BIỂN VỌNG
thuyquyen 15.12.2005 21:18:02 (permalink)
0
Ta lại về với biển đêm nay,
Theo tiếng sóng, tiếng đời vọng gọi
Tiếng biển thiên thu vỗ bờ tim nhức nhối
Bao năm rồi, chưa một lúc nào nguôi...

Ta lại về theo những áng mây,
Đã lang thang tới muôn ngàn phương lạc
Một khoảng trống chẳng chốn nào san lấp
Dẫu gió chiều , nắng sớm , trăng đêm.

Vòm trời cao đã bay mỏi cánh chim
Và biển rộng đã hoang đàng khắp chốn
Có những lúc đời chia đi vạn dặm.
Vẫn mềm lòng, khao khát lúc hoàng hôn ...

Nhớ nôn nao từng nhịp sóng đổ dồn,
Nhớ tha thiết sắc trời chiều tím đỏ
Nhớ màn khuya buông lên thềm đảo nhỏ.
Giọt trăng vương mãi đến tận bây giờ.

Tự thuở nào gành đá vẫn bơ vơ
Nợ phong lưu biết bao giờ trả được
Khi lưng túi gió trăng lúc tương phùng bất chợt.
Vẫn quấn níu ta trong mê mải dặm trường.

Ta lạc nhau từ kiếp trước đi tìm
Đời phiêu dạt nên giờ còn chưa gặp.
Ta nếu biết mình là con ốc tím
Đã thôi; - về, từ sóng nước xa xăm.

Đã thôi; - về, từ giã mộng lênh đênh
Chẳng ham mê gập ghềnh thang mây cuốn
Chẳng cuống quít buổi triều lên, biển động.
Thôi độc hành rong ruổi với gió sương.

Khi không say,
Ta rớt xuống đời thường
Bước lỗi nhịp trên lối mòn nhân thế.
Dù quay chóng giữa dòng dâu bể,
Vẫn tìm về theo tiếng vọng biển khuya !

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9