Trần Trân - Viết Cho Yêu Thương
Những bài đầu tiên, có lẽ rất vụng về hìhì...
Lời Chị Đến Em
Cho bé ngốc xít khà khà
Ghét quá đi thôi ghét quá chừng
Bo xì bo xịt bé dửng dưng
Anh trông chị đợi bạn bè ngóng
Chơi lại đi nghen , nhé , bé cưng
Thương quá đi thôi thương lắm nè
Bé sầu bé tủi khổ lắm he ?
Phận anh phận chị đây không tốt
Khiến cho bé buồn khóc oe oe
Nhớ quá đi thôi bé bé ơi
Gương mặt dễ thương môi hay cười
Bi chừ giận quá nên méo xẹo
Xấu lắm bé ơi đỗi mau thôi
Ba mươi sáu kiểu nhành mồm ra
He he hô hô cùng ha ha
Cười đi bé ơi đừng giận nữa
Mình chơi như cũ , hé , đi mà
Năn nĩ một hồi mà không được
Bực rồi chị sẽ giận bé luôn
Ngày mai ngày kia sau này nữa
Bám theo bé miết bé nhừ tương
Giận chi giận dai ? Thiệt ! Con gái
Lì lợm có mỗi bé Trân đây
Giận cho cái mặt nhăn nhúm lại
Mấy chàng sách dép chạy dài dài
Roi mấy vào mông cho vừa lòng
Đau kêu oai oái nhẩy long tong
Cho chừa cái thật lì với lợm
Lần sau không giận nữa nghe không ?
Thôi này cù là bé xoa đi
Em đau chị đây vui thú gì
Chuộc lỗi bằng ba chầu phá lấu
Giao kèo xong rồi hén bé bi
Dỗ ngọt bé Trân thật trần ai
Cứ như con cóc kiện củ khoai
Chị biết một điều em thương chị
Cũng như chị thương chính em đây
Thương nhau như thể tay với chân
Buồn vui chia sẽ chẳng ngại ngần
Cớ sao lại phải chia xa hỡ ?
Chị biết chữ " muốn " chỉ vài phân
Không đành không cam thôi đừng vậy
Bé nghe lời của chị nói đây
Thơ với chị là đam mê thế đó
Nhưng không bằng được với em đâu
Một ngày có thể viết trăm câu
Chục bài thơ và còn hơn thế nữa
Nhưng nếu vì chị mà trái tim em đóng cữa
Thì nỗi dày vò này chị biết phải làm sao ?
Thơ với chị là đam mê còn em giọt máu đào
Mà giọt máu đào thì hơn ao nước lã
Nếu tách ra nước mắt rơi lã chã
Như con mèo mum bị bỏ đói sau hè
Xích lại gần đây chị nói bé nghe
Thật tình đâu có ai muốn vậy
Nhưng nếu thơ và em dung hoà được thì hay biết mấy
Đam mê vững bền thắm mãi tình chị em
Thật tình là anh chị rất thương em.
25/10/2005
Đỗ Ngọc
Trả lời chị - Dòng thơ cảm ... Viết Cho Chị Ngọc Trời Ơi ! Không biết viết làm chi ?
Dòng thơ cảm tấm lòng người chị
Mắt long lanh đọc từng câu chữ
Ghét quá đi thôi ghét quá chừng
Không cần đã nói em không cần
Một mình em ở với riêng em
Từ trước đến giờ em vẫn vậy
Thương làm chi, đau lòng lắm đó
Đã bảo rồi mà em không buồn
Không sầu không tủi vẫn cười vui
Em biết anh chị dành cho em
Tình cảm chân thành tâm trong sáng
Này anh này chị em đâu giận
Chỉ muốn một mình với riêng em
Thích cô độc trên con đường em chọn
Hòa nhịp đập em lấy lại niềm tin
Xưa đến nay em vẫn một mình
Không cần đã nói em không cần
Một mình em đứng trước phong ba
Tin chắc một điều em vượt qua
Ừ thì em Lì em vậy đó
Lì lợm ngang ngược vốn tính em
Biết làm sao được, tính trời cho
Không hèn không yếu không khuất phục
He he hô hô rồi ha ha
Mất duyên con gái chị biết không ?
Nghe lời anh, em phải thùy mị
Không thì em ế, chị nuôi nha
Chị gan chị giỏi chị hay lắm
Dám tét mông em, chị hả hê
Không đau em nói không đau mà
Không cần cù là không cần chị ( Hừ ! Đã ghét )
Em biết một điều chị thương em
Cũng như em thương chính chị đây
Ha ha bắc chước tài em đấy
Học thì không, giỏi tài lanh chanh
Chị đừng mơ, ai thèm thương chị
Thương cái ông hunnie chị kìa
He he em cười he he he
Nói xạo đó, đừng tin he he
Vâng , em biết chị yêu thơ
Em cũng yêu đâu kém gì chị
Chỉ tại em chữ nghĩa không hay
Thì em dành làm người cảm thơ
Em không "muốn" chị biết em buồn
Tâm tư tình cảm em dồn nén
Chỉ muốn một mình với riêng em
Không đành không cam phải cố lên
Cố lên đi nhé, em nhủ lòng
Lấy lại lòng tin em vững vàng
Bước tiếp con đường em đã chọn
Lạc lối chăng ? Em đà lạc lối
Chị ơi, em đâu thể bỏ cuộc
Do em tất cả do em mà
Biết làm sao? Con đường em đã chọn
Có vấp ngã em mới hiểu được đời
Cố lên đi nhé, em nhủ lòng
Ánh mắt người đang hướng về em
Người ở đây không chỉ là một
Phụ lòng họ, em làm không được.
Dỗ ngọt em, ba chầu phá lấu
He he, không cần đâu, chị ơi
Gương mặt dễ thương môi hay cười
Em biết mà em dễ thương lắm ( lắm lắm hehehe )
Phá Lấu ! Hứ ! Em đây chẳng thèm
Có dâng tận miệng cũng không ăn.
Trái tim em ... tạm đóng cửa ... 1h30 phút sáng
26-10-2005
Trần Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2006 13:04:06 bởi Trần Trân >
Đợi anh một mùa nhớ thương ! Viết cho anh Nam Bài thơ đầu - em đáp lời chị
Nay - em xin - tạ lỗi cùng anh
Nhưng anh kia phải dỗ ngọt em đó
Thôi thì chị phá lấu, anh kẹo me
Nghe lời chị bảo anh sẽ về
Sinh Nhật em - cô bé dại khờ
Bộn bề mọi việc anh vẫn nhớ
Sinh Nhật em - cô bé ngây ngô
Kìa ! Má anh đỏ em buông lời trêu ghẹo
"Ai hỏi về anh, em đây xin đáp :
Dạ thưa, em là vợ anh ấy ! "
Cười hi hi anh đây ngượng ngùng
Mặc người ta anh ngại làm chi
Lòng quân tử ta đây chẳng sợ
Em phận gái liễu yếu đào tơ
Mà dám mở miệng " Lòng Quân Tử "
Đứng trước phong ba việc phải làm
Không thương không xót anh còn trách
"Con gái gì đâu hư quá trời ...
Kiu anh nói chị biến cho khuất " .
Bộ em muốn làm vậy lắm sao ?
Anh cứ nghĩ em ngang em bướng
Em vui với chiến thắng hả hê
Làm như thế em có lợi gì ?
Một mình buồn nhìn anh với chị
Thuyên thuyên mọi chuyện của trần gian
Em "muốn" mở miệng xin tham gia
Nhưng quân tử ta không hạ mình !
Không bè không bạn không anh chị
Em đành làm bạn với thơ văn
Viết lên tâm sự người con gái
Mong tìm được người bạn tri âm
Anh vẫn trách em mang chuyện nhà
Bày ra trước mắt cho người xem.
Thôi mà, anh ơi đừng giận nữa
Bắc chước chị, em dỗ ngọt anh
Hòa đi nhé ! Em nói anh nghe
Anh đi xa lòng em gái nhỏ
Thấp thõm không yên nhớ không thôi
Sợ anh lo việc quên bữa cơm
Bữa cơm rừng, có không anh chén canh ?
Cơm không canh, trời, làm sao anh nuốt nổi
Nhìn đi kìa thân hình anh đó
Cao cao gầy gầy thương quá thôi !
Mặc thêm áo, đêm rừng trở lạnh
Ngủ giăng mùng, đừng quên lời dặn
À, còn nữa, anh phải nhớ
Nhớ ! Lòng quân tử ta đây chẳng sợ !
Em sầu em tủi mang trong lòng
Không dám mở lời kể anh nghe
Sợ chạnh lòng thương em gái nhỏ
Anh đượm buồn việc lại không thành.
Việc em, anh chớ có bận tâm
He he hô hô rồi ha ha
Em đây vẫn cười tươi như hoa
Mau mau xong việc ! Về với Em ! 1h45 sáng
27-10-2005
HT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2006 13:03:20 bởi Trần Trân >
hehe bé iu của sis dzô rùi , thế là cái vnthuquan này chuẩn bị sập mất hehe
Lời Nhắn Nhủ Này, Sinh Nhật Em, Anh đừng về
Em không muốn Hạnh Phúc ... đến... rồi đi
Sinh Nhật Hồng chưa một lần có trọn
Em không muốn Niềm Vui ... đến... rồi đi
Nhớ có lần nghe anh kia nói
Bữa cơm ngon chỉ có một mà thôi
Chính vì thế em đang lo sợ
Sợ niềm vui đến với em trọn một lần.
Thôi, Sinh Nhật Em, Anh đừng về
Ngượng ngạo nụ cười em vẫn vui
Đâu ai nhớ đến loài cỏ dại
Cỏ dại ngậm ngùi hòa cùng hoa
Nhớ có lần tự tạo niềm vui
Em cười trong ánh mắt người thân
Nào ai biết loài cỏ dại ấy
Phải nuốt vào lòng lệ đắng cay.
Sinh Nhật Em, Xin Anh đừng về
Biết anh về em sẽ cười cùng anh
Nhưng nụ cười có tròn không anh nhỉ?
Vẫn là câu hỏi đang mang trong lòng
Nhớ ngày xưa ân tình bạc bẽo
Em có làm gì nên tội đâu anh
Tình cho không em không mong lấy lại
Người đáp em lệ đắng nuốt lòng.
Thôi đừng về, xin anh dừng về !
Để cho em, thực với lòng em
Buồn vui em tỏ, không nặng lòng
Sinh Nhật, hãy để em với một mình
Anh về nhìn em lòng xót xa
Nhìn anh khô héo lệ dâng tràn
Thôi đừng về, xin anh đừng về !
Sinh Nhật Hồng ! Em có trọn niềm vui. 3h sáng
27-10-2005
Trần Trân
Trích đoạn: Believe
hehe bé iu của sis dzô rùi , thế là cái vnthuquan này chuẩn bị sập mất hehe
Trời, bà già Ngọc giữa... bé hiền lắm chứ bộ, đâu làm gì đâu sao mà sập vnthuquan được, bà nói làm người ta chạy hết trơn kìa... Ghét ghê...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2005 19:58:24 bởi Trần Trân >
Loạn Thơ Giận anh giận chị em không nói
Dùng ngồi bút làm bạn văn thơ
Trời Ơi ! Có phải em lạc lối
Bước chân vào chốn thẩn thờ thơ
Có phải chăng tâm sự dồn nén
Nay không cam, cảm xúc dâng trào
Trong giấc ngũ em đây vẫn biết
Câu thơ kia đã tròn bảy chữ
"Em ơi em ơi dậy đi nào
Dậy viết lên dòng tâm sự buồn."
"Ai ?" Bàng hoàng em tỉnh giấc
Trời Ơi ! Có phải hồn thơ chăng ?
Sợ quá đi thôi sợ quá chừng. 8h45 sáng
27-10-2005
Trần Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2005 21:17:37 bởi Trần Trân >
Cám Ơn Người ! Khơi Dậy Nguồn Thơ Cho bowlkhin và yuhitme Cám ơn anh người bạn xa lạ
Dắt em vào cánh cửa vườn thơ
Cảm ơn anh người bạn chưa quen
Khởi dậy nơi em nguồn cảm hứng
Nào anh này đâu biết
Em, vốn không biết làm thơ
Gửi tâm sự qua trang tiểu thuyết
Anh bảo anh chờ tác phẩm đầu
Anh tạo cho em một lòng tin
Vững vàng em mở cửa vườn thơ
Kìa anh ơi - lối thơ vụng về
Trả Lời Chị - Dòng Thơ Cảm ...
Cảm ơn Người ! Khơi dậy nguồn thơ 10h5
27-10-2005
Trần Trân
Tình nhớ
Giận hờn, yêu ghét thương và nhớ
Khắc mãi trong ta vết ân tình
Giờ đây.... khi còn lại một mình
Lặng thinh chẳng nói buồn tim nhói....
Lạnh lẽo canh thâu tình cô lẻ
Mới mẻ chi đâu vết thương sầu
Ân tình chôn chặt đã từ lâu
Ai khâu chắp vá nữa làm gì !
Tình xưa đã lỡ bến xuân thì
Nhớ chi, nhớ nữa để lòng đau
Đành mau quên hết bao thương nhớ
Một mớ tình non vết thương già.
Ngày mai, ta sẽ, lại mình ta
Ngân nga khúc nhạc tình sương gió
Chuyện nhớ thương xưa lạc bến bờ
Hững hờ ôm mộng gửi dòng thơ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2005 22:38:47 bởi tinhanhdemvang >
Gợi Tình Mùa Đông Kìa anh kia ai thèm quen anh đâu
Mà thương mà nhớ mà giận mà hờn
Ghét anh ghê tình anh đêm vắng
Rồi bỏ em cùng đêm vắng theo anh
Chán lắm anh ơi một đêm vắng
Với những cơn gió đông đang ùa về
Lạnh buốt tình qua một mùa đông
Rồi anh sẽ thành băng bắc cực
Em biết anh sẽ đốt thật lớn
Rừng rực ngọn lửa sưởi ấm lòng
Anh nè anh có đủ sức không?
Sưởi ấm đông và cả cuộc đời
Sẽ không lạnh nếu anh cùng em
Ngân nga khúc nhạc tình mùa đông
Sẽ không còn những buổi chờ mong
Anh trông anh ngóng đợi người về. 15h
16 - 12 - 2005
Trần Trần
Không tin anh chờ xem - anh sẽ thành băng bắc cực thôi mà ^^
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 03:11:50 bởi Trần Trân >
Khoảng nhớ
Băng giá tình anh lặng lẽ buồn
Mưa tuôn, mưa nhỏ tình thêm lạnh
Hiểu gì em khoảng mong manh
Xuân thì nửa bóng xuân xanh đượm buồn
Đêm về, đông lạnh dạ bồn chồn
Một bóng xoay vần giữa càn khôn
Lật tìm kí ức mùa đông
Chẳng mờ hương sắc nhưng không ái tình
Giờ đây còn lại với một mình
Bình minh chẳng thấy, chỉ màn đêm
Du dương điệu nhạc êm đềm
Gửi vào trong gió bên thềm nhà yêu
Bước về trên những bước cô liêu
Liêu xiêu nghiêng ngả giữa dòng men
Lối quen bước lỡ gót sen
Tình quên tình lỡ gây men đắng tình
Tâm Sự Cùng Anh Mới thoáng gặp em một lần đầu
Anh biết anh hiểu gì về em
Ừ thì em ngốc nghếch em ngờ nghệch
Khoảng mong manh em có biết là gì đâu
Anh nè kí ức buồn ai mà chẳng có
Một đêm sầu đâu phải cả đời sầu
Sao không nhìn lên bầu trời cao
Một màu xanh cả hy vọng bao la
Hình như với anh mùa đông là địa ngục
Nè gọi em là thiên thần đi nhé
Em chỉ anh nhìn thấy thiên đường
Một màu trắng tinh khôi trong đêm
Anh ơi trong màn đêm kì ảo
Với điệu nhạc êm đềm du dương
Anh sẽ thấy hoàng hôn dịu vơi
Đang đợi anh ở cuối con đường. 20h45
16 - 12 -2005
Trần Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2005 04:41:26 bởi Trần Trân >
Bày - Tỏ Có lần anh ngồi kể
Về cuộc tình đầu tiên
Không Ích kỷ tính toán
Anh yêu trọn con tim
Em trách người gì đâu
Ham hạnh phúc yên bình
Dập tắt ngọn lửa tình
Đang nồng nàn trong anh
Em bước vào vườn yêu
Lòng nôn nao háo hức
Hy vọng làm bừng cháy
Ngọn lửa tình trong anh
Dùng trái tim chân thật
Đổi hạnh phúc ngày mai
Em một người con gái
Trao trọn mối tình đầu. 13 - 12 -2005
Trần Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 04:14:00 bởi Trần Trân >
Nỗi Lòng Thần tình yêu sao Ngài không cho con
Cả cuộc đời vẹn cả một cuộc tình
Kìa áo trắng quần đỏ tóc ngang vai
Nụ cười duyên lỡ làng một đời trai
Hãy về quá khứ khéo thời gian
Dài hơn đi nữa cho thêm nồng
Tình anh tình người tình ngàn năm
Tình em ngỡ ngàng tình thời gian
Hồng đỏ màu hoa tình mãnh liệt
Đêm tình cuối em trao đóa hồng hường
Anh cười lặng lẽ bảo màu chia ly
Để lại trong em nỗi xót xa. 13 - 12 - 2005
Trần Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2005 04:43:14 bởi Trần Trân >
Nhớ Nhớ buổi gặp ban đầu
Em đỏ mặt thẹn thùng
Anh hỏi sao rung thế
Em cuối đầu mắc cỡ
Nhớ nụ cười thuở ấy
Ôi sao mà duyên thế
Anh là người hay tiên
Một nụ cười ngây dại
Nhớ nụ hôn trên mi
Anh khen đôi mắt đẹp
Với vị ngọt đôi môi
Cuốn anh vào cõi mơ
Nhớ đêm tình đầu tiên
Anh kẽ hỏi sợ không
Em nhẹ lắc lắc đầu
Thế là mình có nhau
Nhớ chiếc nhẫn anh trao
Mình cưới nhau em nhé
Anh sẽ là quân vương
Trong những đêm tình ái
Nhớ bàn tay năm ngón
Xoa dịu mõi cơn đau
Sao hay thế hở anh
Anh cốc đầu em khờ
Nhớ ngày ta xa nhau
Anh bảo đừng tiễn đưa
Tay trong tay em nắm
Xin đưa em đi cùng
Nhớ dòng tin chia tay
Duyên - Tình xưa giữ lại
Nợ đem bán người sau
Em nuôi giấc mộng tàn
Nhớ một đêm tình cuối
Có hoa hồng chia ly
Em trao đêm sinh nhật
Anh cạn ly rượu mừng
Đêm trở mình em thấy
Sự cô đơn trống trải
Ao ước như ngày xưa
Có vòng tay ôm ấp. 14 - 12 - 2005
Trần Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2005 04:43:54 bởi Trần Trân >
Đợi Em thắp lên ngọn nến
Đợi anh mùa thương nhớ
Anh có thấy màu lừa
Trong bờ môi đôi mắt
Mơ hoài giấc mơ xa Đêm 13 - 12 - 2005
Trần Trân
Con Gái Quê em có một cây cầu
Đi học phải bước qua cầu
Mẹ cầm tay dắt đi
Vấp ngã
Té bịch
La đau
Mẹ kêu em đứng dậy
Nhõng nhẽo
Dậm dậm chân
Bình bịch
Mẹ giận quát to
Tự mà đi
Mẹ về
Chiếc bóng con lầm lủi theo sau. *
14 - 12 - 2005
Trần Trân
* : ý thơ Đỗ Ngọc
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: