NAI, RÙA, VÀ GÕ KIẾN Vào thuở nọ có một con nai sống trong một khu rừng gần một cái hồ. Không xa hồ ấy, một con chim gõ kiến có một cái tổ trên ngọn cấy; và trong hồ có một con rùa sống trong ấy. Đấy là ba bằng hữu, và chúng sống với nhau thật hạnh phúc.
Một người thợ săn, quanh quẩn trong cây rừng, thấy dấu chân của con nai bên cạnh bờ hồ. “Ta phải đánh bẩy con nai, rơi xuống hồ,” ông ta nói, và đặt một chiếc bẩy thật chắc chắn bằng da, rồi thì người thợ săn bỏ đi.
Chạng vạng tối hôm ấy, khi nai đi xuống uống nước, nó bị vướng vào trong bẩy, và nó la khóc với nổi đau đớn bị bắt.
Lập tức, gõ kiến bay xuống từ ngọn cây, và rùa bò lên khỏi nước để thấy điều chì có thể làm.
Gõ kiến nói với rùa: “Bạn thân mến, bạn có răng; bạn hãy gặm qua chiếc bẩy da. Tôi sẽ đi và để làm cho người thợ săn không thể đến. Nếu cả hai chúng ta làm bằng mọi nổ lực của mình, bạn chúng ta sẽ không mất mạng.
Thế là rùa bắt đầu gặm làn da, và chim gõ kiến bay đến nhà người thợ săn.
Gõ kiến đập cánh nó, bay đến người thợ săn và mổ vào mặt ông ta.
Người thợ săn đi vào trong nhà và nằm nghĩ một lúc. Sau đó ông đứng lên lại, và cầm con dao lên. Ông ta tự nói với chính mình rằng: “Khi ta đi ra bằng cửa trước, một con chim bay vào mặt ta; bây giờ ta sẽ đi ra bằng cửa sau.” Ông ta làm như thế.
Gõ kiến nghĩ: “Người thợ săn đi ra bằng cửa trước lúc nảy, thế thì bây giờ ông ta sẽ rời nhà bằng cửa sau.” Thế là gõ kiến đậu trên một cành cây gần cửa sau.
Khi người thợ săn đi ra chim bay đến ông ta lần nữa, đập cành vào trong mặt ông. Người thợ săn rồi thì trở vào và nằm nghĩ lần nữa. Khi mặt trời lên, ông ta cẩm dao, và bắt đầu đi ra một lần nữa.
Lần này chim gõ kiến bay trở lại một cách nhanh nhất mà chị ta có thể, hét lên, “Đây người thợ săn đến!”
Vào lúc này rùa đã gặm đứt tất cả những sợi dây da của chiếc bẩy chỉ trừ làn dây cuối cùng. Nó quá cứng làm cho hàm răng của rùa muốn rớt ra ngoài. Miệng của nó đầy máu. Nai nghe tiếng của gõ kiến, và thấy người thợ săn, con dao trên tay, đang đi đến. Với một sức kéo thật mạnh, nai làm đứt dây da cuối cùng của chiếc bẩy, và chạy vào trong rừng.
Gõ kiến bay lên tổ của nó trên ngọn cây.
Nhưng rùa quá yếu nên không thể lẫn tránh. Nó nằm ngay tại chỗ. Người thợ săn nhặt nó lên bỏ vào trong túi ông ta, và cột nó trên một cành cây.
Nai thấy rùa bị bắt, nó suy nghĩ làm cách nào để cứu bạn của nó. Thế là nó để người thợ săn thấy nó.
Người thợ săn cầm dao và bắt đầu đuổi theo nai. Nai, chỉ giữ cho người thợ săn không bắt kịp, và dẫn người thợ săn vào trong rừng.
Khi nai thấy rằng đã chạy sâu vào trong rừng, nó lẫn tránh người thợ săn, và chạy biến đi như gió, nó chạy theo một lối khác đến chỗ người thợ săn bắt rùa.
Nhưng rùa không còn ở đó. Nai kêu lên, “Rùa ơi, rùa ơi!” và rùa kêu lại, “Đây tôi ở trong cái túi treo trên cây đây.”
Rồi thì nai dùng sừng của nó đánh rơi chiếc túi xuống đất, nó xé chiếc túi, và giải thoát rùa ra.
Gõ kiến bay từ trên tổ của nó, và nai nói với chúng: “Hai bạn đã cứu mạng sống của tôi, nhưng nếu chúng ta ở đây và nói chuyện, người thợ săn sẽ tìm thấy chúng ta, và chúng ta không thể thoát được. Bạn cũng thế, gõ kiến ạ, hãy bay đi. Và bạn, rùa ơi, hãy lặn xuống nước. Và tôi sẽ trốn trong rừng.”
Người thợ săn trở lại, nhưng không thấy nai, rùa, hay gõ kiến. Ông ta tìm thấy chiếc túi bị xé rách, nhặt nó lên và trở về nhà.
Ba người bạn sống với nhau suốt cuộc đời trong hòa bình và hạnh phúc.
--
Tuệ Uyển chuyển ngữ -30/04/2010