MÙA HOA CHĂM-PA
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
      
     CÓ MỘT MÙA HOA    
       
Có một mùa hoa chăm-pa    
  
 Em cùng anh tự tình bên suối    
  
 Màu hoa vàng nhuộm mắt em đắm đuối    
  
 Để hương thơm theo mãi suốt đời…    
  
 Bun Ni             
           
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHÀ AI ?             Nhà ai hoang vắng quá ?      Thềm hoa cỏ ken dày      Ngập ngừng chân khách lạ      Ngỡ ngàng nhìn bướm bay …      1 - 10 - 2010        Bun Ni             
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HAI CÁNH TAY 
      
     Hai cánh tay bé bỏng     Chơ vơ giữa khoảng trời     Tiếng kêu trong vô vọng     Lũ thét gào muôn nơi ….     9-10-2010     Bun Ni           								 								             Bức ảnh cảm động với hai cánh tay kêu cứu của hai anh em Khánh và Linh trong phóng sự ảnh ngày 7-10-2010 của Tuổi Trẻ 
  Hai cánh tay đó là của hai anh em ruột. 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2010 06:53:33 bởi Bun Ni >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
                      
                
  
MÚA LĂM VÔNG     
      
Anh cùng em bên nhau     
Trong đêm hội giữa miền đất thánh     
Ngọn lửa hồng soi mắt em lấp lánh     
Trái tim mình xoay vũ điệu lăm-vông     
      
Ta là đôi chim công     
Đang cùng nhau tự tình bên suối     
Em xòe cánh bên anh bối rối     
Anh nồng nàn như ánh nắng ban trưa     
      
Bàn tay em như nhịp sóng đưa     
Chân nhẹ bước nhịp nhàng uyển chuyển     
Em là cánh buồm còn anh là biển     
Đêm hội này ta hòa lẫn vào nhau …     
      
28/10/2010     
Bun Ni     
      
  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 14:40:47 bởi Bun Ni >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                                VÔ ĐỀ 
  
  
      
Tôi ngồi với một mình tôi 
  
  
Nghe chiều dần xuống, bên trời vắng tanh 
  
  
Gió lay khe khẽ bức mành 
  
  
Chợt con bướm trắng trên cành thoáng bay … 
   
  
     
Bun Ni
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
VÔ ĐỀ 
    
  Tôi ngồi với một mình tôi 
  Nghe chiều dần xuống, bên trời vắng tanh 
  Gió lay khe khẽ bức mành 
  Chợt con bướm trắng trên cành thoáng bay … 
   
   
  Bun Ni 
  
      Chào mừng bạn đến nơi này 
  Mùa hoa sẽ nở rạng ngày hồng tươi 
  VN Thư Quán khoảng trời 
  Dành cho thơ phú người người vào vui...              
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/CF8E071E88E74E1EB509D797740E1FBD.gif[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  BĂNG NGUYỆT 
   
  
VÔ ĐỀ 
    
  Tôi ngồi với một mình tôi 
  Nghe chiều dần xuống, bên trời vắng tanh 
  Gió lay khe khẽ bức mành 
  Chợt con bướm trắng trên cành thoáng bay … 
   
   
  Bun Ni 
  
 
   
  Chào mừng bạn đến nơi này 
  Mùa hoa sẽ nở rạng ngày hồng tươi 
  VN Thư Quán khoảng trời 
  Dành cho thơ phú người người vào vui... 
   
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/CF8E071E88E74E1EB509D797740E1FBD.gif[/image] 
  
         CÁM ƠN  
   
    
Cám ơn Băng Nguyệt đón mừng 
  
  
Bun Ni dạo cảnh, chân dừng lại đây 
  
  
Ngắm trời xanh với mây bay 
  
  
Đọc thơ ai viết, chợt say hoa vàng … 
  
  
Bun Ni 
  
  
      
       
   
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2010 13:55:39 bởi Bun Ni >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    
     VÀ ANH ĐẾN           Và anh đến – một chiều thu tím biếc     Nắng tươi màu vàng óng sắc thời gian     Gió dịu dàng trên lối nhỏ mơn man     Chăm-pa nở ngập ngừng sau vòm lá           Và anh đến – bất ngờ như phép lạ     Em ngỡ ngàng lạc bước trong mơ     Rút sợi thương nhờ gió dệt tình thơ     Đem hạt nhớ gieo mầm nuôi hi vọng           Và anh đến – tim côi bừng sự sống     Cả núi rừng réo rắt khúc nhạc yêu     Suối trong hơn, hoa cũng đẹp hơn nhiều     Đàn bướm trắng lượn quanh …Và anh đến …           31-10-2010     Bun Ni               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
     LỜI NGUYỆN           Thân tặng M.T.H           Đọc lời NGUYỆN* của anh     Em rưng rưng khóe mắt     Giữa bao nhiêu điều ước     Anh ước làm màu xanh     “Cho trái đất yên lành     Đời không ai gian dối”**           Anh ơi ! Lời anh nói     Là ước nguyện bao người     Trong cơn lốc cuộc đời     Tìm cây đa bóng mát     Để nghe dòng sông hát     Như mẹ hát ngày xưa     “Con cò đi đón mưa”***     Lời quê hương tha thiết…           Ôi ! Màu xanh bất diệt     Sẽ còn mãi muôn đời     Cho sự sống đâm chồi     Cho anh tròn câu ước     Và nếu em ước được     Cũng xin làm màu xanh …           Bun Ni           Chú thích :     * Tên Một bài thơ của M.T.H     ** Hai câu thơ trong bài NGUYỆN của M.T.H     *** Ca dao                     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    EM !           Có thể ngày mai     Em hiểu ra thì chị không còn nữa     Chặng đường xa, chị mới đi một nửa     Thơ chị làm, nhiều ý viết chưa xong           Thu hết rồi, trời đã chớm sang đông     Gió bấc thổi và mưa phùn lạnh giá     Phố mờ sương, bóng người đi hối hả     Khúc nhạc buồn ai thả ướt trong mưa ?           Nếu bây giờ được trở lại ngày xưa     Ta có chọn con đường ta đã chọn ?     Bởi yêu thương nên mới hay buồn giận     Qua ngọt bùi càng hiểu rõ đắng cay           Chị đã tin … Rồi bỗng có một ngày     Chợt nhìn lại và lòng đầy nghi vấn     Thâm tình kia ở trên đời có thật     Hay chỉ là bóng nước phù du ?           Chị bỗng như lạc bước giữa sương mù     Ngã ba đường, biết hướng nào đi tiếp ?     Trời vẫn xanh màu xanh da diết     Nắng vẫn vàng …, sao hồn hóa hoang vu ?           Biết cuộc đời chẳng thể đẹp như mơ     Chằng phải bài thơ cho ta thêu mộng ước     Chị vẫn mong chị em mình có được     Tấm chân tình đẹp hơn cả bài thơ …           31-10-2010   Bun Ni                
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
     LẠI VIẾT VỀ NỖI ĐAU            Thân tặng anh V.K.P           Đọc NỖI ĐAU* của anh     Em nhớ lại một thời gian khó     Đời rộng mênh mông, đồng lương thì quá nhỏ     Bao “kỹ sư tâm hồn” về bán gạo, bán than           Em cũng đã từng đan cót, chẻ nhang     Sáng thức dậy từ lúc gà chưa gáy     Chiều lên lớp, ngón tay rớm máu     Nét phấn mờ chấp chới giữa bảng đen …           Nỗi đau xưa rồi cũng lãng quên     Sao đến giờ lòng em chưa thanh thản     Hình như từ cực này lại chuyển qua cực khác     Nên vẫn còn nguyên vẹn những Nỗi Đau           Thì anh nhìn quanh đấy mà xem     Học trò chạy “sô” : Sáng, trưa, chiều, tối     Giấc ngủ chưa sâu, bữa cơm ăn vội     Chuyện chơi đùa thành cổ tích ngày xưa           Anh hãy nhìn thêm nữa mà xem     Những chiếc ghế quan, những văn bằng giả     Họ có tiền là mua tất cả     Bằng thật rồi, học giả cũng thành nhân           Những kẻ nào đã bán mất lương tâm     Đồng tiền nhuốc nhơ làm hoen danh nhà giáo ?     Còn đâu nữa, nghĩa “tôn sư trọng đạo” ?     Trò đánh thầy – tột đỉnh của Nỗi Đau           Em không còn viết tiếp được đâu     Sợ tim mình sẽ òa lên nức nở     Xin chắp lại những niềm tin tan vỡ     Cho cuộc đời hết hẳn mọi nỗi đau …           Bun Ni           Chú thích : * NỖI ĐAU là tên bài thơ của nhà thơ, nhà giáo V.K.P .Bài thơ này đã được đăng trên báo SÔNG BÉ  năm 1987 . Nội dung bài thơ kể về chuyện một cô giáo dạy văn ( đồng nghiệp cùng trường của V.K.P ) trong thời bao cấp, vì đồng lương ko đủ sống đã phải bỏ nghề ra chợ ngồi bán gạo.                  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2010 14:38:47 bởi Bun Ni >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Bun Ni 
   
   
   
  LẠI VIẾT VỀ NỖI ĐAU 
      
     Thân tặng anh V.K.P 
      
    Đọc NỖI ĐAU* của anh 
    Em nhớ lại một thời gian khó 
    Đời rộng mênh mông, đồng lương thì quá nhỏ 
    Bao “kỹ sư tâm hồn” về bán gạo, bán than 
      
    Em cũng đã từng đan cót, chẻ nhang 
    Sáng thức dậy từ lúc gà chưa gáy 
    Chiều lên lớp, ngón tay rớm máu 
    Nét phấn mờ chấp chới giữa bảng đen … 
      
    Nỗi đau xưa rồi cũng lãng quên 
    Sao đến giờ lòng em chưa thanh thản 
    Hình như từ cực này lại chuyển qua cực khác 
    Nên vẫn còn nguyên vẹn những Nỗi Đau 
      
    Thì anh nhìn quanh đấy mà xem 
    Học trò chạy “sô” : Sáng, trưa, chiều, tối 
    Giấc ngủ chưa sâu, bữa cơm ăn vội 
    Chuyện chơi đùa thành cổ tích ngày xưa 
      
    Anh hãy nhìn thêm nữa mà xem 
    Những chiếc ghế quan, những văn bằng giả 
    Họ có tiền là mua tất cả 
    Bằng thật rồi, học giả cũng thành nhân 
      
    Những kẻ nào đã bán mất lương tâm 
    Đồng tiền nhuốc nhơ làm hoen danh nhà giáo ? 
    Còn đâu nữa, nghĩa “tôn sư trọng đạo” ? 
    Trò đánh thầy – tột đỉnh của Nỗi Đau 
      
    Em không còn viết tiếp được đâu 
    Sợ tim mình sẽ òa lên nức nở 
    Xin chắp lại những niềm tin tan vỡ 
    Cho cuộc đời hết hẳn mọi nỗi đau … 
      
    Bun Ni 
      
    Chú thích : * NỖI ĐAU là tên bài thơ của nhà thơ, nhà giáo V.K.P .Bài thơ này đã được đăng trên báo SÔNG BÉ  năm 1987 . Nội dung bài thơ kể về chuyện một cô giáo dạy văn ( đồng nghiệp cùng trường của V.K.P ) trong thời bao cấp, vì đồng lương ko đủ sống đã phải bỏ nghề ra chợ ngồi bán gạo. 
   
   
      
     
  
         ---------------------------------------------      
Xin mến tặng Bun Ni,mong giữ làm kỷ niệm vườn thơ. 
   
  A Lít Tà Lô * 
   
   
  Bun Ni ơi đọc thơ em buồn quá. 
  Ôi còn đâu lễ giáo của ông bà. 
  Còn đâu thời đạo nghĩa của mẹ cha. 
  Lòng quặn thắt nhìn Nước Nhà tan nát. 
   
  Dòng đời trôi cuốn cổ thành trùng bạt. 
  Từ điêu linh tan tác những oan hồn. 
  Rêu phong buồn thành vách cũ dầy chôn. 
  Đường non nước lạc hồn xa mù thẳm. 
   
  Mai có về xin giữ cho ta miền nắng ấm. 
  Múa lại điệu xưa bên Cấm Tử Thành. 
  Hãy vút cao tiếng hát trổi Yến Oanh. 
  Ru mềm giấc ngọt ngày xanh một thuở. 
   
  Vai ta đây. 
  Tóc mây bồng . 
  Chiêm nương dựa. 
  Kể ta nghe kỷ niệm thuở Chế Bồng. 
   
  Mắt vọng phương Nam ta vẫn đợi vẫn trông. 
  Đăm chiêu về Bắc. 
  Ngọn lửa hồng rực cháy. 
   
  Chìm vận nước nỗi buồn sâu Sông Đáy. 
  Chiêu lạc hồn mãi tận bến Mê-Kông. 
  Ta vẫn chưa nguôi thời binh biến hận lòng. 
  Tình cố quốc mỏi mòn trông biền biệt. 
   
  Nhìn đời trôi. 
  Chiêm nương ơi . 
  Cõi lòng ta luyến tiếc. 
  Ôi còn đâu thu nở rực Chăm-Pa. 
  Vũ điệu xưa. 
  Say Chiêm nữ ngọc ngà. 
  Men giao tửu hồn ta ngùi cố quốc. 
   
  Chiêm nữ ơi. 
  Nào cùng ta đêm rất thật. 
  Môi chiêm nương ru trọn giấc hiền hòa. 
  Cho tháp cổ xưa rực rỡ mộng hoa. 
  Chăm-Pa nở bên tòa Sha Nư lộng.** 
  A lít tà lô. 
  Chan hòa cuộc sống. 
   
  Nụ Chăm-Pa. 
  Hoa Chăm-Pa đường tình đầy ước vọng. 
   
  * Anh yêu em 
  ** Tháp Pô Sha Nư - Phú Hài Mũi Né 
  Nguyên Thạch 
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64919/C3F1AB2F452741B29A65F4DFEE895E86.jpg[/image] 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 02:38:02 bởi Lữ Hành >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chào bạn Lữ Hành !     Cám ơn bạn đã ghé thăm tệ xá của Bun Ni và còn đem đến tặng cho Bun Ni một bài thơ nữa. Nhưng bạn ơi ! Bun Ni là phận nữ nhi thường tình. Bun Ni chỉ quan tâm những chuyện đời thường mà không bao giờ quan tâm đến thời cuộc cả.      Những lúc rảnh, Bun Ni vào đây làm thơ để nói lên tình cảm của mình với thiên nhiên, cỏ cây hoa lá và những người mà Bun Ni yêu quý thôi. Còn những chuyện khác Bun Ni không nói tới đâu.     Vì Bun Ni sinh ra ở Lào nên Bun Ni rất yêu hoa Chăm-pa. Chăm-pa là quốc hoa của Lào đấy bạn ạ.     Bun Ni tặng bạn bài thơ này nhé !           NHỚ THƯƠNG           Hoa chăm-pa nở trên sườn núi     Bốn mùa thơm, thơm ngát cánh rừng      Anh hái hoa vàng cài lên tóc     Để suốt đời, em thương nhớ rưng rưng …     8-11-2010     Bun Ni                     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thân chào bạn Bun Ni!
Bạn thật tự hào là đã sinh ra trên
đất nước Hoa Chăm Pa với điệu múa Lăm Vông đằm
thắmtình người. Mình cảm kích lời thơ của bạn nên hoà chút nhé!
 
 
TINH HOA !
 
 
Ta ngắm hoa Chăm Pa
Mắt say ngà
Giấc chiêm bao mòn mỏi
Gần gũi, lạ xa!
 
Chưa một lần ghé qua
Đất nước trải gấm hoa
Điệu Lăm Vông bừng sáng
Góc trời Tây bao la!
 
Quanh ngọn lửa chói loà
Vòng quay đa sắc tộc
Tay nắm tay
Dịu dàng, mạnh mẽ, đắm say.
 
Ở đất này em có hay
Một điệu múa, một bài ca
Một loài hoa
Cất cánh... Xa bay.
 
Lời thơ người lắt lay...
Đang khép lại những ngày
Với nỗi buồn xưa cũ...
Từ nay.
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Chào bạn Trần Như Chuyên !     Cám ơn bạn đã ghé thăm Bun Ni và mang đến nhà Bun Ni một bài thơ về đất nước Triệu Voi xinh đẹp. Bun Ni sinh ra ở Lào nhưng mới ba tuổi đã theo cha mẹ về VN sinh sống. Nhưng Bun Ni thường được cha mẹ kể cho nghe về nơi sinh ra của mình nện Bun Ni rất yêu đất nước Lào . Bun Ni tặng bạn bài thơ này nhé !       
       ĐẤT NƯỚC HOA CHĂM-PA           Cám ơn người đã nhớ hoa chăm-pa     Nhớ điệu lăm vông dịu dàng đằm thắm     Ta ở gần nhau, gần nhau lắm lắm     Bên nớ, bên này cách dải Trường Sơn           Mời bạn một ngày hãy đến Viêng Chăn     Đến núi Phusi lưng đèo mây phủ     Luông Prabang như còn say ngủ     Dòng Mê-kông uốn lượn hiền hòa           Đất nước Triệu Voi chẳng rộng bao la     Chẳng có đại dương trập trùng sóng biển     Chỉ có rừng bạt ngàn xanh biếc     Với những con người chân thật, vị tha           Đất nước tôi, nền văn hóa giao thoa     Đạo Phật thiêng liêng người người tôn kính     Cha mẹ gửi con lên chùa luyện rèn tâm tính     Những nhà sư khất thực sớm tinh sương           Đất nước tôi, đất nước của tình thương     Tình anh em Việt – Lào thắm nồng, chung thủy     Cùng bên nhau hướng tới Chân- Thiện - Mỹ     Để muôn đời đẹp mãi một loài hoa …           11-11-2010     Bun Ni                  
   
       Sáng  sớm tinh mơ, khi ánh mặt trời chưa rạng, các vị sư    tại Lào lại bắt đầu  đi khất thực cho hai bữa ăn trong ngày (sáng sớm và 11 giờ trưa).      
  
  
        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2010 15:38:23 bởi Bun Ni >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: