VẮNG EM BÊN ĐỜI Trần Văn Hiền Không còn em bên đời anh say đắm
Anh đi về lặng lẽ dưới mưa
Bao đêm rồi anh chạy trốn ngày xưa
Sợ nổi nhớ sẽ không vừa kí ức
Không còn em bên đời anh hư thực
Những lệ buồn chờ chực khóc em thôi
Không chia tay mà ra đi rất vội
Để bây giờ em đã quá xa xôi
Anh đi về cùng ngọn gió mồ côi
Con tim nhỏ rung từng hồi đau nhói
Em là ai ? Ngọn đèn đêm le lói
Trong muộn màng em cứ sáng soi
Không còn em anh mới biết lẽ loi
Cô đơn quá anh lạc lòai nhung nhớ
Không có em bỗng dưng anh thấy sợ
Đêm thật dài mà anh quá bơ vơ
Không còn em kí ức hóa thành thơ
Anh bổng hóa thành chàng khờ lãng tử
Những ngọt ngào thôi anh không cất giử
Sợ một ngày làm ướt đẫm tình thư
Không còn em sẽ chia niềm tâm sự
Anh sợ mình sẽ hóa kẻ trầm tư
Anh cứ tìm trong ảo mộng thực hư
Dẫu vẫn biết em bây chừ ...biền biệt.
------------------
ĐN - 20/1/07