THÊM MỘT LẦN NỮA .... - Nds
Thay đổi trang: << < 131415 | Trang 15 của 15 trang, bài viết từ 211 đến 215 trên tổng số 215 bài trong đề mục
dang son 15.02.2017 22:48:55 (permalink)
.. 
   
   
   
      
   
  
  
  
  
  
  
  
  
  
    
   
   

  
  
   
   
  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2017 20:39:47 bởi dang son >
dang son 22.05.2017 01:08:16 (permalink)
 
 

 
  

<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2017 20:46:05 bởi dang son >
dang son 26.05.2017 13:45:27 (permalink)

 
  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2017 20:49:48 bởi dang son >
dang son 15.06.2017 22:37:20 (permalink)
.
 
 
Thêm vài điều Dễ Chịu <
 
 
 
 ------------------------------------------------------
 
 
 
 
 
t .
 
 
 
 
    .
 
 
Hôm nay bạn vui và khoẻ chứ ?
 
 Có lẽ bạn đang gật đầu khi đọc và  có thể bạn đang nhoẻn cười với nụ cười đẹp nhất của bạn và sẽ đọc tiếp để xem tôi viết tặng bạn và tặng tôi điều gì phải không ?
 
    Phải rồi, thêm một lần nữa, chúng mình gặp lại nhau ở trang viết này : Nơi mà ở đây , ở đó tôi đã viết từ , có lẽ , hơn 10 năm nay .   Và có khi tôi lỡ tay viết để làm bạn uể oải và chán ngán vì là Thêm cứ THÊM  _
 
 
Phải rồi, mỗi ngày là mình thêm . Thêm những vòng quay tròn , tròn, thêm những câu chuyện nhỏ, chuyện lớn . Bạn có thêm điều gì ở một ánh mắt,  một  vài  nụ cười có khi hóm hỉnh,  có khi làu nhàu nhăn nhó ?
 
 Tôi thì sao ?
 
 
 Có những buổi sáng, trời đất này đẹp lắm , đẹp từ lúc thức dậy cỡ chừng 5 giờ sáng , mở cửa ra vườn, hít thở mùi lá cây còn đọng sương man  mát .  Giật mình , tôi, tôi thấy mình đã hư hỏng vì bao ngày đã không  đọc kinh để cám ơn trời Phật, cám ơn Chúa, cám ơn cả cái ông Mohamét ! Nhận ra rằng, đã lâu , mình mất thói quen vào nhà thờ cầu nguyện và thắp vài ngọn nến thầm thầm . Hình như với cái thời đại hiện đại này, tôi hóa ra vô thần gì gì đó ....
 
Mèng ! Mèn ! Giật nẩy mình rồi lại oán trách  mình ên :
- Chẳng lẽ mình lại quá phản động khi ngày ngày mở Net đọc những câu chuyện quái quái kỳ kỳ ngộ ngộ để rồi  mất dần đi niềm tin nơi thượng đế .
 
 
 NamdiAmôĐàAmen !
 
     Lắm khi muốn làm đại một bài thơ kiểu  không giống ai ở giữa tháng 6.2017  :

 
    " ....    Phật ơi, chúa ơi    .
Phật và Chúa rủ nhau đi nghỉ  hè
 Phật ngồi chống cằm nhìn Chúa :
- Ngài có gì vui, kể tôi nghe ?
 
 Giê Su ra khỏi vườn Eden lẳng lặng :
 < Có cái gì mà vui , vui điều gì ?
 Vui ở những ranh giới ?
 Vui làm gì ở lòng dạ con người ? <
 
 
----
 
 
 
 Nghe  họ nỉ non như thế, tôi hoảng hồn dọt ra khỏi nhà thờ để trả lại họ cho họ .
 
 Ghé cái quán đầu đường, gọi 2 chai bia loại mạnh nhất . Ực vài hơi . Cố nhoẻn vài nụ cười méo mó, ngồi viết thêm một làn nữa . Lần này  cố gắng viết về vài điều vui .
 
 
 
 đs.fr
 
 

 
 

  
 
 
 
 
.
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 

  
  
 
  
  
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 
 

 
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2017 23:32:43 bởi dang son >
dang son 19.06.2017 14:04:01 (permalink)
.
 
 
 
 
 


- Thêm lần Lẻ Loi ?
..
Có khi nào bạn bị lẻ loi ? Và bạn cảm thấy trái đất này không có ai HIỂU bạn ?
. Đó là câu hỏi mới nhất mà tôi muốn hỏi bạn . Xin đừng phiền lòng khi tôi hỏi bạn như thế .
<
Bạn thử nhạy cảm và ' thông minh ' hơn thường lệ để xem sao ?
Nếu chịu khó để hiểu từ cụm từ thông minh và NHẠY CẢM thì bạn có hiểu là 2 cụm từ này chẳng ăn nhập gì đến nhau <
Chúng ta có thể thông minh và xuất chúng nhất thiên hạ nhưng nói về sư nhạy cảm thì là 2 điều rất khác nhau .
Thử lý luận :
Sự thông minh có thể nằm ở bên não bô bên tay trái < Bạn dùng sự tính toán và định lý để suy sét một sự việc .
Phải không ? Có nghĩa là khi gặp một sự việc đến từ một kẻ lạ , bạn sẽ cố gắng suy xét từ cử chỉ và lời nói của hắn để có thể tùy ứng và sắp xếp ?
-



. 5.30 sáng hôm nay .
Tôi đối diện với một kẻ lạ mặt ở trang Youtube. Tôi cảm nhận là hình như hắn cũng đang lẻ loi như chính tôi :
Vì sao ?
Cậu trẻ tuổi ở thế hệ 8 X đang làm LiveStream và nói một mình - Cậu ta nói gì ?
Cậu trẻ nói về ý thức hệ và nói về hoài bão của sự tư do và dân chủ ...
Cậu ta huyên thuyên . Cậu nhỏ ở thế hệ 8 X - Có nghĩa là ở thế hệ hậu bối sau khi chiến tranh đã qua đi . Vậy mà ở một đoạn nói chuyện , cậu nhỏ 37 tuổi ấy lại nhắc về một trong những câu chuyện của 3 vị tướng đã nả phát súng vào đầu ở những ngày thất thủ của một cuộc chiến tương tàn .
Những ngụm cà phê của tôi đã không còn ngon nữa như mỗi buổi sáng tinh mơ ! Mẫu bánh mì trét bơ của mình đã không còn ngậy béo !
Cậu ta đã phá hoại điều tôi muốn từ hơn 34
năm ở xứ người , nơi tôi đang ở .
Tôi đã tập QUÊN . Dãy dụa mà QUÊN vì nhiều lý do . Đời sống và sự nghiệp nào đó đã dạy mình phải ' tạm quên ' Quá Khứ !
Câu hỏi cuối từ khi ra trường đã làm mình đau đớn mà phải tạm lờ đi :
- Bạn sẽ làm gì cho quê hương bạn ?
<
Quê tôi ở đâu ?
-



2.
Quê hương của chính tôi không nằm nguyên vẹn ở định lý của một Descarter hoặc của J.P Sartre .
Quê của chính tôi  có thể không nằm nguyên ở những trang chữ cổ xưa của những trang sách ố màu của những văn hào quá cố của sử học đất Pháp !
. Quê hương của tôi không cần dùng sự đối chiếu giữa định lệ của Khổng Nho và văn học Tây Phương .



3.
Quê Hương ?
Ai hiểu được chữ Quê Hương khi đã ra đi ?
Định luật nào đã định nghĩa rất rõ rệt về Quê Hương ?
Những bạn đồng môn của mình đã chưa bao giờ rời ' quê hương ' của chúng thì làm sao chúng hiểu ý nghĩa cuả quê hương ?
Làm sao để những kẻ mắt xanh, da trắng hiểu được thế nào nào quê hương - Mon Pays - ?
Chúng nó cười khẩy ở cái thời công nghệ hóa và thuyết HIỆN SINH : - Đại khái :
-Quê hương là nơi mình đã bỏ ra đi và phải lập một cuộc đời và nhận một nơi khác là quê hương mới của mình ..... !
.
4.......


Trở VỀ .


Biết rằng tất cả những gì mình đã đọc , đã xem ở mạng nét có thể không đúng , tôi trở về quê hương của mình .
Tôi ngậm ngùi và thấy rõ là quê hương của mình không nằm trên cái bộ mặt của kẻ đứng ngồi trên bàn giấy hải quan đang muốn < LÀM < khó dễ mình ở phi trường !
Quê hương của mình đã không ngừng lại ở hình ảnh một gã đàn ông kia đang cầm cái Iphone, tay xách cặp da và đang uốn éo thô tục ngoài cửa kính Nội Bài .
Quê của mình không cần biểu diễn như thế ở cơn nóng chừng 39 độ C .
 Chẳng lẽ , mình lại ngứa ngáy , lại gần thằng đàn ông kiểu ấy và nhỏ nhẹ :
- Làm gì mà nóng và choáng như thế - ông ơi ? - Ở cái xứ kia , nếu cần chỉnh đốn nhân viên và công việc, ta có hàng chục cách . Không cần phải biểu diễn như thế đâu ông ơi ! ....


Các bạn mình thấy không khá ; bèn kéo mình đi chỗ khác để thấy vài hiện tượng khác khi về quê mình ....
Khát nước, ghé cái quầy bán nước , mua chai nước và khi trả tiền thì phải trả cái giá đắt hơn cái bảng ghi giá bán .
- Ủa ! ? Sao kỳ ? !
- Xời - Chẳng lẽ là Việt Kiều, ông tiếc tiền á ông ?
- Ủa ! ?


Ngộ quá há ! Bộ là VK thì phải sài sang hơn á em Hà Nội ơi ơi ?
Tôi rất mê say đàn bà . Nên giả vờ ngu si :
- Cô nhỏ này, lần này , tôi bỏ qua ! Lần sau tôi sẽ làm cho ra nhẽ nhá cô !
Cô nhỏ , tóc dài , răng khểnh cười trừ :
- Chẳng lẽ bác tiếc nụ cười mà em đã tặng bác ?


Mẹ ơi ! Bu ơi ! Em xem tôi là một thằng ngu khi tôi về thăm quê của mình ?
Cô bé cười kiểu vô tội làm hồn tôi ngất ngây để quên đi cái tội kẹo kéo của mình- thằng bắc kỳ xa xứ và vẫn kẹo kéo như thuở nào lúc còn lãng mạn .
 

Má ơi !
Lắm khi, thêm một lần nữa, mình cần thấy mình ngu và lẻ loi !







đăng sơn .fr
.




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2017 14:10:35 bởi dang son >
Thay đổi trang: << < 131415 | Trang 15 của 15 trang, bài viết từ 211 đến 215 trên tổng số 215 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9