quán online...
quán ế, con gái chạy vào gọi :
- mẹ ơi, ai hỏi mẹ nè ?
bà thầy bói : - ai thế con ? coi bói à ?
con gái : - không mẹ ạ, có chú nào hỏi thăm mẹ ?
bà thầy bói : ơi, già rồi sao số mẹ đỏ thế ! mời vào con !
thế là thấy vài anh lấp ló bên ngoài, bà thầy bói :
- các anh tìm tôi có việc gì không ?
anh đầu tiên mặt mày xanh mét như con chó đói, ốm tong teo, lượn qua lượn lại :
- tôi tìm người yêu
bà thầy bói :
- tìm người yêu, đến quán tôi làm gì ?
anh ta trả lời :
- tôi nhờ bà coi giúp.
bà thầy vỗ trán :
- tôi biết tìm người à ? sao tôi không biết tôi có khả năng đó nhỉ ? anh muốn tìm ai ?
anh ta trả lời :
- cô ấy giống hệt chị đấy !
bà thầy bói :
- tôi không có chị em sinh đôi, còn mấy cô em tôi đều lấy chồng cả rồi. anh có nhầm lẫn gì không vậy ?
anh ta gãi đầu :
- tôi không biết nhưng tôi nghe người ta nói cô ấy ở nơi này .
bà thầy bói :
- ồ, thế anh cũng tin à ? thế anh biết nơi này là nơi nào không ?
anh ta nói :
- thì đây là một forum online
bà thầy :
- anh bắt đầu thông minh rồi đấy ! thế anh biết forum online có bao nhiêu người đẹp và bao nhiêu hiệp sĩ không ?
anh ta lắc đầu :
- tôi không biết gì cả ?
bà thầy :
- ừ, không sao. miễn là anh biết anh đang bị lừa là được rồi ! anh có muốn tôi coi cho anh một quẻ không ?
anh ta suy nghĩ :
- nếu chị có thể coi tôi tìm ra được cô ấy.
bà thầy :
- cho tôi thông tin của cô ta đi.
anh ta lắc đầu :
- tôi chẳng biết tí gì về cô ấy.
bà thầy lạy :
- ủa, vậy luôn cơ à ? thế anh yêu đương hẹn hò thế nào mà cái gì anh cũng không biết ! anh không biết thì tôi biết cái gì mà coi cho anh ?
quán đang ế đấy, đừng có quấy rối tôi coi bói nhé ! anh đi giùm cho !
anh ta lủi thủi đi ra cửa, suy nghĩ một hồi quay trở lại :
- chị ơi, tôi nhớ ra là tôi chưa coi bói cho tôi.
bà thầy tươi nét mặt ngay :
- đây mới chính là điều tôi mong. anh đọc luật chưa ? nhập gia là phải tuỳ tục, nhập quán thì phải tuỳ lúc. anh con gì, bao nhiêu tuổi ?
anh ta trả lời ngay không suy nghĩ :
- chị có biết vương gia là gì không ?
bà thầy ngạc nhiên :
- thế nó là con gì ?
anh ta lại đố tiếp :
- người ta nói vương là dương, dương là dê.
bà thầy gật gù :
- vậy là anh 35 tuổi ! người ta nói 35 là con dê. thế anh con dê cụ hay con dê non ?
anh ta trợn tròn mắt :
- con dê nào mà 35 tuổi, chị coi bói mà không biết con dê bao nhiêu tuổi à ?
bà thầy :
- tôi thì chịu bó tay thôi, tôi chẳng biết anh thuộc dòng dê nào, dê non hay dê cụ ! chắc anh chẳng phải dạng vừa đâu !
anh ta trả lời ngượng ngùng :
- chị nói thế làm tôi ngại, nhưng mà đúng đấy chị ạ !
bà thầy :
- anh là con dê, thế anh ăn gì ?
anh ta không hiểu :
- chị hỏi thế chẳng lẽ tôi ăn cỏ ?
bà thầy nói :
- anh hiểu ra vấn đề rồi đấy ! ở đây chỉ có rơm rạ thôi, không có cỏ cho dê đâu anh ạ ! vì vậy anh tìm người ở đây không ra là phải rồi. thôi anh đi đi, nhớ để lại tiền bút giấy cho tôi nhé !
anh ta nói :
- à, hình như cô ấy tuổi dần
bà thầy :
- tới nói nghe nè,tìm cọp thì phải lên núi, ở đây chẳng có con nào tuổi dần. hỏi thêm là trả thêm tiền nhé.
anh ta :
- chị mở quán bói online mà chị khó tính quá.
bà thầy :
- tôi thấy anh đi với ai ngoài kia đúng không ? gọi vào tôi xem một lượt.
anh ta đi ra rồi lại đi vào, thấy thêm một thằng ngu ngơ như thế, tôi hỏi :
- anh cũng cùng mục đích với anh ta, đúng không ?
anh thứ hai ngượng ngùng :
- chỉ khác một chút xíu thôi. tôi biết cô ta tên minh.
bà thầy :
- rồi, lại một người nữa giống như anh ta,thế cô ấy thế nào ?
anh thứ hai :
- tôi không biết. cô ấy nói cô ấy thường đến đây !
bà thầy :
- đến chỗ tôi làm gì ? tôi coi bói, có mướn người làm bao giờ đâu.
anh thứ hai :
- cô ấy còn nói cô ấy là chủ ở đây nữa !
bà thầy :
- ồ, thế thì nguy hiểm thật đấy ! tôi mở quán lâu thế này mà chưa thấy con nào dám tự xưng là chủ của cái xóm này, mà cô ta dám. ghê thật đấy !
anh thứ hai :
- cô ấy nói thế thật mà. tìm cô minh thì ai cũng biết.
bà thầy :
- ừ, anh nói đúng rồi đấy. Ở đây ai thích xài tên gì xài à. còn cô minh mà anh hỏi, cũng được vài chục đứa như thế. sao anh không gửi thư trực tiếp nó mà hỏi, tới nhờ tôi coi làm gì ?
anh thứ hai :
- cô ta chỉ nói hỏi chị là biết.
bà thầy :
-tới nói nghe nè, tôi chưa phải thổ địa ở đây đâu. Thần thánh của khu này ở bên đào hoa đảo đấy ! Qua tìm con mụ ấy mà hỏi nó ! Không thì quẹo lên sao hoả mà tìm cửu vương gia. lão già ấy chỉ cho đường đi đến cung trăng mà gặp chị hằng nhờ tìm con minh nào đó ở đâu. nhé !
có thấy vườn táo không, con mụ ấy cũng có tấm bản đồ đi qua khu cấm địa của sân banh quốc tế, kế sân banh có khu điện ảnh, trên ấy toàn sao ! anh cứ tha hồ search, biết đâu search ra ngôi sao nào tên của con đó. Tôi nhìn là biết anh họ Trư rồi.
anh thứ hai :
- sao chị biết ?
bà thầy :
- cái mặt anh ngu vì gái thế thì không họ Trư, họ gì ! gái dụ là phải rồi !
anh thứ hai :
- vậy chị có cách nào tìm ra cô ta không ?
bà thầy :
- đấy, kim chỉ nam tôi vừa đưa cho anh để tìm người đấy ! chúc anh may mắn nhé ! khi đi nhớ để lại tiền bút tôi 30£, sách miễn phí !
bà thầy gọi ới theo :
- anh gì dê dê ơi, còn muốn tìm người nữa không thì mời vào ?
anh thứ hai đi ra, anh thứ nhất lại vào :
- tôi chỉ có bấy nhiêu thông tin, chị biết gì thêm thì chỉ giúp !
bà thấy:
- đoán vận mệnh tương lai, không có dịch vụ tìm người. tiền giấy bút 30 £, nhé. miễn phí cuốn sách
cả hai trả tiền, nhận sách và tiếp tục đi tìm tung tích của các cô gái ảo ! Tôi tiễn thêm được hai cái vong nam và vài chục vong nữa đang lượn cùng hai anh chàng ấy !
hai anh chàng ấy đọc cuốn sách, trang cuối cùng có dòng chữ :
- bật mí : người mà các anh cần tìm chỉ là ...ảo!
chúc các bạn sớm giác ngộ !
ms witch