tuổi xuân, nay tóc sầu đượm bạc
Đời vẫn xót đau một lối về!

Đồi xưa hồ vắng, tiếng ve than 
Như khóc tình ai phận lỡ làng
Dạo ấy thiên thư tà áo trắng 
Tháng Tư vĩnh biệt, đời hợp tan. 

Cô giáo ngày xưa miệng thật duyên
Khi cười chúm chím hai đồng tiền 
Ôi thật đẹp đôi bên đại úy 
Hào hùng duyên sánh với nàng tiên. 

Tháng Tư oan nghiệt, người hy sinh
Vĩnh biệt cô tôi, vĩnh biệt tình
Áo trắng từ đây cài hoa tím 
Âm thầm ước nguyện kiếp ba sinh. 

Thầy tôi gầy guộc, giờ đã già 
Công ơn giáo dục nối ông cha 
Lớn khôn con hãy là người tốt
Công thành danh đạt, phải thật thà. 

Tôi nắm tay gầy, thấy mà thương
Một đời đạm bạc sống nhẫn nhường 
Rêu phong trường cũ nghe buồn lạ 
Ngoài kia cờ rũ, mưa đỏ đường. 

Nghẹn khúc tâm tư người viễn phương 
Màu tang loang lổ chiều quê hương 
Bên bờ ảo vọng
Người vô vọng 
Chân bước xa dần 
Ôi cố hương. 

*

Ông Ðồ Ở Phố Bolsa


44 năm về trước
Dâu bể cuộc đổi đời
Cùng đoàn người di tản
Bẻ súng bỏ cuộc chơi.

Như nghìn trùng vĩnh biệt
Không hẹn chuyến trở về
Thân bôn ba viễn xứ
Hồn gởi lại trời quê

Lang thang nơi góc phố
Ðời chẳng biết về đâu
Tâm tư luôn vang vọng
Bão tố dậy bể sầu...

Thấy ông ngồi một xó
Nỗi niềm nào ai hay
Chôn nỗi buồn nơi đây
Theo những chiều mưa bay

Bolsa không mai nở
Nhưng có dáng ông Ðồ 
Ngõ hồn ông sầu đắng
Chìm vào cõi hư vô

Ông Ðồ nay già lắm
Sau năm tháng mong chờ
Ðôi khi ông lẩm cẩm
Như người sống trong mơ.

Nhiều khi ông chợt khóc
Sóng dậy chuỗi nhớ thương
Mắt nhìn về biển Thái
Gởi nỗi buồn Quê Hương.

*

Ôi Mùa Thu Tháng Tám!

Mùa thu xưa, những ngày lặng lẻ
Đoàn quân đi trong mưa nhưng những quả tim của những kẻ yêu nước vẫn ấm nghĩa sơn hà
Họ vẫn bước đi trong hoang vu mài ai đó đã không thấy phố, không thấy nhà
Chỉ có mưa sa trên màu cờ đỏ (*)
Mùa thu ấy, ôi thê lương ảm đạm.

Bây giờ là tháng Tám
Quê hương đang bị đọa đày bởi đám quân xưa
Toàn dân oán than, rên siết mấy cho vừa
Trước vận nước đong đưa vòng nô lệ.

Tháng Tám nghiệt ngả, bao oan khiên, bao chuyện kể
Kể từ khi bọn đồ tể hoành hành
Đâu đất nước?
Đâu biển đảo?
Đâu sông núi ngàn xanh?
Mùa thu hỡi, ngọn ngành nay đã tỏ.

Tháng Tám đời đau, hóa người thua chó!
Tháng Tám vàng thu, máu đỏ thành sông
Tháng Tám bây giờ đạn vẫn lên nòng
Sẵn sàng bắn gục những ai mong Dân Chủ.

Mùa thu ơi, bao giờ hoa đơm nụ
Đón thuyền về bến cũ Tự Do
Tháng Tám năm xưa, lỡ bước một chuyến đò!
Theo con nước lạc nguồn mà hẹn hò chờ đợi mãi.

Mùa thu tang thương vẫn còn đây, mẹ gọi đàn con mau lên đường quan tái
Gìn giữ non sông, biển ải, biên cương
Bảo vệ giống nòi, bám giữ lấy quê hương
Diệt tan lũ phản bội là con đường quyết tiến.


Nguyên Thạch

Nguyên Thạch 04.05.2019 15:14:58 (permalink)
0
Hàm Lương bến cũ
 



Sớm nay ghé lại bến Hàm Lương
Lệ ai còn đọng trong tinh sương
Lóng lánh giọt buồn trên mộ lạnh
Như gợi lòng ai nỗi đau thương.

Hơn nửa đời người đã trôi mau
Sao vẫn còn đây những khối đau...
Chiến sĩ vô danh hồn siêu thoát
Hay vẫn đâu đây nỗi nghẹn ngào?

Hàm Lương mấy nhịp nối thành cầu
Dòng sông Bến Hải trôi về đâu?
Nước vẩn một màu con nước đục
Lặng lờ trôi mãi dưới chân cầu.

Dáng ai ẩn hiện trong sương mù
Như còn rong rủi chuyến viễn du
Bẻ súng trả đời anh vĩnh biệt
Mong anh yên ngủ giấc ngàn thu.
 
Nguyên Thạch
Thay đổi trang: << < 252627 > | Trang 26 của 27 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 396 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9