.
_Ngày 29-04-2025_
CHÚT TỰ SỰ CHO MỘT NGÀY THÁNG 4
Không còn ai để hàn huyên
Phải chăng bến đã vắng thuyền tri âm?
Mai đây – chỉ một chỗ nằm
Người sau
Kẻ trước
…lặng thầm
Buồn ơi!…
18 năm.
Một mình lang thang trên không gian ảo.
Quen thì nhiều.
…mà “Bạn – thực sự là Bạn (?!)”
đếm đi, đếm lại…vẫn chưa hết một bàn tay.
Thế mà…
Càng ngày lại như càng trống vắng hơn
khi những người là “Bạn” cứ lặng lẽ…không “từ” – mà “biệt”!!
Còn ngày mai nữa là lại hết tháng 4.
Ngày rồi sẽ trôi qua
Và rồi…
Cuộc sống cứ dần ngắn lại.
Hình như mạng ảo đã chẳng còn là nơi để có thể tìm lấy một chút VUI
cho dù mình đã cố gắng hết sức để “nghĩ và viết” về những điều tích cực??!!
Làm sao đây??
Chẳng còn ai để an ủi hay động viên mình như những năm về trước…
Nhớ câu “Thường lạc…” của Kiến càng.
Nhớ tiếng hỏi thăm “Sao vậy Chị…” của Mèo con.
Nhớ những quan tâm từng chút đến thơ mình viết của anh HThoại
(admin mà mình thích nhất trong số các admin ở các DĐ mà mình từng tham gia
...Vì sự tận tụy, thâm trầm và vô cùng chu đáo đối với mọi người)
…
…
Thì ra…
Mình vẫn là mình – Người “Cô đơn trên Mạng”
Mình vẫn là mình – lặng lẽ…và rất đổi chơ vơ!
Vẫn còn một đoạn đường ở phía trước.
Phải đi tiếp thôi!