Believe
-
Số bài
:
282
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 16.11.2004
- Nơi: Nỗi Nhớ Trong Trái Tim Anh
|
RE: Nó
-
19.12.2005 01:27:15
oOo Từ đó , bà lân lê khắp xóm làm thuê những công việc hằng hà sa xố kể . Sáng , bà nấu vội bát cơm , luộc dăm củ khoai để sẵn trong cái lồng bàn. Nó chỉ việc thức dậy và ăn . Ở nhà chơi tới trưa chờ mẹ nó đem khi thì nắm xôi khi cái quả ổi . Trong khi , nó còn ngáy pho pho thì bà đầu tắt mặt tối . Bà giặt thuê giặt mướn , nhổ cỏ , tuốt lúa ...Thậm chí , rữa tolet cho cái bọn nhà giàu . Gặp người đàng hoàng thì may . Gặp những lão dê xồm thì bỏ của chạy lấy người . Mà họ nỗi hứng xung thiên cũng phải thôi . Tuy thời gian có làm mẹ nó phai đi ít nhiều nhan sắc . Nhưng cái vẽ mặn mà của gái một con cứ khiến các ông hao háo lên . Mẹ tuy ít học nhưng đạo vợ chồng mẹ không bao giờ quên . Cái tát tay của ông chủ khiến mẹ bị mất việc . Chẳng sao , không làm chổ nào thì làm chổ khác . Mà chuyện dễ dàng như thế thì đâu có gì phải nói . Thằng cha đó ăn không được tức anh ách . Lão giả vờ nhún nhường . Thuê mẹ qua chùi rữa cái tolet nhà lão . Lão trả công cao . Rằng là chỉ có mẹ mới cọ sạch thôi . Đáng lý , mẹ không nhận lời lão nếu tôi khi ấy không nằm rên hừ hừ trên giường . Căn bệnh sốt rét rừng hành hạ thân thể bé nhỏ của nó vô tội vạ . Lão tử tế đươc ít lâu , cái máu ba lăm trong người lại trỗi dậy . Sau đêm giằng co quyết liệt , bị mẹ đạp thẳng vào hạ bộ . Lão rú lên kinh hãi . Chạy một nước về nhà , mẹ ôm chầm lấy nó . Chẳng nói chẳng rằng cứ hổn hển thở . Nó muốn khoe với mẹ , nó vừa phát hiện ra cái tổ chim trên cây mận sau nhà . Nhưng khi thấy thái độ khác thường của mẹ . Dường như , nó linh tính điều chẳng lành và chỉ biết im thin thít . Tự nhủ : " Ngày mai , khều tổ chim và chơi cùng chúng " Sáng hôm sau , nó chờ mẹ ra đồng gặt lúa thuê cho bà Tư béo . Nó tót khỏi giường , quên ăn cả đụn cơm mẹ gói trong lá chuối . Ba chân bốn cẳng chạy ra sau nhà và ...ngước cổ lên . Dõi theo ánh mắt của nó , có một tổ chim nằm tênh hênh mé nhánh cây mận già . Có hay con chim to cứ thay phiên nhau , liên tục tha những chú sâu non bay về phía tổ . Nó thông minh lắm ! Nó biết ngay đó là chim bố và chim mẹ . Có gì khó khăn đâu . Ngày xưa , ba mẹ hay mớm cơm cho nó ăn như thế mà . Tẩn ngẩn tần ngần một lúc , nó quyết định . Thôi nhìn , bắt đầu leo lên gở chiến lợi phẩm xuống . Lúc đấy . tha hồ mà chơi nhá . " Leo lên " hai từ thật đơn giản so với những đứa trẻ cùng tuổi . Nhưng với nó sao mà xa vời quá ! Ngay cả đi đứng còn cảm thấy khó khăn cơ mà . Thế nhưng , sự hiếu động và trí tó mó lẫn khao khát có những người bạn chim thôi thúc nó phải leo lên . Nó khênh ghế , phóng phóng , nhấp nhấp . Nhón chân hòng bám được cái cánh cây chĩa ra gần nhất . Rướn đến độ dài ngoằng thân mình và tay ra nhưng vẫn không được . Nó huých người lên . Bấu mười đầu ngón tay vào thân cây và nhích từng nhích nhằn nhọc . Nó bậm môi đến bật cả máu . Khi nó nê thân lên gần đến cành muốm bám . Bất ngờ , trượt tay và té lăn cù . Nó xúyt xoa rồi lại ...ngước nhìn lên . Cái tổ chim vẫn trơ ra đấy như nhạo báng nó vậy . Nó tức . Nó ghét . Nó vớ phải hòn đá dưới chân mà ném . Nhưng hỡi ơi ! Sức yểu xìu chẳng đưa hòn đá đến đích mà rơi ngược về đầu . Nó nhăn nhó thật là thương ! Bỗng dưng , hai mắt nó long lên . Nó chạy ù lên trước rồi chạy bổ ra nhà tắm mà khi xưa ba nó dựng lên và bảo rằng sau này lớn lên nó khỏi thẹn . Xem nó có cái gì nè ? À thì ra là cái sào phơi đồ và cái ca nhựa màu xanh nó thường dùng múc nước tắm . Nó thả bịch xuống đất . Dùng những sợi dây thun cột chằn cột đụp chúng lại với nhau . A thì ra nó làm cái gầu móc . Trong khi làm , nó nghĩ đến cảnh trưa nay mẹ nó đánh vào mông cho chừa cái tội quấy phá mà rùng mình . Sau cái rùng mình thì cái gầu móc cũng xong . Nó phủi đít đứng dậy . Rồi như anh hùng tay lăm lăm cây kiếm tiến thẳng đến hang ổ địch . Khi đã định vị được chổ đứng , nó lại làm một động tác thân quen đó là nở một nụ cười . Nhưng lần này , nó nhếch môi lên thôi .Một nụ cười không có tiếng và đầy ma giáo . Nó không mấy khó khăn khi đặt gầu móc vào chổ tổ chim . Nó rung tay , lẫy nhẹ một cái . Thế là , cả tổ chim nằm gọn lỏn trong chiếc ca nhựa . Lấy tổ chim ra , cầm trên tay , hai mắt nó sáng rỡ . Nó nhẩy chân sáo và thầm khen mình giỏi . Những chú chim non một phần vì sợ , một phần vì đói chu mỏ lên mà kêu chíp chíp inh ỏi . Nó đánh tay luống cuống xém một chút là rơi chúng xuống đất rồi . Nó nhìn những chú chim non với ánh mắt trìu mến và ư ư a a ra trò nói chuyện : - Ngoan nha ! Chị thương nha ! Chim thì có hiểu được những gì nó nói đâu . Thấy nó , chúng càng sợ thêm mà thôi . Vậy là cứ thế mà chíp chíp nhá . Vậy là cứ thế mà nó lính quính nhá . Chợt nghĩ đến cảnh khi còn bé những lúc nó đói , nó cũng khóc không ngớt như thế này . Nó " à " lên một tiếng rõ to . Đoạn chạy vào nhà lấy nắm cơm mẹ dành phần sáng ra cùng với ly nước nhỏ .Nó nhón từng hạt từng hạt lên đầu ngón tay rồi bỏ vào miệng chúng . Chim non không quen mùi nên cứ nghèn nghẹn ra . Thấy thế , nó lại thọt đầu ngón tay vào ly nước rồi nhễu từng nhễu vào miệng chúng . Những cái miệng đua nhau mở ra khép vô tóp tóp . Nó cười ra chiều thích thú lắm . Bỗng dưng , nó ngước đầu lên nhìn . Hai con chim bố và chim mẹ đang lờn quờn trên phía đầu nó . Vỗ cánh liên hồi , bay qua bay lại . Chúng đòi lại con . Nó ngầm hiểu thế . Nó nhìn những chú chim non trên tay mà mắt rưng rưng .Tự trong đáy lòng nó trỗi lên những khúc cật vấn liên hồi . Trả hay không trả ? Không trả hay là trả ? Không trả . Không trả đâu . Đây là thành quả cả buổi sáng của nó . Nó phải trầy trật lắm mới mang chúng xuống chơi chùng . Chưa chi đã đòi lại là sao ? Trả rồi thì ai sẽ chơi cùng nó ? Nó thèm một người bạn hơn bao giờ hết. Đó là nhu cầu thíêt yếu của những đứa trẻ mà thôi .Nhưng có ai chơi với nó đâu . Mẹ nó đi làm là đóng cửa im ỉm suốt ngày . Với lại , ba mẹ trẻ con trong xóm dặn không cho chơi cùng nó . Rằng nó là khắc tinh , rằng nó là quỷ đầu thai. Nên nó càng cô độc. Mỗi ngày , khi nhìn những đứa trong xóm mặc chiếc áo trắng phao , tay cầm tay mẹ đi học mỗi buổi ráng trưa . Nó khao khát lắm ! Chẳng phải ngày trước ba nói cho nó đi học sau ? Ba không giữ lời hứa . Nó đâm ra ghét ba . Ghét là ghét thế thôi nhưng mỗi khi nhớ về nó lại tui tủi . Có những khi , nó nằm mơ thấy ba về .Tối đến , mẹ xoa lưng nó ngủ . Nó lại ư o thỏ thẻ . Nó tả dáng qua điệu bộ . Nó lấy bàn tay trái cầm bàn tay phải rồi đặc lên đầu rồi nó xoa xoa . Ý là ba dặn nó phải ngoan . Mà thật , nó rất ngoan . Đó là niềm an ủi lớn nhất của mẹ . Rồi nó thim thiếp đi mà quên mất tiếng thở dài của mẹ . Cứ thế , nó lớn dần lên qua sự khinh khi rẻ rúng của bọn trẻ con trong xóm . Có đứa còn ác nữa . Đi ngang qua nhà , thấy nó ngồi đằng trước xới đất . Chúng gào lên tận miệng : - Đồ không có cha Nó cũng có vừa đâu . Cầm đá liệng lại . Bọn kia sợ quá cong chân mà chạy . Nghĩ đến , mắt nó long lên đục ngầu . Nhưng rồi lại xìu xuống ngay . Nó lại nghĩ nếu nó là những chú chim non nó sẽ thế nào ? Nó mà xa mẹ chắc đau buồn lắm . Tội ! Nó đâu biết được là nó đau ít buồn ít , mẹ nó , chim bố chim mẹ kia đau hơn gấp bội . Trách làm gì , chưa nghĩ ra thôi . Nó trề cái môi mình ra dài thật là dài , rồi dí dí ngón tay cái xuống đất . Nó hít mũi một cái . Bật dậy , kéo quần lên và tiến thẳng đến gốc cây mận trên tay là tổ chim non .Hai tay cùng hai chân nó bấu vào thân cây , tổ chim nó ngậm ở miệng Không biết nhờ động lực nào mà lần này nó leo lên thoăn thoắt như một thợ leo cây chuyên nghiệp . Nó trườn sát rạt mình xuống nhành cây . Một tay bám một tay thò ra xa đặt tổ chim vào vị trí ban đầu . Cuối cùng , cũng êm xuôi . Nó nhẻo miệng cười . Toang nhẩy cẩng lên thì " Bịch " một cái đau điếng . Nó chẳng còn biết gì . Sau khi , mở mắt dậy nó thấy mình đang nằm trên giường màn trời đã sẫm tối . Từ dưới bếp loang nồng lên mùi cháo hành thơm phức . Nhách thấy chiếc bóng trên vách . Nó biết ngay là mẹ . Định cất người dậy nhưng thân nó nặng trình trịch . Mẹ nó nghe tiếng động liền tất tả đến bên nó : - Nằm yên . - ư ....ư - Con leo cây bị té ngất xĩu . May là mẹ về kịp - ư ....ư - Nó thanh minh - Mẹ thấy hết những gì con làm . Mẹ rất vui . Nó ôm chầm lấy mẹ mà không thèm ư ư nữa . Mẹ gở tay nó ra rồi nói : - Để mẹ coi nồi cháo . Con ăn cho mau khoẻ rồi còn chơi với chim non Mẹ quay đi . Trong bụng nó sướng rơn . Tưởng mẹ sẽ mắng nó nhưng ai dè ...Nó nở một nụ cười tươi rói . Trong khi , mẹ đã múc cháo ra cái tô con con mang lên cho nó . ( Còn tiếp )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 01:29:27 bởi Believe >
Thơ gõ tròn cho đời vuông
|